Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💋Chương 25: Hồi ức của Lý Mông (6)💋

Edit: Na

Tên Lý Mông này tuy là một người đàn ông cao lớn nhưng anh cũng là người rất nhạy cảm.

Trước mười tuổi anh là người không sợ trời không sợ đất, sau mười tuổi thì cái gì cũng sợ.

Sợ cha mẹ cãi nhau, sợ bọn họ chiến tranh lạnh, sợ bọn họ ly hôn.

Thời điểm bọn họ ly hôn, Lý Mông lại sợ bọn họ ai cũng không cần anh nữa.

Cuối cùng anh theo cha. Cha anh luôn là người ít cười nói, dù anh làm tốt bài kiểm tra hay không tốt bài kiểm tra ông cũng thể dành cho anh những lời khen chê.

Về phần mẹ anh, Lý Mông có gặp vài lần. Anh biết có một người đang theo đuổi mẹ mình, có một lần anh qua nhà mẹ người đó cũng ở đó, khi nhìn thấy Lý Mông đến hai người đều có chút xấu hổ.《@rainbowdangyeu

Lý Mông vì thế không muốn đi đến nhà mẹ mình nữa, cũng không muốn về nhà nhìn sắc mặt khó chịu kia của cha.

Anh học xong hút thuốc, uống rượu, đi chơi bời với lưu manh ở cổng trường, mỗi ngày đều đi chơi game.

Bi cha phát hiện, ông cầm gậy gộc đánh anh muốn anh thay đổi nhưng dù bị đánh như thế nào Lý Mông cũng không nói một câu.

Hiện tại trên cánh tay phải anh vẫn còn vết sẹo hồi đó bị cha đánh.

Anh hận ông ấy nhưng ai cũng nói anh giống với ông. Ngay cả tính cách cũng giống.

Lúc mọi người nói như vậy, họ luôn tỏ ra biểu cảm "Anh thật là may mắn".

Giống cha có cái gì tốt? Cha anh quá tàn nhẫn, mẹ anh vì sự lạnh nhạt của ông mới bỏ đi.

Khi cha Lý tái hôn mời anh đến ăn cơm, Lý Mông không đến. Cha anh đang ở trên bàn ăn ôm vợ, anh cũng ở quán bar ôm phụ nữ.

Mười ba tuổi anh có bạn gái, nhưng không quen lâu. Những người phụ nữ đó khi chia tay đều nói anh quá lạnh lùng.

Lý Mông mỗi lần nhớ về cái này cảm thấy mình thật sự rất giống cha anh.

Nhưng sau khi cha Lý tái hôn, anh về nhà lại phát hiện người này kỳ thật biết cười.

Lại còn có thể cười nhiều lần như vậy.

Mẹ anh cũng thường xuyên chụp ảnh đăng trên mạng, mỗi một tấm ảnh chụp bà đều cười rất tươi. Lý Mông cảm thấy khó chịu, cha cùng mẹ anh bây giờ sao lại có thể hạnh phúc như vậy chứ?

Lý Mông cũng đã lâu rồi không cười.

Anh không chịu được ủy khuất trốn ở trong chăn lén khóc một trận, khóc xong lại nghĩ, dựa vào cái gì mà anh lại thảm đến như vậy? Và anh muốn cuộc sống mình phải tốt hơn họ gấp trăm lần.

Vì thế Lý Mông không đi theo những tên thanh niên lêu lổng đó nữa, anh về bàn học đầu tiên là học được cách cười giả tạo, lại chậm rãi học cách cười thật giống như khi còn nhỏ.

Anh một lần nữa kết giao bạn gái, sửa lại tật xấu lạnh lùng kia, vì đối phương mà bận lên bận xuống cố gắng học nhưng cuối cùng cũng bị thầy cô phát hiện bọn họ đương tìm bọn họ nói chuyện.

Cha Lý cũng bị mời tới. Lý Mông ở ngay trước mặt ông, hỏi ông: "Ông muốn tôi cùng cô ấy chia tay sao? Được, tôi hỏi ông, có phải ông không muốn tôi sống vui vẻ phải không?"

Cha Lý bị anh hỏi đến ngẩn cả người.

Lý Mông chờ ông trách cứ, cha Lý chỉ nói: "Con muốn thì cứ tiếp tục đi, ta hy vọng con vui vẻ."《@rainbowdangyeu

Cuộc sống Lý Mông về sau thật sự là càng ngày càng tốt lên, bạn gái xinh đẹp dịu dàng, bạn bè tốt không thiếu, điểm thi đại học cũng không đến nổi kém.

Khi học đại học, anh càng tận tâm tận lực mà đối xử tốt với bạn gái Thi Thải.

Không nghĩ tới, Thi Thải sẽ nói với anh câu: "Chúng ta vẫn là chia tay đi."

Lý Mông buồn và thất vọng nhưng lại không có chán nản như bạn bè anh tưởng tượng.

"Không sao, quen rồi."

Lý Mông trả lời bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro