Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💋Chương 18: Ngày (2)💋

Edit: Na

Ban ngày vẫn còn tốt đến khi tối mới đến phòng ngủ Ban Ấu An đã không nhịn nổi dục vọng của mình nữa rồi.

Lý Mông đưa lưng về phía cô cởi quần áo.

Bờ vai anh rộng, eo thon, dáng người đẹp, cơ bắp rõ ràng nhờ chăm chỉ luyện tập thể dục.

Ban Ấu An bị anh quấy vài lần nên biết sau lưng của anh săn chắc và khoẻ cỡ nào.

Hạ quyết tâm, Ban Ấu An tiến lên phía trước, ngực dán lên sau lưng anh.

"Lý Mông," Ban Ấu An ôm lấy eo anh, "Em muốn."

Lý Mông không phản ứng, Ban Ấu An vụng về mà lấy ngực cọ anh: "Ông xã, ưm..." Cô xốc quần áo mình lên, bên trong không có mặc áo lót cứ như vậy trực tiếp dán ở sau lưng rắn chắc của Lý Mông, "A, ưm... Ông xã... Lý Mông?"

Lý Mông hít sâu vài cái xoay người lại, Ban Ấu An nhìn bên dưới anh. Thật hấp dẫn, cô nghĩ.

Cô vẫn ôm eo Lý Mông, nhũ thịt dán ở trên cơ bụng đối phương.

Đầu vú đã cứng, càng cọ càng ngứa, Ban Ấu An thở hổn hển bắt lấy tay Lý Mông đặt ở trước ngực: "Sờ, sờ một chút đi, ông xã..."

"Hôm nay sao lại muốn vậy?" Giọng nói Lý Mông bắt đầu khàn khàn.

"Em là vợ của anh, không phải là ni cô... A, ưm... Nhẹ một chút, Lý Mông. Xoa nhẹ một chút."

Lý Mông không nghe cô, bắt lấy vú cô tùy ý xoa nắn.

Ban Ấu An cứ như vậy bị anh xoa xoa kéo kéo toàn bộ đều run rẩy lên.

Thật dữ. Ban Ấu An biết gần đây tính tình anh rất khó ở nên không dám đối nghịch với anh, ngoan ngoãn để mặc anh chơi.

Lý Mông thấy cô rầm rì, trông rất nghe lời không phản kháng gì thì trong lòng mềm lòng, đem cô đè ở trên giường.《@rainbowdangyeu

Ban Ấu An cùng anh hôn đến phát ra tiếng «pi pi», đầu lưỡi luôn bị anh đuổi theo. Ban Ấu An có chút khó thở muốn chạy trốn, chờ Lý Mông buông cô ra cô lập tức há miệng to ra mà thở.

Lý Mông ngồi dậy dùng ngón tay vuốt ve tóc cô, kêu cô: "An An, cởi quần áo."

Quần áo ở nhà rất nhanh được cởi ra, Ban Ấu An cởi hết không còn cái gì rồi nhìn về phía Lý Mông.

"Nằm bò, mở chân ra, tự mình tách bức ra anh muốn xem." Lý Mông không chạm vào cô, cứ như vậy nhìn xuống cô.

"...Em không muốn." Ban Ấu An bĩu môi, "Em không muốn làm từ phía sau đâu."

Lý Mông im lặng mà nhìn cô, Ban Ấu An chỉ còn biết nhận thua, xoay người quỳ lên trên giường.

"Mông nâng lên trên chút, nhìn không thấy." Lý Mông hạ mệnh lệnh cho cô.

Ban Ấu An dựng thẳng mông lên, cúc hoa cùng hoa huyệt không hề bị che đậy lộ ra hết ở trước mắt Lý Mông.

"Tách ra, anh muốn xem miệng bức của em."

"Anh anh anh, anh đủ rồi đấy." Ban Ấu An quay đầu lại, "Muốn xem thì tự mình làm đi!"

Lý Mông nhướng mày: "Đợi lần sau rồi nói câu đấy, anh giờ đang mệt."

Ban Ấu An bị anh làm cho sặc, dịu dàng sửa lời nói: "Ông xã, vừa rồi em nói sai rồi, cứ để anh động thủ cũng không tốt vậy sẽ làm anh mệt."

Lý Mông cười: "Em biết thì tốt. Nhanh lên, anh còn đang chờ đấy." Anh biết mấy ngày nay Ban Ấu An đã bị nghẹn không chịu nổi nữa rồi.

Khốn nạn.

Nội tâm Ban Ấu An giãy giụa vài giây, cuối cùng cũng nghe lời.

Ban Ấu An dùng ngón tay sờ soạng phía sau, sờ đến âm hộ tách môi huyệt ra, đầu ngón tay ngay tức khắc chạm vào một mảnh nhớp nháp.

Không xong rồi, cô giờ nhiều nước quá, Ban Ấu An ở trong lòng muốn khóc. Thật mất mặt, cô thầm nói.

"An An," Lý Mông thấp giọng kêu cô, "Nhanh lên, anh muốn nhìn miệng bức của em."

Ngón tay Ban Ấu An đi xuống phía dưới, sờ đến miệng hoa huyệt có chút đi vào, đến nếp uốn đang co rút lại.《@rainbowdangyeu

"Lý Mông," Ban Ấu An nhỏ giọng hỏi anh, "Có thể không?"

"Miệng bức quá nhỏ, anh chen vào không lọt đâu vợ." Lý Mông không chiều theo cô, "Em đem miệng bức làm cho mở ra một chút nữa đi."

"Em, em muốn anh tới lộng." Ban Ấu An không làm, đánh liều đi làm nũng.

Lý Mông cười như không cười mà nhìn cô, không nói gì.

Hoa huyệt Ban Ấu An co rút lại, không ngừng chảy ra mật dịch.

Cô đem mặt vùi vào trong chăn trốn tránh, ngón tay lại rất tự giác mà câu lấy miệng thịt hoa huyệt kéo hai bên ra.

"Ô..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro