💋Chương 15: Say (1)💋
Edit: Na
Trên đường Lý Mông về nhà đi ngang qua siêu thị, anh trực tiếp đi mua mười chai bia về nhà.
Ban Ấu An không ngăn cản anh, Lý Mông uống say sẽ không đánh người nhưng lại nói rất nhiều, anh có thể nói chuyện không ngừng nghỉ trong ba tiếng đồng hồ.
Trở về nhà, Ban Ấu An đi tắm xong thì Lý Mông đã ở phòng khách uống hết ba chai bia.
Anh có tửu lượng không cao, uống một chút đã bắt đầu say, Ban Ấu An vừa ra phòng tắm đôi mắt anh liền sáng lên nhìn cô.
"Vợ." Lý Mông kêu cô.
Ban Ấu An lên tiếng.
"Anh muốn sờ ngực em."
Ban Ấu An đi đến phòng bếp bưng dĩa đậu phộng đi ra đặt ở trước mặt Lý Mông.
"Ăn mấy viên đậu phộng đi." Ban Ấu An hỏi anh, "Ngày mai anh không đi làm sao?"
"Ngày mai được nghỉ."
"Ồ, vậy anh uống tiếp đi, em đi ngủ."
Ban Ấu An về phòng ngủ còn chưa được hai phút, Lý Mông lại kêu: "Vợ!"
"Vợ —— ơi ——"
"Vợ! Vợ!"
Ban Ấu An bị làm ồn chịu không nổi đành phải đi ra ngoài, chai bia trước mặt Lý Mông đã nhiều hơn một chai.
"Vợ," Lý Mông đem một chai bia đưa cho cô, "Em uống với anh đi nhé?"《@rainbowdangyeu》
Ban Ấu An hiểu tính anh, nếu không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua nên ngồi ở bên cạnh anh nhận chai bia uống một ngụm rồi nhăn mặt.
Lý Mông nhìn chằm chằm cô cười.
Ban Ấu An nói: "Vui hả?"
"Ừ."
"Nếu không uống nữa thì đi ngủ nhé?"
Lý Mông lắc đầu, đoạt lấy chai bia uống hai ngụm. Anh sau khi uống bia cả khuôn mặt đều sẽ đỏ lên.
Ban Ấu An im lặng ngồi với anh một hồi, phòng khách không mở TV đến nổi chỉ nghe thấy tiếng đồng hồ đang chạy cùng tiếng nuốt bia của Lý Mông.
Lý Mông say ngã đầu nằm ở trên đùi Ban Ấu An, mắt lờ đờ mông lung, mày nhíu chặt lại.
Ban Ấu An nghĩ rồi hỏi anh: "Hôm nay sao anh không vui?"
Lý Mông rầm rì một tiếng, không nói.
Ban Ấu An lại hỏi: "Là bởi vì Thi Thải sao?"
Lý Mông rũ mắt không phản ứng, Ban Ấu An cho rằng anh mệt còn đang muốn khuyên anh đi ngủ, Lý Mông liền mở miệng.
"Thi Thải, cô ấy cùng anh ở bên nhau gần bảy năm, năm đầu cấp 3 đã ở bên nhau." Lý Mông le đầu lưỡi, nói với Ban Ấu An, "Kỳ thật khi còn học cấp 3 anh cùng cô ấy vẫn còn tốt, lúc ấy giáo viên rất nghiêm khắc còn cả việc học hành nữa nên không có nhiều thời gian ở bên nhau. Đến khi học đại học, mỗi ngày đều ở bên nhau thì thường xuyên cãi nhau và chiến tranh lạnh. Năm ba, cô ấy lần đầu tiên nghiêm túc nói muốn chia tay với anh."
Đây là lần đầu tiên anh kể về chuyện chia tay của anh và Thi Thải, trái tim Ban Ấu An run lên.
"Anh không đồng ý, rồi hai người chiến tranh lạnh đến hai tháng không nói chuyện." Lý Mông tiếp tục nói, "Anh hỏi cô ấy sao lại chia tay."《@rainbowdangyeu》
"Cô ấy nói," Lý Mông nhắm mắt lại, "Anh không biết cách yêu đương."Anh nắmp lấy tay Ban Ấu An, "Anh nói không tin, cô ấy liền nói từng chuyện từng chuyện ra cho anh nghe, cô ấy nói anh hay thất thường, không biết cách chăm sóc ai. Vợ, lúc ấy anh quả thật rất tệ."
Anh nắm chặt tay Ban Ấu An, mười ngón tay đan vào nhau: "Nhưng anh không muốn chia tay nên miễn cưỡng bên nhau đến nửa năm, cuối cùng cô ấy nói anh vẫn không đạt chuẩn."
"Anh bị lời nói của cô ấy làm tổn thương đến lòng tự trọng," Lý Mông hít một hơi, "Khi đó liền chia tay. Sau đó cô ấy ra nước ngoài, chia tay cô ấy rất lâu sau anh mới quen em, cũng không thể nói đã quên hoàn toàn nhưng khi nhớ tới câu nói không đạt chuẩn kia anh liền tức giận."
Ban Ấu An nghĩ thầm: Cái tên mày rậm mắt to này thật thù dai.
"Anh kể lại cho em nghe thôi nên em đừng giận anh nhé vợ." Lý Mông nói, "Hôm nay ở anh gặp cô ấy ở nhà hàng đó chỉ chào hỏi nhau thôi chứ không có nói cái gì khác hết."
Ban Ấu An: "..."
Ban Ấu An: Lý Mông, em hận anh cái tên đầu gỗ này.
__________________________
Sáng dậy đọc được cmt của một bạn cảm thấy rất vui và có động lực đăng chương ^^. Thật ra mình mới tập tành edit còn nhiều thiếu xót lắm nhưng cảm ơn mọi người ủng hộ.
#🧖🏻♀️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro