Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🍀Chương 40: Thỏ con muốn ăn cà rốt🍀

Edit: Na

(Thịt tuần trăng mật)

"Sao mềm thành cái dạng này rồi?" Dịch Thiên An hơi hơi nhíu mày, hắn nhìn nhìn tay cô đang nắm bình rượu, trong lòng lập tức hiểu ra.

Đó là một loại rượu dâu tằm mới cải tiến, cực kỳ ngon, có tác dụng chậm.

Cô gái nhỏ này sợ là ham uống nên hiện giờ bình rượu chỉ còn chưa được nửa bình, trách không được say thành như vậy.

Vân Hạc Chi ngã vào sô pha, chu cái miệng nhỏ làm nũng, mặc cho hắn túm thế nào cũng không chịu lên, "Đừng kéo thỏ con, lỗ tai thỏ con sẽ bị  rớt đó!"

Cô đem chính mình trở thành thỏ con vậy đúng là say bất tỉnh nhân sự thật rồi, Dịch Thiên An nhịn không được lắc đầu, đây là vợ hay là con gái hắn vậy?

"Ngoan, đi lên giường ngủ nhé?" Hắn nhẫn nại dỗ dành cô.

"Anh phải kêu tôi là thỏ con!" Vân Hạc Chi trịnh trọng sửa lỗi.

"Em là cô gái nhỏ, không phải thỏ con."

"Ngô, chính là, chính là tôi đã không còn là cô gái nhỏ nữa rồi" hàng mi dài của cô hờ khép, hai má hiện một tầng đỏ ửng, đôi mắt mơ hồ, xấu hổ đáng thương.

Vân Hạc Chi tối hôm qua đã bị hắn phá thân rồi, khi nghe câu nói tâm tư hắn nhộn nhạo lên hận không thể lập tức đem cô hung hăng mà làm.

Cô nằm liệt ngồi ở sô pha, mái tóc dài rũ tán xuống dưới, áo tắm trên người cũng bị tên này lôi kéo rơi xuống dưới.

Khó khăn lắm mới có thể che hai đoá hồng mai trước ngực, khối thịt lớn trắng nõn lộ ở trong không khí, mềm mại đẫy đà.

Hầu kết của hắn lăn lộn, côn thịt giữa háng cao cao đứng lên, cứng như cục đá.

Vân Hạc Chi còn tưởng rằng mình là thỏ con, rầm rì làm ầm ĩ.

"Tôi muốn ăn cà rốt!"

"Tỉnh rượu thì cho em ăn......"

"Muốn giờ! Muốn giờ! Hiện tại phải ăn bây giờ!"

"Không có cà rốt......"

Cô vẫn không chịu buông tha, chỉ vào cái lều giữa háng hắn, tức giận nói: "Anh gạt người! Nơi này có một cây cà rốt thật lớn! Anh giấu rồi!"

"Này không phải cà rốt." huyệt thái dương nhịn không được hơi hơi nhảy lên.

"Không ăn cà rốt, sẽ đói chết......" Vân Hạc Chi bày ra bộ dạng đáng thương, mặt mày tinh xảo xụ xuống, đôi mắt có một tầng hơi nước như thể giây tiếp theo liền sẽ khóc.

"Em chăcd không?" Dục hoả trong mắt hắn bốc lửa lên hừng hực, nhướng mày nhìn cảnh xuân dưới người.

Căn bản không cần hắn động thủ Vân Hạc Chi cũng đã gấp không chờ nổi liền cởi dây lưng hắn ra, côn thịt lớn đột nhiên nhảy ra ở trước mắt cô.

Mặt cô đầy thất vọng: "Thì ra không phải là cà rốt, hừ! Không ăn!"

"Muộn rồi!" Hiện tại mới nói không cần thì hắn đã không nhịn nổi rồi.

Hắn nắm cằm cô, đem côn thịt của mình chen vào cái miệng nhỏ mềm mại kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro