Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🍀Chương 33: Ngực trướng🍀

Edit: Na

Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào căn phòng đầy ấm áp.

Bụng đã được sáu tháng làm cho cô phải nằm nghiêng người ở trên giường mới có thể miễn cưỡng đi vào giấc ngủ.

"Ngô ~"

Đêm qua bị tên kia lăn lộn có chút quá sức hiện tại thân thể còn ê ẩm, mái tóc dài hỗn độn ở trên giường, cô giơ tay xoa xoa đôi mắt ăn vạ trên giường hồi lâu mới xốc chăn lên đi xuống giường.

Cô thường xuyên tập thể dục chăm chỉ giữ dáng nên nay chỉ có bụng to rõ ràng thôi, còn tay chân và khuôn mặt vẫn nhỏ nhắn như trước.

"Hừ!"

Vân Hạc Chi nhịn không được lắc đầu thở dài, mấy ngày trước quần áo còn vừa người mà hôm nay lại mặc không vào.

Cô lại tìm ra vài món đặt ở bên hông mới miễn cưỡng lấy ra một bộ sườn xám, vải tơ tằm mặc lên người khí chất đầy dịu dàng ưu nhã.

Bụng đã nhô cao nên dùng một cái áo choàng lụa mới có thể che đi vài phần của bụng.

"Em muốn đi ra ngoài sao?" Nghe được tiếng cô rời giường hắn liền muốn đi vào với cô, vừa mở cửa ra thì thấy cô đã mặc quần áo xong cả rồi.

Mày Dịch Thiên An nhăn lại, bỗng nhiên có chút hối hận, phúc lợi cứ như vậy biến mất.

"Dạ, em muốn đến nhà Tần Ca." Giọng nói cô mềm mại dịu dàng làm người khác không thể không yêu thích.

Hô hấp Dịch Thiên An hơi trì trệ, có một loại ý nghĩ muốn đem cô ôm vào trong ngực xoa xoa.

Ổn định lại tâm trí, dừng một chút mới ôn nhuận nói: "Cơm nước xong, anh lái xe đưa em đi."

Nói xong đem cô ôm vào trong ngực, che chở dìu cô xuống lầu.

Đem hết thảy thu dọn thỏa đáng mới ra cửa thì Vân Hạc Chi đột nhiên có chút không thoải mái.

"Làm sao vậy?" Sắc mặt hắn trở nên căng thẳng, nhìn đến khuôn mặt cô đang nhăn nhó đau lòng chịu không được.

"Em, em......"

Cô có chút khó mở miệng nói nên lời, không biết nên nói với hắn như thế nào, rũ rũ mắt hàng mi dài khẽ run.

Nhìn đến bộ dạng sốt ruột của hắn, cô do dự một lát, mới nhẹ giọng nói câu "Ngực có chút trướng đến đau ~"

Sau lần đó bị hắn hút ra sữa thì cô thường xuyên bị trướng ngực, mỗi buổi tối đều cho hắn hút mới có thể thoải mái.

Nhưng sáng sớm hôm nay cũng không biết sao lại thế này, không ngờ lại trướng nhanh như vậy.

Bộ ngực trướng đến phát đau cô khó chịu muốn chết, trong mắt hiện lên một tầng nước.

Dịch Thiên An đem cô ép lên huyền quan,  thấp giọng trấn an: "Vậy hôm nay chúng ta đừng đi ra ngoài. Anh giúp em nhìn xem nó thế nào."

Vân Hạc Chi nghe lời nhàn nhạt "Dạ" một tiếng, tùy ý cho hắn cởi bỏ nút thắt trước ngực ra.

Khớp xương tay Dịch Thiên An cẩn thận kéo sợi dây ở bên trong váy ra, cặp ngực trắng đầy sữa căng tròn lộ ta trước mắt, nụ hoa run rẩy sưng lên nhẹ nhàng chạm vào một cái chất lỏng màu trắng ngà sẽ tràn ra.

"Ưm ~" Vân Hạc Chi nhẹ nhàng hừ một cái muốn né tránh lại bị tay hắn bắt lấy, nhũ hoa bị hắn cho vào trong miệng bắt đầu liếm mút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro