🍀Chương 15: Uống sữa🍀
Edit: Na
Dịch Thiên An không nghĩ tới ngày này tới nhanh như vậy.
Buổi chiều hắn đưa Vân Hạc Chi đi tham gia buổi tụ tập của các phu nhân, buổi tối về nhà nhìn thấy Vân Hạc Chi ôm một đứa bé ngồi ở trong phòng khách chơi đùa.
"Đây là con nhà ai?" Hắn hỏi.
"Là con gái của Tần Ca." Vân Hạc Chi ôm đứa bé giúp nó cởi bỏ bím tóc ra.
Tần Ca là bạn thân của Vân Hạc Chi, các cô là bạn học hồi cấp ba, sau khi tốt nghiệp xong Tần Ca đi du học, Vân Hạc Chi đi học ở Đại Học Tây Nam.
Không lâu trước vô tình gặp lại nhau, khi đó cô cùng ở cha mẹ chồng đi đón khách thì biết được khách đây là Chu Tân Dân và Tần Ca, từ cha chồng mới biết lão đại Chu Tân Dân này ở Bến Thượng Hải lừng lẫy nổi danh đã cùng bạn học của mình kết hôn.
Có thể thấy, khi đó không khí sẽ có bao nhiêu xấu hổ.
Mẹ chồng đã lén lút nói ra bất mãn của mình cho Vân Hạc Chi nghe: "Cái cô gái kia chỉ mới mười sáu bảy tuổi, cũng không biết cho Chu tiên sinh uống canh mê hồn gì. Đầu tiên là chạy đến nhà đó làm thiếp rồi lại dùng thủ đoạn bức tử Chu phu nhân, lúc này mới thấy tâm địa rất ác độc cho nên con đừng qua lại với cô ta không thì bị hư theo".
Tần Ca ở Thượng Hải danh tiếng không tốt đẹp gì mấy, cho nên khi Dịch Thiên An nghe được là con của Tần Ca sắc mặt tối lại, hắn cũng không muốn Vân Hạc Chi cùng cái loại này phụ nữ đó lui tới nhiều.
"Em sao lại đem con người ta về nhà?" Hắn có chút không vui.
"Mẹ con bé sắp sinh không thể chăm nó, giao cho người khác cô ấy không yên tâm cho nên nhờ em giúp cô ấy một thời gian." Tần Ca trước kia sống rất cực khổ, cho nên việc sinh con để củng cố địa vị rất quan trọng.
"Chu gia bọn họ đến một đứa bé cũng không chăm được sao?" Dịch Thiên An lại hỏi, hiện giờ còn ai có thể hại cô ta được nữa?
"Đứa bé này sợ người!" Vân Hạc Chi lười giải thích cho hắn.
Đứa nhỏ không đến hai tuổi, lớn lên hoạt bát đáng yêu, nhìn thấy Vân Hạc Chi vẫn luôn cùng người trước mặt nói nói con bé lại nghe không hiểu cho nên rất bực bội mà ở trong lòng ngực Vân Hạc Chi đá lung tung, muốn cho Vân Hạc Chi chú ý.
"Mẹ, mẹ ~" bé con tiếp tục làm nũng.
Vân Hạc Chi ôn nhu nói: "Tiểu Mễ, không phải mẹ, là dì ~"
Cô khẽ vuốt ve mái tóc mềm mại của con bé, trong lòng nghĩ nếu về sau cũng có thể sinh một đứa bé đáng yêu như vậy thì tốt quá rồi.
Tiểu Mễ cọ tới cọ lui "Tiểu Mễ đói, muốn uống sữa." Nói xong hướng tới ngực Vân Hạc Chi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro