Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🍑Chương 72: Muốn kết hôn không?🍑

Edit: Na

Gương mặt của Đào Đào đỏ bừng khi nhớ tới hình ảnh dỗ anh lúc còn học cấp 3.

Từ khi cô học lớp 12 và Thời Thác đi Hàng Châu, hai người đã không còn làm nhiều .

Thậm chí kì thi đại học vào tháng 4, Thời Thác cũng không làm phiền cô, vì anh biết cô ngủ rất ít và có áp lực lớn.

Sau khi thi đại học xong, hai người lại vội vàng chờ thành tích, lựa chọn nguyện vọng, thuê nhà, du lịch gì đó nên không làm gì.

Ít nhất nghe anh nói như thế, Đào Đào mới hiểu ra hơn nửa năm nay mình hơi bỏ bê anh.

Nghĩ vậy, Đào Đào buông anh ra xê dịch mông ra trước, trực tiếp nhắm ngay chỗ kia ngồi xuống.

"Em hiện tại dỗ anh, anh cho em dỗ không?"

Giọng nói mềm mại và tinh tế.

Thời Thác ngước mắt nhìn cô.

Gương mặt cô hơi hơi phiếm hồng, môi sắc đỏ căng bóng, mang theo hơi nước.

Anh bóp eo cô, chậm rãi hướng về phía trước, thẳng đến khi chạm vào hai nụ hoa đang hé nở.

Thời Thác cười, lòng bàn tay hơi hơi đi xuống, lực đạo mạnh hơn chút, "Hôm nay dỗ." Nói xong giơ tay, xoa một chút.

Đào Đào bị anh xoa làm cả người run lên.

Sau kỳ kinh nguyệt, cơ thể cô vô cùng nhạy cảm, anh chỉ mới chạm vào một chút quần lót đã ướt.

Lúc này cô kéo tay của Thời Thác từ từ di chuyển xuống dưới, sau đó cùng với đầu ngón tay thon dài len vào khu rừng rậm kia.

Khi đầu ngón tay đi vào, thịt non liền hút lấy.

Đáy mắt Đào Đào mờ mịt nhàn nhạt hơi nước, cơ thể cũng không kìm được mà ngả người về phía sau.

Cô run rẩy giơ tay cởi áo thun trên người.

Làn da trắng nõn mịn bại lộ ở trong không khí, Thời Thác nhẫn nại đưa thêm một ngón tay vào.

"Ưm..."

Cô không nhịn được, bên môi tràn ra một tiếng rên rỉ.

Cô gái dùng hai tay đỡ vai anh, hô hấp dần trở nên không ổn định.

Tay anh chôn ở trong cơ thể cô, đào bới, tận tình khiêu khích, ấn vào chỗ mẫn cảm.

"A Thác, đừng......"

Cô đau đớn và yếu ớt mỗi khi anh nhấn vào chỗ kia, cả người cô giống như bị điện giật, một chút sức lực đều không có. Cô hận không thể xoắn chặt ngón tay anh, dâm thủy từng đợt từng đợt trào.《rainbowdangyeu

Thời Thác cúi đầu, ở bên gáy cô cắn xuống làm lưu lại một cái dấu hôn đỏ thẫm, giọng nói khàn khàn "Chịu không nổi sao?"

Cô đúng là chịu không nổi.

Muốn anh.

Chỉ hai ngón tay thôi đã chịu không nổi rồi.

"Ưm a, muốn, muốn anh......"

Nụ hôn của anh dần đi xuống, cắn vài cái lên trên bộ ngực trắng nõn, lúc sau anh lại nâng cô lên như đứa trẻ đang bú sữa, anh cắn đầu vú không chịu nhả ra.

Đào Đào bị anh cắn đau, nước mắt đều thiếu chút nữa chảy xuống dưới.

"A, A Thác, đừng..., đau..."

Thời Thác hút một ngụm, đôi mắt phiếm đỏ, giọng nói dày đặc mùi vị tình dục, như muốn khi dễ cô, "Nhóc con, đến trường học đừng để cho người khác đánh chủ ý lên mình biết chưa."

Anh nói xong, đốt ngón tay hướng về phía trước đỉnh một cái.

Đại não Đào Đào có chút tê dại, cơ thể hơi run, dỗ dành anh "Biết, biết rồi, em, em là người của A Thác."

Thời Thác nhẹ nhàng "Ừ", lúc này mới ôm cô đứng dậy, đem người áp đến trên thảm, cởi quần ra tiến vào trong cô.

Gậy thịt to dài đẩy ra tầng vách thịt mà đi sâu vào, chân Đào Đào kẹp chặt eo anh, kéo dài chiếc cổ trắng nõn.

Hoa huyệt gắt gao cắn chặt gậy thịt, kẹp Thời Thác đến trên trán chảy ra mồ hôi dày đặc l.

Chàng trai chống hai tay ở mép thảm, tìm đúng vị trí bắt đầu chín sâu một nông.

Sắc mặt cô gái bên dưới ửng hồng, nửa híp một đôi mắt, tiếng rên rỉ đứt quãng.

"Ưm a ~ nhẹ, nhẹ chút."

Thời Thác cúi đầu nhìn cô.

Cô đã hơn 18 tuổi.

Cô đã ở bên anh hai năm.

Nhưng anh như thế nào cũng cảm thấy không đủ.《rainbowdangyeu

Thời gian bao lâu cũng không đủ, anh luôn hy vọng anh có nhiều thời gian hơn để bên cạnh cô và nhìn cô trưởng thành.

Nghĩ như vậy, anh không khỏi tiếp tục đẩy về phía trước.

Đào Đào bị anh làm cho đầu ngón tay đều bấu vào sống lưng anh.

"A, A Thác, quá sâu."

Thời Thác không đáp lại, anh đè cả người lên trên người cô, co chân lại tiến đến bên tai cô, giọng nói nhẹ nhàng "Đào Đào, tương lai em có muốn kết hôn không?"

Đào Đào đột nhiên mở mắt ra, nhìn anh.

Chàng trai trước mặt ướt đẫm một tầng mồ hôi mỏng, hai thân thể còn đang ở bên nhau vậy mà anh lại hỏi một câu như vậy.

"A Thác..."

Anh quay đầu đi, nụ hôn rơi xuống khoé mắt như đang hứa hẹn.

"Nếu không nghĩ tới chuyện kết hôn vậy thì chúng ta cứ yêu đương cả đời. Nếu muốn kết hôn thì chờ anh đủ 22 tuổi rồi đi đăng ký, được không?"

Thật cẩn thận.

Hai người trước đó chỉ là đang yêu đương, thậm chí hiện tại vẫn vậy.

Lúc ấy Đào Đào chưa có nghĩ về sau này, cô chỉ đơn thuần muốn ở bên Thời Thác, học đại học và ở sống chung một chỗ với anh.

Mà hiện tại Thời Thác hỏi cô vấn đề này, cô đột nhiên không biết nên nói như thế nào.

Kết hôn.

Hai chữ này giống như có hơi xa vời.

Thời Thác thấy cô không nói lời nào, bèn cong người trực tiếp đỉnh vào cổ tử cung, đem lực chú ý dời đi.

"A ——"

"Không sao đâu em từ từ tính, chờ em suy nghĩ kỹ rồi nói với anh."

Mặc kệ là đáp án như thế nào, anh đều nguyện ý đồng hành cùng cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro