Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🍑Chương 53: Vòng đu quay🍑

Edit: Na

Lúc này hai người xếp hàng đi vào vòng đu quay.

Cửa khoang đóng lại, màn đêm của thành phố Ninh Xuyên giờ đây như một bức tranh hiện ra trước mắt hai người.

Đào Đào đứng nhìn phong cảnh bên ngoài cửa kính đến không chớp mắt.

Thời Thác cong môi đứng ở phía sau cô, hai tay anh đút vào túi áo lông cô đem người ôm chặt vào ngực.

Cằm anh đặt lên cổ cô cọ nhẹ.

"Đẹp không?"

Một hơi thở nóng truyền đến làm Đào Đào thấy có chút ngứa.

Cô nghiêng đầu nhìn anh, "Đẹp ạ, trên trời có rất nhiều ngôi sao đang sáng."

Anh "Ừ" nhẹ, hàng mi dài rũ xuống tạo thành cái bóng nhỏ dưới mắt trông có vẻ mệt mỏi.

Đào Đào vừa định hỏi có phải anh mệt rồi không thì bỗng thấy có cái gì đó đang chỉa vào mông mình.

Giống như...

Mặt cô nóng lên tiến đến gần mặt anh dụi dụi, "A Thác, anh có phải..."

Thời Thác rút hai tay ra khỏi túi áo lông, cởi áo khoác ôm eo cô, trong giọng nói mang theo một chút dục vọng "Đào Đào, vài ngày nữa là đến sinh nhật anh."

Đào Đào: "?"

"Sao vậy anh?"

Anh ôm cô ngồi xuống ghế trực tiếp để cô nằm trong lòng mình.

"Em muốn tặng quà sinh nhật trước cho anh không?"

Cô gái trong ngực vừa định nghiêng đầu nói chuyện với anh thì cảm thấy có một bàn tay ấm áp khô ráo luồn vào vạt áo khoác mình.

Tối nay cô không mặc áo lót, bên trong chỉ có một cái áo len.

Bàn tay to ấm áp của Thời Thác thuận lợi di chuyển khắp nơi rồi dừng lại trên chiếc bụng của cô.

Cảm nhận được cơ thể cô gái trong lòng đang run, anh thấp giọng cười lên một tiếng.

"Bây giờ anh có thể ăn "trái đào" không?"

Đào Đào không biết nên trả lời anh như thế nào.

Giờ cô đang đưa lưng về phía anh không thấy được gương mặt của anh, tuy nhiên cô biết khi nói ra lời đó gương mặt anh chắc chắn sẽ trông như mấy tên cấm dục.

Trong lúc cô còn đang đơ người thì giữa hai chân đã ướt một mảng. Hiện tại chỉ cần bị anh chạm vào một chút là cô sẽ ướt ngay.

Chớp chớp đôi mắt, cô ngẩng đầu lên nhìn phía đối diện.

Vòng đu quay chậm rãi chuyển động, trong mỗi toa đều có đèn sáng, tuy có bàn ghế chặn lại nửa thân dưới nhưng nửa thân trên rất dễ bị mọi người nhìn thấy.

Cô không phải là kiểu người hay xấu hổ, thời điểm hai người ở trường nếu Thời Thác muốn thì cô sẽ cho anh, có đôi khi cô còn bị anh đè ở rẽ ngoặt hành lang hôn đến môi sưng tấy lên. Còn tại lúc này xung quanh có người cho nên cô có chút khẩn trương.

"A Thác, sẽ bị người khác nhìn thấy..."

Tay Thời Thác trượt xuống và di chuyển đến cúc quần jean cô, còn chưa đến một giây cúc quần đã được anh cởi ra.

"Tắt đèn rồi làm."

Đào Đào quay đầu nhìn anh, vẻ mặt đầy nghi hoặc khó hiểu, "Tắt đèn?"

Chàng trai ngẩng đầu lên, đôi môi bóng loáng ướt át, đôi mắt màu nâu sáng rực, bộ dáng đặc biệt hấp dẫn.

"Ừ, tắt đèn."

Giây tiếp theo, anh đưa tay ra không biết đụng vào nơi nào mà toa này tối đen lại ngay lập tức.

Đào Đào sợ hãi chui người vào trong ngực anh.

"Sao, sao..."

Thời Thác mỉm cười lấy áo lông kia qua khoác vào cho cô, anh đưa tay mò xuống túi quần lấy một cái áo mưa.

"Anh hỏi nhân viên ở đây rồi, họ nói có thể tắt đèn được."

Nói xong không đợi cô phản ứng gì anh đã nâng eo cô lên kéo quần lót và quần jean xuống.

Mỗi toa ở vòng đu đều có thể tắt mở đèn.《rainbowdangyeu

Thởi điểm ngắm cảnh đêm nếu để đèn sáng sẽ ảnh hưởng đến cảnh sắc bên ngoài, bên trong các toa đều có công tắt đèn để du khách của thể tuỳ thích tắt hoặc mở.

Mấy toa phía trước cũng không có ai bật đèn nên cho dù có nhìn họ cũng chỉ thấy đen sì chứ thấy được gì bên trong.

Tiếng sột soạt vang lên, đến khi Đào Đào phản ứng lại thì Thời Thác đã mang xong áo mưa đang ở động nhỏ của cô cọ cọ vài cái rồi trực tiếp đút vào.

"Ưm——"

Tuy bên dưới đã đử ướt nhưng anh đột nhiên tiến vào như thế cô có chút bất ngờ, thiếu chút nữa đã bật khóc.

Cô chưa từng thử qua tư thế này.

Tư thế nữ trên lần trước hai chân Đào Đào quấn quanh eo anh đối mặt với anh.

Khi đó cô tự mình động nên lúc mệt Thời Thác sẽ ngồi dậy ôm lưng cô dùng lực eo đâm về phía trước, lúc này vẫn là tư thế nữ trên nhưng cô lại đưa lưng về phía anh.

Tư thế này đi vào rất sâu, giống như chỉ cần anh làm mạnh một cái thôi là nó sẽ chạm vào tử cung cô.

Bởi vì không quen với tư thế này và thấy khẩn trương bên dưới Đào Đào càng siết chặt.

Thời Thác giọng "Hừ" một cái, cảm xúc nóng ran ở dưới bụng chạy lên đỉnh đầu, mồ hôi trên trán chảy dàn giụa ướt mái tóc.

Một tay anh ôm lấy eo cô, một tay khác đè áo lông trên Đào Đào lại, kiên nhẫn dỗ cô, "Ngoan đừng kẹp nữa, anh đã tắt đèn hết rồi nên không có ai thấy đâu."

Hốc mắt cô gái có chút đỏ lên, cái cổ thon dài duỗi thẳng, hai tay nắm lấy áo lông đến đầu ngón tay đều cuộn tròn, "A, A Thác, căng..."

Căng quá...

Tất cả gốc rể đều vào hết...

Cô cảm thấy mình bị căng đến mức muốn nổ tung.

Thời Thác thở hắc ra, anh đưa tay mò xuống chạm vào âm vật bởi vì bị kích thích mà hơi hơi nhô lên rồi ấn nhẹ lên nó.

Đào Đào bị ấn như thế cả người đều mềm nhũn.

Anh vừa hôn lên chiếc cổ dài trắng mịn vừa dỗ cô, "Em thả lỏng một chút đi."

Âm vật mẫn cảm bị anh ấn vài cái cô liền nghẹn ngào kêu ra, ánh mắt mê loạn chỉ còn lại một chút tỉnh táo, "A Thác, thời, thời gian, sẽ không đủ..."

Ngày thường ở trường học họ sẽ làm xong ngay khi hết giờ tự học buổi trưa, còn làm ở trên vòng đu quay như vậy anh hoàn toàn không bắn nhanh được.

Thời Thác nhịn xuống, vòng eo lúc hạ lúc nâng, "Khi xuống anh sẽ trả thêm tiền cho họ nên chúng ta ngồi thêm 5 vòng nữa đi."

!!!

Anh bỗng đâm Đào Đào một cái vào cơ thể khiến cô cảm thấy sắp không xong rồi, cô thở phì phò khó không tin vào tai mình "Ngồi, ngồi 5 vòng?"

Chàng trai phía sau cười lên, "Ừ, ngồi thêm một lát nữa."

Đào Đào cảm thấy cái câu "ngồi thêm một lát" này của anh có nghĩa là "làm thêm một lát nữa" thì có.

Cô vừa định mở miệng nói chuyện thì phát hiện giọng mình như một con mèo con đang van xin khiến cho người khác thấy ngứa ngáy không yên.

"Ưm a ~"

Thời Thác thấy cô đã thích ứng rồi liền buông âm vật cô ra, tay lùi lại di chuyển đến chiếc bụng cô vuốt ve, dụ dỗ cô, "Ngoan, tự mình động đi. Nếu được em kẹp thì anh sẽ ra rất nhanh."

Cô gái nhỏ thút thít chống hai tay lên thành ghế rồi chậm rãi siết bụng dưới lại sau đó bắt đầu vuốt ve gậy thịt anh.

Có lẽ do đang ở bên ngoài cho nên hôm nay cô chặt hơn bình thường. Gậy thịt đâm vào tử cung đến bủn rủn, vách trong và thịt mềm vừa đau vừa sướng kích thích da đầu cô từng đợt tê dại.

Đầu nấm thâm nhập vào hoa huyệt ấm áp đâm đến điểm G kích thích bên dưới Đào Đào ướt đẫm một mảng, không làm gì được cô chỉ có thể ngồi nghe tiếng nước "phụt —— phụt" dâm mĩ bên dưới.

Cô thở gấp đến độ cả gương mặt đều ửng đỏ, mái tóc hỗn độn dính vào mặt, giọng nói đứt quãng nghe không rõ.

Mới đầu động tác của Đào Đào rất chậm, ngay sau khi quen với tư thế và kích cỡ của Thời Thác động tác cô bỗng nhiên nhanh hơn.

Thời Thác còn đang đắm chìm trong niềm vui dạy cô cách di chuyển, chỉ một lát sau anh bị cô vuốt ve đến tê cứng cả người.

Hoa huyệt cắn chặt gậy thịt, theo động tác ra vào bên dưới vùng kín chảy một vệt nước xuống eo anh.

Và thế là chiếc quần đã bị cô làm ướt đi.

Cô gái nhỏ nhắn ngồi trên đùi anh vừa di chuyển vừa thốt ra những tiếng rên rỉ kiều mị.

"Ưm a, a, A Thác, thật lớn..."

"Thật, thật to a..."

Thời Thác nheo mắt, từng giọt từng giọt mồ hơi rơi xuống chiếc áo khoác của Đào Đào.

Thời gian của một vòng đu quay sắp hết.

Anh đưa hai tay giữ eo cô lại ấn cô gái vào trong ngực mình, âm thanh nghẹn ngào, "Ngoan, trước tiên đừng nhúc nhích."

Đào Đào vừa bị anh đâm vừa được anh ôn nhu dỗ dành. Cô không khống chế được mà giật mình ngửa đầu ngã vào người anh cao trào.

Nhân viên khu trò chơi thấy hai người vẫn còn ôm nhau không có ý định muốn xuống nên không mở cửa, họ tiếp tục đưa khách đến những toa khác.

Cô đột nhiên cao trào Thời Thác không kịp phòng bị thiếu chút nữa cũng đã bắn ra.

Đào Đào nằm ở trong lòng anh thở hổn hển, hai hàng mi đều ướt đẫm.

"A, A Thác, em tới rồi..."

Chàng trai kêu lên một tiếng, nắm giữ eo cô lại.《rainbowdangyeu

"Ừ chúng ta nghỉ một lát, em đừng kẹp nữa."

Đào Đào uỷ khuất khụt khịt cái mũi oán trách anh, động huyệt theo đó siết chặt hơn, "Anh, anh lúc nào nói em kẹp anh. Rõ ràng là anh quá lớn nên em mới không khống chế được chứ bộ."

Thời Thác cắn chặt răng ngửa đầu ra sau, nhịn xuống nói ra tiếng, "Đừng nhúc nhích, em cứ động như thế anh sẽ bị em cắn đứt mất."

Cô gái còn chưa kịp nói gì thì đã cảm giác eo mình bị ai đó nâng lên rồi đột ngột hạ xuống.

"A!"

"Bang —— bang —— bang"

Vừa rồi chỉ mới được vuốt ve chứ không hề thấy phấn khích lớn như bây giờ.

Lúc này anh giữ lấy em cô lao về phía trước như muốn đâm xuyên qua người cô.

Gậy thịt thô dài đẩy vách trong ra trực tiếp đâm vào tử cung với lực đạo vừa mạnh vừa tàn nhẫn làm cho Đào Đào chịu không nổi, chân tay cô đều mềm nhũn không chịu nổi.

"A Thác, đừng, đừng làm như vậy——"

Thời Thác như không thấy lời cô nói mà vẫn tiếp tục nắm eo lao về phía trước.

"Em từ bỏ, nhanh, nhanh quá, chậm, chậm một chút ——"

Đào Đào phát hiện những lúc họ làm tình Thời Thác không bao giờ nghe lời cô nói.

Quả nhiên đúng như lời anh nói, vào thời điểm làm chuyện này anh không thể nghe theo lời cô được.

Nghĩ đến đây, khoé mắt cô chảy một giọt nước mắt xuống.

Tuy rằng trong lòng oán trách anh ức hiếp mình, nhưng thân thể cứ bị anh đỉnh lộng như thế cô thoải mái đến thốt ra tiếng.

"Ưm a ~ nhẹ, nhẹ điểm ~"

Cô gái bị giữ eo ngồi ở trên người
anh nuốt nhả gậy thịt với tốc độ thần tốc.

Mỗi một lần rút ra thì sẽ có một lần đâm sâu vào bên trong, cả người Đào Đào giờ đây chỉ còn lại một cảm giác bay bổng giữa không trung.

Cô sắp bị anh làm cho đến chết luôn rồi.

"Ưm a —— đừng, đừng đâm, lại, lại muốn tới ——"

Cứ đâm liên tục mấy trăm cái như thế chân Đào Đào bủn rủn đến ngồi cũng không ngồi được mà chỉ có thể dựa cả người vào Thời Thác.

Bất tri bất giác, vòng đu quay lại đi thêm một vòng.

Đôi mắt Đào Đào nhắm nghiền lại, không hiểu sao cô bắt đầu nghĩ về tương lai.

Nếu sau này hai người thật sự kết hôn với nhau có lẽ ngày nào cô cũng sẽ bị đi làm trễ.

Trong lúc cô còn nghĩ miên man thì Thời Thác đột nhiên ôm cô đứng lên đè cô vào cửa kính.

"Nhóc con, muốn ngắm cảnh đêm sao?"

Giọng nói mang theo dục vọng mãnh liệt muốn bỏ cũng không bỏ không được.

Đào Đào còn chưa kịp phản ứng chiếc áo khoác lông trên người đã trượt xuống, anh hơi hạ người cô xuống rồi lại ra vào thân thể cô.

"Ưm a, đừng ——"

Thời Thác nắm cằm cô và hôn lên.

"Vừa ngắm vừa làm nhé?"

Cô không thể kháng cự lại giọng nói khàn khàn này của anh, đặc biệt là vào lúc họ đang làm chuyện này.

Đào Đào như bị mất hết lí trí, giờ đây cô không cản anh lại nữa mà để mặc cho anh muốn làm gì thì làm .

Miệng đã bị anh bịt kín nên những tiếng rên rỉ kiều mị đều bị chặn lại trong cổ họng, đầu lưỡi như được những tiếng rên rỉ đó tiếp thêm sức vào quýt lấy đầu lưỡi anh.

Một lúc sau, gương mặt đều đỏ lên vì sắp thở không nổi nữa, cô nhắm mắt lại mặc kệ anh ức hiếp.

Đào Đào có thể cảm nhận được gậy thịt đang trong cơ thể mình va chạm, quấy, đâm đến tử cung, đỉnh lộng cô, lúc rút ra lúc tiến vào.

Còn Thời Thác vẫn luôn ở sau lưng cô rong ruổi và chiến đấu.

Bên tai giờ đây chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề của Thời Thác cùng với tiếng nước va chạm bên dưới, càng nghe nó thì gương mặt cô càng đỏ và trái tim càng đập nhanh.

"A Thác......" Cô nhẹ nhàng gọi anh, giọng nói mang theo sự quyến rũ.

Cả người Thời Thác lúc này đều đã bị ướt. Anh ôm chặt lấy cô, tốc độ càng lúc càng nhanh ngang, động tác ngang ngược va chạm vách thịt rồi dỗ cô, "Ngoan, một lát nữa anh sẽ bắn."

Đến khi vòng quay thứ 3 kết thúc, anh mới cúi đầu hung hăng cắn lên cổ cô rồi cuối cùng cũng đẩy nhanh vài cái thẳng lưng kêu lên một tiếng bắn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro