🍑Chương 32: Muốn hung dữ với em lần nữa🍑
Edit: Annie
Đào Đào bị anh kéo vào lớp 609.
Thời gian này lớp 609 đều ở phòng vẽ tranh nên không ai về lớp học.
Thời Thác đưa tay khoá cửa lại đem người đặt lên cửa. Anh cúi đầu tìm môi cô, ở trên môi cô cọ xát, bàn tay khác thăm dò vào trong áo đồng phục của cô.
Cô gái nhỏ thở hổn hển, gương mặt ửng hồng, "Liệu có người đột ngột tiến vào không..."
Lòng bàn tay to lớn của chàng trai áp vào làn da mỏng manh của cô, cảm giác eo căng thẳng, vật cứng dưới háng thẳng tắp đâm vào quần lót.
"Sẽ không, anh khóa cửa rồi, cửa sau sáng giờ không có ai mở."
Đào Đào lôi kéo áo đồng phục của anh, giọng nói hơi run run, "A Thác, buổi sáng mới làm..."
Thời Thác nói "Ừm", động tác trên tay cũng không dừng lại trượt lên vú cô nhéo một cái.
"A" Đào Đào bị anh siết một cái giật mình, cơ thể đều run lên.
Anh cắn môi cô sau đó buông cô ra, trán chống lên trán hỏi, "Trước hay sau?"
"Dạ?" Cô gái nhỏ có chút không hiểu ý anh.
Thời Thác đưa một tay vào trong quần đồng phục học sinh của cô, kéo một bên quần lót qua đưa tay lên và ấn xuống.
Đào Đào đột nhiên ngẩng đầu phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, hai mắt mờ mịt sương mù, "A Thác, đừng, đừng ấn..."
Anh dỗ dành, giọng nói nhẹ nhàng, mang theo chút dịu dàng, "Làm ướt trước đi."
Gần như ngay khi anh vừa nói xong, anh cảm thấy lòng bàn tay mình có vệt nước.
Anh cong môi, thuận thế kéo quần cô xuống, mở nút quần ra lật người lại, "Em không chọn vậy để anh chọn thay em."
Anh nói xong liền nhấn eo đẩy người ngồi xuống bàn học.
Giây tiếp theo, anh lấy áo mưa xé ra và tròng lên gậy thịt mình, vừa định tiến vào thân thể cô thì cô nghiêng người ôn nhu gọi anh, "A Thác ơi."
"Ơi"
"Em muốn ngồi ở trên bàn học của anh."
Thời Thác ngơ ngác vài giây, ngay sau đó bật cười.
Anh lại gần, hôn chóp mũi của cô, "Được rồi, đến bàn của anh." Chàng trai đem người bế lên đi tới cuối lớp.
Rèm cửa kéo kín mít chỉ còn một khe hở nhỏ, gió thổi vào làm rèm cửa đung đưa thành vòng cung nhỏ.
Thời Thác đem cô đè trên bàn, một tay đem đồng phục cô gái cùng với áo sơ mi đẩy lên trên ngực, anh cúi người tìm đúng vị trí tiến vào.
"Ưm ư...."
Đột nhiên anh tiến vào làm cô không khỏi ngẩng đầu lên.
Nó thật lớn, cũng thật trướng...
Cô giống như chưa thích ứng được kích cỡ của anh...
Thịt non của hoa huyệt bao lấy anh, vách tường bên trong chặt chẽ ấm áp, Thời Thác kêu lên một tiếng, cổ họng thắt lại.
Anh cúi đầu xuống nụ hôn nóng bỏng trượt từ tai cô xuống chiếc cổ thon trắng ngần, động tác hôn rất nhẹ nhàng.
Lực trên tay anh thì hoàn toàn ngược lại, gần như muốn xé rách mọi thứ, anh kéo áo ngực của cô ra rồi véo hai bầu ngực sữa.
Ra vào trong cơ thể cô Thời Thác có thể cảm nhận được cảm giác cô bao vây lấy gậy thịt của anh trong lòng anh không khỏi đột nhiên và có chút nhanh trí.
Cơ thể nhóc con mềm như bông nên khi "làm" anh cảm thấy rất thích.
Buổi sáng đã làm một lần nhưng chỉ mới xa nhau mấy tiếng thôi mà anh vẫn còn muốn "làm" cô.
Ngay khi bước đến chỗ ngồi, lý trí của anh đã biến mất hoàn toàn.
Đào Đào bình tĩnh lại từ từ thích ứng vật thể trong cơ thể mình, hoa huyệt bị căng đầy, nước mắt trào ra khoé mi, "A Thác"
Thời Thác "Ừ", gân xanh trên trán nổi lên, đôi mắt đỏ hoe, giọng nói đều đã khàn khàn.
"Làm sao vậy, đau hả em?"
Đào Đào lắc đầu nằm lên bàn học, "Anh, sao anh không cử động".
Anh cười khẽ, cưng chiều nói, "Ừ, giờ anh sẽ làm em thoải mái."
Giây tiếp theo, chàng trai nhấc eo cô va chạm mãnh liệt.
"Ừm a a a ...."
Chiếc bàn rung chuyển dữ dội dưới động tác của hai người, sách vở trong ngăn kéo rơi xuống đất phát ra tiếng "cạch".
Mười ngón tay trắng nõn của cô bấu chặt vào mép bàn, đốt ngón tay hơi trắng bệch, cố gắng tìm điểm bám vào.
Gậy thịt thô dài nhanh chóng đâm vào hoa huyệt tới tấp, hết lần này đến lần khác đâm vào điểm G, đâm Đào Đào đến bủn rủn không chịu được. Gân xanh trên gậy thịt chạm vào vách trong mang đến khoái cảm run rẩy từ bụng truyền thẳng đến đại não, cô bị làm đến hai mắt nửa híp lại, ý thức đều có chút không rõ ràng.
Thời Thác nhìn chằm chằm kẽ mông trắng như tuyết, hai cánh môi mềm mại và xinh đẹp, vòng eo tạo thành độ cong, đặc biệt hấp dẫn người.
Anh nâng bàn tay lên nhẹ vỗ mông cô, sức lực của hạ thân không giảm chút nào.《rainbowdangyeu》
Chiếc quần dài bị anh cởi xuống một nửa, cặp đùi non mềm trắng nõn lộ ra ngoài không khí run lên.
Hơi thở của chàng trai ngày càng nặng nề theo sự va chạm của côn thịt mà bên dưới hai người trở nên ẩm ướt và nhớp dính, lượng nước lớn ở hoa huyệt chảy xuống bởi vì động tác của anh mà nó biến thành một màu trắng đục dính trên gậy thịt đỏ tím đánh sâu vào thị giác mãnh liệt.
"Ưm,a,a, A Thác, nhẹ, nhẹ a....."
Cô có cảm giác cô đã bị anh đâm xuyên qua. Cô gái nhỏ ở dưới thân anh than nhẹ, thật xinh đẹp quyến rũ.
Thời Thác nhìn chằm chằm vào vùng kín của hai người, nhìn môi hoa huyệt màu hồng no đủ bị anh đâm sâu, hết đút vào rồi lại theo anh rút ra bao vây lấy gậy thịt.
Ngày hôm trước chỗ kia vẫn là một khu vườn bí mật đóng cửa chưa ai vào.
Mà hiện tại cô gái nhỏ đang bị anh đè dưới thân, anh như là mất trí ngang ngược mà ở trong thân thể cô va chạm, đảo lộng, không giữ lại một chỗ nào hoàn chỉnh.
Thời Thác đâm sâu đến đỉnh, rồi anh đột nhiên đem gậy thịt đưa vào tử cung.
Đào Đào bị anh làm cho rên rỉ liên tục, cô ghì chặt mép bàn, cơ thể run lên, nâng cao chiếc cổ mảnh mai thở một hơi cô bị anh làm cho đến cao trào.
"A Thác, em tới rồi."
Trước mắt cô chỉ còn lại một mảnh trắng xóa, tầm nhìn của cô giờ đã không còn rõ ràng.
Giống như, cô sắp chết tới nơi...
Lúc này Thời Thác lại một lần nữa đè trên người cô, niết cô lại cằm hôn lên.
Những nụ hôn nóng bỏng lướt qua môi lưỡi, hô hấp của cô đều bị anh đoạt hết, nhịp tim trở nên rối loạn hơn.
Chàng trai đẩy đưa tốc độ càng lúc càng nhanh, lực đạo càng ngày càng tàn nhẫn.
Trong phòng học trống rỗng vang lên tiếng của gậy thịt va chạm.
Tiếng thở hổn hển, tiếng rên rỉ, tiếng gió và tiếng động của tấm ván gỗ trộn lẫn vào nhau tạo ra khúc nhạc dâm mĩ.
Cô đã mang đến cho anh thiên đường cực lạc.《rainbowdangyeu》
Chờ đến khi Đào Đào sắp thở không nổi anh mới buông cô ra rồi đứng lên dùng sức véo nhẹ vào vòng eo mảnh mai của cô nhanh chóng chiếm lấy.
Không biết trôi qua bao lâu, Đào Đào chỉ cảm thấy cả người mình tê dại mất đi tri giác anh mới đâm sâu vào rên lên một tiếng bắn ra. Anh bắn ước chừng mười mấy giây.
Tinh dịch đặc sệt nóng bỏng tràn vào áo mưa, người Thời Thác ướt đẫm mồ hôi, anh thỏa mãn nằm lên tấm lưng thon gầy của cô.
Trong phòng thực yên tĩnh, chỉ có tiếng gió nhẹ thổi qua bức màn cửa.
Cả người Đào Đào giờ đây không còn sức lực nữa.
Lúc nằm trên bàn học cô vẫn cảm thấy có chút không chân thật. Vừa rồi ở góc tường, anh ôm cô rồi dùng giọng nói tràn đầy dục vọng kêu cô "dỗ" anh một lần.
Đây là lần đầu tiên thấy cách "dỗ" kiểu như vậy.
Nhớ đến cảnh trên giường hôm qua, trong phòng tắm và cả buổi sáng hôm sau cô không kìm chế được mà kẹp chặt bên dưới.
Thời Thác cảm nhận được cô đang kẹp chặt, anh cắn chặt răng, giọng điệu đều thay đổi, "Đừng kẹp."
Cô gái nhỏ hít mũi, ủy khuất noia, "A Thác, anh ra ngoài trước được không?"
Chàng trai trên người cô nói "Ừ" rồi rời khỏi cơ thể cô, anh kéo áo mưa ra ném vào thùng rác phía sau.
Đào Đào thở phào nhẹ nhõm một cái.
Tiếng chuông kết thúc giờ tự học buổi trưa chậm rãi vang lên.
Hai người xuống đây khi giờ tự học buổi trưa bắt đầu, bây giờ thì nó đã kết thúc.
Cô gái nằm trên bàn, tóc dài đen nhánh xõa một bên, thì thầm nói với anh, "A Thác, anh làm tới hết giờ tự học luôn rồi."
Thời Thác cười cúi người giúp cô chỉnh tóc lại, giọng điệu mang theo dư vị khàn khàn, "Thực xin lỗi do anh làm có chút lâu, không thoải mái sao?"
Đào Đào nằm trên bàn lắc đầu, "Không có...em ,em muốn lau người một chút..."
Trên người dính dính không thoải mái chút nào.
Thời Thác lấy khăn giấy ướt từ trong ngăn kéo, rút ra một tờ khom lưng thật cẩn thận mà lau vết dính ướt trên chân cô.
"Tiết đầu buổi chiều học môn gì?"
Đào Đào yếu ớt nằm trên bàn, từ từ khôi phục ý thức, "Tiết thể dục ạ."
Nghe thấy ba chữ, động tác trên tay Thời Thác dừng lại một chút.
Cong môi lên, anh lau sạch sẽ rồi vén quần lên ôm eo cô đem người ôm vào trong ngực, kéo ghế ngồi xuống.
Cô gái ngồi ở trên người anh, hai tay ôm lấy cổ anh, làm nũng, "A Thác, anh kéo hỏng đồ lót em rồi."
Thời Thác nghe vậy, cúi đầu nhìn nhìn.
Anh vừa rồi có chút sốt ruột nên không kịp gỡ nút thắt.
Với lại anh cũng không biết mở nó thế nào. Chỉ lo "khi dễ" cô nên đã trực tiếp kéo ra.
Lúc này anh giúp cô chỉnh lại tốt hơn, rũ mắt nhìn chằm chằm nút gài kia mày nhíu lại.
"Cái này gài thế nào?"
Đào Đào cong tay sờ soạng một chút xong gài nút bên ngoài.
"Anh không biết gài nút sao?"
Thời Thác giơ tay, chạm vào hai hàng nút, "Không biết, cũng chưa làm qua."
Cô gái nhỏ cười khúc khích, đem anh ôm chặt, "Vậy về sau cho anh gài nhiều một chút, quen tay hay việc."
Anh cằm gác trên vai cô, thấp giọng cười cười.
"Ừm anh sẽ gài cho em nhiều hơn." Giọng nói lạnh lùng và gợi cảm.
Đào Đào phát hiện, cô giống như đặc biệt thích nghe giọng nói của anh sau khi làm tình.
Giọng anh vô cùng quyến rũ.
Nhưng mà thời điểm làm tình anh lại rất hung dữ.
Nghĩ như vậy, cô gái nhỏ nghiêng đầu cắn trên lỗ tai anh một cái.
"A Thác."
" Ah——"
Thời Thác hít một hơi lạnh, bên tai cũng đỏ lên.
"Dám ức hiếp em?"
Đào Đào cười, giọng nói vẫn có chút mỏi mệt, "Anh lại hung dữ với em, buổi sáng hung dữ, giữa trưa vẫn còn muốn dữ với em."
Tay Thời Thác để trên eo cô, đầu cọ hõm cổ cô, nhẹ nhàng "Ừ" không phản bác lời cô.
"Buổi tối còn muốn hung dữ với em thêm một lần nữa, phải làm sao bây giờ?"
——————
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro