🍑Chương 29: Phòng tắm🍑
Edit: Na
Hai người lại nằm trên giường một lúc, cô gái nhỏ nép ở trong ngực anh cọ cọ ngửi mùi hương trên người anh.
Thời Thác thấy cô giống y chang mèo con liền cười rộ lên, một tay đặt ở trên eo cô xoa, "Em ngửi gì thế?"
Đào Đào ngẩng đầu lên cười đến hàng mi cong vút, "Người A Thác thật thơm."
Anh bật cười một cái tiến lại gần hôn trán cô "Đi tắm một cái nhé?"
"Em muốn tắm với anh."
Nghe vậy Thời Thác xốc chăn lên ngồi dậy ôm cả người cô lên,"Được, cùng nhau tắm." Nói xong anh nhấc chân bước đi đến phòng tắm.
Thời Thác đem cô đặt lên tấm thảm, anh đưa tay mở công tắc vặn vòi sen.
Đào Đào nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi của anh gương mặt bỗng có chút đỏ.
Lần trước khi ở nhà cô anh đã dùng tay làm cô vài lần sau đó anh sẽ mặc quần áo đầy đủ để tắm rửa cho cô. Tuy đã nhìn chỗ kia của anh nhiều lần rồi nhưng hiện giờ nhìn trực tiếp nó như thế vẫn thấy có chút xấu hổ.
Chàng trai cao ráo chân dài, hai đùi thon dài thẳng tắp, cơ bắp đường cong rõ ràng, xương hông chắc khoẻ, bắp chân cân đối có một chút lông, nhìn vào trông thật quyến rũ.
Nhớ đến cảnh ở trên giường khi nãy chính đôi chân này đã quấn quýt lấy chân cô "đùa bỡn", bụng Đào Đào đột nhiên co thắt lại. Cô nhanh chóng chuyển tầm mắt về hướng khác.
Ngồi ở bên cạnh cô có thể thấy rõ được đường cong cơ bắp, xương quai xanh quyến rũ, chiếc cổ thon dài, hàm dưới cùng đôi môi đang nhẹ nhàng mấp máy, mũi cao thẳng, đôi mắt có chút giống hình tam giác, đuôi mắt hơi chút rủ xuống, ánh mắt sắc sảo mang theo một chút nham hiểm, đôi chân mày rất sắc bén.
Lần đầu tiên gặp nhau ở trên chuyến xe buýt đó cô đã cảm thấy như vậy.
Nhìn anh có vẻ rất lạnh lùng khó gần nhưng sau khi ở bên nhau cô phát hiện anh không phải là người như thế. Thậm chí, cô còn cảm thấy anh rất dịu dàng.
Khi nói chuyện với cô anh rất nhỏ nhẹ bên môi lúc nào cũng có nụ cười chứ anh không giống là một người lạnh lùng như bề ngoài.
Nhìn thấy mái tóc trên trán của anh bị nước làm cho ướt nhẹp dán lên gương mặt Đào Đào không nhịn được đưa sờ cằm anh.
Thời Thác bị sờ thì sửng sốt, anh điều chỉnh nhiệt độ nước rồi đỡ cô đến đứng ở dưới vòi sen.
"Làm sao vậy?"
Cô gái nhỏ cười khanh khách, "Không có gì, em chỉ muốn sờ anh thôi. Ai da, bạn trai em đẹp trai quá à."
Đẹp trai đến nổi bây giờ cô muốn anh lấp đầy cô ngay lập tức.
Thời Thác cong môi cười rồi xịt một ít sữa tắm lên trên người cô.
Cả cơ thể cô trắng trẻo mịn màng, dáng người lả lướt hấp dẫn, bộ ngực no đủ, vòng eo nhỏ đến mức chỉ một vòng tay của anh cũng đủ ôm trọn cô vào lòng, hai đôi tay trắng mịn rũ xuống, bàn tay trắng mịn nhỏ nhắn.
Nhìn người trước mặt yết hầu anh liền lăn lộn, anh đưa tay lên vuốt ve làn da thịt mịn màng của cô.
Một lúc sau, Đào Đào vừa cúi đầu xuống thì trông thấy "cậu bé" của anh đang ngẩng đầu lên. Vừa rồi rõ ràng nó đã mềm một nửa.
Cô cúi người đến trước "cậu bé", "Ồ "Tiểu Thác" lại chạy ra ngoài rồi."
Giọng cô cất lên vừa mềm vừa ngọt, mang theo sự trêu đùa nhẹ.
Thời Thác đưa tay nhéo chóp mũi cô một cái làm cho nó dính lên một ít bọt, "Ngoan đi, bằng không anh sẽ "hung dữ" với em đấy."
Đào Đào nghe thế thì cười hắc hắc, cô nghiêng đầu qua vừa vặn thấy được hình ảnh ai người ở trong gương.
Căn hộ cô thuê có phòng tắm không rộng lắm, thiết kế cũng không hợp lí và đẹp mắt gì cả. Máy nước nóng được gắn trên tường, mỗi lần Đào Đào đi vào sẽ thấy mình trong gương.
Lúc này đây cô chớp chớp mắt nhìn lớp sương mù trong gương, đột nhiên cất tiếng gọi anh, "A Thác ơi."
"Hửm?"《rainbowdangyeu》
"Em muốn nhìn anh trong gương."
Vài phút sau.
Thời Thác mang áo mưa vào rồi bật công tắc, ngay sau đó trên đỉnh đầu hai người có một luồng ánh sáng mang theo sư ấm áp chiếu xuống.
Tay cô nắm lấy bồn rửa tay và nhìn hình ảnh trong gương, gương mặt cô giờ đây đã hiện lên dục vọng.
Một đôi tay thon dài từ eo cô mò từ từ lên, khi đến trước ngực đôi tay ấy liền cầm lấy hai bên vú mềm mại cô.
Chàng trai tiến đến bên cổ cô, hôn cô nhẹ nhàng, "Ướt rồi sao?"
Đào Đào ngẩng đầu lên, nhắm đôi mắt lại run rẩy nói, "Vừa, vừa nãy đã ướt rồi."
Hiện tại chỉ cần nhìn thấy anh thôi là cô đã ướt.
Thời Thác mỉm cười nâng eo cô lên, amh nắm lấy cây gậy cọ cọ bên ngoài "cô bé" của cô.
Nước bên dưới đã chảy ướt một mảnh, thiếu điều muốn rớt xuống.
Cặp vú bị anh xoa nặn ra đủ loại hình dạng, nhìn thấy vú của mình trong gương hoa huyệt không khỏi co rút.
Cô khom lưng cọ vào chỗ kia của anh, "A Thác, em muốn anh..."
Thời Thác nghe xong căng thẳng đến hàm dưới bạnh lại.
Anh tiến lại gần tìm môi cô, kiềm chế dục vọng nói, "Nhóc con, em đã xem bao nhiêu thứ rồi hả?"
Cô gái nhỏ bên dưới hít hít cái mũi, lắc mông một cái, "Vậy anh thích không?"
Anh cong môi cười, nắm lấy gậy thịt chen vào lối đi ướt át.
"Thích chết đi được."
"Ưm a ——"
Đào Đào ngẩng đầu lên, cố gắng ép cơ thể thấp xuống.
Tay anh rời khỏi ngực cô đi xuống nắm lấy cái eo nhỏ bắt đầu mãnh liệt đưa đẩy.
Vừa rồi đã làm một lần, giờ đi vào nữa anh vẫn cảm thấy nơi đó rất ấm, hoa huyệt như cơn đại hồng thủy bao lấy gậy thịt anh.
Tư thế này càng quấy cô càng siết lại, cô như hận không thể cắn đứt gậy thịt.
Cô gái không khỏi cong lưng rên ra.
Lúc ngẩng đầu trông thấy Thời Thác đang đứng ở phía sau lưng, thân thể cô dán lấy anh mà kích thích vòng eo muốn anh làm gì thì làm.
Đôi mắt màu nâu nhạt tựa như say rượu, nó mang theo dục vọng mạnh mẽ như sắp cắn nuốt cô vào bụng.
Cô thể Đào Đào cứ bị anh đâm mãi, mái tóc đen nhánh rũ xuống theo động tác hai người chuyển động như làn sóng biển.
Cô bị anh quấn chặt trong sóng biển dục vọng. Một khi đâm đầu vào sóng biển này rồi thì cô vĩnh viễn không thể lui về.
"Ưm a, A Thác ~"
Cô nhẹ nhàng gọi anh, tiếng gọi pha chút quyến rũ không che giấu được.
Thời Thác híp mắt nhìn chằm chằm vào cô gái đang cong lưng ở dưới thân.
Cái lưng trắng mịn với dáng người mềm mại lay động theo động tác đẩy đưa ra vào của anh thật khiến người ta cầm lòng không đậu.
Đào Đào có cảm giác gậy thịt kia ở trong huyệt động lại to lên.
Cô thấy có chút, có chút trướng...
"A Thác..."
Thời Thác cúi đầu cắn lên vai cô một cái, khàn giọng đáp lại, "Hả?"
Đào Đào bị anh cắn một cái đau càng kẹp chặt hơn.
"Lớn, lớn quá..."
Thời Thác bị cô kẹp chặt mồ hôi rơi như mưa rớt xuống lưng cô rồi bắn ra mấy đóa bọt nước.
"Nhóc con, em đừng kẹp."
Nói xong trên trán anh bắt đầu nổi gân xanh ghê rợn, yết kết lăn lên xuống, ngay sau đó vòng eo đưa đẩy càng lúc càng nhanh.
Đào Đào run lên, cô đưa tay đến nắm lấy tay anh.
"Nhẹ, nhẹ chút, anh nhanh quá."
Mỗi một lần vào anh đều đỉnh vào chỗ sâu nhất rồi đi thẳng đến miệng tử cung, anh như vậy cô thật sự là không chịu nổi.
Thời Thác ngẩng đầu lên thấp giọng thở dốc. Nhưng anh giống như không nghe thấy lời cô, lực ra vào của anh vẫn tiếp tục mạnh mẽ.
Vào thời điểm ý loạn tình mê này cô đột nhiên nhớ tới những lời vừa nãy ở trên giường anh nói cho cô nghe.
Ở trong tình huống này, anh không thể nào khống chế bản thân được.
Nghĩ đến đây cô liền rơi nước mắt, lực đạo trên tay cũng bắt đầu tăng.
Bang —— bang —— bang
Tuy gương trong phòng tắm mờ ảo nhưng âm thanh va chạm của hai người là thật, cô gái nhỏ bị anh "ăn" đến một dòng mật dịch ở chỗ giao hợp chảy xuống làm ướt mặt đất.
Thời Thác lúc này mới ngước mắt nhìn vào gương một cái.
Trong gương xuất hiện một cô gái xinh đẹp, lông mi ướt dầm dề, hốc mắt cũng đang đỏ lên. Đôi môi đỏ hé mở, bóng loáng lấp lánh rất quyến rũ.
Nhìn thấy hình ảnh này anh như bị kích thích, anh đột nhiên đè eo cô xuống tăng tốc mà va chạm.
"A a a a, không cần ——"
Đào Đào bị anh đâm mạnh vào chỗ nhạy cảm, huyệt vừa đau vừa mềm khiến cô ngửa đầu lên dâm đãng kêu ra. Tay cô siết chặt cánh tay anh, móng tay đâm sâu vào da thịt anh, ngón chân cô đều cuộn tròn lại bám vào mặt đất, lúc này cô run một cái rồi cao trào.《rainbowdangyeu》
Một dòng mật dịch nóng bỏng cách một tầng bao mỏng tưới lên gậy thịt, ngay sau đó cơ thể Đào Đào mềm nhũn ngã xuống bồn rửa tay.
"A Thác..." cô nhỏ giọng kêu anh.
Trên người Thời Thác giờ chỉ toàn là mồ hôi, giọng anh đã khàn đi nhưng vẫn dỗ dành cô, "Ngoan, anh sắp rồi."
Anh nói xong liền nâng eo cô cong lên dán sống lưng cô vào lồng ngực nóng của mình.
Đầu Đào Đào bây giờ như bị tê dại, cô không biết họ đã làm đã bao lâu rồi.
Cô thấy lúc nào Thời Thác cũng bày ra bộ mặt "người lạ chớ lại gần", nhưng khi làm việc này cô lại không biết nên hình dung anh thế nào.
Cô bị anh làm đến muốn chết đi sống lại. Có lẽ anh thật sự muốn làm cô khóc.
Thì ra câu nói muốn làm cô đến khóc của anh không phải là lời nói giỡn.
Cô uỷ khuất hít hít cái mũi tố cáo anh, "A Thác, anh, anh lâu quá."
Chàng trai cười lên rồi cúi đầu hôn lên sống lưng mềm mại dỗ cô, "Rõ ràng là em muốn trước."
Cô bị anh đâm đến không nói nên lời mà chỉ có thể ưm ưm a a vài tiếng.
Anh nói đúng, là cô muốn trước.
Qua một hồi lâu, tốc độ Thời Thác đột nhiên nhanh hơn, anh nâng eo cô hung hăng đâm mấy trăm cái, cuối cùng cũng buông lỏng cơ thể mà bắn ra.
Anh ghé vào trên lưng cô thở hổn hển, lực trên tay cũng nhẹ đi.
Đào Đào thở ra một hơi, chóp mũi đỏ lên trông rất đáng thương như đang bị khi dễ.
"A Thác..."
Thời Thác thở dồn dập đáp lại cô một tiếng.
"Ngoan, cho anh ôm một lát." Nói xong tay anh kéo cô đem cả người cô ôm chặt vào người.
Không biết ôm nhau bao lâu, Đào Đào cảm thấy chân vừa mỏi vừa mền nhũn liền nâng cánh tay đẩy đẩy anh, "Anh đi ra đi, em có chút mệt..."
Thời Thác lấy lại tinh thần rời khỏi cơ thể cô rồi kéo áo mưa ra tiện tay ném vào thùng rác.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro