Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🍑Chương 2: Đào Đào khối 11, lớp 505🍑

Edit: Na

Khi trở về căn hộ thuê, trong nhà đã trống rỗng một bóng người cũng không có.

Căn nhà hai mươi mấy mét vuông, bên tay trái có hai gian phòng, không có phòng cho khách, không có TV chỉ đặt một cái sô pha, vừa vào cửa đã thấy bàn ăn, trên bàn cơm đã làm xong còn kèm theo một tờ giấy ghi chú.

Đào Đào đem đống sách trên tay toàn bộ ném lên trên sô pha, nhìn tờ giấy ghi chú.

"Đào Đào, hôm nay trong nhà dì có chuyện gấp dì đã xin phép mẹ con rồi, cơm chiều dì đã làm xong hết con chỉ cần hâm nóng lại rồi ăn thôi."

Cô gái đem tờ giấy trong tay vò thành cục ném vào thùng rác.

Cô chán nản đi về sô pha, Đào Đào không khỏi lại nghĩ đến chàng trai hôm nay cô gặp ở trên xe buýt số 350 kia.《@rainbowdangyeu

Chàng trai vẫn luôn ngồi trên chiếc xe kia cũng không biết đã xuống ở chỗ nào.

Sớm biết vậy đã đi theo anh, dù sao trong nhà cũng không có ai.

Thở dài một cái, cô nâng cánh tay trắng nõn lên đè đè thái dương, từ trên sô pha đứng lên ôm mấy cuốn sách đi vào phòng ngủ.

Phòng ngủ không lớn, cũng không khó thở gì với một cô gái, đại khái bởi vì đây là nhà cho thuê Đào Đào cũng chả có cảm tình gì cả với nó. Sách vở trên bàn học hỗn độn và thành đống, nào là sách luyện tập, tài liệu tham khảo. Bên cạnh chính là một cái giường hai mét, không có chăn, một nửa là đệm còn một nửa kia thì chất đống quần áo, cặp sách và bài tập.

Đối diện giường là tủ quần áo có nửa tấm gương.

Đào Đào vốn dĩ muốn có một chiếc gương lớn nên lúc trước có kêu dì giúp việc trong nhà đi mua một chiếc gương cũ, kết quả trở về bị Thẩm Mộng Viện nhìn thấy bắt cô đem nó bỏ đi.

Lý do rất đơn giản, gương quá lớn cô sẽ dễ bị phân tâm ảnh hưởng đến học tập.

Ngồi vào trước bàn học, Đào Đào lấy ra cuốn giải đề Toán mới mua giở ra rồi mở đèn bàn lên, từ trong ống đựng bút rút ra một cây bút cúi đầu nhìn.

**

Sáng sớm hôm sau, đúng 7 giờ, Đào Đào tắt đồng hồ báo thức từ trên giường bò dậy vào phòng tắm rửa mặt.

Gương trong phòng tắm dán đầy giấy ghi chú nhiều kiểu dáng.

Các thì Tiếng Anh, các bài thơ cổ, công thức Toán Học, thời gian Lịch Sử cái gì cũng có.

Đào Đào một bên đánh răng, một bên híp mắt đánh giá giấy ghi chú trên gương.

"Cuộc chiến tranh lần hai ký kết..."

Chờ rửa mặt xong, cô thay đồng phục, thu dọn cặp sách, lấy sữa chua cùng bánh mì trong tủ lạnh đi học.

Căn nhà cho thuê này đối diện với trường cấp 3 Nhất Trung của thành phố Ninh Xuyên, khu này cũng xem như là một tiểu khu cũ. Phương tiện đi lại cũ kỹ nhưng giá nhà cũng không thấp bởi vì đây là khu gần trường học an ninh cũng không tệ.

Thẩm Mộng Viện lúc ấy muốn thuê cho Đào Đào một căn tốt tốt để ở nhưng sợ xa trường lui tới tốn nhiều thời gian đi lại nên đành thuê ở tiểu khu này cho cô có thể tiết kiệm một ít thời gian để còn học hành.

Lúc này cô mặc đồng phục đi học mùa hè, sơ mi trắng, quần dài màu lam, đeo thêm một cái cặp đen đơn giản chậm rãi đi đến trường.

Tóc tai sạch sẽ cột cao lên hết như cái đuôi ngựa lộ ra cái trán trắng xinh đẹp, đôi lông mày thanh tú mang theo nét ngây thơ đơn thuần của thiếu nữ.

Đi đến tiệm bánh crepe ven đường, cô gái nhỏ nghe được tiếng huýt sáo vang lên.

"Yo Đào Đào, hôm nay không đến trễ nha."

Thẩm Nghiên nhận lấy bánh crepe từ tay ông chủ, trực tiếp ngăn cô lại.

Cậu trai chân dài đứng trước mặt cô rất nổi bật, lúc này mấy đám học sinh xung quanh tất cả đều nhìn qua.

Đào Đào như bị mắc kẹt trong đám sương mù, trong đầu tất cả đều là mấy mốc thời gian Lịch Sử, đầu ngẩng lên.

"Chú em cứ cản đường như vậy thì chị sẽ đến muộn đấy."

Cô không để ý đến tên này, dụi dụi đôi mắt chuẩn bị qua đường cái.

Thẩm Nghiên thấy dáng vẻ này của cô liền đi theo phía sau cô, kéo kéo quai đeo cặp, "Này chị ăn cơm nắm không? Em mua cho chị một cái."

Đào Đào không để ý đến cậu, "Không ăn, muốn lên lớp."Cô gái nhỏ nói xong kéo quai đeo cặp, nhấc chân đi về hướng đường cái đối diện.

Làn gió đầu thu nhẹ thổi qua, thổi tung bay mái tóc trên trán của chàng trai.

Anh đứng ở trước quán bánh crepe, đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc nhìn chằm chằm về hướng cổng như tên ngốc.

Giang Vọng nhận cái bánh crepe, thấy Thời Thác đang ngẩn người không khỏi giơ tay vẫy vẫy ở trước mặt anh, "Nhìn cái gì vậy?"

Thời Thác híp mắt dập tắt điếu thuốc trên tay, trên mặt không biểu cảm gì, lãnh đạm nói, "Biết họ không?"

Giang Vọng sửng sốt, cắn miếng bánh crepe suy nghĩ một hồi lâu, "Mày nói nam sinh kia hay là nữ sinh kia?"

Anh không trả lời, năm ngón tay dài đút vào túi quần, nhấc chân đi về phía trước.

Giang Vọng không hiểu gì hết sờ sờ sau cổ, đi theo, "Nữ sinh kia tao không biết, nhưng tên nam sinh kia thì tao biết."

Thời Thác nhẹ giọng "Ừ", như là đang kêu nói tiếp đi.

"Thẩm Nghiên khối 11 học lớp 5 trọng điểm, là người hồi đó đánh nhau với Đại Hùng ở sân thể dục." Nói đến nơi này, Giang Vọng đột nhiên vỗ vỗ đầu, "F**k, tao con mẹ nó biết nữ sinh này là ai rồi."

Thời Thác quay đầu nhùn cậu, đôi màu nâu không có cảm xúc gì, "Ừ?"

"Đại Hùng đánh nhau với nó hình như là vì nữ sinh này, sau đó nữ sinh này đã lao ra ngăn lại. Còn chuyện cụ thể ra sao thì tao quên mất rồi, cũng bởi vì lớn lên xinh đẹp nên tao có nhìn cô gái này vài lần. Ngày đó mày nghỉ học không có ở đây, bằng không mày cũng sẽ có ấn tượng."

Trường cấp 3 Nhất Trung của thành phố được chia thành khối 10 là lớp 4, khối 11 là lớp 5 và khối 12 là lớp 6.

Mỗi khối có 8 ban, ban 1 là lớp trọng điểm của khoa học tự nhiên còn ban 5 là lớp trọng điểm của khoa học xã hội.

Chỉ có khối 12 là nhiều hơn một ban có 9 ban, và ban đó là học năng khiếu mỹ thuật.《@rainbowdangyeu

Giang Vọng và Thời Thác học lớp đó.

Lúc này hai người đi lên phòng học ở lầu 1 vừa vặn nhìn thấy chủ nhiệm Trương Đào đứng ở cửa phòng học nói chuyện với một nữ sinh.

Nữ sinh cuối đầu, đuôi tóc cao rơi rụng xuống trên vai.

"Đào Đào, lúc trước em học ở lớp 506 điểm môn Địa Lý của em cũng không đáng ngại gì cả vậy mà khi em lên học ở lớp 505 thì điểm em lại tuột thấp như vậy, nói thế nào đi nữa em cũng học khoa học xã hội sao điểm lại có thể thấp đến như vậy chứ?"

Thời Thác cùng Giang Vọng dừng bước lại, tiến cũng không được mà lui cũng không xong, đành phải đứng ở cửa phòng học nghe Trương Đào giáo huấn người.

Lớp 609 chuyên ngành về mỹ thuật cũng là lớp chuyên ngành khoa học xã hội, Trương Đào là giáo viên chủ nhiệm lớp Địa Lý chiếu cố cả khối 11 trọng điểm.

Lúc này cô gái nhỏ kéo kéo quai đeo cặp, rốt cuộc cũng ngẩng đầu cười  đến mi mắt cong cong lên, "Dạ em biết rồi ạ, nhưng bây giờ em phải lên học, hôm nay thầy Viên sẽ giảng bài."

Trương Đào thở dài một cái, phất phất tay, "Được rồi em đi đi, đợt kiểm tra cuối tháng này em đừng cho thầy con điểm 30 nữa là được rồi ."

Đào Đào cúi đầu chào, vừa muốn nói đó thì nhìn thấy có hai nam sinh trước mặt, cô sửng sốt.

Hả???

Này không phải là anh đẹp trai ngày hôm qua ở xe buýt ăn đậu hủ của cô sao?

Sao lại ở chỗ này?

!!!

Anh học chung trường với cô sao?!!!

Đôi tay trắng nhỏ của cô nắm chặt quai cặp, chớp đôi mắt to mắt một cái, lông mi run run như là cánh chim.

Thời Thác ngước mắt không có cảm xúc gì nhìn cô một cái.

Trương Đào thấy Đào Đào vẫn không nhúc nhích, không khỏi ra tiếng thúc giục cô, "Không phải nói muốn nghe giảng sao, sao còn không đi nữa?"

Cô gái nhỏ cuối cùng cũng hoàn hồn, nhếch miệng nhìn Thời Thác cùng Giang Vọng cười ngọt ngào, cất lên giọng nói nhẹ nhàng mềm mại, "Em biết rồi thầy Trương, em sẽ cố gắng~"

Nói xong ngẩng đầu nhìn thoáng qua biển số của phòng học, xoay người chạy nhanh lên lầu.

Chờ đến khi bóng dáng mảnh mai kia dần biến mất ở cua quẹo, Trương Đào mới lấy lại tinh thần, nhìn Thời Thác cùng Giang Vọng.

"Thất thần làm gì, mau vào lớp học đi. Chỉ cần cố gắng một tháng là có thể xong rồi."

Giang Vọng kéo Thời Thác, thật thà chất phác lên tiếng, "Được rồi mà lão Trương, sao mới sáng sớm thầy lại dạy dỗ một cô gái nhỏ đến đáng thương như vậy chứ."

Trương Đào thở dài một cái, không khỏi xoa xoa thái dương đau nhức, "Làm gì có dạy dỗ gì, thầy chỉ nói vài câu để cho con bé cố gắng hơn thôi. Cũng không biết cọng dây thần kinh nào của con bé bị hư, môn Lịch Sử và Chính Trị tất cả đều được 90 điểm, môn Địa Lý lại mang về cho thầy con điểm 30, thành tích này không biết làm sao để tiến lên được lớp 505 đây."

Giang Vọng không khỏi cười khúc khích.《@rainbowdangyeu

Vào thời điểm chia ban, dựa theo sự lựa chọn của học sinh tỷ lệ điểm của khoa học xã hội và khoa học tự nhiên không giống.

Chọn lớp khoa học xã hội, Tiếng Anh và Ngữ Văn chiếm 40%; Toán Học 30%; Lịch Sử, Chính Trị, Địa Lý chiếm 20%; mà Hóa Học với Vật Lý chỉ chiếm có 10%.

Lúc này Giang Vọng tiến đến bên tai Thời Thác, nhỏ giọng nói, "Không phải chứ, gái đẹp mà cũng có khuyết điểm hả?"

Thời Thác không trả lời, chào Trương Đào xong trực tiếp quẹo vào lớp học.

Tìm được chỗ của mình, Thời Thác đem cặp sách ném xuống treo lên lưng ghế, nghĩ đến đôi chân trắng nõn mềm mại ngày hôm qua anh rũ mắt xuống lấy điện thoại từ trong túi quần ra, gõ đoạn tin nhắn nhưng không gửi đi.

Đào Đào khối 11, lớp 505.

_________________________
Ở đây tác giả viết lớp và ban rất rối cho nên mọi người có thể hiểu thế này:
- Lớp 4 là lớp 10, lớp 5 là lớp 11, lớp 6 là lớp 12
- Lớp 4(10) và lớp 5(11) có 8 ban vậy thì sẽ có 401,402...408; 501,502...508. Kiểu giống như bên Việt Nam a1, a2...
- Lớp 6(12) có 9 ban thì sẽ có lớp 601..609
- Ở đây lớp trọng điểm KHTN 401,501,601. KHXH 405,505,605

[1] Bánh crepe:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro