🍑Chương 16: Miệng🍑
Edit: Na
Đào Đào thở hắt ra một hơi, chỗ kia nó đau đến không chịu được. Cô lắc đầu, giọng nói cất lên rất nhỏ, "Một, một chút, có một chút đau..."
Thời Thác nghe vậy đem cả ngón tay đi vào.
"A Thác, em từ bỏ, huhuhu, từ bỏ......"
Chỗ kia từ trước đến nay không hề có dị vật nào tiến vào, loại đau đớn này đau từ hoa huyệt truyền thẳng lên bụng rồi chạy lên đại não. Bây giờ Đào Đào có cảm thấy da đầu mình đều đang tê rần.
Đầu ngón tay chạm vào một tầng mỏng, biểu cảm trên mặt anh càng lúc càng đen lại.
Khi anh thấy cô khóc thì có chút không đành lòng đành kiềm chế dục vọng lại rút ngón tay ra hôn lên khoé mắt cô, "Ngoan, anh không làm nữa."
Đào Đào hít hít cái mũi, giơ tay lau đỏ khóe mắt, "Em không khóc, chỉ, chỉ là do không quen thôi."
Thời Thác mổ lên môi cô vài cái, dỗ dành, "Không sao, chúng ta không vội."
Cảm xúc cô dần dần bình tĩnh lại, đôi tay nắm lấy vai anh cất giọng gọi anh, "A Thác."
"Ơi."
"Anh, anh giúp em được không? Em, em, nơi đó của em ngứa..."
Vừa rồi bị anh "khi dễ" một lúc giờ cô thấy chỗ kia nó trống rỗng không tả nổi, cô muốn anh tiếp tục cho ngón tay vào.
Thời Thác ngẩn người ngay sau đó nâng mắt lên, đôi mắt màu nâu hiện lên một tầng dao động.
"Tiểu Đào..."
Gương mặt Đào Đào đỏ bừng, có chút ngượng ngùng, "Không, không sao hết. Anh đừng lo, kỳ thật nó cũng thoải mái."
Cô muốn ngón tay của anh đi vào thêm một chút, một chút nữa, rồi vào đến tận sâu bên trong. Như vậy cô sẽ không ngứa, cũng sẽ không thấy trống rỗng.
Yết hầu anh lăn lăn, đột nhiên cười một tiếng xong hôn lên má cô, "Vừa rồi thoải mái sao?"
Cô gật đầu mà không nghĩ ngợi gì.
Lúc này không biết tại sao, Thời Thác cảm thấy tâm tình có chút tốt.
Anh rất thích dáng vẻ này của cô.
Muốn là làm, thích là thích, cô chưa bao giờ che giấu cảm xúc.
Giống như chuyện này vậy, cô chưa bao giờ ra vẻ rụt rè gì cả.
Dù cho cô có chút kiêu ngạo, nhưng vẫn bị anh ăn. Nói đúng hơn, anh chỉ ăn mỗi Đào Đào.
Trước kia không phải là chưa từng có cô gái nào theo đuổi anh.
Bọn họ lúc nào cũng chỉ có mấy cái kịch bản và phương thức làm quen nào là muốn biết tên anh, muốn xin số điện thoại anh...
Nhưng mỗi lần thấy anh họ đều làm bộ không quan tâm, thậm chí còn che mặt thẹn thùng. Thời Thác cảm thấy thật nhàm chán.
Chỉ có Đào Đào là thẳng thắng, cô không hề che giấu cảm xúc khi thích ai đó, điểm này Thời Thác rất thích.
Nghĩ đến đây, Thời Thác lại một lần nữa trượt xuống người cô tách hai chân cô ra.
Nhìn chằm chằm vào "nước đào" vẫn đang chảy kia Thời Thác híp mắt lại nhớ đến mấy thứ tối hôm qua anh xem.
Anh cong môi, đưa tay vuốt ve hoa huyệt cô nhẹ giọng nói, "Tiểu Đào, có một cách em sẽ thoải mái hơn."
Đào Đào còn chưa kịp phản ứng lại thì có một thứ ấm áp ướt át chiếm vào chỗ kia
"A a a ——"
Đào Đào hoảng hốt ngồi dậy, lúc này cô phát hiện đầu Thời Thác đang chôn ở chỗ kia của cô.
Đây là...
Anh dùng miệng cho cô!!!
Đào Đào có biết sơ sơ về cái này.
Có mấy lần cô không cẩn thận phát hiện Thẩm Nghiên xem mấy thứ này, cô là người thích học tập nên rất tò mò một hai quấn lấy Thẩm Nghiên bắt cậu chia sẻ cho cô nếu không chia sẻ cô liền đi nói cho Thẩm Dương rằng cậu coi phim đen.
Thẩm Nghiên không còn biện pháp nào khác, tuỳ tiện gửi cho cô mấy cái wed phim.
Khoảng thời gian khó nhất của Đào Đào chính là coi mấy cái video xấu hổ trên wed, vì thế mấy cái lí thuyết cơ bản cô cũng biết từ đó.
Xem một thời gian lâu cộng với đi theo đám con trai đội bóng rổ nghe họ pha trò, cô cũng hiểu được một chút.
Lúc này nhớ lại nó cả người cô run rẩy, co rúm lại, "A Thác, anh, anh cho em..."
Thời Thác "Ừ", ngay sau đó ngẩng đầu lên, trên gương mặt tuấn tú của anh dính đầy vệt nước.
"Muốn sao?"
Đào Đào nhìn anh, nghẹn lại như bị thứ gì đó chặn lại.《@rainbowdangyeu》
Sao lại không muốn chứ...
Ngay thời khác này, A Thác của cô chôn mặt vào giữa hai chân cô, bộ dáng thành kính dùng miệng cho cô.
Ổn định lại tinh thần, cô không do dự trực tiếp gật đầu.
"Muốn ạ."
Thời Thác mỉm cười rồi cuối thấp đầu xuống, "Em nằm xuống đi."
Đào Đào nghe vậy nằm xuống lại.
Hai đùi trắng nõn bị bẻ ra, đôi tay cô không thể không luồn vào mái tóc đen của anh.
Đầu lưỡi ướt linh hoạt đi qua mọi ngõ ngách sơn động, mang đến từng trận khoái cảm run rẩy.
Ngay sau giây tiếp theo, anh đẩy môi hoa huyệt ra thăm vào khe hẹp nhưng không bị tiến vào quá sâu.
Đầu lưỡi quét vào vách trong cuốn đi mọi tâm chí của Đào Đào.
Bây giờ đây, cô cam tâm tình nguyện xuống địa ngục cùng anh.
Cô gái nhỏ bị kích thích, không kiềm chế được nắm lấy mái tóc ngắn anh.
"A, A Thác ~"
Thời Thác cắn răng, ở viên trân châu của cô mổ mổ dụ dỗ cô, "Ngoan, kêu cho anh nghe."
Đào Đào khụt khịt mũi, nheo đôi mắt lại, hai chân đều đang run lên, "A Thác, anh, anh đi vào được không?"
Cô muốn anh.
Muốn anh lấp đầy mình.
Thời Thác một lần nữa cúi đầu, giải thích, "Không có bảo hộ, lần sau đi."
Ngay sau đó, khoái cảm mãnh liệt xông lên đỉnh đầu, cả người Đào Đào run lên, đầu óc trống rỗng, nơi đó phun ra một dòng ái dịch.
Trên mặt Thời Thác dính đầy vệt nước của cô.
Lúc này Đào Đào nghiêng đầu đem mặt vùi vào trong chăn, thở hổn hển từng chút một.
Lúc trước chỉ thấy bộ dạng này của mấy cô gái ở trong phim, bây giờ cô lại giống họ nên cảm thấy có chút xấu hổ.
Thời Thác hôn dọc theo cơ thể cô.
Đi qua hai ngọn đồi, bụng nhỏ, trước ngực, xương quai xanh, cổ, rồi đến môi cô.
"Thoải mái sao?"
Đào Đào lấy gối che đầu lại, nhẹ nhàng "Dạ" một tiếng.
Chàng trai mỉm cười, đưa tay nhéo má cô.
Đào Đào lấy lại tinh thần nhìn vào gương mặt cấm dục kia, cảm thấy thật không chân thật.
Cảm nhận được cái thứ kia vẫn cứng cứng chỉa vào giữa hai chân, cô rũ mắt đôi tây ôm cổ anh, hỏi, "A Thác, muốn em giúp anh không?"
Yết hầu Thời Thác lăn lộn.
"Anh sợ sẽ dọa em sợ."
Đào Đào lắc đầu, giơ tay cởi cúc áo sơ mi anh, "Không đâu, lúc trước em đã từng xem qua những thứ đó."
Anh nhíu mày, cất tiếng hỏi cô, "Từng xem qua?"
Đôi tay trắng nõn cởi áo sơ mi anh ra nhẹ nhàng vuốt ve cơ bắp anh và cảm thấy cô lại ướt nữa rồi.
Cơ thể Thời Thác gầy nhưng không phải kiểu gầy chỉ còn xương, trên người thiếu niên này mang theo một sự gợi cảm quyến rũ.
"Dạ, lúc trước em phát hiện Thẩm Nghiên lén xem phim đen cho nên em đã kêu nó gửi cho em."
Bắt được trọng điểm trong lời nói, Thời Thác cắn răng hỏi, "Thẩm, Nghiên?"
Đào Đào sửng sốt, qua vài giây sau mới hiểu ý của anh.
Cô cười, nhích lại gần hôn hôn lên xương quai xanh anh, mi mắt cong cong lên, "A Thác ghen sao?"
Thời Thác đen mặt không nói gì.
Cô dùng đôi chân câu lấy eo anh, nhẹ nhàng lắc lắc, "Em nói cho anh nghe một bí mật."
"Cái gì?"
Đào Đào kéo anh lại, tiến đến bên tai anh nhẹ nhàng nói ra một câu.
Nói xong cây này, sắc mặt anh không tốt cho lắm.
Cô mỉm cười đưa tay ấn ấn xương quai xanh anh hỏi, "Anh có muốn em giúp anh không~?"
Mặt Thời Thác chôn ở cổ cô, cười đến bả vai đều run rẩy lên.
Anh kéo tay cô đưa đến chỗ kia của mình để cô cảm nhận hình dáng của nó, "Muốn sờ sao?"
Đào Đào không nghĩ ngợi gì, gật đầu.
"Muốn sờ "Tiểu Thác" ạ"
Thời Thác nghe vậy ôm lấy cô sau đó lật người cả hai lại.
Lúc này Đào Đào nằm lên người anh, còn Thời Thác nằm ở trên giường.
Anh giơ tay xoa xoa mái tóc cô, nhắc nhở cô, "Lát nữa có mệt thì nói với anh, em đừng ngoan cố có biết không?"
Đào Đào gật gật đầu, từ trên người anh bò dậy cởi cúc quần đồng phục anh.《@rainbowdangyeu》
Cái vòng thon chắc hiện ra trước mặt, Đào Đào nuốt một ngụm nước miếng.
Xương hông thật là quyến rũ.
Thật muốn anh đi vào.
Kéo quần đồng phục xuống, Đào Đào thấy quần lót bên lót.
Đầu ngón tay có chút run.
Thời Thác thấy cô khẩn trương, nắm lấy tay cô kéo quần lót mình ra.
Giây tiếp theo, một vật thô dài nhảy ra đụng vào đùi Đào Đào một cái.
Cô sửng sốt.
Kích cỡ cùng hình dạng có chút khác với các diễn viên nam trong phim đen.
Hơn nữa, màu sắc của nó cũng không hề giống họ.
Màu đỏ tím nhưng không hề đen, bộ dáng trông có chút đáng yêu.
Đỉnh mã mắt tiết ra chút dịch.
Đào Đào nhìn chằm chằm vào cây gậy kia, không khỏi cong mắt cười.
Cô vươn đầu ngón tay ra đụng đụng vào đầu cây gây, như đang trêu chọc anh, "Ai da, "Tiểu Thác" của chúng ta thật đáng yêu."
Thời Thác bị cô đụng cho cả người run lên.
Anh không muốn chờ đợi để cô trêu chọc mình nữa. Không nghĩ ngợi gì, Thời Thác nắm lấy tay nhỏ mềm mại của cô chạm vào thứ nóng bỏng kia.
"Còn muốn giúp anh nữa không?"
Lòng bàn tay đụng vào một vật rất nóng, theo bản năng Đào Đào rụt rụt tay.
Thật nóng...
Cứng quá...
Đào Đào "Dạ", không do dự nữa nhìn chằm chằm chỗ kia nói, "Muốn ạ, A Thác dạy em đi."
Thời Thác hít một hơi dài, nắm lấy bàn tay yếu ớt không có xương của cô vuốt ve gậy thịt lên xuống.
Vào thời điểm giúp anh, Đào Đào có thể nhận được cái vật cứng ở trong lòng bàn tay nó càng lúc càng to ra, gân xanh đều nổi rõ lên.
Qua một hồi lâu, cô có cảm giác cây gậy run lên, đầu ngón tay bị dính một mảnh nhớp nháp. Thậm chí cô còn nghe được tiếng rên của người ở dưới thân.
"Ưm ——"
Trong phòng tràn ngập mùi hương của đàn ông.
Lực nắm tay Đào Đào của anh cũng dần buông lỏng.
Anh nằm ở nàng trên giường, nắm lấy tay cô để cô giúp anh xử lí.
Qua một hồi, Thời Thác từ trên giường ngồi dậy nhìn xuống bên dưới thấy trên tay Đào Đào có dính chất lỏng màu trắng, anh cau mày.
"Đi rửa tay nhé?" Giọng anh rất khàn.
Đào Đào "Dạ" một tiếng nhìn chằm chằm vào thứ trên tay rồi đỏ mặt.
Thời Thác bật cười rồi dùng tư thế này đem người ôm lên xuống giường đi vào phòng tắm.
——————
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro