Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bí Mật (2)

Cảnh báo: H nặng, yếu tố tra tấn, có thể gây khó chịu cho người đọc. Cân nhắc trước khi lướt xuống. Xin cảm ơn!

Lưu ý bự: không đúm Au hay đe dọa đúm Au 🤧
-_-_-_-_-_-_-

























DHV có hai bí mật.

Gã yêu “anh trai” mình từ khi cả hai chỉ mới chập chững bước chân đến nơi đất khách quê người thực hiện ước mơ. Gã ban đầu chỉ là thiếu niên đơn thuần với nhiệt huyết tuổi trẻ mà đến với đảo Hải Hoa “sương gió”. Gã xem y chỉ là anh trai đơn thuần. Rồi lâu dần cái gọi là đơn thuần đó cũng dần không còn nữa.
Tại nơi xa lạ đối với một cậu trai nhỏ là chuyện vô cùng khó khăn. Nhưng thật may mắn là gã không phải một mình, gã còn có y bên cạnh. Sự hiện diện của y chính là ánh sáng soi đường cho gã trước những khó khăn, tăm tối của tuổi mới lớn.

“Chỉ cần quay đầu lại là sẽ nhìn thấy quê hương.”

“He’s my everything.”

Có lẽ chính vì sự đồng cảm, sự ấm áp và bao bọc của y khiến gã an lòng. Gã ỷ lại vào y. Một đứa trẻ luôn khó khăn trong việc đối mặt với thế giới khắc nghiệt. Gã lúc đó chính là một đứa trẻ, còn anh chính là điểm tựa vững chắc. Lời nói khi đó có lẽ không mang ý nghĩa thâm sâu nhưng lại là toàn bộ tấm lòng chân thật, thơ ngây của gã.

Gã biết trong lòng y có bao nhiêu ấm áp, giọng nói có bao nhiêu ngọt ngào, cái vuốt ve có bao nhiêu ôn nhu và gã nguyện đắm chìm vào mơ tưởng đó. Gã tham luyến mùi hương trên cơ thể y. Tuổi thiếu niên vẫn là khó kiểm soát được bản thân, mọi thứ đều được thể hiện rõ ràng qua nét mặt và cử chỉ. Bất quá CKT cũng chẳng để tâm lắm. Y chỉ đơn thuần cho rằng độ tuổi mới lớn khiến gã tò mò và thích thú trước những động chạm thân thể.

Xem ra tuổi tác chính là lợi thế giúp gã thoải mái thân mật, bày tỏ cảm xúc với y. Và gã cũng rất tận dụng và tận hưởng lợi thế này của mình.

Nhưng đó là DHV ngốc nghếch, đơn thuần của trước kia. Bây giờ, gã chỉ muốn quay lại khi đó để mắng và đánh cho bản thân mình một trận rồi tỉnh ngộ. DHV trên đảo Hải Hoa là đứa trẻ non nớt, DHV của hiện tại đã trưởng thành và chín chắn hơn nhưng trong suy nghĩ của y, gã mãi mãi chỉ là một đứa trẻ. Gã không thể thoát ra được cái mác “em trai nhỏ” trong lòng y.

Mặc dù thân phận “em trai” có rất nhiều lợi thế nhưng chính nó cũng là rào cản lớn nhất ngăn cách giữa gã và y. Gã có thể thấy ánh nhìn đầy khiêu khích của đám “anh trai” cùng nhóm khi gã bị y gọi là em trai. Gã có thể cảm nhận rõ sự khinh thường của những kẻ còn lại mỗi lần CKT xem gã như đứa trẻ mà săn sóc. Đám người kia suốt ngày đều xem gã là một đứa trẻ mà đem ra trêu chọc. Khuyên bảo gã từ bỏ bởi CKT sẽ chẳng bao giờ để ý đến một đứa nhóc con như gã. DHV nhất định phải đập tan rào cản này.

Ý muốn độc chiếm thì kẻ si mê nào chẳng có. Trong nhóm chắc chắn cũng không ít kẻ có ý nghĩ đó với CKT và tất nhiên gã cũng không ngoại lệ. Là người ở bên cạnh CKT lâu nhất và cũng là em trai y yêu thương nhất nhưng DHV thành thật chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ mang y giam giữ cho riêng mình.

Bởi thế nên khi được Lưu Vũ tìm đến phản ứng đầu tiên của gã chính là vô cùng kinh hãi. Gã nhìn chằm chằm người con trai trước mặt. Liệu đây có thực sự là tiểu đội trưởng của gã không? Một thân thanh sạch, tao nhã và ôn nhu, hắn sao lại có thể nói ra những điều kinh ngạc như vậy? DHV ngay lúc đó đã định từ chối lời mời của hắn nhưng tại sao khi nhìn vào đôi mắt kiên định kia gã lại gật đầu đồng ý với kế hoạch điên rồ này.

Nếu như đôi mắt CKT là biển hồ trong sâu mà gã nguyện chìm sâu vào thì mắt LV lại là cả biển sao trời. Nó trong và sáng nhưng tại sao khi nhìn vào đó lại cảm thấy tối tăm đến vậy? Gã ngay từ giây phút nhìn thấy đôi mắt ấy đã biết bản thân phải kéo hắn ra khỏi vùng tối kia. Không ai bảo, không ai khuyên, gã tự nhận lấy trách nhiệm đó cho mình. Thế là gã đã bước chân vào kế hoạch điên rồ này của hắn.

Bí mật còn lại của DHV chính là gã yêu đồng thời cả hai vị ca ca của mình.

Từ Minh Nhật 5, lúc nhìn thấy hai vị ca ca trước mặt vui vẻ đùa giỡn với nhau, gã đã cảm thấy trong lòng dâng lên một cổ chua chát. Lúc đó gã còn cho rằng là mình ghen vì CKT. Nhưng DHV không còn là chàng thiếu niên ngây ngô, gã rất nhanh chóng nhận thấy tình cảm khác lạ trong mình.

Gã tiếp xúc với văn hóa phương tây nên ít nhiều về vấn đề này có một chút hiểu biết. Gã biết bản thân mình đã vướng vào rắc rối rồi. Gã vậy mà lại yêu cả hai người cùng lúc. Trong đó một người không biết tình cảm của gã, một người cố chấp với tình cảm của mình. Gã tại sao lại rơi vào hoàn cảnh éo le như vậy?

Vậy nên khi đưa CKT đến nơi bí mật trong lòng gã bên cạnh sự lo sợ còn có cả niềm vui nhen nhóm. Vậy là từ bây giờ nơi đây sẽ trở thành ngôi nhà riêng của gã và hai người yêu của gã. Gã có thể tận hưởng hương vị ngọt ngào trên cơ thể người mình yêu. Lần đầu tiên của anh, sự nhẫn nhịn bấy lâu nay vì mất kiểm soát mà có hơi quá khích. Lần đó khiến gã hối hận vô cùng vì thế mà sau này gã đối với anh luôn là ôn nhu và dịu dàng.

Gã không thể hiện rõ tình cảm với hắn như với y. Như việc hắn không biết rằng khi mình say ngủ sẽ có người lén hôn lên môi mình. Bàn tay to lớn bao lấy bàn tay nhỏ thô ráp do luyện mứa của hắn. Và cũng không biết rằng những đêm an giấc nơi đây là do nằm trong vòng tay gã. Gã cho rằng đây là một chuyện tốt. Cho đến khi nhìn thấy hành động điên cuồng của hắn.

Lưu Vũ tại nơi đây như hóa điên. Hắn chiếm hữu. Hắn hung hăng. Hắn tàn bạo. Đôi lúc DHV thực sự cảm thấy sợ hãi những việc hắn làm. DHV đã từng muốn hung hăng đem hắn ra vần cho một trận khi nhìn thấy thân thể tàn tạ, biểu cảm đau đớn của “anh trai” mình. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ ân hận, thống khổ và đau đớn không kém của hắn, sự giận dữ trong lòng gã lại như tan biến. DHV suýt chút là phát điên lên khi nhìn thấy hắn dùng con dao định rách xuống nơi cánh tay mình khi lại làm y bị thương.

DHV biết LV vẻ ngoài lạnh lùng, hành động tàn bạo nhưng trong lòng chính là một tâm hồn sợ hãi, yếu đuối và cô đơn. Gã đã nhiều lần đưa tay đến muốn kéo hắn ra khỏi nơi cũng lầy nhưng dường như hắn lại cho rằng gã đang cố ý ấn hắn xuống sâu hơn. 5 lần 7 lượt đều từ chối gã.

Biết mà lại không thể làm gì. Gã đau lòng khi hai người mình yêu thương phải chịu đựng cơn đau thống khổ cả bên trong lẫn bên ngoài. Gã chỉ có thể mình người mình yêu đi tổn thương “anh trai” mình yêu rồi sau đó tự hành hạ bản thân. Gã bất lực trước sự vô dụng của bản thân. Là gã đã quá hèn nhát? Là gã vô dụng? Hay là gã ngu ngốc?

Có lẽ gã là một tên ngu vừa hèn nhát vừa vô dụng. Nếu gã thú nhận tình cảm của mình với hắn rằng gã không phải tình địch mà gã yêu hắn. Liệu hắn sẽ hiểu rõ mà không ghen tuông, sẽ không hành hạ thân thể y nữa? Chỉ cần gã quyết liệt thì mọi chuyện sẽ được giải quyết sớm hơn chăng? DHV đã từng nghĩ như vậy. Nhưng quyết tâm của gã chưa đủ lớn thì đã nhìn thấy hắn đang hung bạo chiếm đoạt y.

CKT ở dưới thân LV không ngừng la khóc. Lòng gã thật đau xót và căm phẫn. Gã lôi cái người đang say rượu phát điên kia ném ra xa, ôm lấy y vào lòng. Nhìn thân thể yếu ớt trong lòng run rẩy, khóc đến không thở được, gã không nhịn được nữa mà kéo hắn ra ngoài đấm cho một cái. Sau đó lại nhìn chàm chàm vào khóe môi bầm của hắn mà hối hận. Gã xót y nhưng gã cũng xót hắn. Cuối cùng vẫn là nhẹ giọng giải thích với hắn. Hy vọng con người này đủ tỉnh táo để hiểu những gì gã đã nói.



Phải làm sao với những kẻ ngốc này đây?


























































P/s:

Cảnh báo ở phần đầu là cảnh báo trước cho chap sau. Tui lo cho mọi người nên cảnh báo trước một chap luôn á. Thấy tui tốt ghê hông?😁

Nói vậy chứ mn đừng có quá kì vọng chap sau nha. Au áp lực lém.🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro