CHAP 114: MẤT KHỐNG CHẾ.
EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.
CHAP 114: MẤT KHỐNG CHẾ.
“An Tử Yến.” cô nhẹ gọi An Tử Yến, muốn để anh ý thức được bây giờ đang họp, An Tử Yến nghiêng đầu nhìn cô, ngay cả một Quý Mộng vẫn luôn bình tĩnh lạnh lùng cũng bị vẻ mặt bây giờ của An Tử Yến dọa sợ, anh giống như đang trở thành một dã thú, anh đang cố gắng khống chế gì đó, cảm giác đầu tiên của Quý Mộng chính là muốn ngăn cản anh, nhưng cô vẫn chậm hơn, mỗi một từ của giám đốc Thôi đều rõ ràng dán vào trong tai An Tử Yến: “Có phải là báo ứng không, có những người thất đức nên chết sơm, có lẽ người nhà của cậu chết rồi cũng không cách nào lên thiên đàng, kiếp trước làm quá nhiều chuyện xấu, chết cũng sẽ không khiến người đó dễ chịu…” An Tử Yến quay người, một đấm hung hăng nện lên má trái của giám đốc Thôi, lực đạo rất nặng, giám đốc Thôi ngã nhào lên đất, phòng hội nghị lặng ngắt như tờ, tiếp theo Quý tổng hét to: “Cậu đang làm gì hả!” nhưng An Tử Yến cũng không có ý định ngừng lại, chân anh đá lên lưng giám đốc Thôi, ngay cả Vương tổng cũng đứng dậy, dùng sức vỗ mặt bàn:
“An Tử Yến!”
An Tử Yến giống như cái gì cũng không nghe thấy, chỉ là tăng thêm lực đạo dưới chân: “Tôi sẽ cho ông phải trả giá vì những lời ông đã nói.” Tào Thành Nghị cùng Chu Cường từ phía sau ôm hông và cánh tay đem anh tách ra: “An Tử Yến, bình tĩnh chút, An Tử Yến!”
Tất cả mọi người đều gọi tên An Tử Yến, An Tử Yến giẫy thoát khỏi bọn họ, bỏ lại tất cả mọi người hướng cửa lớn phòng hội nghị mà đi, Quý tổng tức giận đem văn kiện trên bàn ném về phía An Tử Yến, văn kiện chỉ rơi dưới chân An Tử Yến, An Tử Yến mở cửa, mọi người mang theo tâm tình không giống nhau nhìn anh bỏ đi, Vương tổng lần nữa ngồi xuống, khóe mắt như có như không hướng về giám đốc Thôi đang che mặt bên trái: “Rốt cuộc là có chuyện gì.”
“Bàn luận về chuyện sản phẩm lần này lúc tuyên truyền phải làm sao, ý kiến chúng tôi nảy sinh bất đồng, tôi cho rằng đây là chuyện rất bình thường trong lúc làm việc, cho nên lời lẽ có hơi kịch liệt tí, không ngờ đến năng lực thừa nhận của thanh niên lại thấp như vậy, chỉ là thân làm tiền bối muốn cho chút ý kiến, cậu ta không chịu tiếp nhận thì thôi đi, còn động tay đánh người, thanh niên khí thịnh thật, đánh tôi thì cũng không sao, nhưng tôi lo sợ cậu ta tự cho mình rất giỏi sau này sẽ làm theo ý mình gây ra phiền phức cho công ty.” Lời của ông khiến người trong phòng hội nghị bàn luận ào ào, bọn họ không ít người đã lĩnh giáo qua tính cách của An Tử Yến, cho nên rất tán thành lời của giám đốc Thôi.
Quý tổng càng nghĩ càng tức, thân là lão tổng vậy mà còn không quản được một vị giám đốc không quan trọng của bộ phận quan hệ xã hội, khiến ông ta tức giận: “Cậu ta còn giống cái gì chứ, Vương tổng, ông cứ để cấp dưới như vậy sao? Lúc trước cậu ta vô cớ vắng mặt không làm thời gian dài, bây giờ còn ra tay đánh người, đây là công ty, không phải là cái nơi hỗn loạn.” giám đốc Thôi vỗ vỗ bụi bẩn trên âu phục: “Lúc trước tôi cũng đã nhắc qua với Vương tổng, An Tử Yến vẫn không thích hợp với vị trí giám đốc, đương nhiên Vương tổng bỏ qua cũng có thể hiểu được, có điều, tôi tin tưởng Vương tổng là người cực kỳ công chính.” Vương tổng bật cười, hướng ánh mắt lạnh nhạt sang giám đốc Thôi: “Cho nên lão Thôi ông hi vọng tôi làm sao công chính đây?”
“Tôi ở công ty cũng đã rất nhiều năm, hơn nữa dù sao cũng xem là lão tiền bối, An Tử Yến ngay cả tiền bối cũng dám đánh, tôi rất lo lắng cậu ta ngày nào đó bất hòa ý kiến với các lão tổng sẽ…người có năng lực bên ngoài có rất nhiều, nếu như cậy vào mình có năng lực mà có thể đánh người, hơn nữa vẫn giữ cậu ta lại công ty, lo sợ sẽ ảnh hưởng không tốt.” Quý tổng gật gật đầu, nhìn sang Vương tổng: “Tôi cũng cho rằng lão Thôi nói cũng rất có lý, công ty cũng không phải thiếu cậu ta thì không đươc.” Vương tổng không hề lưỡng lự: “Bây giờ đang thúc đẩy ra sản phẩm, bộ phận quan hệ xã hội là lúc bận nhất, đột nhiên kêu tôi khai trừ giám đốc An có phần hơi sơ sài, hơn nữa tình hình sự việc cũng chưa điều tra rõ ràng, tôi cũng rất muốn biết lão Thôi đề cập ý kiến gì mà có thể buộc giám đốc hành động như vậy.”
“Đúng đó, tên tiểu tử đó sẽ không vì chuyện công việc mà đánh người, dù sao tôi cũng không tin.” Chu Cường cũng nói, đối diện có người bác ông ta: “Tôi không phải nghe nói quan hệ của hai người rất không tốt, thường xuyên tranh cãi.” Chu Cường phản bác: “Tranh cãi thì sao, ông lúc nào nhìn thấy cậu ta đánh tôi?”
Ý kiến phân thành hai luồng, tranh cãi đến không thể dứt ra, giám đốc Quý đem văn kiện dùng sức ném lên mặt bàn phát ra tiếng vang: “Cãi cái gì! Muốn giữ cậu ta lại cũng được, mọi người ai dám vì cậu ta bảo đảm, nếu như cậu ta làm ra chuyện gì, ngay cả người bảo đảm cũng sẽ bị khai trừ!”
Tào Thành Nghị vừa nói ra một từ, giám đốc Thôi đã cắt ngang cậu: “Cậu thì bỏ đi, ai biết cậu với An Tử Yến có quan hệ cá nhân hay không, công ra công, tư ra tư, cậu vẫn là nên giữ tốt bản thân mình đi.”
“Ông!!”
“Tôi đảm bảo có được không?” Quý Mộng cuối cùng cũng lên tiếng, Quý Mộng bất luận lần nào cũng duy trì trung lập, bây giờ lời của cô khiến người khác đều cho rằng mình nghe nhầm, Quý tổng cũng nhìn Quý Mộng, ông hiểu con gái mình, chưa bao giờ làm việc theo cảm tính, nhưng cô đột nhiên vì An Tử Yến đảm bảo, cô rốt cuộc là đang nghĩ gì, Quý tổng mang theo ánh mắt trách móc hi vọng cô đừng tham dự vào.
“Nếu là giám đốc Quý đã vì cậu ta bảo đảm, vậy Quý tổng cũng không thể nói gì nữa rồi.” Vương tổng lại khôi phục lại dáng vẻ cười tít mắt, trong lòng thầm mắng An Tử Yến rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì.
“Hừ!”
Giám đốc Thôi đem cà vạt thắt lại: “Cho dù có giám đốc Quý bảo đảm, nhưng hàng hóa lần này tôi cảm thấy vẫn là nên do tôi phụ trách thì tốt hơn, rất rõ ràng mọi người cũng thấy được, giám đốc An không thích hợp, về điểm này, Vương tổng sẽ không phản đối chứ.”
“Cứ do ông phụ trách đi.” Vương tổng vung tay xuống.
Chuyện xảy ra trong hội nghị rất nhanh bộ phận quan hệ xã hội đều biết, An Tử Yến rời khỏi phòng hội nghị cũng không có trở lại, bọn Quách Bình rất lo lắng, Mạch Đinh khó chịu ngồi đó, vẫn không giống phong cách làm việc của An Tử Yến, là gì có thể khiến anh mất khống chế, Mạch Đinh không cần đoán cũng biết được: ông nội.
Phùng Phi Mông không ngừng cắn ngón tay, cưỡng chế vẻ khó coi trên mặt: “Trước đừng quản công ty bên này, Thôi thái giám khẳng định đã làm gì rồi, tìm Yến mới quan trọng.” Quách Bình lắc lắc đầu: “Nếu như ngay cả chúng ta cũng đi tìm Yến, bị Thôi rùa biết được ngược lại có thể tìm được lời để bới móc Yến.”
“Ừm, đến lúc đó lão Thôi lại tố cáo Yến quản lý không tốt.” Liễu Vĩ khoanh tay, Mạch Đinh không thể không đồng ý với suy nghĩ mọi người, bây giờ mọi người đều ra ngoài đi tìm Yến là hành vi không sáng suốt, ngược lại sẽ liên lụy anh ấy, nhưng An Tử Yến anh ấy ở đâu, anh ấy sẽ về nhà hay là đi đến căn nhà gỗ, trong đầu Mạch Đinh hiện ra vẻ mặt của An Tử Yến lúc đẩy cánh cửa nhà gỗ đó, cậu không muốn lại trải qua cảm nhận lúc đó lần nữa. Mạch Đinh đem lo lắng của mình nói ra: “Giám đốc Thôi chắc…” mọi người trừng cậu, cậu đổi cách gọi: “Tôi là nói Thôi nhân tra đó chắc sẽ không chịu để yên.”
“Chúng ta cũng không phải dễ ức hiếp, sẽ để Thôi cặn bã đó biết lợi hại.”
“Yến, cậu trở lại rồi!” tiếng kêu của Phạm Thiếu Quân thu hút mọi người đều nhìn ra một phía, Mạch Đinh ngẩng đầu lên chăm chú nhìn An Tử Yến, trong vẻ mặt của anh cái gì cũng không có, anh tuy rằng không có nhìn Mạch Đinh nhưng trước lúc đi qua Mạch Đinh, anh nhẹ giọng nói: “Không sao.”
“Bên trên…”
“Tôi biết rồi, chuyện lần này tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
An Tử Yến lại khôi phục lại bình thường, anh mất khống chế, tâm tình thật sự của anh bị đè nén ở đâu rồi, Mạch Đinh rất muốn biết, cậu bây giờ sẽ không chỉ trích An Tử Yến không phân biệt trường hợp mà làm ra chuyện kích động, cũng không giáo huấn An Tử Yến phải tăng cường quan hệ người với người, cậu chỉ hi vọng lúc đó mình cũng ở đó, vậy thì lúc giám đốc Thôi nhắc đến bất cứ từ nào liên quan đến ông nội, cậu sẽ nhào lên đánh, đem toàn bộ hậu quả trút hết lên người mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro