Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 103: CƠ HỘI THĂNG CHỨC ĐẾN RỒI.

EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.

CHAP 103: CƠ HỘI THĂNG CHỨC ĐẾN RỒI.

Tiết Thành Lâm lấy An Tử Yến tự nhiên không có biện pháp, bởi vì bộ phận quan hệ xã hội không không thuộc quyền quản lý của ông ta, mà giám đốc Thôi đương nhiên sẽ không lộ mặt, để tránh Tiết Thành Lâm thật sự làm ra chuyện gì, liên lụy bản thân, anh bất luận bước nào cũng đều cẩn thận. Tào Thành Nghị thì thê thảm, bị Tiết Thành Lâm bắt buộc đình chỉ công tác, ông ta đã tiêu hủy đồ trong USB và trong máy tính của mình, cũng không còn sợ hãi gì nữa, nghĩ đến bảo mẫu nhà mình vậy mà lại biết và câu thông với Tào Thành Nghị, cho cậu ta vào nhà mình, ông liền tức không chịu được. cách làm của Tiết Thành Lâm nhận được sự phản đối của Chu Cường, hai người tranh cãi trong phòng làm việc.

“Lão Tiết, bộ phận kinh doanh không chỉ một mình ông làm chủ, Thành Nghị làm chuyện gì mà phải bị đình chỉ công tác, ông nói nghe thử xem.”

Tiết Thành Lâm đương nhiên sẽ không ngốc mà đi nói ra sự thật, ông ta nhìn Chu Cường một cái liền thấy tức giận, vậy mà lại vì cấp dưới mà tranh luận với mình: “Tôi không hài lòng thái độ làm việc của cậu ra, hơn nữa cậu ta chưa bao giờ tôn trọng tôi, lẽ nào tôi ngay chút quyền lực này cũng không có?”

“Ông đang giỡn sao? Bây giờ bộ phận kinh doanh đang thiếu nhân lực, tôi không phát hiện Thành Nghị có bất cứ vấn đề gì, năng lực làm việc của cậu ta trong bộ phận kinh doanh ai ai cũng thấy rõ, tôi sẽ không để cậu ta bị đình chỉ công tác.”

“Chu Cường, ông quản được tôi sao?”

“Tôi chính là tùy việc mà xét!”

Tiếng tranh cãi của bọn họ bên ngoài phòng làm việc cũng nghe thấy rõ, Mạch Đinh ở bộ phận kinh doanh len lén liếc nhìn Tào Thành Nghị, cậu ta chỉ là cúi đầu làm việc, đối với tranh cãi bên trong có liên quan đến cậu ta xem như không thấy , Mạch Đinh đi theo sau một người bộ phận kinh doanh, lúc đi qua Tào Thành Nghị nhỏ tiếng nói: “Không tệ, còn có thể bình tĩnh làm việc.”

“Làm ra vẻ thôi, Yến kêu tôi gần đây biểu hiện tốt chút.”

Mạch Đinh lật mắt coi thường cũng không nói gì nữa, cậu đem tài liệu nhận được từ bộ phận kinh doanh giao đến phòng làm việc An Tử Yến, lại lần nữa hạ thấp âm lượng, môi dường như không động đậy, ngày tháng trong công ty cậu sắp luyện thành thục công năng dùng bụng nói: “Trong USB không phải là yếu điểm của Tiết Thành Lâm sao, làm gì mà còn bắt Thành Nghị chịu trách nhiệm.”

“Thời cơ còn chưa đến.”

“Cậu ta sẽ không bị khai trừ chứ.”

“Ai biết.”

“Em vì người bạn của anh cảm thấy vô cùng đau thương.”

“Ca ca~~” tiếng gọi non nớt cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người, Mạch Đinh quay đầu lại, nhìn thấy một bé gái mặc váy liền đang chạy qua, hai chùm tóc trên đỉnh đầu lắc lư theo bước chạy, cô bé ôm búp bê nhào xuống bàn làm việc, sau đó không chút khách khí bò lên chân An Tử Yến ngồi. Mạch Đinh lúc này trong đầu trước tiên là tuôn ra suy nghĩ: động tác của cô bé đó so với mình còn thuần thục hơn nhiều!

“Em sao lại đến đây.”

“Bởi vì em rất lâu không gặp ca ca rồi, cho nên cầu xin baba mang em đến đây, ca ca quá đáng lắm, cũng không đến tìm em chơi.” Tiếp theo cô bé lại tròn mắt đánh giá Mạch Đinh: “Ca ca, anh ta là ai?”

“Một viên chức nhỏ vô danh.”

Anh giới thiệu đàng hoàng một chút cho em! Mạch Đinh cười nheo mắt nhìn sang cô bé: “Anh là Mạch Đinh ca ca, bạn nhỏ, em tên gì?”

“Vương Tích Viên.”

Nghe thấy họ Mạch Đinh liền đoán được là con gái của Vương Tổng nên càng hiện rõ ân cần, nói không chừng sẽ có cơ hội tốt thăng chức: “Không chỉ tên dễ nghe, mà Tích Lâm lớn lên cũng rất xinh đẹp, nhất định có rất nhiều người thích em đúng không.” Vương Tích Viên dường như nghe quen mấy lời khen ngợi kiểu này, thể hiện rất bình tĩnh: “Baba em kêu em cẩn thận với đàn ông trong bộ phận quan hệ xã hội, bọn họ rất có thể sẽ dùng lời nói mật ngọt để lừa em, muốn được thăng chức.”

Vương tổng có hơi truyền bá quan niệm hiện thực cho con gái mình quá sớm rồi! Mạch Đinh giống như bị đánh một cước vẫn không đổi nụ cười:

“Anh với bọn họ không giống nhau, nói chuyện thành thật, ca ca sẽ không lừa em.”

“Ba em cũng nói phải đặc biệt đề phòng mấy viên chức nhỏ giống như anh.”

Nụ cười trên mặt Mạch Đinh vô cùng cứng nhắc, cậu dùng dư quang nhìn thấy sự khinh bỉ của An Tử Yến, nhớ đến mình nhân phẩm ngay thẳng, làm sao có thể đi đường tà đạo, phải thành thật làm việc mới được. Rõ ràng là đi đường ta đạo với Vương Tích Viên không được, còn không ngại tìm bậc thang cho mình đi xuống.

“Ca ca, cùng chơi với em đi.”

“Không thể nào.” Từ chối quá trực tiếp.

Vương Tích Viên cũng không tức giận, quay người, ôm lấy cổ An Tử Yến, đem chóp mũi cúi vào cổ áo ánh: “Ca ca, trên người anh thật thơm, vậy anh thích chơi gì.”

“Anh thích chơi con trai…” lời của anh khiến Mạch Đinh trong thoáng chốc mặt trắng bệch, An Tử Yến tiếp tục nói: “Trò chơi của con trai.”

Sự ngập ngừng của anh quá khả nghi rồi, nhất định là cố ý! Vương Tích Viên tự nhiên sẽ không biết loại suy nghĩ của Mạch Đinh, cô bé nói: “Con trai thích chơi trò chơi gì.”

“Con nít đừng hỏi nhiều.” An Tử Yến ôm Vương Tích Viên đứng dậy, Vương Tích Viên cười haha, có lúc con nít sẽ luôn cười lên khó hiểu, tâm hồn và ánh mắt của bọn chúng có phải là có thể nhìn thấy hoặc cảm nhận được niềm vui của người lớn sao. An Tử Yến không tốn chút sức ôm lấy Vương Tích Viên đi ra ngoài, Vương Tích Viên cũng đặc biệt phát ra tiếng cười trong trẻo như chuông ngân.

Ánh mắt của Mạch Đinh gắt gao đuổi theo hai người, trong lòng có chút buồn bực, giống như kim độc của ong vò vẽ đâm lên người, cậu rất rõ cảm giác này không phải là ghen. Mạch Đinh rất nhanh chóng coi thường loại cảm giác này rồi đi ra ngoài.

“Kêu người khác chơi cùng em đi, anh bây giờ có việc.” An Tử Yến đem Vương Tích Viên đặt xuống đất, Vương Tích Viên rất hiểu chuyện gật gật đầu: “Vậy ca ca phải ở bên cạnh nhìn em có được không?” Anh không trả lời, nhưng vẫn là ngồi xuống trước bàn làm việc trống gần đó, mở máy tính. Mấy đồng nghiệp khác giống như có thể nhìn thấy mật ong vây quanh, mọi người đều ôm suy nghĩ giống như của Mạch Đinh trước đó, quá hiện thực rồi, Mạch Đinh đối với quần chúng xã hội mà bất đắc dĩ gật gật đầu, bây giờ cậu lại trở thành người thanh cao.

“Tiểu mỹ nữ, chúng ta đến chơi cùng em có được không, em đã lâu như vậy không đến rồi, chúng ta đều nhớ em đến chết rồi.”

“Anh ở đây có đồ ăn ngon, toàn là món em thích ăn, mua rồi vẫn luôn để ở đây đợi em đến.”

“…”

Từng người đều giống như ông chú lừa gạt, cũng khó trách Vương tổng sẽ nhắc nhở con gái, bởi vì mối quan hệ chức vị của ba cô bé, cô bé còn nhỏ tuổi rất dễ bị gạt. Mạch Đinh còn tháo giải được một hoài nghi, tại sao Vương Tích Viên gọi trực tiếp An Tử Yến là ca ca mà không có kèm theo tên, hóa ra cô bé ngoại trừ gọi An Tử Yến thì mấy người khác đều là gọi thẳng tên, không thể nào là hiểu lầm.

“Viên chức nhỏ, anh cũng đến chơi cùng em đi.” Vương Tích Viên dừng tay chỉ Mạch Đinh, bao nhiêu người như vậy mà lại kêu tên chán nản vậy, Mạch Đinh muốn khóc mà không có nước mắt, gật gật đầu: “Được thôi, em muốn chơi gì?”

“Chúng ta chơi diễn kịch, tổng cộng năm người là được rồi, máy người khác đi làm đi.” Hoàn toàn không giống với lúc làm nũng cùng An Tử Yến, Mạch Đinh cảm thấy cô bé thật thành thục, đã học được cách làm thỏa mãn niềm vui bản thân đồng thời còn sắp xếp trật tự bình thường của bộ phận quan hệ xã hội, không hổ là con gái Vương tổng.

“Chọn anh.”

“Chọn anh, chọn chị!”

Các đồng nghiệp trở thành diễn viên dốc hết toàn lực diễn trước mặt đạo diễn, Mạch Đinh mang theo chút kiêu ngạo, cậu là được chỉ định nha. Chỉ là diễn kịch mà thôi, không biết cậu đang kiêu ngạo cái gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro