Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22


Du Diêu đã ngủ với tôi.

Tất nhiên không phải theo nghĩa truyền thống kia. :))

Tôi vốn dĩ muốn thoát xác đi trừng trị cậu ta một chút.

Ai ngờ linh hồn của cậu ta lại đang nằm cạnh gối tôi luôn rồi.

! ! !

Cậu ta thế mà có thể thoát xác!

Nhìn lại lần nữa, chiếc nhẫn Obsidian màu đen từng đeo trên ngón tay cậu ta không còn nữa.

Dù đuôi hồn đang không ngừng lay động, nhưng toàn bộ cơ thể ngủ rất là.....an nhiên.

Tôi bay đến bên cậu ta, cùng cậu ta song song đối diện.

Tôi quan sát Du Diêu. Sau đó linh quang lóe lên.

Tôi mím môi, thẹn thùng vuốt tóc ra sau tai.

Sau đó...vụng trộm vén áo của cậu ta lên.

Và rồi, tôi hít sâu một ngụm.

Khóe miệng không kiềm chế mà giương lên.

Cơ bụng sáu múi a!!

Tay nhịn không được sờ sờ lên.

Sau đó liền bị tay cậu ta tóm chặt "công cụ phạm tội".

"L M - NHAN - NHAN, CẬU ĐANG LÀM CÁI GÌ?"

Tôi xoa xoa tay.

"Thử chút 'ván giặt quần áo' của cậu."

Cậu ta bật cười.

Tôi mới phát hiện quanh mắt của cậu ta có chút hồng hồng.

Đây là...say rồi?

"Linh hồn của cậu cũng có thể thoát xác? Chưa thấy cậu nhắc đến bao giờ."

Cậu ta tùy ý lật người quay lưng về phía tôi.

"Chuyện cậu không biết còn rất nhiều."

Tôi lại bay đến trước mặt cậu, bắt lấy tay cậu ta.

"Vậy chúng ta coi như có chung bí mật rồi."

Có chung bí mật với người mình thích giống như cùng nhau trồng một cây đại thụ trong trái tim vậy, còn có thể đặt tên cho tôi và Du Diêu.

Cậu ta chỉ "Ừ" một tiếng.

Tôi thầm nở nụ cười.

"Du - Diêu, tôi sẽ trừng trị cậu."

Cậu ta dường như rất buồn ngủ, không phải rất muốn đáp lại tôi.

Tôi bay đến gần tai cậu nhẹ nhàng thổi khí: "Tôi nói, tôi-muốn-nghiêm-khắc-trừng-phạt-cậu."

Du Diêu rốt cuộc cũng mở mắt.

Tay gối sau đầu, bờ vai rộng nhấc lên, tựa như hai bên sườn núi cao.

Trong đôi con ngươi lạnh nhạt giờ đây tràn ngập sự khiêu khích.

Ánh mắt hướng về tôi, quét từ trên xuống dưới.

Không nói một lời, nhưng dường như đang nói 'Tôi đang yên lặng xem cậu hành động đây."

Nói là làm.

Tôi một phát bổ nhào định hôn cậu.

Du Diêu cười lạnh một tiếng.

Cánh tay động một cái liền tóm được bả vai tôi, dùng lực dễ dàng đem tôi ấn xuống gối.

Ể?

Tình huống này....với cái tôi nghĩ có hơi không ăn khớp, nhưng dường như đều cùng hướng về một kết quả.

Tôi đại phát từ bi: "Tôi tha thứ cho sự vô lễ của cậu."

Du Diêu cười một tiếng: "Lâm Nhan Nhan, cậu đúng là đồ vô lại."

Mặc dù giọng điệu không cao không thấp, nhưng tôi lại bị lời nói của cậu ta làm cho ngơ ngẩn đỏ mặt.

Cậu ta cách tôi rất gần, nếu nhích thêm chút nữa là có thể hôn lên đôi môi mỏng kia....

Nhưng tôi vẫn trưng cầu ý kiến của cậu.

"Có thể hôn không?"

"Cả ngày chỉ biết đến hôn." Giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Vậy cậu đè lên tôi làm gì? Chỉ đơn thuần muốn nói chuyện?"

Cậu ta liền bay lên, nhếch lông mày, ngữ khí nhàn hạ: "Tôi đã làm đến mức này rồi, cậu còn không nhớ ra tôi?"

Tôi ngây người: "Hả?"

Cậu giữ im lặng, chỉ là giữa lông mày lộ ra chút thần sắc chán nản.

Lúc lướt qua người tôi còn mạnh mẽ đem tôi lần nữa áp trở về.

Sau đó quả quyết nhanh chóng rời đi.

Bóng lưng vô tình ấy cực kỳ giống tra nam.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hài#ngọt