Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Kẻ Bám Theo

Zephys bước ra khỏi phòng, mang theo một cảm giác bồn chồn trong lòng. Những lời của Nakroth vẫn văng vẳng trong đầu cậu. Cậu không biết mình có nên tin hắn hay không, nhưng trong sâu thẳm, một phần cậu cảm thấy hắn nói đúng. Cậu không thể cứ sống mãi trong cái bóng của quá khứ.

Nhưng sự thật mà Nakroth vừa tiết lộ về bản thân hắn, về những thí nghiệm và ký ức mà cậu đã bị che giấu, khiến cậu không thể không băn khoăn. Tại sao lại là cậu? Tại sao những ký ức kỳ lạ lại cứ liên tục xuất hiện trong đầu cậu?

---

Sau giờ học, Zephys cố gắng quay lại với cuộc sống bình thường, nhưng mọi thứ cứ như một giấc mơ mà cậu không thể thức dậy. Cậu đi dọc hành lang trường, cố gắng không để tâm vào những ánh nhìn lạ lùng của các bạn học.

Đột nhiên, cậu cảm thấy một cái nhìn sắc bén từ phía sau. Một cảm giác không yên ổn dâng lên, khiến cậu vội vã quay đầu lại.

Ngay lập tức, ánh mắt cậu gặp phải một người lạ – người đó đứng cách cậu vài bước, nhìn chằm chằm với ánh mắt đầy ẩn ý.

“Anh là ai?” Zephys hỏi, giọng nói không giấu được sự bất an.

Người lạ không trả lời mà chỉ mỉm cười bí ẩn, rồi quay người rời đi nhanh chóng. Nhưng một điều lạ lùng là, cậu có cảm giác như hắn đã đứng đợi cậu từ lâu.

---

Zephys không thể rũ bỏ cảm giác bị theo dõi. Cậu vội vã quay lại phòng của mình, khóa chặt cửa lại và ngồi xuống bàn, nhìn chằm chằm vào cuốn sổ đã ghi lại những suy nghĩ và ký ức không rõ ràng.

Những dòng chữ trong cuốn sổ như muốn kể lại câu chuyện cậu không thể nhớ. Những mảnh ghép ký ức về căn phòng tối tăm, về chiếc giường lạnh lẽo, về những thiết bị y tế và... một đôi mắt đỏ.

Cậu ngước lên, đột nhiên nhận ra rằng những ký ức đó, những hình ảnh mơ hồ, có thể liên quan đến Nakroth. Nhưng tại sao hắn lại xuất hiện trong những ký ức của cậu? Và liệu những ký ức ấy có thực sự là của cậu không?

---

Đêm đến, Zephys không thể ngủ. Cậu bước ra khỏi giường, chần chừ một lúc lâu, rồi quyết định bước ra ngoài. Hắn – người lạ mà cậu gặp trong trường – không phải là một ngẫu nhiên. Có thể hắn biết điều gì đó mà cậu chưa thể hiểu được. Cậu phải tìm ra sự thật.

Khi ra ngoài, Zephys thấy mình bước vào một con ngõ vắng. Đột nhiên, cậu cảm nhận được một cái nhìn đang dõi theo mình. Cảm giác lạnh lẽo và không yên bình lại dâng lên.

“Anh là ai?” Zephys hỏi, lần này với một sự kiên quyết, không hề run sợ.

Người lạ xuất hiện từ bóng tối, khuôn mặt hắn giờ đây rõ ràng hơn. Cậu nhận ra đó chính là người cậu đã thấy trong trường.

“Tôi đang tìm cậu.” Giọng hắn thấp, đầy bí ẩn. “Cậu không thể trốn mãi đâu.”

Zephys lùi lại một bước, cố gắng suy nghĩ. “Tại sao anh lại theo dõi tôi? Anh muốn gì?”

Hắn không đáp ngay mà chỉ nhìn thẳng vào cậu, ánh mắt lộ rõ vẻ nguy hiểm. “Cậu không hiểu đâu, nhưng tôi không có nhiều thời gian. Cậu không thể sống sót nếu cứ tiếp tục như vậy. Họ đang tìm cậu.”

“Cái gì? Họ?” Zephys không thể tin vào tai mình. “Ai đang tìm tôi?”

Người lạ không trả lời mà chỉ quay người bước đi, nhưng trước khi biến mất trong bóng tối, hắn ném lại một câu: “Tôi sẽ trở lại. Và khi đó, cậu sẽ hiểu mọi thứ.”

Zephys đứng đó, cảm giác lạnh toát từ đầu đến chân. Cậu không thể hiểu hết, nhưng một điều chắc chắn rằng cuộc sống của cậu sẽ không bao giờ là bình thường nữa.

---

Zephys quay lại căn phòng trọ của mình, trong lòng đầy lo lắng. Những điều kỳ lạ đã xảy ra không ngừng, và cậu không biết liệu mình có thể thoát khỏi mọi thứ hay không. Mọi chuyện giờ đây đều mơ hồ, nhưng cậu có cảm giác rằng điều gì đó lớn lao hơn đang đợi cậu, một sự thật mà cậu phải đối mặt.

Hết chương 11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro