Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đối mặt với thực tại ( part 2 )

Tại Thiên Quyền quốc
Nói thì nói là ngày mai đến thăm nhưng ai chẳng biết cái tính của Chấp Minh , hắn miệng nói thế nhưng ngay đêm hôm đó , không thể chịu được phải xa A Ly nên hắn liền tới Hướng Huân đài thăm cậu ...
Trời đêm thanh tĩnh , từng cơn gió nhè nhẹ khẽ đưa những khóm hoa Vũ Quỳnh đung đưa . Trên lầu cao nhất của Hướng Huân đài , một con người diện hồng y đang nằm trên giường ngủ một cách ngon lành làm cho người ta nhìn vào phải cảm thấy ghen tị . Khuôn mặt nhỏ nhắn của người nam nhi này thoát lên một vẻ thanh tú những cũng không kém phần ngây thơ . Chấp Minh bước tới cạnh giường , nhẹ nhàng ngồi xuống để tránh cho cái con người bé nhỏ kia tỉnh giấc . Người muốn chạm vào gương mặt ấy , nhưng lại không dám . Vì người biết là , nếu A Ly tỉnh dậy chắc chắn người sẽ không còn được ngồi đây ngắm nhìn gương mặt mĩ lệ của y nữa . Ngắm nhìn lại khuôn mặt cậu , kéo chăn lên cho cậu , người thì thầm " A Ly mau hồi phục lại nhé , bản vương sẽ chờ ngươi đến khi ngươi nhớ được ra ta ..." Chấp Minh rời khỏi Hướng Huân đài trở về tầm cung của mình . Quả thực đây là lần đầu tiên hắn có thể suy nghĩ chu toàn như vậy!
Hôm sau , thân hồng y từ trên giường thức dậy rất sớm , Tra Kiệt vươn vai một cái và cảm thấy thật sảng khoái . Cậu bước xuống giường , nhanh nhẹn chạy về phía bàn cờ vây , cậu thích thú ngắm nhìn những quân cờ lấp lánh như những viên pha lê . Sau đó , cậu lại gần chiếc gương và ngắm nhìn bộ dạng mới của mình . Mái tóc dài óng ả , bộ hồng y trang trọng , vẫn là khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhưng trông lại có vẻ mĩ lệ hơn nhờ những thứ cậu đang mang trên người . Một suy nghĩ vụt qua đầu tiểu vương tử nhỏ " Sau này mình đóng phim cổ trang thì hợp lắm đây !!!" , nghĩ đến đây Tra Kiệt tự cười thoả mãn . Lúc đó , Chấp Minh tới và chứng kiến cảnh đó thì không thể không khỏi lạnh sống lưng . Hắn đến bên cậu , áp trán mình vào trán cậu rồi lẩm bẩm " A Ly không có sốt !" Rồi nhìn vào mắt cậu , lại đến phiên ai kia lạnh sống lưng . Sau một hồi đọ mắt hắn hỏi cậu " A Ly có muốn đi lễ hội không ? " . Cậu không biết " A Ly " của hắn là ai nhưng nghe hắn nói là đi lễ hội nên gật đầu lia lịa .
- Vương thượng , Mạc quận chủ tới ._ một tên hầu bẩm báo .
- Cho y vào ! _ Chấp Minh ra lệnh
- Vương thượng vạn ...
- Bỏ đi , bỏ đi , mấy lễ nghi rườm rà đó ta nói là bỏ đi . Mạc Lan , ngươi đến thật đúng lúc , ta đang định dẫn A Ly đi lễ hội mà lại sợ Thái Phó ,có ngươi đến thật tốt quá !
- Vươngthượng yên tâm , thần sẽ chăm sóc Mộ Dung tiên sinh thật chú đáo .
- Ể ? Ai nói , ai nói bản vương giao A Ly cho ngươi ! Ta cũng đi !
- Dạ vương thượng..._ Mạc Lan trong lòng có chút ấm ức , cứ nghĩ là sẽ được đi riêng cùng " mỹ nhân " nhưng ai ngờ vương thượng cũng muốn đi .
Tra Kiệt nãy giờ ngồi ngẩn ngơ theo dõi cuộc đấu khẩu của hai người chợt bật cười , nụ cười làm ngây ngất hai con người vừa thực hiện cuộc đấu khẩu kia .
Ba người xuất cung , ngồi trên kiệu , Tra Kiệt ngắm nhìn xung quanh qua ô cửa nhỏ . Trông cậu vô cùng thích thú , cậu muốn đi xuống đó , muốn được chạm vào những thứ đồ mới lạ , xinh xinh kia và muốn ăn hết đống đồ ăn được bày bán mà cậu thấy . Cậu lắc tay Chấp Minh nũng nịu " Ta muốn xuống kiệu , ta muốn đi dạo cơ !!! " Aaaa cái thái độ gì đây mà dễ thương quá !!! Tất nhiên làm sao hắn có thể không đồng ý cho được ! Hắn đỡ A Ly xuống kiệu và kéo tay y đi xem những hàng quán . Tra Kiệt là cái gì cũng muốn mua , cái gì cũng muốn ăn còn tên Chấp Minh kia thì chỉ còn cách chiều chuộng cậu .
Bên đường , mọi người túm tụm lại hò hét , cổ vũ . Tra Kiệt vốn cái tính tò mò bèn kéo Chấp Minh một mạch tới chỗ đám người kia . Đó là trò ném vòng ( Chấp với Dục chơi lúc vào cùng ấy ) , người thắng sẽ được những giải thưởng đang bày trên kệ kia . Tra Kiệt  quá hứng thú và cậu rủ Chấp Minh cùng so tài . Thấy cậu thực thích thú nên hắn đành chiều lòng cậu ...
Sau một hồi tranh đua , lần nào Chấp Minh cũng thắng , Tra Kiệt ấm ức , mở bài giận dỗi . Mặc cho hắn có năn nỉ cho cậu hết thứ này đến thứ kia , và hứa xây cho cậu một toà cao đài đi chăng nữa .
- Vậy A Ly có muốn đi ăn gì không ? _ Hắn thở dài , nghĩ chắc là sẽ không thành công nhưng ...
-  Ăn a ! Ăn a !Ta muốn ăn kẹo hồ lô !_ Mắt cậu sáng lên tay chỉ vào cái xe đẩy đầy kẹo hồ lô gần đó .
- Ông chủ bán cho ta một xiên kẹo hồ lô .
- Ta muốn ăn màn thầu !
- Ông chủ bán cho ta 5 cái màn thầu
- Ta muốn mua cái đèn lồng con gà kia !
- Nhìn kìa , đó là cái gì vậy ? Ta muốn ăn thử , kia nữa , cái này , cái kia ...
- Được rồi , được rồi A Ly , chỉ cần ngươi thích bản vương sẽ cho ngươi hết !
Hai người ồn ào mua bán ,trò chuyện mà không biết trời đã tối và quên luôn sự tồn tại của Mạc Lan quận  chủ .
__________________________________
Chương này dành tặng MaiNguyen491  💓 . Mơn cô luôn ủng hộ ta hết mình >u<
Chương này viết cần dùng nhiều từ cổ trang nên có gì sai sót mong mấy cô góp ý cho ta nhé !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: