Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 88

Du Trì bận đuổi theo vợ, tất nhiên Giang Thác cũng xong việc sớm. Mai là Tết Trung Thu nên hôm nay hắn cho mọi người về sớm, giờ trong văn phòng chỉ còn mình hắn. Một tay Giang Thác bế con trai bốn tuổi, tay kia dắt Hứa Lan Ý, ba người cùng nhau về nhà.

Đứa bé tên Giang Yên Lý, lấy từ câu thơ năm xưa Giang Thác trêu chọc Hứa Lan Ý "Thảo sắc yên quang tàn chiếu lý, vô ngôn thùy hội bằng lan ý" (Nắng tàn cỏ úa nẻo xa, âm thầm lặng lẽ nhạt nhòa lan can), cũng để kỷ niệm thiếu niên cứu Hứa Lan Ý ra khỏi màn khói dày đặc, nhờ vậy con họ mới bình an chào đời.

Ba năm đầu Giang Thác học đại học đều là Hứa Lan Ý chăm con, vì vậy hắn luôn cảm thấy mình nợ họ, giờ chỉ cần có thời gian là hắn lập tức về nhà với anh và con, bởi vậy bị đồng nghiệp trêu chọc còn trẻ mà đã thành thê nô, nhưng Giang Thác thích thế. Thật ra năm ngoái chính Hứa Lan Ý đã giúp hắn mở công ty luật, dù sao một sinh viên mới tốt nghiệp như hắn cũng chưa đủ điều kiện đăng ký, nhờ thành tích xuất sắc ở trường nên mỗi năm đều giành được đủ loại tiền thưởng, ngoài ra còn nắm bắt cơ hội kinh doanh ở ký túc xá nên dành dụm được một khoản tiền. Trước lúc tốt nghiệp, trường định giữ hắn lại làm việc, nhưng vì muốn làm gần nhà nên Giang Thác kiên quyết trở về. Dù sao ngay tháng tốt nghiệp, em bé thứ hai của hắn và Hứa Lan Ý cũng ra đời.

Công nghệ y học bây giờ đã tiến bộ hơn bốn năm trước nhiều, quốc gia cũng ngày càng quan tâm đến quần thể của họ, còn sửa đổi luật hôn nhân và xác định giới tính thứ hai sau khi trẻ con sinh ra, vì vậy lần này đứa thứ hai vừa chào đời đã biết là Alpha, còn đứa lớn đang bồng trên tay là Omega.

"Bé cưng thơm mùi sữa quá." Giang Thác ôm con trai hít hà.

"Của bố đó." Giang Yên Lý ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên nói bi bô.

Hứa Lan Ý bên cạnh bỗng nhiên đỏ mặt. Vừa sinh xong đứa thứ hai nên giờ trên người anh toàn mùi sữa, chỉ cần một động tác nhỏ cũng khiến sữa chảy ra, anh đành phải dán miếng lót ngực trong áo. Hôm nay chỉ bế con một lúc mà đã bám mùi lên người nó, có thể tưởng tượng được mùi sữa nồng cỡ nào.

Giang Thác nghe vậy thì không nhịn được cười gian, âm thầm kéo Hứa Lan Ý đang cúi gằm mặt tới gần rồi thì thầm vào tai anh.

"Đêm nay có cần ông xã giúp không?"

"......" Lần này ngay cả tai Hứa Lan Ý cũng đỏ bừng.

Chỉ chốc lát sau ba người đã về đến nhà. Đây là căn nhà đầu tiên họ mua hai năm trước, khá gần Cục Cảnh sát của Hứa Lan Ý và công ty Giang Thác, ban ngày Đường Nhất Mạn chăm sóc em bé thứ hai vừa tròn hai tháng tuổi, khi họ về đến nhà thì đồ ăn nóng hổi vừa được bưng lên bàn.

Giang Thác chợt cảm thấy đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời mình.

Buổi tối Đường Nhất Mạn ngủ chung với Tiểu Yên Lý, còn bé thứ hai ngủ với Hứa Lan Ý vì nửa đêm phải cho bú. Chờ em bé ngủ thiếp đi trong chiếc nôi nhỏ bên cạnh, Hứa Lan Ý nôn nóng vén áo lên rồi dựa sát vào Giang Thác.

"Ông xã, mau...... hút ra cho anh đi......"

Từ lúc sắp sinh đến giờ đã hơn hai tháng nhưng họ vẫn chưa làm lần nào, nguyên nhân là vì lúc đứa đầu ra đời hai người làm loạn quá mức, suýt nữa thì chết nhục, vì vậy lần này Giang Thác rút kinh nghiệm không làm ẩu nữa. Sau khi sinh, Hứa Lan Ý cần hồi phục sức khỏe nên hắn không dám động vào chỗ phía dưới của anh. Hai người chỉ có thể giải quyết dục vọng bằng miệng, còn hắn phụ trách thông sữa cho Hứa Lan Ý.

"A ha...... Tiểu Thác, mút mạnh hơn đi, ư a!" Hứa Lan Ý liên tục ưỡn ngực tới trước, ban đêm con trai ít khi bú nên giờ hai bên ngực anh sưng tấy, chỉ có thể nhờ ông xã hút giùm, nếu không đêm nay nhất định sẽ mất ngủ vì tức sữa.

Con đang ngủ bên cạnh nên Hứa Lan Ý không dám kêu to, chỉ biết khóc thút thít, hễ bị mút mạnh thì nghẹn ngào nài nỉ Giang Thác bú nhẹ một chút, thỉnh thoảng còn nấc một cái khiến trong lòng Giang Thác ngứa ngáy khó nhịn, vén áo Hứa Lan Ý lên rồi vuốt ve khắp người anh.

Động tác mờ ám này lập tức khơi dậy lửa dục.

Dù đã sinh hai đứa con nhưng eo Hứa Lan Ý vẫn rất thon thả, chỉ có bụng dưới hơi phồng lên, khi nhéo sẽ có cảm giác mềm mại đáng yêu, đây là bằng chứng cho thấy bên trong đã từng xuất hiện một sinh linh bé nhỏ, mỗi lần Giang Thác đùa bỡn chỗ đó, Hứa Lan Ý đều đỏ mặt đẩy tay hắn ra.

"Ưm a......" Toàn thân Hứa Lan Ý nóng như lửa, đôi mắt mơ màng nheo lại, ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt.

Đúng vậy, giờ gọi Giang Thác là "đàn ông" sẽ hợp hơn là "thiếu niên". So với năm năm trước, hắn đã chững chạc hơn rất nhiều, không chỉ cao hơn mà khuôn mặt cũng góc cạnh hơn, làn da màu mật ong tỏa ra mùi hormone nam tính, thậm chí mùi pheromone cũng gợi cảm hơn. Khi đứng trước tòa, hắn mặc vest, tóc chải gọn gàng, đĩnh đạc bảo vệ thân chủ của mình, không còn bóng dáng nhóc quậy hay hái trộm hoa của anh.

Đôi khi Hứa Lan Ý lại ngẩn người nhìn Giang Thác, trong lòng dâng lên một cảm giác tự hào vì người này dần lớn lên dưới cánh mình, giờ hắn đã có đôi cánh mạnh hơn, có thể che mưa chắn gió cho mình và con.

Tất nhiên người khác cũng cảm nhận được những thay đổi này, nhưng chỉ có Hứa Lan Ý mới biết năng lực tình dục của hắn thay đổi cỡ nào. Dương vật hồi trẻ vốn đã hơn người, qua nhiều năm càng to dài hơn, chỉ cần chịch mạnh một chút cũng có thể đâm thủng anh. Đây là lý do Giang Thác không dám quan hệ với anh sau khi sinh, nhưng sau khi nếm trải khoái cảm tột độ kia thì dễ gì kiềm chế, nhịn đến hôm nay đã là hết mức.

Giang Thác mút mạnh hơn em bé nên mau chóng giải phóng sữa tồn đọng bên trong. Phía trên dễ chịu khiến Hứa Lan Ý bắt đầu thèm khát hơn, hai chân quấn quanh eo đối phương, bứt rứt cọ xát lỗ nhỏ chảy nước vào háng người đàn ông, hy vọng đối phương có thể lấp đầy lỗ dâm của mình.

"Vợ đừng cọ nữa......" Giọng Giang Thác khàn khàn, lồng ngực phập phồng mạnh, nhịn không được sờ soạng lỗ nhỏ trong quần Hứa Lan Ý: "Chỗ đó vẫn chưa được......"

"Ư a! Lành rồi, không sao thật mà, mau cắm vào đi, hức hức." Hứa Lan Ý cởi quần rồi banh hai chân ra quyến rũ thanh niên. Đúng là chỗ đó đã hồi phục từ lâu, nửa đêm dục vọng trỗi dậy anh còn thọc ngón tay vào trong.

"Để em xem nào." Giang Thác đút hai ngón tay vào, phát hiện bên trong nóng ướt cực kỳ, chỉ đâm rút mấy lần đã khiến Hứa Lan Ý nhịn không được rên rỉ, quên béng đứa con đang ngủ bên cạnh.

"Nhỏ giọng thôi." Giang Thác cắn môi Hứa Lan Ý chặn lại tiếng rên rỉ, "Hình như lành lại rồi đấy."

Giang Thác ngoáy một vòng, vách trong chặt khít mút lấy hắn, độ đàn hồi đã trở lại như cũ, không có dấu hiệu bị rách.

"Thật sự làm được rồi mà...... Muốn lắm, ông xã mau chịch anh đi......"

"Vậy em sẽ làm nhẹ thôi."

Thanh niên cố làm nhẹ nhất có thể, nhưng vừa cắm vào Hứa Lan Ý đã sung sướng ứa nước mắt, ngón chân bấu chặt ga giường, dù cố kiềm chế nhưng vẫn phát ra tiếng rên rỉ đê mê.

Đúng lúc này, đứa bé trong nôi đột nhiên khóc oe oe.

"Ưm......" Hứa Lan Ý còn đang đắm chìm trong dục vọng, hai mắt mơ màng, đầu óc trống rỗng, dường như vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.

Giang Thác nghiêng người bế con trai lên. Em bé lập tức rúc vào ngực hắn tìm sữa khiến hắn dở khóc dở cười.

"Làm sao bây giờ, hình như con trai đói rồi."

Ban đêm không chịu bú, giờ lại đói bụng ngay thời điểm quan trọng này, hai ông bố cạn lời nhìn nhau, khóc không ra nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro