Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 07

Dụ dỗ bạn thân từ nhỏ phá trinh, bị chịch khóc.

Từ Hướng Vãn đi tắm nước nóng một cái, dọn dẹp sạch sẽ hiện trường rồi cất hết đồ chơi vào trong ngăn tủ dưới giường. Xong xuôi cậu lên giường nằm lấy điện thoại ra chơi thì thấy được tin nhắn của Hạ Tự gửi cho cậu.

[Vãn Vãn cậu đang làm gì đó?]

[Đang chơi game.]

Rep câu này xong thì không nói gì thêm nữa.

Từ Hướng Vãn không nhịn được nghĩ xem rốt cuộc Hạ Tự có biết cách làm tình giữa nam với nam không. Nhưng cậu lại không thể hỏi thẳng ra được, vậy nên bèn gửi một cái link qua thăm dò thử.

Nghĩ xong thì cậu gửi luôn một cái link cho Hạ Tự.

[Vãn Vãn cậu gửi gì vậy? Link bài học hả?]

[Bấm không vào được sao?]

Từ Hướng Vãn thấy Hạ Tự gửi hình chụp màn hình qua, trên đó hiển thị trang web đang vào đã bị chặn rồi. Hạ Tự không mở lên bằng trình duyệt này được.

[Cậu đổi trình duyệt khác thử xem?]

[Vẫn không được.]

[Chẳng lẽ bình thường cậu không xem mấy trang web này sao?]

[Web gì vậy?]

Từ Hướng Vãn tức chết mất, cậu thoát khỏi QQ không thèm để ý tới Hạ Tự nữa. Cậu tự mở web lên, lựa một diễn viên nam mình thích trong đó rồi xem. Càng xem càng thấy thích dương vật cực lớn trong đó, xem mà chỉ thấy miệng khô lưỡi khát.

Cái thứ thô to thế kia nếu mà cắm vào thì chắc chắn là sẽ rất thoải mái nhỉ.

Từ Hướng Vãn nghĩ một hồi rồi ngủ mất lúc nào không hay.

Hôm sau, mới sáng sớm Hạ Tự đã qua gõ cửa nhà rồi. Hắn vẫn sợ Từ Hướng Vãn sẽ giận vì chuyện tối qua, phải qua đây xem thử mới được.

Nhưng mà hắn gõ cửa cả buổi vẫn không có ai trả lời nên chỉ đành đứng đợi trước cửa. Mãi tới tận trưa Từ Hướng Vãn mới mở cửa chuẩn bị xuống lầu mua đồ ăn, thế mà lại thấy Hạ Tự đang đứng ở đây.

"Cậu đến nhà tớ làm gì vậy?"

"Vãn Vãn, đã trưa rồi, cậu có muốn sang nhà tớ ăn không?"

"Được thôi."

Mẹ Hạ nấu cơm cực kì ngon, dù sao quan hệ giữa hai nhà cũng rất tốt, chuyện qua ăn ké cơm của nhà nhau đã xảy ra rất nhiều lần rồi. Từ Hướng Vãn tất nhiên là đồng ý đi.

Hạ Tự định đợi cậu ăn xong lại nói chuyện lúc tối qua với cậu, vậy nên hắn cũng không nói gì thêm mà chỉ cùng cậu đi vào nhà mình.

Mẹ Hạ đã làm một bàn đồ ăn ngon, nhiệt tình tiếp đón Từ Hướng Vãn, còn bảo Hạ Tự phải học tập Từ Hướng Vãn nữa.

Từ Hướng Vãn nghe vậy cũng hứa hẹn theo, bảo mình sẽ dạy kèm Hạ Tự làm bài tập. Nhưng mà khả năng cao là cậu sẽ lười dạy kèm cho Hạ Tự, vì dù sao cậu biết Hạ Tự cũng nghe không hiểu, chỉ thích chơi bóng rổ thôi. Nếu hắn đã không thích thì không cần phải ép học làm gì.

Ăn cơm xong thì ba Hạ đi rửa bát, mẹ Hạ đi ra ngoài dạo phố. Từ Hướng Vãn ăn cơm nhà người ta xong thì cứ thấy mình phải nên làm chút chuyện gì đó. Thế là cậu vào phòng với Hạ Tự, bảo hắn lấy bài tập ra cậu giảng cho nghe.

Hạ Tự vui vẻ vô cùng, lấy bảng điểm của mình ra rồi hỏi Từ Hướng Vãn: "Vãn Vãn, tớ muốn thi vào cùng một trường đại học với cậu, cậu giúp tớ được không?"

Từ Hướng Vãn khó hiểu vô cùng: "Sao lại phải thi giống trường đại học với tớ làm gì? Cậu không muốn thi vào học viện thể thao sao?"

Mặt Hạ Tự đỏ bừng, đây là lần đầu tiên hắn yêu đương nên chắc chắn là vẫn hơi khẩn trương. Thế nhưng hắn vẫn nói ra suy nghĩ của mình: "Vì tớ muốn ở bên cạnh Vãn Vãn, chúng ta không phải là người yêu của nhau sao?"

"Ồ, cậu thích tớ à?" Từ Hướng Vãn cố ý kề sát lại gần Hạ Tự, thổi một hơi vào tai hắn, khàn giọng nói: "Hạ Tự, mặt cậu đỏ quá này."

Hạ Tự sửng sốt, lúc nói chuyện còn nói không ra hơi: "Đ-đó là vì Vãn Vãn cậu dựa vào quá gần rồi."

"Gần à?" Từ Hướng Vãn cúi đầu kéo khoá quần của hắn xuống, móc cây gậy thịt thô to kia ra. Lúc cậu sờ vào đầu khấc thì nghe thấy tiếng Hạ Tự khẽ thở dốc, cậu nói: "Dễ cứng vậy sao?"

"Đ-đó là vì Vãn Vãn chạm vào nó rồi..." Hạ Tự vừa nói xong đã cảm nhận được Từ Hướng Vãn đang liếm láp lên dương vật của mình, hắn lập tức ngây người: "Vãn Vãn, cậu..."

Từ Hướng Vãn giống như một tín đồ thành kính, đang nâng cây gậy thịt này lên liếm láp. Cậu thè lưỡi ra liếm lên lỗ sáo, liếm đến môi cậu óng ánh nước. Cậu ngước đôi mắt long lanh đầy vẻ vô tội lên nhìn, dáng vẻ khiến cho người ta không thể nào nhịn được.

Hơi thở của Hạ Tự trở nên nặng nề, hắn xoa xoa đầu Từ Hướng Vãn. Từ góc độ của hắn có thể thấy được hai đầu vú bên trong cái áo sơ mi, dương vật lại phồng to hơn nữa.

Từ Hướng Vãn cảm nhận được dương vật trong miệng mình lại phồng to hơn, đỉnh vào trong cổ họng khiến cậu thấy khó chịu. Cậu mới mút được mấy cái đã không kiên nhẫn được nữa, nhả dương vật ra rồi chỉ liếm mút bên ngoài.

Nhưng cho dù chỉ có thể thôi Hạ Tự cũng không thể chịu được sự kích thích này. Hắn cố nén cơn xúc động muốn đè đầu Từ Hướng Vãn xuống, chỉ vuốt ve tóc cậu, thấp giọng gọi tên cậu: "Vãn Vãn, Vãn Vãn... Nơi đó..."

Từ Hướng Vãn cảm nhận được dương vật mình đang ngậm đang không ngừng di chuyển, còn đang có vẻ sẽ phồng to lên. Cậu vô thức mút vào nơi lỗ sáo một cái, một dòng tinh dịch nóng hổi bắn ra dính đầy mặt cậu, nhớp nháp vô cùng.

"Vãn Vãn..." Hạ Tự hoảng hốt, vội vàng lấy khăn giấy qua lau mặt cho Từ Hướng Vãn. Hắn liếm liếm lên khoé mắt cậu, dịu giọng xin lỗi: "Xin lỗi..."

Từ Hướng Vãn vốn dĩ có hơi giận dỗi, nhưng bị một màn này của Hạ Tự làm cho không giận nổi nữa. Cậu nắm lấy ngón tay của hắn kéo qua đặt lên đầu vú mình: "Cậu xoa nó đi, ngứa..."

Hạ Tự đỏ bừng hết cả mặt. Hắn cúi đầu xuống ngậm lấy đầu vú mút mát, thấy hai chân của Từ Hướng Vãn cứ giãy dụa mãi nên vươn tay xuống chạm vào nơi nữ huyệt. Ở đây đã chảy ra rất nhiều nước, dính nhớp vô cùng, thịt huyệt đang vô cùng đói khát chảy nước liên tục. Hắn chỉ vừa mới nhét vào một ngón tay thôi là đã có một cơn khoái cảm mãnh liệt xộc lên từ phần dưới bụng, kích thích đến mức cả người Từ Hướng Vãn run cầm cập, rên rỉ dâm đãng không ngừng.

Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, sau đó là tiếng gõ cửa. Giọng của ba Hạ vang lên từ bên ngoài: "Hạ Tự, ra ngoài ăn vải đi con, gọi cả Vãn Vãn ra ăn cùng nữa."

Hạ Tự đáp lại một tiếng rồi chỉ đành rút ngón tay ra, bên trên đã dính đầy nước dâm nhớp nhớp. Vừa rút ra thì thịt huyệt đã siết chặt lại mút lấy ngón tay, không ngừng rụt lại không cho nó ra ngoài.

Từ Hướng Vãn cảm thấy bên dưới trống rỗng, bây giờ dương vật của cậu còn cứng hơn cả Hạ Tự nữa, nữ huyệt đang co rút không ngừng.

Cậu chợt tưởng tượng ra khoái cảm nếu như được dương vật của Hạ Tự đâm vào trong, thế là bên dưới không nhịn được ọc ra một dòng nước dâm nóng hổi.

Hạ Tự vội vàng lau người cho cậu, cố nén cơn dục vọng lại, thấp giọng nói: "Ra ngoài ăn vải trước đã."

Từ Hướng Vãn làm gì còn tâm trí muốn ăn vải nữa, cậu chỉ muốn phát tiết dục vọng ra thôi, nhưng cậu cũng không nói ra ngay.

Hạ Tự ra khỏi phòng ngủ để lấy vải, muốn mang về phòng cho Từ Hướng Vãn. Vậy mà vừa mới ra đã thấy Từ Hướng Vãn cũng tự đi ra, nắm lấy tay hắn nói: "Qua nhà tớ đi."

Ba Hạ đang muốn hỏi xem chuyện gì thì đã nghe thấy Từ Hướng Vãn nói: "Chú ơi, con muốn thảo luận về cuộc thi toán trong học kì này với Hạ Tự ạ."

Ba Hạ vui mừng vô cùng, cảm thán đúng là chơi với học sinh giỏi thì con mình cũng thay đổi tốt theo. Hạ Tự nhà ông trước giờ thành tích không tốt, không ngờ nó lại còn muốn bàn chuyện đi thi toán với Từ Hướng Vãn nữa chứ.

Vừa bước vào nhà Từ Hướng Vãn, Hạ Tự đã hỏi: "Vãn Vãn có chuyện gì về cuộc thi vậy?"

Từ Hướng Vãn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mắng hắn là "Đồ đần". Cậu nắm lấy tay hắn chạm vào nữ huyệt của mình, quần lót nơi đó đã bị thấm ướt nhẹp hết phồng lên một cục to, là dương vật của cậu đang cương cứng.

Hạ Tự nhoáng cái đã hiểu ngay. Hắn quỳ xuống cởi quần của Từ Hướng Vãn ra, kéo quần lót của cậu ra rồi nhìn cái nữ huyệt non hồng kia và hạt le xinh xinh. Hạ Tự ngậm lấy hạt le mút mạnh vào, hắn ngửi thấy mùi nồng nồng từ chỗ nữ huyệt tiết ra nên không khỏi dán vào sát hơn, gò má dán sát vào hai mép lồn non mập, nước dâm chảy ra dính ướt hết nửa mặt hắn.

"Ha a..." Từ Hướng Vãn cảm nhận được cảm giác tê dại dưới hông, không nhịn được khép chặt chân lại.

Đầu lưỡi thô ráp của Hạ Tự nạy mở hai mép lồn ra, cảm nhận được lỗ âm đạo nho nhỏ. Hắn ra sức liếm mạnh rồi cắm vào trong, ngọ nguậy đầu lưỡi liên tục bên trong lỗ nhỏ.

Cả người Từ Hướng Vãn run lên nhè nhẹ, cậu thở dốc hổn hển, tiếng rên rỉ nũng nịu rất êm tai. Hạ Tự nghe cậu rên đến mức dương vật cứng ngắc, phồng một đũng trong quần lót. Hắn há to miệng chịch lưỡi vào sâu hơn nữa, ra sức mút mạnh vào hạt le non mềm. Lưỡi hắn điên cuồng khuấy đảo trong âm đạo, thậm chút hắn còn kéo hạt le ra chà liên tục.

Hạt le bé xinh, non mềm bị mặt lưỡi thô ráp liếm tới sưng đỏ hết cả lên, từng dòng điện lan ra khắp cơ thể khiến eo của Từ Hướng Vãn tê dại. Hai chân cậu run rẩy, hai tay quấn chặt lấy cổ của Hạ Tự, nhỏ giọng năn nỉ: "Đừ-đừng liếm nữa... Aaa..."

Lưỡi của Hạ Tự linh động đá nắc liên tục, lúc này nó đang đâm lung tung vào trong âm đạo mềm mại. Vách thịt nhạy cảm ọc ra từng dòng nước dâm nóng hổi.

Từ Hướng Vãn nhỏ giọng thở dốc, đột nhiên cậu như vừa bị thứ gì đó kích thích, cảm giác ê ẩm trong âm đạo bùng nổ từ dưới phần xương cụt xộc lên khắp cả người cậu.

Vì muốn trốn khỏi cơn sướng này nên Từ Hướng Vãn không nhịn được ưỡn hông lên, cậu cảm nhận được Hạ Tự đang ngậm lấy mép lồn béo mẫm của mình vừa cắn vừa mút. Cậu sắp tan ra trong miệng của tiếng khốn này rồi, không nhịn được nhỏ giọng mắng một câu: "Đồ khốn!"

Hạ Tự lại làm như thể không nghe thấy vậy, cố ý bú liếm hạt le rồi đánh lưỡi quanh một vòng kích thích cậu. Từ Hướng Vãn không chịu được cơn sướng như điên này, miệng âm đạo không nghe theo khống chế co chặt lại rồi bắn ra một đống nước dâm, sau đó thì cậu lên đỉnh.

Từng cơn sóng nóng bừng phun ra từ chỗ nữ huyệt, hai chân Từ Hướng Vãn kẹp chặt lấy đầu của Hạ Tự, bắn nước dâm đầy mặt hắn.

Hạ Tự liếm sạch nước dâm của cậu, đưa hai ngón tay thon dài lên cắm vào trong âm đạo của cậu mò mẫm rồi cảm thán: "Vãn Vãn ơi, nơi này mềm thật đấy, còn rất ngọt nữa."

Từ Hướng Vãn ngượng chín mặt, mắng: "Nó-nói bậy!"

Hạ Tự đứng dậy cởi áo Từ Hướng Vãn ra, để lộ lồng ngực trắng nõn. Hắn thấy hai hạt đậu đỏ non hồng kia thì cúi đầu xuống ngậm mút, không ngừng liếm láp. Hắn bế Từ Hướng Vãn lên rồi đi vào trong phòng ngủ.

Từ Hướng Vãn được thả lên giường, thấy Hạ Tự cởi áo ra phơi bày hết đường nét cơ bắp rắn chắc, còn có cả cục phồng to dưới quần lót kia nữa khiến cậu không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt vào.

Hạ Tự cúi đầu xuống ngậm lấy môi của Từ Hướng Vãn liếm mút, dịu dàng liếm láp từng tấc cơ thể cậu. Hắn ngậm lấy vành tai của Từ Hướng Vãn rồi dỗ dành: "Vãn Vãn cậu ngọt thật đấy."

Từ Hướng Vãn nghe thấy câu này thì chợt nhớ tới những ảo tưởng trong hoan ái mình nghĩ đến trước đó, cậu thật sự rất muốn thử cảm giác được dương vật của người thật chịch. Thế là Từ Hướng Vãn lắp bắp nói: "Cậ-cậu cắm vào đi."

"Cắ-cắm vào sao?" Hạ Tự ngơ ngác, hắn cũng hiểu được Vãn Vãn đang nói cái gì nhưng vẫn không chắc lắm. Hắn chưa từng có kinh nghiệm trong mặt này, nghe thấy cậu nói vậy thì vẫn hơi xấu hổ.

"Cắm vào nơi này." Từ Hướng Vãn tách hai chân mình ra trước mặt Hạ Tự, đưa đôi tay trắng thon xuống tách hai mép lồn đỏ thẫm ra để lộ miệng huyệt nho nhỏ: "Mau lên..."

Lỗ nhỏ kia đang chảy nước phùn phụt ra ngoài, Hạ Tự nhìn mà mặt đỏ bừng hết cả lên. Hắn hơi luống cuống, cúi đầu xuống hôn Từ Hướng Vãn một cái rồi cởi quần lót ra. Cây gậy thịt to đáng sợ kia bắn ra ngoài, cọ vào miệng nữ huyệt mềm mại.

Từ Hướng Vãn vừa nhìn thấy con cặc kia thì ngượng chín mặt. Dương vật giả cậu mua không bự được như vậy, sao có thể nuốt được cái thứ to thế này được chứ. Nhưng cậu lại cực kì tò mò cảm giác được cặc của người thật đâm vào thì ra sao, thế nên cũng không nói câu nào từ chối.

"Ha a!"

Hạ Tự cẩn thận cầm dương vật chậm rãi nhét quy đầu vào từng chút một. Hắn cảm nhận được cơ thể của Từ Hướng Vãn căng chặt lại, cậu nắm lấy ngón tay hắn, thở dốc năn nỉ xin tha: "Hạ, Hạ Tự cậu nhẹ một chút... Tớ, tớ..." Từ Hướng Vãn vừa nói vừa không nhịn được bật khóc: "Đây là lần đầu tiên của tớ."

Nghe thấy lời này trái tim của Hạ Tự mềm nhũn hết cả ra. Hắn đè tay Từ Hướng Vãn lại, mười ngón đan xen với tay cậu, cúi đầu dịu dàng hôn lên môi cậu. Hắn quan sát phản ứng của cậu rồi mới từ từ cắm vào tiếp.

Sau khi nuốt hết dương vật vào trong, âm đạp bắt đầu tiết ra chất dịch bôi trơn, vách thịt co rút siết chặt lấy nó.

Hạ Tự rất muốn mặc kệ mọi thứ đâm rút vào trong, nhưng hắn lại nghĩ đến đây là lần đầu tiên của Từ Hướng Vãn nên không nhịn được muốn dịu dàng với cậu. Hắn vẫn chậm rãi cắm rút từ từ trước, ngậm lấy đầu vú bút mút rồi nắm lấy dương vật sục cho cậu để phân tán cơn đau đớn do lần đầu tiên bị dương vật đàn ông cắm vào.

Từ Hướng Vãn khẽ đẩy Hạ Tự ra một cái, mắng: "Cậu, cậu rút ra đi, trướng quá..."

Hạ Tự bất đắc dĩ hôn Từ Hướng Vãn một cái: "Vãn Vãn ơi, bây giờ không rút ra được đâu."

Nói xong thì hắn ngậm lấy môi cậu mút, bên dưới chậm rãi di chuyển, cố gắng không làm cậu bị thương.

Chất lỏng trong âm đạo tiết ra khiến cho con cặc ra vào trơn mượt hơn. Khoái cảm dày đặc bắt đầu xộc lên, Từ Hướng Vãn sướng đến mức cả người như muốn tan ra thành nước. Cậu nhanh chóng nếm được mùi vị sung sướng của hoan ái, hông cũng vô thức ưỡn lên đưa đẩy theo nhịp đâm rút của con cặc.

Hạ Tự quan sát thấy động tác này của Từ Hướng Vãn nên hỏi cậu: "Vãn Vãn, tớ nhanh hơn một chút được không?"

Hai mắt Từ Hướng Vãn rưng rưng nước, môi đỏ thẫm, hai đầu vú trước ngực bị bú đến sưng đỏ, dựng đứng lên. Lồng ngực cậu phập phồng không ngừng, môi khẽ hé ra thở dốc. Sau khi đã chịu đủ động tác đâm rút dịu dàng này thì giờ cậu lại muốn nhanh hơn một chút rồi: "Hưm ưm... Nhanh một chút..."

Hạ Tự được cho phép thì bắt đầu ưỡn hông đưa đẩy, tốc độ từ từ tăng nhanh lên. Mỗi cú dập vào túi tinh đều hung hăng đập lên âm hộ, kích thích đến Từ Hướng Vãn rên rỉ càng ngày càng nũng nịu. Hắn cúi đầu xuống ngậm lấy đầu vú non hồng, cố nén tiếng thở dốc trầm thấp, nhỏ giọng hỏi: "Vãn Vãn thoải mái không?"

Vành tai Từ Hướng Vãn đỏ bừng, không chịu được kiểu hỏi thế này. Cậu không thèm trả lời, chỉ nhỏ giọng mắng hắn "Hạ lưu, vô liêm sỉ".

Hạ Tự ngậm đầu vú cậu bú, sờ vào chỗ bụng dưới đang hơi nhô lên của cậu, tủi thân nói: "Vãn Vãn không thoải mái sao? Nhưng mà tớ ở trong Vãn Vãn thoải mái lắm, thoải mái chết mất."

"Hạ Tự cậu bị đần hả!" Mặt của Từ Hướng Vãn nghẹn đỏ bừng, còn chưa kịp mắng chửi thì hai chân đã bị gác lên vai rồi chịch vào sâu bên trong.

Hông của Hạ Tự di chuyển vừa nhanh vừa mạnh, dương vật nắc vào vừa sâu vừa hung hắn, mỗi cú giã đều chọc vào điểm nhạy cảm.

Dưới thế tấn công này cả người Từ Hướng Vãn đều bị hắn chịch tới mềm nhũn, thở hổn hển không ngừng, sức mắng chửi cũng không còn nữa.

Bên dưới của cậu tê dại vô cùng, thịt mềm trong âm đạo siết chặt lấy con cực vừa thô vừa dài của Hạ Tự. Cậu có thể cảm nhận được rõ ràng từng sợi gân xanh và mạch máu trên đó, cả người sướng phát điên.

Hạ Tự ngậm vành tai của Từ Hướng Vãn mút, thả chậm tốc độ lại để cậu thích ứng một lúc: "Vãn Vãn ơi, tớ thích cậu lắm."

Đầu óc Từ Hướng Vãn sắp nóng thành một đống bùn nhão rồi, cậu mơ mơ màng màng chỉ thấy hình như Hạ Tự đang thổi hơi nóng bên tai cậu nên vội vàng xin tha: "Hạ, Hạ Tự kh-không muốn nữa..."

Hạ Tự lại bắt đầu giã tiếp, đâm rút vừa cạn vừa sâu, tốc độ cũng từ từ tăng nhanh lên. Từ Hướng Vãn muốn lùi ra sau nhưng lại bị hắn hung hăng đè người lại, dương vật nhỏ xinh cương cứng không chịu được. Khoái cảm đột nhiên trở nên mãnh liệt, cậu sắp không chịu nổi được nữa.

Đến cuối cùng Từ Hướng Vãn vừa khóc gọi tên Hạ Tự, vừa bắn ra trong lòng hắn. Hai vai cậu run rẩy thút thít, nước mắt lại bị liếm sạch hết.

Hạ Tự dịu giọng dỗ dành cậu: "Vãn Vãn, Vãn Vãn tớ thích cậu."

Từ Hướng Vãn "Ừm ừm" hai tiếng rồi muốn bảo hắn rút ra. Thế nhưng cậu lại bị đè lên giường chịch tiếp, dương vật đâm vào càng lúc càng sâu.

Hai người quấn lấy nhau từ ban ngày đến tối thì Hạ Tự mới dừng lại, tinh dịch cũng rót đầy hết cả bụng của Từ Hướng Vãn.

Cậu bị chịch tới không còn chút sức lực nào, ngay cả nhấc ngón tay lên thôi cũng thấy mệt. Hạ Tự phải bế cậu vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ.

Bữa tối cũng là Hạ Tự đút đến tận miệng cho, nhưng mà Từ Hướng Vãn thật sự quá mệt rồi nên ăn xong thì ngủ mất. Hạ Tự không về mà ôm chặt cậu ngủ, còn hôn lên trán cậu rồi dỗ dành.

Lúc tỉnh lại thì đã là trưa hôm sau rồi, Từ Hướng Vãn nhớ lại hôm qua với mới bị Hạ Tự bắt nạt suốt cả một ngày nên cơn giận bùng lên, đánh Hạ Tự mấy cái.

Hạ Tự cũng không trách cứ gì cậu mà còn cười rồi hôn cậu một cái. Hắn bế cậu ra phòng khách ăn cơm, còn tự tay đút cậu ăn.

Từ Hướng Vãn có giận cỡ nào thì cũng đã đói tới không còn chút sức, cậu ngoan ngoãn ăn hết cơm xong mới kể tội của Hạ Tự: "Hôm qua đã bảo là không được rồi mà cậu còn làm nữa, tớ mệt sắp chết rồi đây này!"

Hạ Tự cười lên, bất đắc dĩ nói: "Vãn Vãn, hôm qua là lần đầu tiên của tớ. Tớ thích quá rồi nên không nhịn được."

Dưới mông của Từ Hướng Vãn còn đang kê một cái gối, nếu không thì ngồi thẳng xuống còn thấy đau. Bây giờ cậu chỉ cần hơi nhúc nhích một chút thôi đã thấy khó chịu: "Không thèm làm với cậu nữa, cậu không nghe lời tớ gì hết!"

Hạ Tự nghe thấy thế thì sợ vô cùng, vội vàng nắm lấy tay của Từ Hướng Vãn hôn hôn, hạ giọng năn nỉ: "Đừng mà Vãn Vãn, tớ sẽ sửa mà, sau này tớ sẽ nghe lời cậu hết, hôm qua là lỗi của tớ."

Từ Hướng Vãn tát lên lồng ngực của Hạ Tự một cái, mắng hắn đầu toàn là tinh trùng. Nhưng cậu nghĩ hôm qua mình đúng là sướng đến chết đi sống lại, nếu như từ giờ mà không làm tình với hắn nữa thì hơi không nỡ thật. Thế nên cậu bèn cho hắn một bậc thang đi xuống: "Vậy cũng được, sau này chuyện gì cậu cũng phải nghe lời tớ, không được bắt nạt tớ."

Sau khi xuống giường thì Hạ Tự như kiểu chỉ hận không thể chiều Từ Hướng Vãn hết mức có thể. Nhưng lúc trên giường, chỉ cần nhìn dáng vẻ Từ Hướng Vãn đỏ mắt thôi hắn đã không nhịn được. Hắn muốn bắt nạt đến mức cậu phải bật khóc, khóc càng thảm càng thích.

Nhưng mà bây giờ Từ Hướng Vãn đang giận, tốt nhất là không nên nói suy nghĩ này của mình cho cậu biết. Nếu không thì bạn trai vất vả lắm mới có được đến tay sẽ bay đi luôn mất.

Hạ Tự nói: "Được, sau này tớ sẽ nghe theo lời của Vãn Vãn hết."

Từ Hướng Vãn gật gật đầu rồi vươn tay ra bảo Hạ Tự bế mình vào phòng ngủ. Cậu tựa vào trên gối nằm nghịch điện thoại, còn chuyện dọn dẹp nhà cửa thì giao hết cho Hạ Tự làm.

Hạ Tự làm xong hết việc nhà thì xuống tiệm thuốc dưới lầu mua thuốc. Chủ tiệm thấy hắn vẫn còn là học sinh thì còn khuyên hắn là đừng quan hệ bừa bãi.

Chủ tiệm nói: "Nhóc con, chú thấy con chắc cũng mới học cấp ba thôi, làm gì cũng đừng gây hại cho bạn gái con, mới bé tí đã làm mấy chuyện này rồi."

Hạ Tự cúi đầu dạ thưa, không dám phản bác lại, chỉ sợ chủ tiệm không chịu bán thuốc cho hắn.

Chủ tiệm lại nhớ đến gì đó nên nói: "Lúc con với bạn gái con làm rốt cuộc đã làm các biện pháp tránh thai chưa, nếu như mà có thai rồi thì sẽ làm hại hết cả đời con bé đó!"

"Biện pháp tránh thai ạ?" Hạ Tự ngơ ngác, trước giờ hắn chưa từng nghĩ đến loại chuyện này: "Phải làm biện pháp tránh thai gì ạ?"

Chủ tiệm không nhịn được mắng hắn té tát, lấy bao cao su ra dạy hắn cách phòng tránh có thai. Sau đó chủ tiệm đưa hắn thuốc tránh thai khẩn cấp, dặn dò hắn sau này bắt buộc phải làm đủ biện pháp tránh thai, đối xử với bạn gái cho tốt.

Hạ Tự nghe dạy xong thì vành tai đỏ ửng, cảm ơn chủ tiệm rồi cầm bao cao su và thuốc tránh thai khẩn cấp về nhà.

Lúc này Từ Hướng Vãn cũng vừa lướt thấy video mang thai, cậu không khỏi nghi hoặc sờ sờ bụng mình, tự lẩm bẩm: "Có mang thai không nhỉ?"

Thật ra bác sĩ đã từng nói tử cung của cậu phát triển không đầy đủ, khó có thể có thai được. Thế nhưng hôm qua Hạ Tự đã bắn vào nhiều như thế, nghĩ lại vẫn thấy sợ sợ.

Cậu còn không tưởng tượng nổi nếu như bụng mình to lên thì sẽ đi học kiểu gì, giấu không kĩ thì sẽ bị ba mẹ mắng chết mất. Suy nghĩ lung tung một lúc thì cả người đã sợ tới run cầm cập.

Lúc Hạ Tự về không nghe thấy tiếng của Từ Hướng Vãn đâu, vừa vào phòng ngủ đã nghe thấy tiếng cậu đang khóc. Hắn vội vàng đi qua bế cậu dậy, vỗ vỗ lưng dỗ dành: "Vãn Vãn sao cậu lại khóc rồi?"

"Tại, tại cậu hết!" Từ Hướng Vãn tét mạnh lên người Hạ Tự một cái, mắng: "Tại cậu tối qua không chịu đeo bao, nếu như có thai thì phải làm sao!"

Hạ Tự vội vàng dỗ: "Rồi rồi rồi, tại tớ cả, nhẽ ra tớ phải chuẩn bị trước. Vãn Vãn cậu uống thuốc này vào rồi thì sẽ không mang thai được đâu, cho dù có mang thai thì tớ nhất định sẽ phụ trách, sẽ đối xử tốt với cậu cả đời mà."

"Hừ, tuyệt đối không thể mang thai được!" Từ Hướng Vãn không nhịn được dỗi hờn: "Không thèm sinh con cho Hạ Tự đâu, chắc chắn sẽ ngốc lắm, khó dạy cực!"

Tuy biết chỉ là đang giận dỗi nên Từ Hướng Vãn mới nói vậy thôi nhưng Hạ Tự vẫn bị câu nói này làm cho tổn thương, nhưng mà hắn lại không thể nào giận được Từ Hướng Vãn nên chỉ thở dài nói: "Vãn Vãn yên tâm đi, không mang thai được đâu."

Từ Hướng Vãn giận dữ, bực bội uống thuốc tránh thai khẩn cấp vào, xong rồi oán giận kêu bên dưới của mình đau quá, chỉ trích tội danh của Hạ Tự.

Hạ Tự dỗ cậu mở chân ra, cởi quần xuống rồi bôi thuốc lên chỗ nữ huyệt. Mép lồn nhỏ xinh, non hồng hôm qua bây giờ đã biến thành màu đỏ sẫm, tách môi lồn sưng tấy ra thì để lộ hạt le đỏ chót bên trong, miệng huyệt cũng hơi hé ra đang rỉ nước không ngừng, bên mép sưng đỏ một vòng.

Đúng là đã bị bắt nạt dữ quá rồi, Hạ Tự đau lòng vô cùng, nhẹ nhàng xoa vòng xung quanh bôi thuốc lên. Hắn còn cắm một ngón tay vào trong để bôi thuốc, động tác cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ sẽ làm Từ Hướng Vãn đau.

Từ Hướng Vãn cảm nhận được ngón tay kia đang khuấy loạn trong âm đạo của mình, vách thịt nhạy cảm lập tức bị khơi dậy một cơn sướng khiến cậu thở dốc khẽ một tiếng. Từ Hướng Vãn sợ bị phát hiện nên đưa tay bụm chặt miệng lại.

Hạ Tự nghiêng đầu qua xem thử thì thấy cậu đã cửng lên rồi, hắn đưa tay nắm lấy quy đầu cậu, nhỏ giọng nói: "Vãn Vãn sao lại cứng rồi, không phải cậu bảo đau sao?"

Câu này nói như kiểu Từ Hướng Vãn dâm đãng lắm vậy, cậu vừa thẹn vừa giận, lắp bắp nói: "Ai-ai bảo cậu đụng chạm lung tung, tạ-tại cậu hết!"

"Ừ ừ ừ, tại tớ hết." Hạ Tự cúi đầu xuống ngậm lấy dương vật nhỏ xinh kia, không ngừng liếm mút phần đỉnh đầu, mô phỏng theo động tác giao hoan nhả ra nuốt vào. Từ Hướng Vãn lập tức bật ra tiếng rên rỉ thút thít, bắn ra một dòng tinh nhạt nhạt, âm đạo cũng ọc ra một đống nước.

Hạ Tự nuốt hết tinh dịch của Từ Hướng Vãn rồi sấn lên trên hôn cậu, ngón tay xoa xoa chỗ nữ huyệt, than thở: "Làm sao bây giờ, Vãn Vãn nhiều nước quá nên làm trôi thuốc hết rồi."

Mặt của Từ Hướng Vãn đỏ bừng, tim đập nhanh thình thịch. Cậu giận dữ, xấu hổ không chịu được, cậu phát hiện sau khi Hạ Tự được ăn mặn xong thì không còn là cái tên ngốc trước kia nữa, lúc nào cũng chọc tức cậu: "Tạ-tại cậu hết!"

"Tại tớ, bôi lại lần nữa nha." Hạ Tự cười cười, hôn lên mặt Từ Hướng Vãn một cái, không nhịn được nói: "Vãn Vãn đáng yêu quá."

"Đồ đáng ghét!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro