Chương 04
Bị bạn thân từ bé liếm lồn, thủ dâm bằng chân thưởng cho bạn thân từ bé.
Khoảnh khắc thấy Hạ Tự thì cả người Từ Hướng Vãn đều cứng đờ lại, cậu vội vàng khép chặt chân lại.
"Vãn Vãn cậu..."
"Hạ Tự sao cậu lại vào đây, đi ra ngoài ngay!"
Từ Hướng Vãn muốn kéo quần lên nhưng mắt cá chân lại bị Hạ Tự đè lại, cưỡng ép tách rộng hai chân ra để lộ cái nơi bí mật đang chảy nước kia.
Mép lồn đỏ bừng hơi tách ra, để lộ hạt le bé xinh bên trong đáng yêu như một hạt đậu đỏ nhỏ vậy. Lúc nó tiếp xúc với không khí lạnh thì hơi run run lên nhè nhẹ, giống như đang xấu hổ, cũng giống như đang sợ hãi.
Hạ Tự vồ vập ngậm lấy cái hạt le kia vào trong miếng, nhẹ nhàng nhấm mút nuốt vào.
Từ Hướng Vãn đang nằm lập tức mềm oặt hết cả hai chân, không còn sức lực gì để giãy dụa nữa. Cậu chỉ nức nở rên lên mấy tiếng, trong miệng lẩm bẩm bảo Hạ Tự đừng liếm nữa.
Nhưng Hạ Tự lại mắt điếc tai ngơ, hắn tìm thấy miệng huyệt rồi cắm thẳng lưỡi vào trong, liếm láp vách thịt bên trong rồi khuấy động nó.
Lỗ nhỏ vừa cao trào xong nhạy cảm vô cùng, co rút chặt lại mút lấy lưỡi của Hạ Tự. Hai cánh môi dính đầy nước dâm óng ánh xinh đẹp.
Từng cơn khoái cảm đánh thẳng lên hông của Từ Hướng Vãn, cậu đột nhiên ưỡn căng người, hai chân co quắp khép chặt lại. Cậu muốn tránh thoát khỏi cơn khoái cảm mãnh liệt này nhưng lại bị Hạ Tự cưỡng ép kéo chân ra, lưỡi tăng nhanh tốc độ quét quanh trong vách thịt.
Từ Hướng Vãn run cầm cập lên đỉnh, nước dâm phun ra dính đầy mặt của Hạ Tự.
Hạ Tự rút lưỡi ra, cũng không ghét bỏ đống nước dâm kia mà đè đôi chân đang run rẩy của Từ Hướng Vãn lại, ngậm lấy môi lồn nát nhừ của cậu liếm sạch hết.
"Ngọt thật đấy Vãn Vãn."
"Cậu..." Nghe thấy câu này, mặt của Từ Hướng Vãn xấu hổ đỏ bừng lên, chỉ hận không thể tát Hạ Tự một cái cho hả dạ. Nhưng tay chân cậu lại mềm nhũn ra, không có chút sức lực nào nên chỉ đành quát hắn: "Cậu, cậu không được liếm nữa."
Hạ Tự lưu luyến rời miệng đi, bây giờ mới hỏi cậu: "Vãn Vãn, sao bên dưới của cậu lại có một đoá hoa nhỏ vậy, xinh thật đấy."
Từ Hướng Vãn giơ chân lên đá Hạ Tự một cái, giận dữ nói: "Phải đó, cậu đi ra ngoài mau!"
Hạ Tự nắm lấy mắt cá chân của cậu đè lên chỗ đũng quần của mình. Nơi đó đã cương cứng rồi, hơi nong nóng: "Vãn Vãn, chỗ này cứng mất rồi."
Từ Hướng Vãn giẫm mạnh một cái thì cảm nhận được nơi đó lại càng cứng hơn nữa. Cậu liếc mắt thấy gò má và vành tai của Hạ Tự đã đỏ hết cả lên rồi, đang xấu hổ cúi đầu xuống nhìn chân của mình.
"Hạ Tự cậu biến thái thật đấy." Từ Hướng Vãn được liếm sướng nên tâm trạng cũng tốt hơn một chút, không kháng cự Hạ Tự lắm nữa. Thế là cậu di chuyển chân, giẫm lên chỗ nhô lên kia cọ sát như đang trêu đùa một món đồ chơi, cảm nhận nó từ từ nóng dần lên.
"Ưm..." Hạ Tự rên khẽ một tiếng, không nhịn được cởi quần móc cây dương vật thô to kia ra. Hắn cởi tất trắng của Từ Hướng Vãn ra, để cho cây gậy thịt nổi đầy gân xanh kia dán sát vào bàn chân nõn nà để cho cả hai dính chặt vào nhau hơn.
Lòng bàn chân dính đầy dịch thể, Từ Hướng Vãn ghét bỏ nên nhấc chân lên. Nhưng cậu lại bị Hạ Tự hung hăng nắm chặt lại, đè lên dương vật rồi di chuyển theo ý hắn.
Rất nhanh sau đó Hạ Tự đã bắn ra, tinh dịch làm bẩn hết chân cậu. Hắn vội vàng lấy khăn giấy ra lau sạch cho cậu, vừa lau vừa cảm thán: "Vãn Vãn, chân của cậu mịn thật đấy."
Từ Hướng Vãn nhìn chằm chằm cây gậy thịt to bự kia của hắn thật lâu. Cậu nghĩ kiểu gì cũng không hiểu nổi tại sao của Hạ Tự lại vừa thô vừa dài như vậy, không hề giống như dương vật nhỏ xíu của cậu, còn màu hồng hồng nữa.
Hạ Tự cúi đầu xuống hôn lên bàn chân kia, xong rồi mới bắt đầu thu dọn tàn cuộc.
Từ Hướng Vãn nói: "Chuyện xảy ra hôm nay cậu không được nói cho ai biết, bắt buộc phải giữ bí mật."
"Được." Hạ Tự đồng ý rồi lại chợt nhớ lại dáng vẻ khác thường của Từ Hướng Vãn trong lớp học, thế nên hắn nói: "Vậy khi nãy trong lớp tớ thấy cậu run có phải do lạnh không?"
Nghe thấy thế Từ Hướng Vãn vội nắm chặt cái trứng rung trong túi mình, mặt đỏ bừng, không muốn nói chuyện tiếp với Hạ Tự nữa. Cậu bảo: "Liên quan gì tới cậu chứ, không được hỏi."
Hạ Tự chỉ đành im miệng. Bây giờ hắn đã tiếp xúc thân mật với Từ Hướng Vãn rồi, cảm giác đối với Từ Hướng Vãn đã không còn giống như trước kia nữa.
Hắn cảm thấy Vãn Vãn đáng yêu quá mức rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro