Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝒞𝒽𝓊̛𝑜̛𝓃𝑔 2

~.𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 2: 𝓣𝓱𝓲𝓮̂́𝓽 𝓴𝓮̂́ 𝓼𝓪̆̃𝓷 𝓫𝓪̂̃𝔂, 𝓭𝓸̛̣𝓲 𝓬𝓸̂ 𝓷𝓱𝓪̉𝔂 𝓿𝓪̀𝓸! .~

Khi mở mắt ra lần nữa, Lương Huyền Xử Nữ đã ngồi ở ghế sau xe, trong ngực còn ôm chiếc túi sách.

Đôi mắt sáng nhìn xung quanh, không dưới mười chiếc xe việt dã dùng trong quân đội, chiếc xe mà cô ngồi bị vây ở giữa, đèn xe chiếu sáng rực cả con đường.

Chỗ ghế lái, Vương Hoàng Quân xoay đầu lại, sắc mặt nặng nề nói: "Xử Xử, đừng sợ, anh xuống xe nói chuyện với Chung thủ trưởng, nhất định ngài ấy sẽ hiểu cho chúng ta thôi."

Khuôn mặt anh ta trẻ hơn rất nhiều, nước da trắng mang theo sự ngây ngô của thiếu niên, còn mang cặp kính mắt.

Tất cả đều vô cùng quen thuộc...

Lương Huyền Xử Nữ như có cảm giác, chợt quay đầu nhìn về phía sau, quả nhiên nhìn thấy Chung Nguyên Thiên Yết trong vòng vây của sĩ quan quân đội và binh lính đi về hướng bên này.

Toàn thân là bộ quân phục cao quý và trang trọng, mày kiếm anh tuấn, môi mỏng lạnh nhạt, khí khái hào hùng nhưng đồng thời cũng lạnh lẽo đến bức người, vô cùng khí thế.

Mặc dù đã một năm không gặp nhưng Lương Huyền Xử Nữ vẫn không kiềm chế được mà phát run.

Lúc cô mười bốn tuổi, nhờ vào bức thư ủy thác của ông nội đã mất nên được đưa đến chỗ Chung Nguyên Thiên Yết chăm sóc.

Đây là người bạn trong quân đội của ông, lớn hơn cô mười hai tuổi, là thủ trưởng Đế đô thanh danh hiển hách, lập chiến công nhiều vô số, quyền thế ngập trời.

Sau khi vào Chung gia, cô luôn tôn kính Chung Nguyên Thiên Yết như một vị trưởng bối, cung kính gọi anh một tiếng chú Chung.

Thái độ của Chung Nguyên Thiên Yết đối với cô lại thay đổi theo thời gian, từ chú cháu biến thành tình yêu nam nữ...

Cô không chấp nhận được nên mới có chuyện chạy trốn cùng Vương Hoàng Quân.

Nhưng không ngờ hoàn toàn ngược lại, cô bị Chung Nguyên Thiên Yết bắt trở về, dưới cơn nóng giận bị anh chiếm đoạt...

Nhìn thấy Chung Nguyên Thiên Yết đến càng gần, Lương Huyền Xử Nữ không khỏi rùng mình.

Cô hung hăng cấu trên đùi mình một cái.

Đau quá, đây không phải là mơ.

Cô trùng sinh.

Cho nên... Cô còn phải trải qua tra tấn như vậy một lần nữa sao?

Không!

Hiện tại cô đã biết được bộ mặt thật của Vương Hoàng Quân, cũng biết hậu quả sau khi trở mặt với Chung Nguyên Thiên Yết, cô có thể thay đổi mọi thứ.

Lương Huyền Xử Nữ hít thở sâu, đẩy cửa xe, sau đó chạy xuống trước cả Vương Hoàng Quân.

Chung Nguyên Thiên Yết đi tới đuôi xe, đèn xe chiếu đến khuôn mặt anh tuấn. Người ngoài không thể nhìn ra cảm xúc gì trên mặt của anh nhưng Lương Huyền Xử Nữ biết, hiện tại anh rất là tức giận.

Cô nuốt nước bọt, lấy hết dũng khí chạy về phía Chung Nguyên Thiên Yết: "Chú Chung, chú không sao chứ?"

"Ừm!" Chung Nguyên Thiên Yết đang giận dữ, vì một câu không rõ ràng này của cô khiến anh hơi bình tĩnh lại, khuôn mặt lạnh lùng lộ ra một chút nghi hoặc: "Em nói cái gì? "

"Chú không phải bị thương sao?" Lương Huyền Xử Nữ cũng làm ra dáng vẻ nghi ngờ: "Vương Hoàng Quân nói lúc chú làm nhiệm vụ bị thương, muốn dẫn cháu đi tìm chú, cháu đang chuẩn bị ra khỏi thành phố tìm chú đây."

"Bị thương?" Chung Nguyên Thiên Yết lạnh lùng lặp lại hai chữ này, quan sát cô, môi mỏng cong lên: "Chẳng lẽ không phải bỏ trốn?"

"Chú Chung, chú đang nói gì vậy." Lương Huyền Xử Nữ kiềm chế hoảng sợ trong lòng, giả bộ trấn định cười cười: "Cháu mới mười tám tuổi, đi học mới là chuyện chính, cũng không có yêu đương hay bỏ trốn với ai?"

Không biết có phải ảo giác không, Lương Huyền Xử Nữ cảm thấy lúc mình nói xong câu "cũng không có yêu đương", ý lạnh trên mặt Chung Nguyên Thiên Yết hơi hòa hoãn lại.

Mặc dù vẫn là khuôn mặt không biểu cảm, nhưng loại khí thế bức người đó, đã giảm bớt một chút.

Điều này cũng làm cho cô nhẹ nhàng hơn.

"Nghe bác Trương nói mỗi lần chú làm nhiệm vụ đều gặp nguy hiểm, cháu thật rất lo lắng cho chú." Lương Huyền Xử Nữ ra vẻ tủi thân cúi đầu xuống, mím môi nói: " Không biết là ai ở trước mặt chú nói này nói kia, còn nói xấu cháu..."

"Là Lương Nhược Xà Phu." Ngược lại Chung Nguyên Thiên Yết không có giấu diếm, trực tiếp cho cô đáp án.

"..." Lương Huyền Xử Nữ kinh ngạc, không nghĩ tới bây giờ Lương Nhược Xà Phu đã bắt đầu ly gián cô và anh.

Kỳ thật cô nên sớm đoán được, kiếp trước Vương Hoàng Quân khuyên cô cùng rời khỏi Đế đô, cô cũng chỉ nói với Lương Nhược Xà Phu.

Lúc đó Lương Nhược Xà Phu Xà Phu thấy cô do dự, còn khuyên cô bỏ đi cũng tốt, vì không chừng có ngày Chung Nguyên Thiên Yết không khống chế được tình cảm, thật sự sẽ làm chuyện gì đó với cô.

Lương Huyền Xử Nữ rất cảm động, cảm thấy có người chị giúp mình bày mưu tính kế thật tốt.

Bây giờ xem ra, Lương Nhược Xà Phu vốn dĩ đã thiết kế sẵn cái bẫy và đợi cô nhảy vào!

——————ʚɤɞ——————

𝓣𝓪́𝓬 𝓰𝓲𝓪̉ 𝓬𝓸́ 𝓭𝓸̂𝓲 𝓵𝓸̛̀𝓲 𝓶𝓾𝓸̂́𝓷 𝓷𝓸́𝓲:

𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Nếu các người không coi tôi là người thân thì từng người từng người một đã hại tôi thì sẽ phải trả một cái giá đắt. Đến giờ mới chợt nhận ra ngay từ ban đầu các người đã tính kế tôi. Thật buồn cười! 🙂🙂🙂🙂🙂

~.~.~ 𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 2 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro