Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

【 02 】

20.09.2023

4.

Sự thật chứng minh, có thể là tôi chuyện bé xé ra to.

Sáng sớm hôm sau, Vệ Hàn Thiên Bình liên lạc với tôi, nói mọi việc đã giải quyết ổn thỏa.

Anh ta giải thích chi tiết đầu đuôi với tôi.

Sau khi đính hôn, Đào Nghiên Xà Phu đăng nhập vào QQ của Vệ Hàn Thiên Bình đã lâu không sử dụng, thấy những bài đăng cũ đó, nổi giận nên tìm đến tôi.

Hai người đã nói chuyện cả đêm, Vệ Hàn Thiên Bình mời mấy người bạn học cấp 3 đến làm chứng, tôi với anh ta trong sạch, không hề có gút mắc gì, lúc đó mới dỗ dành cô ta êm xuôi.
Weibo đã xóa.

Vì liên lụy đến tôi nên Vệ Hàn Thiên Bình áy náy, muốn mời tôi ăn cơm chính thức xin lỗi. Cuối cùng anh ta còn nói một câu.

"Xà Phu mang thai, hôm qua mới biết. Có thể do nội tiết tố thay đổi nên cảm xúc cô ấy không được ổn, xin cô thông cảm."

Tôi nhìn chằm chằm ảnh đại diện của Vệ Hàn Thiên Bình, cảm thấy thật nực cười.

Cô ta không mang thai con của tôi, dựa vào cái gì tôi phải thông cảm. Chưa kể, là phụ nữ mang thai thì có thể vô duyên vô cớ mắng chửi người khác?

Tôi không vội trả lời Vệ Hàn Thiên Bình, tôi phải xác nhận xem anh ta nói thật hay không trước.

Quả thực Đào Nghiên Xà Phu xóa weibo.

Người có dấu tích xanh kia cũng chọn chủ đề mới để giao lưu với fans.

Tất cả đều sạch sẽ như chưa từng có gì xảy ra. Tựa như việc tôi bị nghi ngờ, bị nhục mạ, đều là ảo giác.

Việc đến nước này, nếu tôi còn không chấp nhận lời xin lỗi của Vệ Hàn Thiên Bình thì giống như tôi không thấu tình đạt lý.

Nhưng chấp nhận rồi thì lại tức tối bồn chồn.

Tôi ôm tâm trạng bực bội đi làm.

Nhà dột còn gặp đêm mưa , trong cuộc họp sáng, sếp cố ý gây khó dễ, sắp xếp tôi đi làm dự án tại thành phố A.

Dự án này khó khăn kéo dài, tiến độ không suôn sẻ. Nếu tôi nhận, có khả năng nửa năm tới đều làm việc tại thành phố A, việc ăn ở là vấn đề lớn.

Nhưng nếu tôi từ chối thì lại là cái cớ cho người khác kiếm chuyện.

Nghĩ đến kinh tế của mình, tôi cắn răng nhận dự án này.

Đồng nghiệp lén bênh vực tôi: "Lão già này cố ý đấy, ai nịnh nọt thì được cho công việc béo bở, cô không a dua nịnh hót thì cho cô khúc xương cứng khó gặm để cô tự biết khó mà lui."

Tôi lướt điện thoại nhìn nhóm Bạn học cũ thành phố A , nhếch môi.

"Tôi thử xem sao."

Thành phố A không phải quê hương tôi, chỉ là nơi đó bố mẹ từng sống vài năm khi kinh doanh nhỏ ở đó. Nhưng mối quan hệ ở đó, tôi còn một ít.

Ít nhất, có sẵn Vệ Hàn Thiên Bình..

Vệ Diên đi theo con đường cũ của cha mẹ, tham gia kỳ thi công chức địa phương. Một số bài đăng trên vòng bạn bè anh ta đều là chuyển tiếp tin tức liên quan công việc.

Có thể anh ta chỉ dẫn tôi được chút ít trong mê cung đó?

Ban sáng còn oán hận đầy bụng, giờ bất lực phải thỏa hiệp với hiện thực.

Tôi cân nhắc từng câu từng chữ trả lời Vệ Hàn Thiên Bình: "Tất cả chỉ là hiểu lầm, nói rồi thì tốt, xin lỗi khách sáo quá. Sắp tới tôi phải về thành phố A công tác. Hay là anh gọi thêm mấy người bạn học cũ, chúng ta cùng gặp mặt. Tôi cũng tiện chúc mừng vợ anh."

Nhắn xong, tôi quay lại hỏi đồng nghiệp: "Cô mới sinh xong, cho tôi lời khuyên nên tặng gì cho người mới mang thai đi?"

Tôi thầm khinh bỉ bản thân khi đặt mua hàng dựa theo tư vấn của chị đồng nghiệp.

Lục Phương Xử Nữ, lợi dụng sự áy náy của Vệ Hàn Thiên Bình để lập công, mày đúng là phụ nữ xấu.

5.

Quyết định cử đi công tác của công ty nhanh chóng có hiệu lực.

Cuối tuần này tôi đã đến thành phố A.

Vệ Hàn Thiên Bình thực sự tổ chức bữa tiệc. Anh ta, Đào Nghiên Xà Phu, Đường Ngưng Bạch Dương lớp trưởng, chồng cô ấy Thường Quân Bảo Bình, cùng hai người bạn học cũ khác.

Trong bữa tiệc, Vệ Hàn Thiên Bình tự phạt mình ba ly.

"Thật sự xin lỗi Lục Phương Xử Nữ, vợ chồng tôi cãi nhau không nên liên lụy người ngoài."

Đào Nghiên Xà Phu, người cũng như tên, mắt to, bên trong như chứa đầy sao. Nhìn qua là biết, đây là cô công chúa nhỏ được cưng chiều trong lòng bàn tay.

Cô ta nũng nịu kính tôi ly rượu: "Xin lỗi, do em không kiềm chế được cảm xúc, nghe gió tưởng mưa, để chị Xử Nữ phải ấm ức."

Nhớ lại sự hùng hổ khi mắng người của cô ta, đúng là như hai người khác biệt. Không biết cô gái như hoa như ngọc thế này mà lại học từ ngữ thô tục từ đâu.

Nhưng trước mắt vẫn phải dỗ Đào Nghiên Xà Phu thật tốt.

Tôi lấy hộp yến sào và trái cây cao cấp mà mình mua, tặng cho cô ấy.

"Tôi cũng có trách nhiệm, thấy cô hiểu lầm thì nên sớm tìm cách làm sáng tỏ. Nếu lỡ cảm xúc cô dao động làm ảnh hưởng đứa bé thì đúng là mang tội."

Nói đến đây, tôi nháy mắt với Đường Ngưng Bạch Dương.

Cô ấy hiểu ý, lập tức phụ họa.

"Vệ Hàn Thiên Bình, ông cũng thật là, đáng đánh! Ông phải thành thật với vợ, giống chồng tôi này, việc lớn việc nhỏ không dám giấu tôi. Tôi biết chính xác hồi nhỏ anh ấy túm bím tóc bạn gái nào nữa kia. Ông còn việc gì giấu vợ thì nhân lúc bây giờ mà nói hết ra, thẳng thắn sẽ được khoan hồng."

Không hiểu sao mặt Vệ Hàn Thiên Bình thoáng một tia hoảng sợ. Nhưng sau đó nhanh chóng khôi phục tươi cười: "Phải, tôi sai nhất. Đêm nay tôi về quỳ ván giặt đồ."

Bạn sai, tôi sai, mọi người đánh 50 roi, thủ đoạn ba phải điển hình.

Vì vậy, không ai phàn nàn việc Đào Nghiên Xà Phu gây chuyện thị phi.

Vì vậy, có thể thấy Vệ Hàn Thiên Bình rất thương yêu vợ anh ta.

Tôi tận dụng cơ hội nói lý do mình đến thành phố A và dự án đang triển khai.

Đúng như dự kiến, Vệ Hàn Thiên Bình sẵn sàng cho tôi biết những bí mật bên trong.

Thế là đủ rồi.

Người trưởng thành, bị ức hiếp không quan trọng, quan trọng nhất là kiếm được tiền.

Đêm nay uống khá nhiều rượu, khi tôi video call với Thịnh Vũ Thiên Yết thì mắt díu lại không mở lên nổi.

Anh giả vờ phàn nàn: "Haizz, anh đi công tác về thì em lại ra ngoài. Khó khăn lắm gọi video thì không thèm nhìn anh."

"Đâu có, uống rượu với bạn học nên hơi mệt!"

Thịnh Vũ Thiên Yết trêu: "Em rất ít khi uống rượu, bạn học nào đáng giá để em phải hao tâm tổn trí vậy?"

Tôi không tiếp lời anh, chỉ nói: "Bạn học em nói nhiều bí quyết nhỏ để cho dự án, em phải nhanh chóng xem tài liệu của công ty xem có đáp ứng được yêu cầu hay không."

Thịnh Vũ Thiên Yết nhún vai.

"Hiểu mà, ngài đây là ý nói tôi làm trễ thời gian ngài tăng ca. Tôi đây xin phép lui."

"Lục Phương Xử Nữ nhà mình đầu óc toàn công việc, yêu đương với tôi y như ban thưởng. Tôi khổ quá mà."

Anh chàng này đúng là miệng lưỡi lém lỉnh.

Tôi cúp video, lấy tài liệu công ty ra nghiên cứu kỹ lưỡng một lúc rồi mới nặng nề ngủ.

Không thể không nói, Vệ Hàn Thiên Bình nhắc nhở rất hữu ích.

Tôi sửa chữa hồ sơ theo gợi ý của anh ta, trình lại. Dự án bị đình trệ suốt thời gian dài cuối cùng đã nghênh đón ánh bình minh.

Thêm nửa tháng tăng ca, tôi thành công nhận được chấp thuận sơ bộ.

Quay về thành phố B báo cáo công việc, tôi cảm thấy rất phấn chấn. Ngay cả sếp luôn chèn ép tôi cũng mặt mày hớn hở.

6.

Tôi mời Đường Ngưng Bạch Dương đi ăn riêng, cảm ơn cô ấy đã giúp đỡ trong thời gian qua.

Cô ấy là người phóng khoáng, trò chuyện với tôi nói mãi.

"Cậu không ở thành phố A nên không rõ, nhà Đào Nghiên Xà Phu thế lực rất lớn. Tụi tôi đều nói Vệ Hàn Thiên Bình đầu gỗ mà không biết sao lọt vào mắt xanh của đại tiểu thư. Bây giờ cô ấy mang thai, cậu ta còn bị bắt chẹt hết mức. Vợ muốn sao thì cậu ta không dám đưa trăng, nếu không nào khóc lóc nào ầm ĩ. Mấy người bạn học chúng tôi đều bị cô ấy điều tra."

Nhịp sống ở thành phố A chậm, người địa phương không thích ra ngoài phát triển. Đường – Vệ là hai nhà gốc ở đây, là láng giềng sống cạnh nhau nhiều năm, cô ấy hiểu rõ hoàn cảnh nhà Vệ Hàn Thiên Bình.

Đường Ngưng Bạch Dương có thể phàn nàn vì cô ấy quan hệ tốt với Vệ Hàn Thiên Bình.

Tôi không phụ họa.

Đường Ngưng Bạch Dương trêu tôi: "Nhưng mà, Vệ Hàn Thiên Bình thích cậu đúng là tôi cũng bất ngờ. Tôi cũng đọc nhật ký của cậu ấy, bao năm qua cậu thật không hề phát hiện sao?"

Nhắc tới việc này là tôi thấy đau đầu.

"Viết nhật ký thì xem là tình cảm sâu đậm sao? Nếu anh ta thực sự thích tôi thì tám năm mười năm trước anh ta làm gì? Có ai ngăn cản anh ta bày tỏ tình cảm."

Đường Ngưng Bạch Dương bị tôi thuyết phục, gật đầu lia lịa, "Cũng đúng, nếu nói hồi cấp 3 sợ ảnh hưởng việc học thì lên đại học, tại sao lại không tỏ tình đi. Haizz, cậu cũng xui, tự nhiên lần này họ cãi nhau thì bị lôi vào, chắc tức giận lắm."

Tôi lắc đầu phủ nhận.

Ai bị ức hiếp?

Nhờ xúc tiến dự án thành công, tôi được thưởng thêm 100.000 mỗi quý. (Hơn 300tr VNĐ)

Đáng giá.

Trong thời gian này tôi bận rộn công việc, Vệ Hàn Thiên Bình bận kết hôn.

Anh ta và Đào Nghiên Xà Phu định năm sau kết hôn nhưng vì cô ấy mang thai ngoài dự kiến nên phải dời thời gian lên.

Tôi cũng nhận được thiệp mời.

Khá băn khoăn nên đi hay không.

Lẽ ra, một 'ánh trăng sáng' trên danh nghĩa như tôi đi có thể khiến Đào Nghiên Xà Phu không thoải mái.

Nhưng mà nếu không đi lại có vẻ tôi "có tật giật mình".

Vậy... lôi bạn trai cùng đi là ổn.

Nuôi binh ngàn ngày, dụng binh một giờ.

Thấy tôi và bạn trai cùng tham dự, hẳn cô dâu không còn khúc mắc.

Tôi đặc biệt gọi Thịnh Vũ Thiên Yết đến thành phố A để cùng tôi dự đám cưới.

Gia đình cô dâu chú rể có tiếng tăm trong thành phố nên tiệc rượu có quy mô tương đối lớn.

Tôi và Đường Ngưng Bạch Dương ngồi ở bàn bạn thời cấp 3 của chú rể, nói nói cười cười, cũng xem như náo nhiệt.

Giữa buổi lễ, không biết một cô gái từ đâu xuất hiện đi đến cạnh chúng tôi, nhìn chằm chằm Thịnh Vũ Thiên Yết, nửa cười nửa không. "Ôi chao, suýt tí tôi nhìn nhầm, nhưng... anh trai này giống chú rể quá nhỉ."

Tôi ngơ người.

Theo tôi thì Thịnh Vũ Thiên Yết và Vệ Hàn Thiên Bình không hề giống nhau.

Nếu nhất quyết tìm điểm giống thì chỉ có thể miễn cưỡng nói hai người đều nho nhã, trắng trẻo.

Nhưng cô gái này giọng điệu rất thành thật, càng nói càng phấn khích, thậm chí còn muốn kéo Thịnh Vũ Thiên Yết đi đến bên họ nhà gái để "làm quen".

Tôi đột nhiên cảm giác không ổn, chắn giữa cô ta và Thịnh Vũ Thiên Yết.

"Xin hỏi cô là?"

"Tôi là chị họ cô dâu."

Cô ta có vẻ rất nhiệt tình. Nhưng tôi cảm thấy nụ cười người này hoàn toàn không đến đáy mắt.

Tôi mỉm cười đẩy người ra. "Đừng chị ạ, ngày vui thì cô dâu chú rể mới là nhân vật chính, đừng chiếm sự nổi bật của người ta. Hơn nữa, bạn trai tôi người thành phố B, ở thành phố A không một người quen biết, qua đó làm gì?"

Người đó không bỏ ý định, còn muốn kéo Thịnh Vũ Thiên Yết đi.

Anh ấy là người thông minh, vừa né qua tránh đi vừa cười nói: "Tôi nghe lời bạn gái, cô ấy không cho đi tôi nào dám đi lung tung. Tôi đi với cô, sau đó bạn gái tôi mắng thì tôi tìm ai kể khổ đây!"

Lần này người nọ cuối cùng tức giận bỏ đi.

Đuổi cô ta đi, lòng bàn tay tôi vẫn đẫm mồ hôi lạnh, lòng hốt hoảng.

Đúng lúc Đường Ngưng Bạch Dương đi toilet về, tôi nhanh chóng hỏi thăm tình hình.

Đường Ngưng Bạch Dương ôm ngực, mừng rỡ: "May mà cậu thông minh, Đào Nghiên Xà Phu với người chị họ này như nước với lửa. Tôi đoán lần Đào Nghiên Xà Phu gây ầm ĩ kia cô chị họ này cũng biết nên cố tình giở trò xấu trong ngày cưới em họ mình."

Nói thế là hiểu.

"Bạn trai 'ánh trăng sáng' giống chồng tôi."

Với tính cách đa nghi mẫn cảm của Đào Nghiên Xà Phu, đây chính xác là cầm dao đâm vào phổi cô ta.

Đây chẳng phải là muốn thiên hạ đại loạn sao?

—————⇥⌁💫⌁⇤—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Hình như gia đình nhà bà Xà thích kiếm chuyện thì phải nha? Không muốn yên bình muốn kiếm drama thì kiếm chỗ khác sao cứ dính lên anh chị nhà tui chị zậy?? 🙄🙄🙄

𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 02

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro