Chương 13*
Đây là lần đầu tiên Lục Gia Ninh đến nhà riêng, Thẩm Yến Quân đã mua nó từ một năm trước rồi thuê người sửa sang bày trí, nhưng hắn vẫn luôn ở nhà họ Lục cùng Lục Gia Ninh. Hai ngày trước hắn thuê người cùng tới dọn dẹp một lần, tính ra đây cũng là lần đầu tiên hắn chính thức ngôi nhà của mình. Ngôi nhà này do hắn chọn, đồ dùng, đồ trang trí cũng là hắn cẩn thận mua. Nhà riêng không lớn như biệt thự của nhà họ Lục, nhưng đầy đủ tiện nghi, có phòng ngủ của Lục Gia Ninh và hắn, có phòng vẽ tranh của Lục Gia Ninh, có phòng làm việc của hắn, bên cạnh còn có một phòng khách.
Mặc dù Lục Gia Ninh tới đây lần đầu nhưng lại cảm thấy quen thuộc đến lạ, cậu cực kì thích nơi này. Dù sao Thẩm Yến Quân hiểu cậu quá rõ, hắn đã chuẩn bị tất cả những thứ mà Lục Gia Ninh thích.
Thẩm Yến Quân dắt cậu tham quan một vòng, cuối cùng đưa cậu đến phòng ngủ chính. Lục Gia Ninh đang đi phía sau, đột nhiên bị Thẩm Yến Quân kéo vào, đè lên cửa: "Thích không? Tất cả chỗ này?"
Lục Gia Ninh gật gật đầu, đôi mắt long lanh như phát ra ánh sáng:【Thích lắm! Đặc biệt là phòng vẽ tranh, em thật sự thật thích, cảm ơn anh.】
"Đừng khách sáo như thế, em thích là được rồi."
Lục Gia Ninh bị Thẩm Yến Quân áp trên cửa, khoảng cách giữa họ quá gần, lúc Thẩm Yến Quân nói chuyện còn cố ý cúi đầu, hơi thở nóng rực phả lên cổ Lục Gia Ninh. Ngứa quá, cậu xấu hổ quay đầu đi, không khí ám muội bao phủ quanh phòng. Lục Gia Ninh muốn đẩy hắn ra, nhưng sức lực của cậu quá yếu, nhìn cứ như cậu đang chủ động đặt tay lên ngực hắn.
Thẩm Yến Quân cười hỏi cậu: "Ninh Ninh, ngày hôm nay chúng ta đăng kí kết hôn, em có biết nó có ý nghĩa gì không?"
Lục Gia Ninh chậm rãi gật đầu.
"Nó có ý nghĩa gì?"
Lục Gia Ninh mặc dù thẹn thùng nhưng vẫn ra hiệu trả lời hắn:【 Đăng kí rồi , chúng ta chính là chồng chồng hợp pháp. 】
"Ừm. Thế có phải Ninh Ninh nên thay đổi xưng hô với anh không?" - Hắn cố ý đè thấp giọng, hỏi xong còn cắn nhẹ lên vành tay Lục Gia Ninh.
Không ngoài dự đoán, tai Lục Gia Ninh trong nháy mắt đỏ bừng, cậu theo bản năng trốn hắn, nhưng phía trước bị Thẩm Yến Quân vây kín, phía sau lại là cửa, không trốn được. Cậu chỉ có thể cúi thấp đầu, không cho Thẩm Yến Quân nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cậu. Thẩm Yến Quân nhìn vợ nhỏ thẹn thùng cũng không giục cậu, hắn luôn có kiên nhẫn với Lục Gia Ninh. Hắn nâng cằm cậu lên, để Lục Gia Ninh đối diện với hắn, rồi tựa trán lên trán cậu, hơi thở nóng rực phả lên mặt cậu, giọng điệu vẫn ôn nhu như trước: "Em nên gọi anh là gì?"
Lục Gia Ninh không có chỗ trốn, nhưng mà cậu xấu hổ vô cùng, hai bàn tay run run không biết phải làm sao, cậu suy nghĩ một chút, đành phải kéo tay Thẩm Yến Quân, viết xuống một chữ "Chồng."
Thẩm Yến Quân cười thoả mãn, giơ bàn tay vừa được viết lên môi, hôn một cái thật kêu, giống như đang hôn Lục Gia Ninh, hắn nói: "Vợ anh ngoan quá ~ "
"Thế em có biết chồng chồng hợp pháp có thể làm gì không?"
Lục Gia Ninh đương nhiên là biết, cậu đâu còn là trẻ con nữa. Vả lại, trước đây hai người đã từng tiếp xúc thân mật rồi, khi hai người nằm hôn môi trên giường, cậu đã bị Thẩm Yến Quân đè cứng lại, hắn gấp gáp hôn từng tấc da của cậu, vừa nâng niu cậu như món bảo bối quý giá của mình vừa muốn cậu nhanh chóng biến thành người của hắn. Chỉ là lúc đấy Lục Gia Ninh hơi sợ, nghe nói làm chuyện đó rất đau, thân thể cậu bất giác run rẩy. Thẩm Yến Quân lại hôn hôn an ủi cậu, giúp cậu mặc quần áo, ôm cậu vào lòng, hắn nói cậu đừng sợ, hắn sẽ không bao giờ cưỡng ép cậu.
Lục Gia Ninh lắc lắc đầu, cậu không phải bị hắn cưỡng ép, chỉ là sợ đau thôi. Cậu nắm tay Thẩm Yến Quân nói rằng mình có thể chịu được, nhưng Thẩm Yến Quân lại cười cười nói cho cậu biết hắn không vội, rồi một mình vào phòng tắm xử lý.
Thẩm Yến Quân thấy cậu không trả lời, cúi đầu hôn một cái, hỏi: "Đang nghĩ gì thế?"
Lục Gia Ninh lấy lại tinh thần, thẹn thùng nhìn hắn gật gật đầu coi như đáp lại.
"Chuẩn bị xong chưa?"
Lục Gia Ninh lại gật đầu.
Cậu biết mình muốn làm cùng Thẩm Yến Quân, hơn nữa cậu cũng mong đợi chuyện này từ lâu rồi. Cậu yêu Thẩm Yến Quân, đương nhiên là muốn làm cùng người mình yêu.
Lục Gia Ninh chủ động giơ tay ôm cổ Thẩm Yến Quân, nhón chân hôn lên môi hắn.
Được Lục Gia Ninh đáp lại, Thẩm Yến Quân không nhịn nữa.
Hắn ôm lấy Lục Gia Ninh, hôn một cái: "Ninh Ninh, hôm nay dù em khóc lóc muốn dừng lại anh cũng sẽ không tha cho em."
Lục Gia Ninh mắc cỡ chôn mặt vào lồng ngực Thẩm Yến Quân.
Thẩm Yến Quân bế Lục Gia Ninh lên giường, cúi đầu hôn cậu.
Hắn ngồi dậy, Lục Gia Ninh nhìn hắn ung dung thong thả cởi áo của mình, ánh mắt hắn nhìn Lục Gia Ninh mang theo mười phần dục vọng
Thẩm Yến Quân ném áo lên đầu giường, không cởi quần của mình. Thẩm Yến Quân cười cười, nắm tay Lục Gia Ninh sờ lên nơi đó, ánh mắt hắn vô cùng quyến rũ: "Ninh Ninh giúp anh cởi ra, được không?"
Thẩm Yến Quân lúc này không giống bình thường chút nào, tình dục khiến hắn lộ vẻ trầm thấp hiếm thấy, giọng nói mang theo quyến rũ tà độc như sói săn mồi. Lục Gia Ninh căn bản không có cách nào từ chối, bởi vì thẹn thùng và căng thẳng mà lòng bàn tay cậu đổ mồ hôi, hai tay run run cởi giúp Thẩm Yến Quân.
"Đừng sợ."
Lục Gia Ninh gật gật đầu, Thẩm Yến Quân cúi đầu hôn lên cổ cậu, nhích dần xuống dưới. Mỗi lần da thịt tiếp xúc lại khiến Lục Gia Ninh run rẩy một lần, hắn nhẹ giọng hỏi: "Ninh Ninh có thoải mái không?"
Lục Gia Ninh xấu hổ không trả lời hắn, hắn cũng biết Lục Gia Ninh sẽ không dám trả lời.
Thẩm Yến Quân với tay lấy một bao cao su, xé vỏ đặt lên tay Lục Gia Ninh: "Bảo bối, đeo giúp anh được không?"
Đeo xong rồi, Lục Gia Ninh không biết bên để tay ở đâu, nhiệt độ còn sót lại như những vụn than hồng thiêu cháy tay cậu, nóng bỏng đến tê dại.
Thẩm Yến Quân lại thưởng cậu một cái hôn: "Ninh Ninh, thả lỏng, để anh tiến vào."
Tốc độ chậm như rùa không đủ khiến Thẩm Yến Quân thỏa mãn, hắn cảm nhận được Lục Gia Ninh đã thích ứng, dần tăng nhanh tốc độ. Tốc độ này lại khiến Lục Gia Ninh không chịu nổi, cậu đẩy đẩy người bên trên, muốn hắn chậm lại, ngón tay run run viết lên ngực hắn một chữ "chậm" rồi bất lực buông xuống.
"Muốn anh chậm một chút?"
Lục Gia Ninh nhanh chóng gật đầu.
"Nhưng mà bảo bối à, vừa nãy anh đã nói rồi, ngày hôm nay dù em khóc lóc xin tha anh cũng sẽ không tha cho em." - Thẩm Yến Quân liếm sạch nước mắt của Lục Gia Ninh.
Thực ra Thẩm Yến Quân rất muốn mở đèn, hắn đã chọn loại đèn thuỷ tinh làm đèn ngủ, ánh sáng ấm áp vừa đủ, không chói cùng chẳng tối. Không thể không thừa nhận, nhiều lúc hắn rất muốn nhìn Lục Gia Ninh khóc. Ninh Ninh của hắn hai mắt đỏ hoe, trên mặt đầy vẻ oan ức tủi thân, cái mũi nhỏ hồng hồng thổn thức thực sự rất rất đáng yêu, khiến hắn càng muốn trêu chọc cậu nhiều hơn. Nhưng mà đây là lần đầu tiên, hắn không dám dọa Lục Gia Ninh sợ.
Thẩm Yến Quân giữ nguyên tốc độ tiến quân như trước, thậm chí còn cố ý đâm vào điểm mẫn cảm của Lục Gia Ninh mấy lần liền. Lục Gia Ninh bất lực túm lấy lưng hắn, cắn chặt môi, cố gắng không để mình phát ra âm thanh đáng xấu hổ nào.
Bắn xong, đợi cậu qua cơn cao trào, Thẩm Yến Quân mới lui ra ngoài. Miệng huyệt đang được lấp đầy đột nhiên trống rỗng, nó không kịp thích ứng mà co bóp giống như đang cầu xin thứ kia đừng rời đi.
"Bảo bối không nỡ để anh đi đúng không?" - Thẩm Yến Quân cố ý trêu hắn.
Lục Gia Ninh lấy tay che mặt, lắc đầu một cái, cậu không có!
Lục Gia Ninh đáng yêu như thế, Thẩm Yến Quân vừa làm một lần xong, thứ nửa mềm kia lại nhanh chóng đứng thẳng. Cậu co chân định dịch lên trên chạy trốn lại bị Thẩm Yến Quân túm cổ chân kéo về: "Bảo bối, anh xin hứa, chỉ một lần nữa thôi."
Giọng điệu Thẩm Yến Quân ôn nhu vô cùng, Lục Gia Ninh nhớ đến lần trước hắn thà một mình giải quyết chứ không bắt ép cậu, đau lòng muốn chết. Cậu đẩy đẩy Thẩm Yến Quân, trong phòng không bật đèn nên cậu không thể dùng ngôn ngữ kí hiệu, điện thoại cũng không có ở đây, cậu chỉ có thể dựa vào ánh trăng sáng mờ mà giơ một ngón tay trước mặt Thẩm Yến Quân, cậu muốn nói chỉ được làm một lần nữa thôi, nếu không cậu nhất định không chịu nổi nữa.
Thẩm Yến Quân hiểu, hắn cúi đầu ngậm ngón tay Lục Gia Ninh, khiêu khích rõ ràng.
Lục Gia Ninh rụt tay về, đôi mắt hồng hồng to tròn trừng cảnh cáo.
Anh Yến Quân của cậu bây giờ không giống bình thường chút nào!
Được người yêu cho phép, Thẩm Yến Quân quấn lấy Lục Gia Ninh đòi hỏi không ngừng. Lục Gia Ninh thể lực yếu không chống đỡ được hắn, đang làm nửa chừng thì mệt mỏi ngủ thiếp đi. Thẩm Yến Quân vội vã đâm thọc vài phát rồi bắn trong người cậu.
Hắn thỏa mãn hôn hít người bên dưới, ôm ấp vợ nhỏ đang ngủ một lúc rồi mới bế cậu đi tắm.
Tắm rửa sạch sẽ xong, Thẩm Yến Quân dọn qua giường dính đầy chất lỏng đáng ngờ rồi nhẹ nhàng đặt cậu lên giường. Lục Gia Ninh quá mệt mỏi, từ đầu tới cuối không hề tỉnh lại. Thẩm Yến Quân tìm lọ thuốc mỡ trong tủ, giúp cậu bôi thuốc rồi hạnh phúc ôm người yêu chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro