Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 44: "Vừa rồi người dạy con, giờ đến lượt ta dạy vợ" (H)

Chương 44: "Vừa rồi người dạy con, giờ đến lượt ta dạy vợ", làm đến Thái tổ ngất xỉu, bị choi đến khóe môi chảy nước bọt

Khi Trần Liễm Vụ hung hăng đầm vào sâu trong cung khoang mà bắn, Trần Chấp hãy còn đang run rẩy trên giường, toàn thân co giật lẩy bẩy.

"Đừng động." Hung vật của Trần Liễm Vụ sắp bị hắn giãy đến độ trượt ra ngoài, thế là y liền vỗ một cái vào hông hắn, kéo eo hắn lại tiếp tục phun hết đống tinh vào trong.

Sau đó si mê nhìn cái bụng kia phồng lên từng chút một, vết đỏ từ từ loang lổ trên da.

Trần Liễm Vụ bắn xong giọt cuối cùng mới rút hung khí mưu sát Thái tổ ra, trở mình ôm hắn vào lòng.

Trần Chấp vẫn chậm chạp chưa hoàn hồn, vẻ mặt ngốc nghếch, hai đùi và bụng dưới cùng nhau run rẩy.

So với khí thế vừa tát vừa mắng huyền tôn nhà mình trước đó, lúc này hắn lại bị Trần Liễm Vụ xốc lên ôm trên đùi, lại chỉ có thể ngồi đó, eo lưng thoát lực mềm oặt trên bụng y.

Trần Liễm Vụ vuốt tóc Trần Chấp, tìm một cây trâm muốn cài tóc cho hắn, Trần Chấp cũng chỉ ngơ ngác mặc y búi tóc cho mình.

Tóc được búi lên nom càng thêm dâm đãng, Trần Liễm Vụ đâu biết búi tóc cho người khác như thế nào, búi tóc lỏng lẻo rớt ra phía sau, những sợi tóc lăng loạn uốn lượn nơi thái dương và cần cổ, rũ xuống cào vào đầu nhũ.

Đầu nhũ vốn là một hạt đậu nhỏ, lại đỏ ửng lên, vì bị ngược đãi trong cơn điên tình mà co rút lại, run run trên cơ ngực đang rung động.

Trần Liễm Vụ cúi đầu thè lưỡi ra, liếm lên đầu vú và cả những lọn tóc rủ xuống.

"Ưm..." Trần Chấp theo bản năng căng chặt cả người.

Đầu lưỡi Trần Liễm Vụ quấn quýt lấy lọn tóc, cùng nhau đùa nghịch hạt đậu nhỏ kia. Y chậm rãi vén mí mắt lên, con ngươi đen láy khiêu khích ngó Trần Chấp.

Trần Chấp bị kích thích, mẫn cảm nhíu chặt mày, hai mắt ráng chống đỡ muốn tìm lại thần trí.

Thế là cái tay dài của Trần Liễm Vụ bèn ôm lấy hắn mà vuốt ve, "Không sao đâu, không cần cố tỉnh táo làm chi..."

Y nâng người lên khép chặt vòng tay, hơi thở bao trùm lấy Trần Chấp, thấp giọng dỗ dành: "Chẩm Nhi, ngươi không phải Chẩm Nhi sao? Chỉ có trẫm ở đây, đừng sợ, an tâm ở bên cạnh trẫm là được."

Mà thấy Trần Chấp vẫn nhíu chặt mày, hàng mi theo ánh mắt mà run rẩy.

Vẻ mặt lẫn tư thế của Trần Liễm Vụ đều không thay đổi, ấy thế mà cái chày phía dưới đã cương cứng trở lại, đột nhiên dứ vào miệng huyệt của Trần Chấp đầm vào.

Huyệt nhỏ kia đã bị làm cho đến khép không được, miệng thịt mở lớn lật ra ngoài chảy tinh dịch, tí tách tí tách, lúc này của quý to gộc lại nhét vào, nhấp một cái lại thấy tiếng nước óc ách, rất nhiều tinh hoa bị nhồi trở lại trong bụng.

"Thật mềm, thật ướt, như vậy mới đúng..." Trần Liễm Vụ ngắm nhìn Trần Chấp, lời tình tự tuôn ra quyến luyến, "Đây mới là Khanh Khanh ngoan, bị chơi đến ngoan."

Mà bên dưới lại không hề khoan nhượng chút nào, không cho Trần Chấp thời gian chuẩn bị đặng ra ra vào vào, sóng nước dồn dập.

Thần trí Trần Chấp vất vả lắm mới tỉnh táo lại một chút liền bị y thúc đến vụn vỡ tan nát, hai mắt lại trở nên mờ mịt, "A..."

Tiếng rên của Trần Chấp chất chồng, nhưng ngay cả tiếng rên đó cũng vỡ vụn.

Chỗ đó thật ra đã tê dại rồi, chỉ có cơn ngứa từ trong xương tủy chui ra, đường hoa vốn bị bắt nạt đến mềm nhũn lại siết lấy của quý cứng rắn mà ăn vào.

Ngứa đến nỗi Trần Chấp giãy giụa lộn xộn trên đùi Trần Liễm Vụ.

"Bốp" một tiếng, một cái tát vang dội hạ xuống mông Trần Chấp.

"Vừa rồi người dạy con," Trần Liễm Vụ vừa nói vừa lật người Trần Chấp đè trên giường, "Bây giờ đến lượt ta dạy vợ..."

Đoạn đè nghiến bả vai rộng của hắn lại, bẻ eo sườn thon gọn của hắn, bàn tay đầy gân xanh ấn chặt lấy Thái tổ của y.

Khiến Thái tổ nhà y cong mông lên.

Trần Liễm Vụ ngồi quỳ sau lưng Trần Chấp, banh thịt mông của hắn ra chen hung khí của mình vào lần nữa, tận mắt nhìn nước rỉ ra từ lỗ thịt đã bị chơi nát.

Trần Liễm Vụ thở dốc nặng nề, như sói như hổ, năm ngón tay bấu chặt lấy thịt ở mông hắn mà điên cuồng dập vào.

Vừa nắc vừa phát vào mông Trần Chấp mà dạy dỗ: "Phu quân đang làm ngươi mà ngươi dám lắc mông ăn loạn?"

"Bên trong hút chặt như vậy, còn vặn eo câu dẫn ta nữa, hửm?" Trần Liễm Vụ hận không thể nhét cả hai hòn ngọc vào trong, mặt đỏ bừng bừng, mồ hôi ướt đẫm, giơ tay lại đánh vào mông Trần Chấp.

"Ha... ừm...." Trần Chấp bị y liên tục hung hăng đẩy đưa, thân thể ngả sấp về phía trước.

"Nhỏng hông lên!" Trần Liễm Vụ khàn giọng nạt hắn.

Gã đàn ông nào mà không trọng dục. Trước đó nơi mẫn cảm nhất của Trần Chấp liên tục bị bắt nạt, bây giờ đầu óc đã choáng váng rồi.

Thế là Trần Liễm Vụ bèn đổi cách dạy dỗ Trần Chấp, y rút dương vật ra.

Lúc khúc thịt rời khỏi, cái lỗ đầy thịt liền quấn quýt mút mát, vẩy một cái nước dâm đã bắn tung tóe.

"Tự mình cong mông lên ăn nhanh." Lồng ngực Trần Liễm Vụ phập phồng, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm vào tấm lưng Trần Chấp.

Trong bụng không còn gì, mà vật cứng rắn còn đang kề ở miệng huyệt... Trần Chấp nheo mắt quay đầu lại.

Vừa hay Trần Liễm Vụ đúng lúc đối diện với ánh mắt khi Trần Chấp quay lại.

Đầu óc ong lên, nổ tung, giống như trong đầu Trần Chấp bây giờ chỉ có của quý kia, trong đầu Trần Liễm Vụ bây giờ cũng chỉ có khuôn mặt này của Trần Chấp.

Dâm muốn chết. Chật vật, tóc rối bời, đôi mắt hẹp dài đê mê hoe đỏ...

...Trần Liễm Vụ đưa ngón tay xuống, luồn vào khóe miệng đang thở dốc hé mở của hắn.

Ngón tay đút vào là có thể tùy ý chơi đùa lưỡi hắn... chơi đến độ nước miếng chảy dài xuống môi... Trần Đế của y.

"Tự mình qua đây ăn đi..." Trần Liễm Vụ khẽ nói mà như cầu xin hắn, chính y lại bị kích thích đến ù tai, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.

Trần Chấp nheo mắt liếc nhìn y, đôi mắt vương ráng đỏ lướt xuống dưới, lướt đến mào gà bóng lưỡng ướt đẫm kia.

Đưa một tay ra kéo y lại.

Đoạn hẩy mông mình dựa về phía sau.

Phía trên vẫn còn dấu tay của Trần Liễm Vụ, sắc huyết hồng cũng tựa như khuôn mặt y lúc này.

Miệng huyệt đã bị chơi nát phì thịt mềm mại nuốt mào gà vào một chút, Trần Liễm Vụ đã túm lấy eo Trần Chấp liều mạng thúc mạnh lên.

Cứ làm mãi đến lúc cuối, vách thịt Trần Chấp co giật gấp gáp xoắn lại, trong miệng bật ra một tiếng rên dài.

Trần Liễm Vụ chịu không nổi nữa, cả người căng cứng dán lên lưng hắn mà xuất tinh.

Trần Chấp tưởng như đã ngất đi một lúc trong vòng tay Trần Liễm Vụ, không biết có phải do thuốc mê y hạ lại phát tác hay không.

Đến khi thật sự tỉnh lại thì đã nằm trên giường, trải giường đã thay, trên người cũng đã được lau rửa sạch sẽ.

Cơ thể bị quấn chặt lấy, là Trần Liễm Vụ dang tay vùi đầu vào lòng hắn.

Nến trong cung điện đã tắt, chỉ còn hai ngọn le lói chiếu sáng căn phòng tối.

Trong điện không có đồng hồ nước, Trần Chấp không biết hiện là giờ nào, mượn ánh nến cúi đầu nhìn chỏm tóc trong lòng mình, yên lặng giơ tay muốn kéo chăn lên một chút.

Nhưng bỗng có tiếng động phát ra, là tiếng xiềng xích ... Trần Chấp đột nhiên quên mất thứ này, hoặc phải nói là chưa quen mới đúng.

Cánh tay bên hông siết chặt, Trần Liễm Vụ hơi ngẩng đầu, hôn nhẹ lên cằm hắn.

Nhìn vẻ mặt thì biết là chưa ngủ.

"Chẩm Nhi, ta rất thích nơi này," Trần Liễm Vụ dựa vào lòng hắn nói, "Nơi này không ai hay biết, nơi này chỉ có ngươi và ta..."

"Ở đây mới cảm thấy Chẩm Nhi cuối cùng cũng thuộc về ta." Trần Liễm Vụ lẩm bẩm, đưa tay vuốt ve xiềng xích trên cổ tay Trần Chấp, rồi men theo đó xuống dưới, đoạn đan cài mười ngón tay với hắn, "Ôm Chẩm Nhi thật an tâm, thật sự rất an tâm..."

Y nhỏ giọng lặp lại như thế.

Trần Chấp nhìn y, thở dài trong lòng.

"Cho dù Chẩm Nhi lạnh lòng hận ta, ghét bỏ ta, cũng chỉ có thể ở bên ta thôi," Trần Liễm Vụ rầm rì bên trái cổ hắn, "Mãi mãi ở bên ta."

"Ngủ đi," Trần Chấp kéo chăn lên, nói, "Chẳng phải ngày mai còn phải lên triều sao?"

Hết chương 44

Quỷ: Hãy vote là vote cho em và cái lưng đau mỏi của em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro