Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: Trẫn Liễm Vụ vào từ đường bái liệt tổ

Chương 37: Trẫn Liễm Vụ vào từ đường bái liệt tổ, Trần Chấp vào từ đường thấy tử tôn

Nến sáng tỏa ánh vàng kim lay động khắp điện, chiếu rọi lên đài cao, tên họ trên mấy trăm bài vị lúc ẩn lúc hiện.

Lư hương ở chính giữa tích đầy tro tàn, khói trầm hương lượn lờ quanh quẩn bên cột xà.

Hương sắp tàn, Trần Liễm Vụ quỳ trước lư, lại thắp lên ba nén hương cao, cắm vào đó.

Trần Chấp đứng sau lưng y, nhìn xa xăm vào những linh bài lờ mờ trong khói hương và ánh nến.

Trần Liễm Vụ vào từ đường bái liệt tổ, Trần Chấp vào từ đường thấy tử tôn.

"Chẩm Nhi à, phàm là người trên đời, không ai bước vào hoàng từ của Trần gia mà không bái lạy."

Trần Liễm Vụ quay lưng về phía hắn, giọng nói có chút hư ảo. Y đã quỳ trong điện một ngày một đêm rồi.

Trần Chấp không đáp. Nếu hắn cúi lạy ở đây sẽ gây tổn hại đến âm đức của con cháu khắp từ đường này.

"Hay là, trẫm nên bái lạy ngươi mới phải?"

Cửa lớn đã đóng, ánh nến vẫn chập chờn, giọng nói của Trần Liễm Vụ vọng ra như muốn tan vào trong làn khói.

Trần Chấp thấy y chống tay xuống đất, quỳ gối xoay người, chậm rãi quay lưng về phía hàng trăm linh bài Trần gia, đối diện với hắn.

"Trong tranh của Thái Tổ để lại luôn vẽ người có khuôn mặt vuông chữ điền, môi dày, là tướng mạo của người nhân đức. Mấy ngày trước ta đào mộ của Tĩnh thái phi, nàng lại lén lút giấu một bức phác họa chân dung của người bên trong, chắc là nàng rất ngưỡng mộ người, tuy không thể chôn cùng một chỗ, nhưng cũng có thể coi như gửi gắm chút tưởng niệm của nàng đi." Trần Liễm Vụ ngẩng đầu lên nhìn Trần Chấp mà nói.

Khuôn mặt đó quay lưng về phía ánh nến trong điện, mờ ảo không rõ.

"... Ngươi đào mộ nàng làm gì?" Trần Chấp hỏi.

"Ta thấy người thích ngửi hương Tùng Nguyệt, hương liệu trong cung chế được lại không phải hàng thượng phẩm, ta nhớ loại hương này là do Tĩnh thái phi chế ra, nên lục mộ của nàng muốn thử vận may, xem bên trong có phương pháp bí truyền hay không."

Trần Chấp chẳng biết nói gì, nhìn Trần Liễm Vụ đang quỳ trước mặt mình, cúi người đưa tay ra với y, "Đứng lên..."

Trần Liễm Vụ không động đậy, hai mắt nhìn chằm chằm vào tay hắn, hồi tưởng lại mà rằng: "Lần đầu gặp người, có một lần để người phê tấu thay ta. Người bắt chước theo chữ viết của ta, nhưng bôi vẽ quá qua loa, bút lực lộ ra khiến ta phải giật mình."

"Đó là công phu không dưới mấy chục năm, nhưng tay người lại mềm mượt vô cùng, lúc đó nghĩ thầm thật sự là gặp quỷ rồi..."

Trần Chấp cúi người xuống đỡ hai bên sườn y, nửa ôm nửa đỡ nâng y dậy, vừa nâng mới biết hai chân y quả thật không còn chút sức nào nữa.

Trần Chấp ôm Trần Liễm Vụ, mà Trần Liễm Vụ dựa cả người vào Trần Chấp, giơ tay lên ôm cổ hắn.

Ngón tay y quấn quanh tóc hắn, niết lấy một nhúm nắm trong tay. Trần Liễm Vụ tiếp tục bảo: "Nhưng từ lần phê tấu đó đến lúc thấy bức họa trong mộ thái phi, ta vẫn không hề cho rằng người là Thái Tổ hoàn hồn - cho đến lúc xảy ra chuyện di vật trong long ỷ lần này."

"Nhiều chuyện như vậy, không thể chuyện nào cũng là cơ duyên trùng hợp được."

"Sớm nhìn ra người không phải là vật trong ao tù, vốn tưởng rằng những mưu đồ ngày ngày của người là muốn tranh giành giang sơn họ Trần này với ta... không ngờ giang sơn này vốn dĩ đã là của người rồi."

"Thái Tổ, người quá không đề phòng với con cháu của mình rồi, hoặc là trong mắt người, ta thật sự là một kẻ ngốc nghếch không có tâm cơ, không cần kiêng kị."

Trần Liễm Vụ vừa nói, ngón tay vừa nhẹ nhàng mân mê nhúm tóc kia của hắn.

Trần Chấp ôm Trần Liễm Vụ như ôm một khối băng, sau một ngày một đêm, cái lạnh mùa thu trong từ đường như thấm vào tận xương tủy y. "... Trẫm phòng bị với ngươi chung quy không giống phòng bị kẻ khác, ngươi là huyết mạch của trẫm, cùng trẫm giữ gìn một mảnh giang sơn này."

"Vụ Nhi, trẫm biết ngươi không thể chấp nhận, nhưng đừng cáu kỉnh nữa có được không? Trẫm chỉ là muốn giúp ngươi thu hồi lại quân quyền, giúp ngươi ngồi vững trên hoàng vị này thôi." Trần Chấp ôm y chặt hơn, muốn sưởi ấm cho y.

"Thái Tổ quả là rất thương con cháu mình, trước kia người cũng chiều hư tằng tổ và tổ phụ của ta như thế này sao?" Trần Liễm Vụ nghiêng đầu áp mặt vào, nhỏ giọng nói bên tai Trần Chấp.

"... ..." Trần Chấp im lặng một lát mới lên tiếng, "Hôm qua ở Triệu Quyền điện, còn nhớ những lời ta nói chứ? Ta và ngươi không có hai lòng."

Ta và ngươi đồng tâm một lòng.

Trần Liễm Vụ dựa vào vai hắn cong môi mà cười, rồi nói: "Nhớ chứ Thái Tổ, chân ta tê rồi, người ôm ta ra ghế trước cửa ngồi được không?"

Trần Chấp thở dài, ôm lấy tôn tử lạnh như băng của mình, đi về phía cửa từ đường.

Đặt y xuống ghế, Trần Chấp vén áo ngồi xổm xuống, muốn xem đầu gối cho y.

Ngón tay của Trần Liễm Vụ dường như đã đông cứng, cầm ấm trà trên bàn mà cũng không vững, đột nhiên đánh rơi xuống đất.

Trần Chấp ngẩng đầu muốn xem y có bị thương không, mà lúc này, một bàn tay đặt lên vai hắn.

Trong chớp mắt Trần Chấp xoay người, vận lực muốn ra chiêu.

Ấy thế mà vô số bàn tay đã giữ chặt lấy hắn.

Hơn chục quân Trần Khoách đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Trần Chấp hoàn toàn không ngờ tới cảnh này, lúc này toàn thân hắn bị giữ chặt, chỉ có cổ là cử động được, hắn quay đầu nhìn Trần Liễm Vụ.

Hắn phòng bị Trần Liễm Vụ chung quy không bằng phòng bị kẻ khác...

"Vậy Chẩm Nhi còn nhớ chứ? Hôm qua ở Triệu Quyền điện, trẫm cũng nói một câu," Trần Liễm Vụ chống tay lên bàn đứng thẳng người, hai chân vẫn nửa tê, nhưng vẫn có thể chống đỡ được, liêu xiêu bước đến gần Trần Chấp, "... Chỉ cần Chẩm Nhi ngày ngày ở bên cạnh trẫm là được."

Trần Liễm Vụ và hắn đầu sát bên đầu, y ghé sát vào hắn nhỏ giọng nói thế.

"... Ngươi muốn làm gì?" Trong lòng Trần Chấp ngũ vị tạp trần, một bên biết Trần Liễm Vụ lại nổi lên cái tính ương bướng như trâu, một bên lại cảm thấy lần náo loạn này của y không hề bình thường.

"Hai tháng trước đó trẫm không giận dỗi gì với Chẩm Nhi đâu, cũng không phải cố ý lạnh nhạt với Chẩm Nhi, chỉ là trẫm vẫn luôn bận rộn, bận đến mức không có cách nào đến gặp ngươi hết." Trần Liễm Vụ ôm lấy Trần Chấp mà cười, ngẩng đầu lên, vô cùng dịu dàng đặt lên môi hắn một nụ hôn, "Bây giờ trẫm đã xong việc. Thành quả của hai tháng này, trẫm dẫn ngươi đi xem nhé?"

Hết chương 37

Quỷ: Về chương 3 xem anh Vụ nhìn chữ xong là cầm tay check map ghệ liền :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro