Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Zurich thương nhớ...


Những ngày qua trôi qua với Chaeyoung không mấy dễ dàng, nàng cứ như vậy từ Hàn sang Thái rồi lại về Hàn. Công việc được Chaeyoung hoãn lại toàn bộ, mất Lisa là một đã kích tinh thần không thể nào lớn hơn được nữa với nàng.

Cứ mỗi buổi xế chiều, nàng lại lái xe đến bờ biển rồi lại đưa mắt nhìn xa xăm, có thi thoảng không kiềm được lòng mà nhìn những mõm đá lởm chởm nhô ra khi thủy triều rút xuống để lộ. Chỉ cần nhìn thấy như vậy, tim nàng lại đau như ai lấy dao cứa vào, đau đến cơ thể run lên.

Nhân sinh vốn dĩ vô thường nhưng mất đi Lisa theo cách này thì lại quá tàn nhẫn.

"Lisa, thế giới vẫn hay thường bảo nếu yêu nhau mà không mở  lời ắc sẽ đánh mất vì vậy mà em đã nói yêu Lisa, đã nói yêu rất nhiều lần với Lisa, nhưng hà cớ gì người vẫn rời bỏ em mà đi"

Nàng cuối cùng cũng chấp nhận rằng Lisa thật sự đã rời bỏ nàng mà đi, hôm ấy Lisa đã không về với nàng,  đêm trước cũng  không về, đêm nay cũng không, và sau này cũng vậy...có lẽ kiếp này Lisa cũng sẽ không về cùng nàng nữa.

"Lisa sẽ đón em chứ hay sẽ đợi em ở nơi nào?
Nếu giờ em chết đi có phải chúng ta sẽ gặp nhau không?
Sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện tình còn dang dở không?"

Từ ngày Lisa rời đi, Chaeyoung đã đặt cho chính mình muôn vàn câu hỏi, nàng tự hỏi tự trả lời, tự cười rồi tự khóc....
-----

-Lisa, chị đây sinh trước cậu tận 1 tháng nhé, chị kêu cậu về, tại sao cậu lại không nghe? Hả?!
Mà cũng không được, cậu đã thương tôi đâu, cậu không thương tôi nữa rồi, cậu đã chẳng còn quyến luyến gì nên mới bỏ tôi để đi có phải không?

Nàng cười rồi lại uống rượu, lại nhìn vào chiếc ảnh của cả hai đã được  Lisa cẩn thận treo trên tường. Hôm ấy Lisa treo lên, cứ thế nằm trên giường nhìn ngắm mà vui vẻ cả ngày, đôi môi xinh đẹp của nàng ấy cứ mỉm cười tủm tỉm không thôi.

"Nhìn xem, tôi đang được yêu bạn thân mình kìa, vất vả biết bao, bao nhiêu máu và nước mắt, đáng giá thế này thì làm sao mà dám đánh mất đây"

Chaeyoung mỉm cười bất lực khi nhớ lại câu nói ngày ấy của Lisa

-Không thương, tại sao lại nói với ba mẹ tôi là người yêu của cậu chứ?
Cậu nói như vậy thì làm sao tôi có thể tìm một người khác đây hả Lalisa...Cậu không về thì chị đây sẽ yêu người khác đấy?!!
Mà cũng không phải...tôi làm sao có thể tìm người khác khi tim tôi từ lâu đã bị cậu lấy mất rồi..đồ ngốc Lalisa..tại sao cái gì cậu cũng lựa chọn một mình mà không nghĩ gì đến cảm nhận của tôi.
Tôi có nên chửi cậu là đồ khốn không hả...
Người yêu ngốc...Em nhớ Lalisa nhiều lắm!

Chaeyoung thiếp đi trong nước mắt, trong nỗi nhớ thương da diết này.
-----

Chúng ta đã phải chạy, chạy rất lâu để có thể biết mình yêu nhau nhưng chỉ trong chớp mắt tớ đã đánh mất cậu, sẽ đến bao lâu để tớ có thể tha thứ cho chính mình và..

Phải mất bao lâu để chúng ta có thể gặp lại nhau, là kiếp sau hay kiếp sau sau nữa. Tớ cũng chẳng biết.
Nếu có kiếp sau hay là cậu thành bầu trời đi, tớ là những cơn gió, những hàng cây. Vì kiếp này đau thương quá, nên kiếp sau tớ chỉ mong được nhìn thấy cậu mà thôi, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây tớ đều được cậu che chở..

Lisa, cậu đáng ra đã trở thành một người bạn đời hoàn hảo rồi, vì cậu đã yêu tớ một lòng một dạ, vì cậu đã vì tớ mà đánh đổi cả máu và nước mắt của mình và vì trong đôi mắt cậu hình bóng của tớ luôn là duy nhất, tuy vậy, cậu đã bỏ tớ đi khi chúng ta vẫn chưa kết tóc se duyên, khi tóc chúng ta chưa ngã hai màu..vì vậy cậu vẫn là một người bạn đời thiếu xót nhất.

Hôm ấy, họ cùng nhau đi dưới bầu trời đầy tuyết lộng gió, tay không che ô, mặc tuyết phủ trắng đầu, cùng nhau ung dung bước tiếp như vậy có phải đã được xem là cùng nhau đi đến bạc đầu rồi không?

Duyên phận tưởng chừng trăm năm hóa ra lại ngắn ngủi

Những tưởng sẽ cùng nhau hà cớ gì lại độc mã đơn phương.

Lisa đã yêu người ấy, yếu đến mạng sống mình nàng cũng không cần, nàng ấy cũng vậy nàng ấy cũng đã yêu Lisa yêu đến điên cuồng và hoang dại.
Nàng ấy yêu nàng, yêu đến xem nàng là điểm bắt đầu và là điểm kết thúc của sinh mệnh mình nhưng..trời biết, đất biết, thiên hạ này biết duy chỉ có Lalisa là mãi không biết..

"Đã nói là để em yêu, nhưng cuối cùng người yêu vẫn là Lalisa..."

------2 năm sau-----

Thời gian vô định, nước chảy vô tình.
Thấm thoát cũng đã hai năm từ ngày Lisa mất tích, truyền thống cũng đã không còn quá quan tâm đến, BlackPink cũng vừa hết hợp đồng vào ngày hôm nay.
-Em sẽ định làm gì tiếp theo đây hả Chaeyoung..

Jennie lên tiếng sau khi cả ba vừa rời khỏi YG, một nơi cả ba nàng từng xem là nhà và cũng là nơi đem đến cho họ rất nhiều nước mắt.

-Em sẽ đi Zurich...em muốn được nghỉ ngơi và nhớ về cậu ấy..

Jisoo gật đầu ủng hộ.

-Hai chị sẽ như thế nào?

-Bọn chị sẽ về nhà sau đó sẽ bay sang Paris-Jisoo

Và rồi họ tạm biệt nhau để rời đi, BlackPink bốn mãnh ghép đã tách nhau rời đi nhưng chắc chắn sợi dây gắn kết giữa họ vẫn là điều mà không có bất cứ thứ gì có thể cắt đứt được.

---Zurich_Thụy Sĩ----

Lần này nàng đến Zurich không lựa chọn nơi đông đúc hay náo nhiệt, Chaeyoung lựa chọn một nơi yên tình và có vị thế khá cao.

Đã rất lâu kể từ lần cuối nàng cùng Lisa đến đây, nơi này quả thật là nơi đáng sống nhất thế giới khi mọi thứ đều thật dễ chịu.

Chaeyoung thả hồn, lang thang trên những bậc thang cứ nối tiếp nhau ngày một cao. Căn nhà nàng chọn, mang một nét cổ kính châu Âu với những phù điêu đơn giản nhưng không kém phần tinh tế.

Chaeyoung ngã mình lên giường nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, do chỉ có một mình nên căn phòng này với nàng tuy đẹp nhưng lại rất cô đơn.
-----

-Socola nóng của cậu đây Chaeyoung-Lisa mỉm cười vui vẻ bước tới, nàng ấy còn mang theo rất nhiều loại bánh mà Chaeyoung thích.-Chaeyoung, cậu có biết bạn nhân viên vừa nãy hỏi tớ gì không?

Chaeyoung lắc đầu

-Bạn đó hỏi chúng ta đang yêu nhau sao?

Chaeyoung mở to mắt ngạc nhiên

-Họ biết chúng ta sao?

Nhìn thấy dáng vẻ của Chaeyoung, Lisa không thể nhịn cười:

-Không, họ không nhận ra, người gì mà nhát vậy..

-Lisa trên người cậu dính gì vậy-Một tia đỏ xuất hiện trên ngực Lisa, sau đó là một tiếng nổ lớn.

Chiếc áo sơ mi màu xanh của Lisa giờ đây trên ngực đã đột ngột ửng lên những vết đỏ đang loan rất nhanh, nó ướt cả tay Chaeyoung khi nàng chạm vào đó.

-Lisa có chuyện gì với cậu vậy, Lisa cậu sao vậy chúng ta đến bệnh viện thôi.

Chaeyoung hoảng hốt lo lắng, tay bịt chặt vết thương, nước mắt hoảng sợ trong nàng đã không thể kiềm được mà tuông ra Lisa thì vẫn mỉm cười rồi ngã xuống trong vòng tay nàng.

-Quên tớ đi, cậu xứng đáng có được hạnh phúc riêng của mình

-Lisa không, đừng như vậy mà, Lisa đừng chết, Lisa đừng rời bỏ tớ mà, LISA KHÔNG!!!!!!!

Nàng tỉnh dậy sau giấc mộng, mồ hôi đầm đìa cả gương mặt, Chaeyoung khó nhọc cố gắng giữ hơi thở mình đều đặn. Nước mắt nàng trong giấc mơ đến giờ vẫn chưa thể dừng lại, cơn mơ ấy chỉ là giả, có thể là do nàng quá nhớ nhung Lisa và ám ảnh với quá khứ mà tạo nên, tuy nhiên chắc chắn một điều rằng  nổi đau mà nàng đang mang nó là thật.

Nỗi đau và nỗi nhớ mãi không thể nguôi ngoai,  những nỗi niềm ấy tựa nhưa những thành trì được người ta dựng lên bằng cách nhiễu những giọt cát lên nhau mà hình thành, nó cứ cao dần cao dần rồi sụp đổ, khi nó sụp đổ người ta mới nhận ra được hai thứ, một là nó cao và đẹp hai là nỗi thất vọng trong lòng họ.

Chaeyoung cũng vậy cơn ác mộng này chính là giọt cát cuối cùng trên tòa thành ấy, những tưởng 2 năm qua nỗi niềm trong lòng nàng đã dịu đi nhưng không, cơn ác mộng  này đã làm nàng nhận ra bao năm qua chỉ có nàng tự  dối mình mà thôi, tự dối cảm xúc của chính mình.

Nàng nhớ Lisa, nhớ đến điên dại

Nàng mất Lisa như mất đi sinh mệnh

Đã 4h00 sáng tại Zurich cơn lạnh khiến nàng nhớ đến hơi thở và vòng tay ấm áp của Lisa...
Mà cho dù ở đây hay bất cứ nơi đâu thì nàng vẫn nhớ vè thèm được cảm nhận hơi thở ấm nóng của Lisa đấy thôi

-Lisa, em phải làm sao đây...
———
MV Solo của Lisa thật sự rất đỉnh có phải không?
Mình đã phải hét lên khi nhìn thấy Lisa mặc trang phục truyền thống như thế này này (°▽°) 
((((;゚Д゚))))))) và cả như này nữa.
Cũng không quên chúc mừng BlackPink!!!






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro