Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34 - Cho ăn ( H )


Edit : Thanh Phong

Chương 34 - Cho ăn ( H )

Khi Long Bảo Bảo được sáu tháng tuổi, hôm nay Bạch Lạc Xuyên phải đi ra ngoài ban mưa, cho nên Thẩm Thanh Liên cùng tiểu béo nha chơi một lát. Còn chưa tới giờ uống sữa cố định nhưng tiểu béo nha đã ngửi được mùi sữa thơm ngon từ trên ngực của mỹ nhân mẫu thân, nàng thèm đến mức cái miệng nhỏ hồng hồng chảy nước miếng ròng ròng, dùng cái đầu nhỏ nhắn đụng vào ngực của nương rồi cọ cọ cái miệng nhỏ lên.

Thẩm Thanh Liên vô cùng yêu thương tiểu nữ oa do y cùng Bạch Lạc Xuyên sinh hạ, nghĩ thầm dù sao Bạch Lạc Xuyên cũng không có ở đây, dù có uy sữa cho tiểu béo nha thì hắn cũng không biết, nên y liền kéo vạt áo ra để lộ bộ ngực căng phồng no đủ rồi cho tiểu béo nha uống sữa.

Sức ăn của Tiểu béo nha rất lớn, ngậm lấy núm vú hút liên tục từng ngụm một hồi lâu, thay phiên hút hai bên vú cả nửa ngày mới no, còn lưu luyến không muốn phun núm vú ra. Thẩm Thanh Liên bế nàng thẳng lên, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng nàng, tiểu béo nha thỏa mãn buông bầu vú ra, một lát sau liền ngủ thiếp đi. Thẩm Thanh Liên đặt nàng vào một chiếc giường nhỏ ở trong căn phòng kế bên tẩm điện, để cho người hầu chăm sóc, còn mình thì trở lại tẩm điện cởi áo ngoài rồi đi ngủ trưa.

Áo ngủ của y cực kỳ mỏng nhẹ và ôm sát cơ thể, bởi vì thời tiết nóng nực lại không thích sự gò bó, cho nên y có thói quen không mặc nội y đi ngủ. Khi Bạch Lạc Xuyên trở về phòng thì thấy Thẩm Thanh Liên nằm ngửa ở trên giường, cặp nhũ cao ngất ở trước ngực nhấp nhô theo từng nhịp thở của y, núm vú dựng thẳng khiến áo ngủ mềm mại căng thành một vòng cung cực kỳ dụ hoặc. Đôi chân đang khép lại lộ ra từ chỗ xẻ tà của áo ngủ, nở nang và thon dài, trắng muốt như bạch ngọc.

Tư thế không chút phòng bị mê hoặc Bạch Lạc Xuyên, hắn đặt tay lên nơi cao ngất trên ngực Thẩm Thanh Liên, nhẹ nhàng xoa nắn vài cái rồi nói: "Lão bà, mau rời giường, ta đói bụng rồi, em đút ta ăn đi."

"Ưm." Thẩm Thanh Liên mơ màng đè lại bàn tay to lớn đang làm loạn trên ngực mình, mờ mịt nhìn thấy là Bạch Lạc Xuyên nên đành buông tay mặc hắn giở trò.

"Lão bà, em thích nha đầu xấu xí đó hơn cả ta sao......" Bạch Lạc Xuyên cởi bỏ thắt lưng bên hông Thẩm Thanh Liên, lột ra áo ngủ mềm nhẹ, thân hình ưu nhã của y xuất hiện trong nháy mắt, bộ ngực tuyết trắng tròn trịa đong đưa một chút, thật là quá hấp dẫn. Bạch Lạc Xuyên cũng học theo tiểu béo nha dùng đầu chọc vào nhũ thịt của Thẩm Thanh Liên, đờ đẫn nói: "Ta đói bụng quá, đút ta ăn đi."

Thẩm Thanh Liên nghe được giọng điệu cứ như đang làm nũng của Bạch Lạc Xuyên, mở đôi mắt có chút mông lung ra, ở trước mặt y chính là Bạch Lạc Xuyên với tư thế oai hùng nhẹ nhàng, tuấn dật phong nhã, tuy đã làm phụ thân nhưng đôi khi lại giống y chang hài tử, vừa thích ghen tị, vừa thích làm nũng, hay giả vờ đáng thương, lại còn có tính chiếm hữu cực mạnh, không dỗ dành thì không kiềm chế được hắn. Lúc này, hắn đang thèm thuồng đói khát mà nhìn chằm chằm hai quả cầu tuyết khổng lồ trước ngực mình.

Bộ ngực này chính là vì hắn mà biến lớn, cho hắn hút thì có làm sao chứ?

Thẩm Thanh Liên ngồi dậy, một tay nâng cặp nhũ đầy đặn trắng nõn, hai đầu vú sưng đỏ giống y như quả nho, một tay thì vòng qua cổ Bạch Lạc Xuyên, ưỡn ngực đưa núm vú đến bên miệng hắn.

Bạch Lạc Xuyên cũng không ngậm lấy đầu vú ngay lập tức, mà lại đùa giỡn một chút. Thẩm Thanh Liên bị hắn làm cho thân thể run rẩy nhè nhẹ, nói: "Tướng công, chàng hút một chút đi."

Bạch Lạc Xuyên lúc này mới ngậm lấy hai viên núm vú to tròn mê người kia mà liếm mút. Động tác này hoàn toàn khác với tiểu hài tử, cái miệng mềm mại của tiểu bảo bảo ngậm chặt núm vú chỉ đơn thuần là bú sữa, nhưng khi Bạch Lạc Xuyên vuốt ve nhũ thịt, hút cắn núm vú lúc nhẹ lúc nặng, sẽ khiến hạ thể của Thẩm Thanh Liên ngứa ngáy đến phát tao, hoa huyệt nảy lên từng trận xuân triều, thấm ướt nơi bí hiểm giữa hai chân.

Thẩm Thanh Liên sốt ruột vặn vẹo thân mình, bỗng nhiên Bạch Lạc Xuyên lại buông ra, dùng ngón tay vặn lấy hai viên núm vú của y, nói:

"Không đúng nha, đại mỹ nhân nhi, rõ ràng là không hút được...... Em quả nhiên không ngoan, dám lén lút ở sau lưng ta cho nhãi ranh kia uống sữa?"

"Nhãi ranh gì chứ, còn không phải con của chàng sao......" Thẩm Thanh Liên lầu bầu, ưỡn ngực tiếp tục truy tìm khoái cảm.

"Ta nói rồi, nếu em lại tùy tiện cho nó uống sữa, ta liền cắn đứt núm vú của em...... Nhớ rõ không?" Bạch Lạc Xuyên đe dọa Thẩm Thanh Liên.

"Lạc Xuyên, bảo bảo rất đói bụng, đòi ta cho nàng sữa...... Ta không nỡ để bảo bảo bị đói a......" Thẩm Thanh Liên thấy Bạch Lạc Xuyên không giống nói giỡn, có chút sợ hãi.

"Đại mỹ nhân nhi, bảo bảo đã sáu tháng tuổi, có thể ăn cháo hoặc canh, thất thúc nói có thể giảm lượng sữa mẹ...... Em lại còn chiều hư cho nó quen thói như vậy."

"Lạc Xuyên, ta không dám nữa." Thẩm Thanh Liên đành chấp thuận.

Bạch Lạc Xuyên tà ác nhìn Thẩm Thanh Liên, hơi mỉm cười, cúi đầu một ngụm hút lấy núm vú của y, dùng sức kéo về phía trước.

Thẩm Thanh Liên hơi sợ hãi, khẽ đẩy đầu Bạch Lạc Xuyên ra, có chút nức nở mà rên rỉ:

"Ưm...... Tướng công, đừng cắn đứt mà...... Ta sai rồi......"

Bạch Lạc Xuyên đột nhiên thả núm vú đang ngậm trong miệng ra, "Ba" một tiếng, núm vú nảy lên nhũ thịt đàn hồi rồi bắn ra một ít sữa. Bạch Lạc Xuyên diễn lại trò cũ, tiếp tục ngậm lấy một núm vú khác rồi kéo về phía trước, đột nhiên nhả ra, những hạt sữa li ti bắn lên trên quầng vú của Thẩm Thanh Liên, Bạch Lạc Xuyên lại liếm vòng quanh quầng vú tròn hẹp đó.

Bạch Lạc Xuyên buông núm vú Thẩm Thanh Liên ra, ôm y ngồi vào trong lòng ngực đối mặt với mình, tách hai chân của y ra để thưởng thức hoa môi dâm mĩ giữa hai chân. Hoa viên bí ẩn đã ướt đẫm mật dịch trơn bóng, hắn vươn tay đẩy ra hai cánh hoa đang đóng lại kia, ác ý đào bới sâu vào trong, Thẩm Thanh Liên mềm mại rên rỉ, phần eo khẽ co rút.

Tiểu dâm phụ này, mới nhẹ nhàng khiêu khích đã mẫn cảm vô cùng. "Tiểu yêu tinh! Thân mình em thật quá mẫn cảm rồi!" Bạch Lạc Xuyên ôm lấy Thẩm Thanh Liên, vươn tay trêu đùa cánh hoa bí ẩn giữa hai chân.

Bạch Lạc Xuyên đồng thời lấp kín môi Thẩm Thanh Liên, ôm lấy thân thể mềm mại của y. Thân thểo tiếp  nhận tính ái một gian dài đã trở nên vô cùng đầy đặn dễ chịu, da thịt mềm mịn như muốn hút lấy ngón tay, bởi vì động tình mà ửng hồng như hoa đào, khiến Bạch Lạc Xuyên hô hấp dồn dập.

Hắn bất giác luồn ngón tay vào trong mái tóc đen mượt của Thẩm Thanh Liên, giữ chặt gáy rồi thô bạo đưa đầu lưỡi vào xâm nhập khoang miệng. Bạch Lạc Xuyên hận không thể cứ như vậy mà tiến vào trong tim phổi của y, hắn hôn một cách kịch liệt như muốn ăn hết máu thịt của Thẩm Thanh Liên.

Hắn một bên hôn, một bên vuốt ve tấm lưng trần trụi bóng loáng của Thẩm Thanh Liên. Đôi tay không khỏi trượt vùng đồi cao đầy đặn ở bên dưới, hắn thở gấp gáp mà vuốt ve hai cánh mông tròn trịa của y, đào bới nơi tư mật giữa hai chân đồng thời vẫn chặn lại cái gáy để hôn thật sâu. Thẳng đến khi Thẩm Thanh Liên bị hôn đến sắp hít thở không thông, đấm đánh loạn xạ lên lưng của hắn.

"Không muốn ta sờ nơi đó thì để ta chơi cặp vú của em đi...... Chỉ cần chạm vào chỗ này thì em liền đặc biệt dâm đãng...... Đừng nhúc nhích, hai quả đào mật trướng thật lớn, một tay ta đều nắm không được, lại trướng sữa sao? Tiểu tiện nhân......"

Bạch Lạc Xuyên cười nhẹ, tiếp tục khuấy đảo hoa môi giữa hai chân Thẩm Thanh Liên. Càng dùng tay xoa nắn bầu vú cao ngất mượt mà, sờ soạng núm vú vểnh cao tròn trịa, rồi nhẹ nhàng vuốt ve một cách cẩn thận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro