Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33 - Nuôi con


Edit : Thanh Phong

Chương 33 - Nuôi con

Tiểu hài tử bởi vì được nuôi dưỡng rất tốt khi còn trong bụng, lúc sinh ra thân thể rất tuyệt vời, bụ bẫm mũm mĩm, ngày thường cũng không khóc mà chỉ nheo đôi mắt nhỏ xíu, lúc cười thì trên khuôn mặt bụ bẫm đầy những nếp gấp nộn thịt, giống cái bánh bao vậy, tuy lớn lên có chút xấu, nhưng lại ngoan ngoãn cùng ngốc manh, dễ thương đến mức được cả nhà yêu thích.

Nhưng là, nhân sinh đều không thể viên mãn như vậy, tiểu oa nhi lúc sau lại trở thành hiểm họa lớn nhất của Bạch Lạc Xuyên, là cả đời địch nhân. Nàng cùng lão cha Bạch Lạc Xuyên luôn luôn chống đối nhau.

Thường nói một cây làm chẳng nên non! Tiểu nhãi con từ khi sinh hạ đã có nhận thức, một tiểu nữ oa mới vừa sinh ra lại bị cha mình chê xấu, ngươi nói tiểu nha đầu có thể không tức giận hay sao ? Bạch Lạc Xuyên cũng là có tâm tính thiếu niên, bởi vì tiểu hài tử tra tấn người mình yêu đến quá thảm, cho nên mới tức giận mà chê bai nàng thậm tệ. Hắn ôm nữ nhi của mình rồi nói với đại mỹ nhân nhi:

"Xấu nha nhi này tại sao luôn cùng ta trợn mắt trắng nhỉ ?"

Lão cha Bạch Lạc Xuyên căn bản không nghĩ tới tiểu nhãi con béo ú có thể nghe được hắn nói gì! Nhưng tiểu béo không chỉ có có thể nghe thấy, mà còn hiểu được!

"Hừ hừ...... Ngươi không phải nói ta xấu sao? Ta không thèm để ý đến ngươi!" Kể từ đó khi Bạch Lạc Xuyên ôm tiểu béo nha, tiểu béo nha liền vặn vẹo rầm rì không muốn.

Tiểu béo nha bởi khi sinh hạ có mang theo màng thai, nhưng màng bọc kia không thể giống vỏ trứng mà bảo hộ thai nhi ngưng tụ linh khí, chỉ có thể cắt bỏ màng thai. Bạch thất thúc báo cho phu thê hai người, muốn Thẩm Thanh Liên uy sữa cho tiểu bảo bảo trong một năm, tương đương với việc xây dựng nền tảng hấp thụ linh khí.

Bạch Lạc Xuyên không hề nguyện ý chút nào, mấy long nhãi con nhà khác đều không uống sữa, mà tiểu ranh con nhà mình lại đòi uống chứ! Tuy rằng bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể chấp thuận.

Thẩm Thanh Liên lúc trước vẫn luôn dưỡng sữa rất tốt, bởi vì thời gian mang thai được ăn uống đủ chất dinh dưỡng, cho nên sữa đặc biệt dồi dào, tiểu béo nha rất có lộc ăn. Thẩm Thanh Liên bình thường sẽ uy sữa cho nàng năm hoặc sáu lần, thay phiên nhau uống cả hai bầu vú, tiểu béo nha đều uống không hết. Núm vú lớn vủa mụ mụ đã bị lão cha hút đến to ra, vừa lúc nhét vào cái miệng nhỏ của béo nha, hai hàm trên nhẹ nhàng chạm vào, sữa trào ra đặc biệt nhiều, nàng hút từng ngụm từng ngụm rồi nuốt ừng ực. Sau khi ăn no không bao lâu, tiểu béo nha gối đầu lên khuỷa tay của mụ mụ là có thể ngủ say.

Nhưng mà vào buổi tối, bên cạnh mụ mụ lại có thêm lão cha, tình huống sẽ khác hẳn!

Vào ban đêm, sau khi Thẩm Thanh Liên tắm gội xong ngồi ở trên giường đút sữa cho tiểu béo nha, Bạch Lạc Xuyên ngồi ở bên kia trông mong mỏi cả mắt. Tiểu béo nha hút sữa, tay nhỏ thì bắt lấy túi lương thực của mình, từng ngụm từng ngụm nuốt xuống, ăn no rồi thù mơ màng muốn ngủ, nhưng lưu luyến không muốn rời núm vú to của mụ mụ ra, liền chìm vào giấc ngủ......

Bạch Lạc Xuyên vừa thấy tiểu hài tử không bú sữa nữa, mặt mày cười tươi như hoa, liền bám bên người Thẩm Thanh Liên, vốn dĩ đại mỹ nhân nhi từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, đều là của một mình Bạch Lạc Xuyên hắn, hiện tại dựa vào cái gì lại muốn hắn chia sẻ với tiểu nha đầu này chứ ? Bạch Lạc Xuyên một bên hút núm vú xinh đẹp của Thẩm Thanh Liên, một bên kích thích hạ thân, cảm thụ khoái cảm được hoa huyệt run rẩy kẹp chặt......

Nhìn đại mỹ nhân nhi bị mình thao lộng mà sảng khoái rên rỉ, Bạch Lạc Xuyên càng thêm ra sức......

Tiểu béo nha rất mau lớn, sức ăn cũng dần dần nhiều hơn, nửa đêm lúc bị cái bụng đói meo làm cho tỉnh lại, thấy hai túi sữa của mụ mụ dường như không còn một giọt nào, tiểu béo nha rầm rì kháng nghị.

Bạch Lạc Xuyên vốn là có chút ghen ghét khi ngực nhũ mềm mại đẹp đẽ của đại mỹ nhân nhi bị nha đầu kia chiếm cứ. Càng muốn mạng chính là sức ăn của nàng lại càng lúc càng lớn, cứ say mê hút lấy bầu vú đầy đặn không chịu buông ra, cái miệng nhỏ còn chảy nước dãi, thỉnh thoảng lại cọ cọ lên núm vú no đủ của đại mỹ nhân nhi nữa chứ.

"Nha đầu thúi, ngươi cọ cái gì vậy hả?! Đó là lãnh địa của ta nha !"Cái lão cha vô lương tâm này!

Đầu óc của Bạch Lạc Xuyên chỉ toàn là hình ảnh nhãi ranh kia bám dính lấy vú của lão bà mình ăn uống no nê, mà Thẩm Thanh Liên lại rất chiều chuộng nàng, không có sữa vẫn cởi áo ngủ để nhãi ranh kia chiếm tiện nghi. Mặc dù không có sữa để bú, tiểu gia hỏa vẫn ngậm chặt núm vú không chịu buông, cái miệng nhỏ cứ cắn cắn rồi rồi dùng sức hút! Kết quả khiến cho đầu vú của Thẩm Thanh Liên bị chà đạp càng thêm sưng đỏ.

Tiểu béo nha rất đói a, lại hút không ra dòng sữa thơm ngọt, tức giận đến oa oa khóc lên. Tiếng khóc của tiểu gia hỏa khiến Thẩm Thanh Liên thật hổ thẹn, trách mắng Bạch Lạc Xuyên không biết xấu hổ, lại uống hết sữa của nữ nhi.

Bạch Lạc Xuyên không kiên nhẫn oán trách tiểu nha đầu đang oa oa khóc lớn : "Trước kia cũng không thấy nàng vào ban đêm nháo ầm ĩ như vậy, tại sao nhiều ngày nay lại đòi bú sữa đến đêm khuya luôn chứ ? Ta thấy tất cả đều là do em chiều nó quen thói, buổi tồi ngày mai không cho nàng ngủ ở đây nữa!"

Thẩm Thanh Liên sao có thể để nữ nhi của mình chịu ủy khuất, chỉ ôm tiểu béo nha vào trong lòng ngực, đưa núm vú hút không ra sữa vào trong miệng nàng nhẹ nhàng dỗ dành. Bạch Lạc Xuyên nhìn thấy bộ dáng ôn nhu của Thẩm Thanh Liên, trong lòng có chút hụt hẫng, đại mỹ nhân nhi vốn chỉ thuộc về một mình hắn, hiện tại bị tiểu nha đầu chiếm đi hơn phân nửa, thậm chí vào ban đêm cũng không thể thưởng thức thân mình mê người của đại mỹ nhân nhi.

Làm gì a! Chính hắn thật đúng là tự tìm ngược, tự nhiên lại cùng đại mỹ nhân nhi sinh ra một "Tình địch" , thật khổ tâm quá mà ! Về sau không bao giờ muốn hài tử nữa, Bạch Lạc Xuyên nhìn bộ dạng ôn nhu của Thẩm Thanh Liên đối với tiểu nha đầu, trong lòng không khỏi nổi lên bọt dấm chua lè!

Sau đó tiểu béo nha lại bắt đầu cùng lão cha đấu tranh với nhau. Ban ngày ôm khư khư hai bình sữa lớn của mình, ậm ờ không chịu buông, mẫu thân không ôm thì không ngủ được, buông ra thì nàng lập tức tỉnh dậy, vừa tỉnh liền làm loạn.

Bạch Lạc Xuyên nổi giận, tiểu nha đầu dám độc chiếm lão bà của mình, phản rồi! Không thể để nó quen với cái tật xấu này, buổi sáng nói cái gì cũng không cho tiểu béo nha thấy mẫu thân của nàng, để Thẩm Thanh Liên được ngủ ngon một giấc.

Tiểu béo nha cùng lão cha chiến đấu một buổi sáng, không giống như lão nương mít ướt của nàng, một giọt nước mắt cũng chưa rớt xuống. Vừa thấy mẫu thân của mình, liền bắt đầu kịch liệt giãy giụa, hai cánh chân béo ú đá loạn xạ! Hai cánh tay đô đô thịt bé liều mạng vươn về phía mỹ nhân mẫu thân mình yêu nhất,! Ô ô...... Nàng cất giọng làm nũng.

Tiến vào trong lòng ngực của đại mỹ nhân nhi, hương vị quen thuộc ập tới, tiểu béo nha giống như một tên trộm gà, ở trong lòng ngực mẫu thân nàng mà bỉ ổi mò mẫm để tìm mở bình sữa to của mình......

Tiểu béo nha cắn lên khuôn mặt của Thẩm Thanh Liên, giống y chang một con mèo nhỏ. Cái miệng nộn thịt chảy nước miếng gặm loạn xạ trên mặt của y, khi gặm đến đôi môi thơm tho của mỹ nhân mẫu thân, tiểu béo nha hôn lên một ngụm, còn cắn lấy miệng y không chịu buông!

Thẩm Thanh Liên một buổi sáng không thấy bảo bối nữ nhi nên cũng rất nhớ, dọc theo khuôn mặt mũm mĩm của tiểu béo nha thân thân một hồi.

Bạch Lạc Xuyên nhìn chằm chằm hai người đang dính chặt lại với nhau, trong lòng lại sinh ra ý niệm muốn đem xấu nha nhi này quăng ra ngoài, nhưng hắn đành phải nhịn xuống. Âm thanh đòi sữa của tiểu béo nha càng như sắp muốn khóc, cách lớp áo ngủ hơi mỏng của Thẩm Thanh Liên mà cắn cắn nhũ thịt, móng vuốt của tiểu tặc nắm lấy cổ áo của y, tiểu nha đầu gấp đến độ đạp đá lung tung trên ngực mỹ nhân mẫu thân. Thẩm Thanh Liên vội kéo vạt áo ra, tiểu béo nha ngửi được mùi hương của sữa, lại đột nhiên khóc lớn tiếng, vô cùng ủy khuất! Giống như là vào buổi sáng đã bị cha nàng làm cho tức giận không ít !

Thẩm Thanh Liên cảm thấy đau lòng, đôi mắt đỏ hoét liếc nhìn Bạch Lạc Xuyên một cái, nói:

"Chàng đã làm gì bảo bảo vậy? Trông nàng rất là ủy khuất......"

Nhìn đi, Bạch Lạc Xuyên, ngươi tự làm tự chịu, cứ một hai phải làm đại mỹ nhân nhi sinh hài tử cho ngươi, này thì hay rồi, hài tử vừa sinh ra, ngươi liền chỉ xếp thứ hai thôi!

Bạch Lạc Xuyên nhìn tiểu nha đầu đã chiếm được tiện nghi còn khóc nháo lên, đầu đầy hắc tuyến, "Tiểu nha đầu thúi! Dám cáo trạng ta với lão bà của ta sao ? Ta đã làm gì ngươi chứ ?"

Nhân gia tiểu béo nha thấy có người chống lưng, hướng lão cha của nàng trợn trắng mắt, tay nhỏ bắt lấy túi sữa của đại mỹ nhân nhi, "A ô" một ngụm, ngậm núm vú lớn vào trong miệng rồi hút.

Bạch Lạc Xuyên muốn bạo phát rồi~~~ hung tợn hướng về phía xấu nha nhi nhà hắn nói:

"Còn trị không được ngươi! Tiểu nha đầu, từ ngày mai trở đi, ngươi mà  còn dám ăn vạ trong lòng ngực nương của ngươi, ta sẽ đánh đòn! Còn nữa, ban ngày chỉ cho bú sữa ba lần, buổi tối hai lần! Nương của ngươi nếu dám tùy tiện uy sữa, ta liền cắn đứt núm vú của y, để xem ngươi còn gì để bú hay không!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro