Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31 - Bụng lớn H ( hạ )

*Nếu truyện bị lỗi chính tả, xưng hô sai, hay câu cú bị abcxyz gì đó...... thì mn hãy comment hoặc ib để mình sửa lại nhé, cảm ơn mn nhìu lắm nè (ºº)

Edit : Thanh Phong

Chương 31 - Bụng lớn H ( hạ )

Có thai khiến tính tình của Thẩm Thanh Liên trở nên thích làm nũng cùng bán manh, đều làm Bạch Lạc Xuyên vui vẻ chịu đựng. Chuyện ăn uống vẫn luôn rất tốt, lại có thất thúc giúp đỡ săn sóc, bụng như càng ngày càng phồng lớn hơn. Bụng quá lớn sẽ đè lên ngực rất đau, Thẩm Thanh Liên bởi vì cái bụng nặng nề mà khó đứng thẳng cùng giữ cân bằng, đành phải nằm ở trên giường nghỉ ngơi, nhưng y nằm hoài lại thấy khó chịu, muốn Bạch Lạc Xuyên ôm y đi ngâm suối nước nóng. Lực cản của nước khiến cảm giác nặng nề và bất tiện biến mất, nhưng ngâm mình một hồi lâu khó tránh khỏi hoa mắt choáng váng, không qua mấy ngày, Thẩm Thanh Liên lại phiền muộn chỉ muốn nằm lười ở trên giường không nhúc nhích.

Bạch Tư Ngữ thấy Thẩm Thanh Liên mới có tám tháng mà còn to hơn rất nhiều so với đủ tháng, nhưng kiểm tra mạch tượng thì chỉ hoài thai một hài tử, trong lòng có chút lo lắng, kêu Bạch Lạc Xuyên khiến cho Thẩm Thanh Liên vận động nhiều hơn, bụng quá lớn thì đầu hài tử cũng lớn, thời điểm sinh nở sẽ rất lao lực......

Thẩm Thanh Liên thân mình nặng nề nên không thích đi lại, bụng nặng đến nổi không có sức để chống đỡ! Ở trong phòng suốt cả ngày cũng mệt chết, vành mắt y liền đỏ ửng, vô cùng ủy khuất muốn rơi nước mắt. Bạch Lạc Xuyên vừa dỗ dành vừa thương lượng, nhưng Thẩm Thanh Liên lại ôm bụng làm nũng, chính là không muốn nhúc nhích.

Bất đắc dĩ, Bạch Lạc Xuyên đành phải nghĩ cách. Hắn từ phía sau chậm rãi nâng Thẩm Thanh Liên lên, để cho lưng của y kề sát lòng ngực hắn, đầu dựa vào trên vai hắn, như vậy thân thể của y có thể căng ra tối đa, bụng sẽ không đè đau ngực. Hắn dùng bụng dưới chống lên eo Thẩm Thanh Liên đẩy về phía trước, để cho phần bụng quá lớn của Thẩm Thanh Liên cũng tận lực đẩy về phía trước, như vậy có thể giảm bớt cơn đau nhức ở phần eo. Sau đó Bạch Lạc Xuyên vòng tay ra phía trước ôm lấy bụng dưới của y, Thẩm Thanh Liên đứng lên cũng không cảm thấy mệt mỏi, ngực không hề bị đè ép, lập tức cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng thoải mái. Bạch Lạc Xuyên một bên nhẹ nhàng hôn lên gương mặt của y, một bên ôn nhu an ủi, giúp Thẩm Thanh Liên chậm rãi nhấc chân, từng bước đi qua đi lại trong tẩm điện.

Khi thân thể Thẩm Thanh Liên hơi dính một tầng mồ hôi, hai chân cũng run lên, đôi tay đang nâng bụng của y liền không an phận, Bạch Lạc Xuyên một tay tiếp tục nâng, một tay sờ đến ngọc hành của Thẩm Thanh Liên, xoa nắn lúc nhẹ lúc nặng, y vừa muốn tránh lại vừa muốn theo đuổi khoái cảm, đành phải nỗ lực đi về phía trước. Nhích chân được vài bước thì đi không nổi, thở hổn hển mềm mại dựa vào trong lòng ngực Bạch Lạc Xuyên. Hắn thấy y đi một hồi cũng có chút mệt mỏi, bế Thẩm Thanh Liên lên nhẹ nhàng đặt ở trên giường, hai người lại là một đêm điên đảo gối chăn.

Ngày hôm sau, hắn lại tiếp tục "tra tấn" Thẩm Thanh Liên, mỗi ngày đem y "Tra tấn" đến chết đi sống lại, rồi lại khiến cho y sảng đến chết đi sống lại.

Thẩm Thanh Liên đã sắp sinh, nhưng không biết là do thân thể quá mức cồng kềnh, hay là hoan ái quá nhiều, cả ngày tay chân rụng rời, càng không muốn nhúc nhích. Ngay cả mặc quần áo cũng không muốn tự mình làm, đi ngâm suối nước nóng thì ngại phiền toái, mỗi ngày đi bộ vận động càng là biếng nhác, một chút cũng không chịu nhích người.

Nhưng thất thúc nói, càng sắp sinh càng phải vận động nhiều vào, miễn cho lúc sinh sản lại khó khăn. Vì thế Bạch Lạc Xuyên mỗi ngày cưỡng ép Thẩm Thanh Liên, khiến đại mỹ nhân nhi ở tẩm điện vô cùng mệt mỏi. Hắn săn sóc nâng Thẩm Thanh Liên lên, nhưng mới đi một vòng thì y liền làm nũng mềm mại ở trong lòng ngực hắn, nói cái gì cũng không chịu đi.

Bạch Lạc Xuyên khuyên can mãi không được, hắn nổi giận, dứt khoát đề thương từ phía sau mà cắm vào cúc huyệt của Thẩm Thanh Liên khiến y hét lớn. Bạch Lạc Xuyên ở trong chỗ cực kỳ chỗ mẫn cảm kia mà hung hăng đâm chọc, Thẩm Thanh Liên thở hổn hển lảo đảo đi về phía trước, cự căn của Bạch Lạc Xuyên cọ xát lên vách thịt mẫn cảm. Từng đợt khoái cảm tê dại truyền khắp thân thể. Thẩm Thanh Liên mềm nhũn cơ hồ đứng dậy không nổi, Bạch Lạc Xuyên lại tàn nhẫn chọc vào trong thân thể y, khoái cảm cùng sự mệt mỏi đan xen vào nhau, khiến Thẩm Thanh Liên dục tiên dục tử, nước mắt mông lung mà đi lại ở trong phòng, Bạch Lạc Xuyên đẩy một chút, y đi một bước, phấn hành dưới cơ thể nhếch cao, Thẩm Thanh Liên lại vừa làm nũng vừa cầu xin, nhưng hắn không dao động, áo bức y phải đi mấy vòng.

Một lúc sau khi vận động, Bạch Lạc Xuyên bế Thẩm Thanh Liên lên giường, y ủy khuất cực kỳ, vừa khóc vừa mắng Bạch Lạc Xuyên là người xấu. Hắn ôn nhu ngậm mút đôi môi của y, bàn tay cũng âu yếm ôm lấy cặp nhũ thịt, hắn hết sức ôn nhu mà ôm Thẩm Thanh Liên vào trong ngực, lúc thì hôn nhẹ, lúc thì dỗ dành, nhưng Thẩm Thanh Liên tức giận xoay người không để ý tới hắn nữa.

Không tới nửa đêm, Thẩm Thanh Liên bị từng cơn dục vọng trong cơ thể khiến cho tỉnh giấc, hoa huyệt hư không bắt đầu co giật, vô cùng tê ngứa, rất nhanh lan truyền đến toàn thân. Hai người vốn là hàng đêm nước sữa hòa nhau, Thẩm Thanh Liên tất nhiên là bị tưới đến thập phần thỏa mãn, chính là tối nay bởi vì tính khí khó chịu của mình mà không để ý tới Bạch Lạc Xuyên, cũng chỉ biết ủy khuất ở trên giường cọ tới cọ lui, nhẹ nhàng rên rỉ hừ hừ. Dục vọng không có chỗ phát tiết dần dần bắt đầu tập trung tấn công xuống phía dưới. Phấn hành nhanh chóng đứng thẳng lên, hoa huyệt cũng tê ngứa khó nhịn mà run rẩy, ứa ra dâm thủy chảy tới miệng cúc huyệt, càng thêm ngứa ngáy khó nhịn. Dục vọng không chỗ phát tiết. Từ bốn phương tám hướng như thủy triều ập đến, phấn hành càng trướng đến phát đau.

Thẩm Thanh Liên lại ngượng ngùng gọi Bạch Lạc Xuyên, nghĩ tự mình dùng tay an ủi một chút, nhưng vươn tay ra mới phát hiện là bị cái bụng căng phồng chặn lại, chỉ đủ chạm vào mép phấn hành, vẫn cứ kém như vậy một chút. Thẩm Thanh Liên thử nâng thân mình lên, nhưng mới vừa nhấc người, ngực liền truyền đến một cơn đau đớn, lập tức trong mắt đầy sao xẹt mà ngã xuống giường, y đau đớn kêu lên.

Không thể động hay chạm vào được, Thẩm Thanh Liên cạn kiệt sức lực, cánh tay bủn rủn, đành phải nằm ở trên giường khóc nức nở......

Bạch Lạc Xuyên vốn lo lắng cho lão bà nhà mình, cũng không dám ngủ sâu, nghe thấy động tĩnh thì liền tỉnh dậy ôm đại mỹ nhân nhi an ủi: "Bảo bối, là ta không tốt, ngoan, tướng công sẽ thương em a......"

Hắn căng ra hai chân của Thẩm Thanh Liên, cúi đầu dùng đôi môi phủ lên mị huyệt đang run rẩy vô cùng lợi hại kia, Thẩm Thanh Liên sảng khoái lập tức kêu lãng một tiếng. Bạch Lạc Xuyên không gấp gáp, mút lấy hoa môi đầy đặn, đầu lưỡi còn liếm láp từng vòng dọc theo miệng huyệt.

Thư huyệt kia đã hư không tê ngứa thật lâu, đúng là rất ủy khuất. Rốt cuộc có người tới an ủi nên kích động không thôi. Miệng huyệt sưng to sung huyết, cảm giác phá lệ nhạy bén, đầu lưỡi quét qua khiến khoái cảm càng thêm rõ ràng. Thẩm Thanh Liên nhịn không được, eo đã bắt đầu run rẩy, liên tục thúc giục:

"Ưm...... Tướng công...... Tiến vào sâu hơn nữa!"

Bạch Lạc Xuyên duỗi đầu lưỡi đẩy vào trong mị huyệt, hoa môi phi thường phối hợp, nỗ lực tách ra khe hở để đầu lưỡi thuận lợi tiến vào.

Sau khi đầu lưỡi của Bạch Lạc Xuyên thâm nhập vào trong hoa huyệt thì liền bắt đầu càn quét kịch liệt, khuấy đảo qua lại ở trong hoa huyệt, hắn tinh tế liếm láp bên trong mị huyệt. Hoa huyệt dâm đãng nhất của Thẩm Thanh Liên đã kích động mấp máy siết chặt, dâm thủy tỏa ra ám hương sâu kín cũng bắt đầu chảy ra từ nhục bích.

Lúc này thần sắc của Thẩm Thanh Liên chỉ có khoái cảm thuần túy, phần eo đã run rẩy đến lợi hại, Bạch Lạc Xuyên cũng có chút nắm không được. Hắn nâng mắt cá chân của y để lên trên vai mình, đôi tay vòng qua chân Thẩm Thanh Liên đẩy về phía trước, xoa nắn vuốt ve hai bầu vú.

Hai bầu vú bị Bạch Lạc Xuyên tùy ý xoa bóp véo niết, mà mị huyệt dưới thân lại có một cái đầu lưỡi linh hoạt quấy động, đầu lưỡi cũng quấn lấy nhục bích mà hung hăng mút vào. Thẩm Thanh Liên gắt gao dùng hai chân câu lấy cổ Bạch Lạc Xuyên, vừa rên rỉ vừa cổ vũ hắn:

"Mau...... a a...... Nhanh lên, hút mạnh lên nữa...... Sâu hơn một chút...... Cầu chàng, hung hăng liếm...... Ta muốn nữa...... Lại làm một lần...... Ưm a......"

Bạch Lạc Xuyên tiếp tục dai dẳng quấy rối và công kích mị huyệt. Thẩm Thanh Liên hưng phấn không kềm chế được, nước mắt sung sướng chảy ra từ khóe mắt, vòng eo kịch liệt run rẩy, nhưng vẫn còn thiếu một chút, y muốn nhiều hơn nữa:

"Tiến vào sâu hơn nữa đi, nhanh, nhanh lên!"

Bạch Lạc Xuyên thấy thân thể của Thẩm Thanh Liên đã mở rộng khá tốt, rút đầu lưỡi ra rồi thay thế bằng cự căn của mình, ngay khi cự căn được đẩy vào, mị huyệt lại lập tức cứng đờ. Bạch Lạc Xuyên vội vàng ngừng lại, sợ rằng hắn quá nóng vội. Nhưng không ngờ Thẩm Thanh Liên lại bắt lấy cự căn của hắn, muốn đem toàn bộ cự vật đẩy mạnh vào trong thân thể, miệng kêu:

"Tiếp tục, nhanh...... Ta chịu không nổi nữa...... Nhanh lên......"

Mị huyệt vẫn hư không như cũ, nếu so với khoái cảm sắp đạt tới thì dù cắm vào có chút trướng đau, cũng chẳng là gì cả!

Bạch Lạc Xuyên được khích lệ nên không còn do dự. Cự căn cương cứng cắm vào, sau đó dọc theo từng lớp thịt huyệt mà nhẹ nhàng đâm thọc, rốt cuộc đỉnh tới được nếp uốn thần bí kia, vì thế hắn dùng sức đỉnh mạnh một chút , Thẩm Thanh Liên thét một tiếng chói tai, thân thể nảy thật mạnh lên rồi hung hăng rơi xuống, Bạch Lạc Xuyên mỉm cười, tiếp tục đâm chọc liên tục vào điểm mẫn cảm này của y, Lúc thì dùng sức đè ép, lúc thì xoa nhẹ vài vòng. Kích thích cứ lặp lại như vậy khiến Thẩm Thanh Liên tràn ngập khoái cảm, y sắp phát điên rồi. Hoa huyệt dưới thân bị quấy động phát ra tiếng nước dâm đãng. Thẩm Thanh Liên chỉ cảm thấy một cây lửa nóng thô dài ra vào không biết mệt mỏi ở dưới hạ thân, y hưng phấn đến hét lớn, trong miệng bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ. Cuối cùng khi hoa tâm lại một lần nữa bị hung hăng chọc trúng, y kịch liệt giãy giụa đạt tới cao trào. Bạch Lạc Xuyên cũng kiềm chế không được mà tiết thân, lúc này thì cả người Thẩm Thanh Liên đã suy sụp và mềm nhũn nằm trên giường.

Dưới sự kiên nhẫn vuốt ve và an ủi của Bạch Lạc Xuyên thì Thẩm Thanh Liên cũng hoàn toàn thỏa mãn, mị huyệt đã có thể thả lỏng, cơn tê ngứa trong cơ thể cũng được giảm bớt. Thẩm Thanh Liên tay chân mềm oặt chui vào trong lòng ngực Bạch Lạc Xuyên, tìm một tư thế thoải mái rồi chìm vào giấc ngủ.

Bạch Lạc Xuyên ôn nhu hôn lên khuôn mặt của y, đem đại mỹ nhân nhi bảo hộ ở trong ngực, nhẹ nhàng xoa bóp phần eo, bụng và đùi của đại mỹ nhân nhi...... Ánh sáng dịu dàng của dạ minh châu tạo ra hình bóng ngọt ngào của hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro