Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25 - Kính trà ( H )

Edit : Thanh Phong

Chương 25 : Kính trà ( H )

Tác giả : Gần nhất toàn là thịt yến ~~~~

Nghẹn hơn tháng, Bạch Lạc Xuyên rốt cuộc đã khôi phục long tinh hổ mãnh, tóm được đại mỹ nhân nhi thân kiều thịt mềm, chỉ làm một lần sao có thể tận hứng? Hắn tuy đã bắn tinh, nhưng cự căn vẫn cương cứng như cũ, ở trong bí địa ấm áp ướt át của Thẩm Thanh Liên không muốn rút ra. Thẩm Thanh Liên cảm giác được vách thịt mẫn cảm sâu trong cơ thể bị một cổ tinh dịch nóng bỏng tưới lên, thân mình run rẩy lại lên đỉnh khoái cảm lần nữa, từng đợt dư vị kịch liệt, đôi chân thon thả cuối cùng cũng không còn sức lực để bám trên eo Bạch Lạc Xuyên, y mở rộng hai chân xụi lơ ở trên giường.

Bạch Lạc Xuyên thấy Thẩm Thanh Liên thở dồn dập, tứ chi xụi lơ, nhu thuận mở rộng thân thể nằm dưới thân hắn, hạ thể trần trụi của Thẩm Thanh Liên sớm đã ướt nhẹp rối tinh rối mù, mà trên người vẫn còn mặc hỉ phục, cặp cự nhũ đẩy ra áo ngoài tạo nên bộ dáng tuyệt mỹ, phần áo gần đỉnh vú đã bị ướt do sữa thấm ra nhìn rất động tình......

Cởi bỏ hết quần áo rườm rà, hắn thấy cặp nhũ của Thẩm Thanh Liên đã trướng ngạnh, trên núm vú sữa chảy ra không ít, Bạch Lạc Xuyên nhanh chóng đem quần áo hai người trút hết, cúi đầu nỗ lực cày cấy trên bộ ngực của y. Hương vị trơn bóng của đại núm vú cùng dòng sữa tươi thơm ngọt mang theo linh lực đều làm hắn muốn ngừng mà không được, hắn thay phiên hút liếm ở trên hai viên đầu vú, hận không thể mọc ra hai cái mồm để mút cho đã.

Phía bên dưới cũng không nhàn rỗi, còn đang trong tư thế cắm vào, chậm rãi thâm nhập rồi tiếp tục thọc vào rút ra chà đạp nơi bí địa ướt át mềm mại kia. Bạch Lạc Xuyên đột nhiên hút đầu vú vào trong miệng, hoa huyệt của Thẩm Thanh Liên lập tức co rút kịch liệt đem dương căn của hắn siết chặt lại, vừa hút vừa cắn! Khoái cảm chặt chẽ áp bách thình lình ập tới khiến Bạch Lạc Xuyên cơ hồ kìm chế không được, hắn buông ra núm vú trong miệng, thở hổn hển cố gắng đè nén dục vọng để không phun ra.

"Lạc Xuyên...... Mút nhẹ một chút ......" Khuôn mặt của Thẩm Thanh Liên ửng hồng, đôi mắt mê ly nhìn Bạch Lạc Xuyên.

"Thoải mái như vậy sao ? Đại mỹ nhân nhi......" Bạch Lạc Xuyên ngẩng đầu trầm giọng hỏi Thẩm Thanh Liên.

"Không! Không cần...... A......" Bạch Lạc Xuyên cũng không nghe Thẩm Thanh Liên trong ngoài bất nhất nói, mạnh mẽ hút cắn đầu vú căng mọng, dòng sữa ngọt lành cuồn cuộn không ngừng chảy ra, cự vật dưới thân cũng theo tiết tấu mút liếm trong miệng mà bắt đầu rút ra cắm vào càng mạnh, lại ngoáy sâu vào bên trong, vừa đỉnh tiến vừa chèn ép...... Dương căn thô dày kịch liệt khuấy đảo bên trong hoa huyệt mềm xốp ẩm ướt của Thẩm Thanh Liên, mật dịch tràn lan, có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh "Xì xì" dâm đãng, thật là rất mất hồn.

Thẩm Thanh Liên bị làm đến mềm nhũn, không ngừng rên rỉ khóc nức nở : "Lạc Xuyên...... Tướng công...... Ta chịu không nổi......Dừng lại......"

Thẩm Thanh Liên không biết là tiếng rên rĩ dâm đãng nũng nịu của y vào lúc này chỉ kích thích ham muốn xâm chiếm mãnh liệt của Bạch Lạc Xuyên.

"Mỹ nhân nhi ngoan, em thật quá mê người...... Nhịn một chút......" Bạch Lạc Xuyên một bên an ủi, một bên dùng tay nâng đại mông kiều nộn của Thẩm Thanh Liên lên, đem long căn đã trướng đại một vòng cắm hết vào rồi khuấy đảo sau đó lại rút ra. Phần eo của y bị treo trên không, hạ thể mở rộng đón nhận những va chạm mạnh mẽ của Bạch Lạc Xuyên.

"Đại mỹ nhân nhi...... Bên trong thân thể em vừa nóng vừa mềm...... Hô...... Thật thoải mái......" Bạch Lạc Xuyên dỗ dành Thẩm Thanh Liên, đôi tay bắt lấy vòng eo mềm dẻo của y, thẳng thắt lưng mãnh liệt thao hoa huyệt bên dưới, lực đạo quá lớn khiến chiếc giường đệm rung động kẽo kẹt, hai khối cự nhử đầy đặn mượt mà của  Thẩm Thanh Liên cũng kịch liệt lắc lư lên xuống, dâng lên từng đợt thịt lãng, nước sữa màu trắng ngà văng tứ tung khắp nơi.

Hai bầu vú của y bị rung lắc kịch liệt, ngực nhũ thật sự quá lớn, nặng trĩu mà đong đưa qua lại nên khiến cho y có chút đau đớn, bất đắc dĩ Thẩm Thanh Liên đành phải giữ chặt hai bầu vú để giảm bớt đau đớn.

Bạch Lạc Xuyên thấy đôi tay mềm mại của Thẩm Thanh Liên trắng ôm lấy nhũ thịt, núm vú hồng hào lộ ra từ khe hở ngón tay, mang theo dòng sữa thơm ngọt bắn tung tóe khắp nơi, có chút đau lòng, nghĩ rằng về sau phải kẹp lại núm vú xinh đẹp kia, đỡ phải lãng phí. Bạch Lạc Xuyên cảm thấy trong cơ thể của y lại bắt đầu từng đợt xoắn chặt, hút lấy nam căn của mình, giống như muốn hút hết cả tuỷ não của hắn, biết rằng phía dưới của yêu tinh này đã đạt cao trào, hắn cố chịu đựng dục vọng muốn tiết thân, ở bên trong tầng tầng lớp lớp mị thịt mà mạnh mẽ đâm mấy chục cái, lại lần nữa đỉnh thật sâu vào trong tử cung, đem tinh dịch nóng hổi bắn vào. Thẩm Thanh Liên bị đỉnh đến miệng tử cung, toàn bộ hoa huyệt lại ồ ạt trào ra lượng lớn mật nước, chồi non phía trước vẫn luôn không được an ủi cũng phun ra một chút dịch thể trắng đục, y thở hổn hển, đổ mồ hôi đầm đìa, thân thể trắng nõn hơi rung động.

Bạch Lạc Xuyên thấy sau khi Thẩm Thanh Liên tiết ra vài lần, đã mệt mỏi đến độ tay chân đều không nhấc lên được, thương tiếc cho thân thể của đại mỹ nhân nhi, nghĩ dù sao tương lai cũng còn dài, liền rút cự vật từ trong hoa huyệt mềm mại chặt chẽ ra, ôm Thẩm Thanh Liên chìm vào giấc ngủ.

Khi hai người tỉnh lại đi thì trời đã sáng choang. Bạch Lạc Xuyên muốn mang theo Thẩm Thanh Liên đến kính trà cho tam thúc, cho nên hắn mới phải chịu đựng việc đè y xuống làm bậy một trận.

Trải qua một buổi tối, Bạch Lạc Xuyên thần thanh khí sảng, thể xác và tinh thần đều sung sướng, nhưng Thẩm Thanh Liên lại nhìn có chút thảm, bị Bạch Lạc Xuyên tàn phá như vũ bão một phen, tuy rằng thân thể là dị bẩm mềm dẻo, cũng mệt mỏi đến eo đau chân mỏi. Ngay khi y mới cố gắng ngồi dậy, vòng eo chợt mềm nhũn khiến y ngã luôn xuống giường, hạ thân chảy ra dịch nhầy làm ướt làn da giữa hai chân cùng phía bên dưới giường nệm, Thẩm Thanh Liên rên lên một tiếng, sắc mặt đỏ hồng kẹp chặt hai chân lại. Bạch Lạc Xuyên vốn định khi dễ đại mỹ nhân nhi, nhưng nghĩ còn phải đi gặp trưởng bối, đành buông xuống tâm tư đùa bỡn, tìm cái khăn vải mềm mại, nhẹ nhàng lau sạch chất lỏng giữa hai chân của y, lại giúp y mát xa chỗ sườn eo để giảm bớt đau nhức.

Hỉ phục của hai người đã nhàu nát không còn hình dạng vứt trên mặt đất, Bạch Lạc Xuyên lại không muốn cho đám người hầu nhìn thấy thân thể Thẩm Thanh Liên, đành tự mình lục lọi tìm quần áo. Thẩm Thanh Liên thấy Bạch Lạc Xuyên chân tay vụng về tìm quần áo, đem cái tủ quần áo mà người hầu đã dọn dẹp gọn gàng biến thành đống hỗn độn, y phải cố gắng chống đỡ thân mình trần trụi đi xuống giường, nói với hắn:

"Tướng công, để ta làm cho."

Thân thể trần trụi của Thẩm Thanh Liên đi về phía Bạch Lạc Xuyên, sau khi y hấp thu long châu từ phàm thể trở thành tiên thể, thân thể dần dần chuyển tốt từ trong ra ngoài, lộ ra ánh quang sáng sủa hơn! Hai cặp nhũ trước ngực cao ngất tròn trịa ở dưới ánh mặt trời càng trơn bóng mịn màng , trắng bạch như tuyết, theo từng bước đi mà hơi hơi đong đưa, dáng người kia như một đóa hoa sen rực rỡ vừa ưu nhã mỹ lệ lại mị hoặc cực hạn

Bạch Lạc Xuyên lúc này cũng thân mình trần trụi, nam nhân vào sáng sớm vốn cực kỳ hưng phấn nhạy cảm, nhịn không được dụ hoặc thế này, vừa thấy Thẩm Thanh Liên lõa thân không chút để ý, cự vật dưới thân lập tức dựng thẳng tắp như lưỡi kiếm chọc vào giữa hai chân của Thẩm Thanh Liên, y thấy hắn như vậy thì vừa thẹn thùng lại quẫn bách, mềm mại nói:

"Tướng công, buổi tối ta lại cùng chàng làm, được không?"

Bạch Lạc Xuyên nhìn thấy bộ dáng như yêu tinh của Thẩm Thanh Liên, đành áp chế cổ hỏa khí cùng dục vọng ở trong lòng, ngón tay quấn lấy lọn tóc đen nhánh của y, thu hẹp khoảng cách của hai người, dùng hạ bộ chọc vào kẽ mông của y, xấu xa nói:

"Được, ta sẽ đợi cho bảo kiếm của ta được trở về vỏ kiếm của em."

Thẩm Thanh Liên đỏ mặt, ở ngăn tủ tìm một bộ quần áo màu trắng có viền mạ vàng khắc hình mặt trăng tương đối trang trọng đưa cho Bạch Lạc Xuyên, bản thân thì mặc một thân cung trang hồng thủy sắc viền mạ vàng rất xứng đôi với hắn. Không có cách khác, đã là nàng dâu đi kính trà, cũng chỉ có thể mặc nữ trang.

Thẩm Thanh Liên gọi người hầu giúp mình búi tóc kiểu nữ, sau khi rửa mặt chải đầu xong, thấy Bạch Lạc Xuyên bị người hầu làm tóc đến đau nhe răng, đành lại đó giúp hắn búi tóc. Đầu tóc của nam nhân này cũng giống như con người của hắn, vừa rối bời vừa cứng ngắc khó chải, từ khi hai người ở bên nhau, vẫn luôn là Thẩm Thanh Liên giúp hắn vấn tóc, tới phiên người hầu làm đương nhiên không được thuần thục.

Bạch Lạc Xuyên nhìn mỹ nhân nhi ở trong gương đang kiên nhẫn ôn nhu vì vấn tóc cho mình, trong lòng có một dòng khí nóng trào trực, mỹ nhân nhi bất nam bất nữ, phi tiên phi yêu, mà bởi vì vẻ gợi cảm thiên chân, phong tình vũ mị, ngoan ngoãn nhu thuận, mê người ý vị, khiến hắn chính là thực tủy biết vị, muốn ngừng cũng không được.

Hai người dọn dẹp xong, cũng không dùng cơm sáng, vội vàng chạy đến khách xá kính trà. Tiến vào khách xá, Thẩm Thanh Liên liền thấy một vị nam nhân trung niên cực kỳ anh tuấn đang ngồi ở tiểu thính, lông mày như lãng kiếm in sâu trên thái dương, đôi mắt như vì sao sáng, sóng mũi thẳng đứng tựa huyền nhai, tuy thư thả ngồi trên ghế, nhưng cả người tản ra khí khái uy nghiêm vương giả. Bạch Lạc Xuyên cũng sửng sốt, hắn không ngờ Bạch Trạch sẽ tự mình di giá đến đây, kéo tay Thẩm Thanh Liên cùng nhau quỳ trên mặt đất:

"Tôn nhi Bạch Lạc Xuyên thỉnh an gia gia."

Thẩm Thanh Liên vừa nghe được trung niên đang ngồi ở trên là gia gia của Bạch Lạc Xuyên ―― Đông Hải Long Vương Bạch Trạch, liền kính cẩn dập đầu thỉnh an:

"Tôn tức (cháu dâu) Thẩm Thanh Liên thỉnh an gia gia."

Bạch Trạch là cải trang đi tuần, muốn nhìn mặt cháu trai cùng cháu dâu của mình, nên cũng không câu nệ lễ tiết, mỉm cười nói:

"Giai nhi giai phụ, không cần giữ lễ tiết, cứ đứng lên đi."

Người hầu ở một bên lanh lẹ bưng lên ba chung trà nóng, Bạch Lạc Xuyên cùng Thẩm Thanh Liên kính trà Bạch Trạch, Thẩm Thanh Liên cầm chung trà, quỳ gối bên chân Bạch Trạch, đem trà nâng lên đỉnh đầu, cung kính mà nói:

"Tôn tức xin kính trà gia gia."

Bạch Trạch đối với thân thế nhân phẩm của Thẩm Thanh Liên cũng có chút hiểu biết, hôm nay thấy y búi tóc nữ tính, ăn mặc cung trang hồng thủy sắc vừa không xa xỉ lại không mất thân phận hay lễ tiết đi kính trà cho trưởng bối, không khỏi khen ngợi Bạch Lạc Xuyên có ánh mắt chọn người. Thẩm Thanh Liên này tuy tuổi tác còn trẻ, xuất thân không tốt, nhưng hiểu rõ cách đối nhân xử thế, ở cùng Bạch Lạc Xuyên tùy hứng cố chấp cũng xác thật là cực kỳ xứng đôi.

Bạch Trạch tiếp nhận chung trà, nhấp một miếng rồi hơi gật đầu.

Thẩm Thanh Liên cũng như vậy mà kính trà với Bạch Dật Thần cùng Nhan Khanh thượng thần, tức phụ trà vào ngày tân hôn thứ hai xem như đã uống xong rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro