Chương 2
Tiếp tục
______________
Kinh thành hôm nay náo nhiệt. Chiến thần Tam vương gia và Sao Chổi tiểu thư Lạp Lệ Sa thành thân, thảm lụa trải từ Vương phủ đến tận cửa Tướng quân phủ, sính lễ mấy chục rương châu báu.
Nàng ngồi trong phòng tân nương nhếch mép hừ lạnh. Lễ lớn đấy, nhưng nàng muốn tặng hắn lễ lớn hơn, nếu có thể khắc chết hắn ngay đêm tân hôn thì càng tốt.
Khăn hỉ, mũ phượng, pháo đỏ, rượu hồng. Mọi người đều vui, chỉ có người trong kiệu nằm ngủ say sưa cả quãng đường đón dâu.
Hắn vén kiệu, chìa tay ra, nàng đặt vào tay hắn.
Tay nàng thật nhỏ nhắn, có vài vết chai do cầm kiếm, càng tạo ma sát, tăng cảm giác, hắn đã nắm được là nắm chặt, nàng giật không ra. Số mệnh cứ thế trói buộc.
"Ngươi muốn động phòng sao?
Hắn bước vào tân phòng, nàng thản nhiên hỏi.
"Tại sao không?"
Mắt hắn đầy ý cười, say mê nhìn thân ảnh một màu đỏ kia.
"Không sợ ta khắc chết ngươi sao? Không nghĩ Vương gia còn trẻ mà đã chán sống như vậy?"
Nàng mỉa mai, tháo mũ phượng, khăn hỉ ném lên bàn. Cầm rượu giao bôi một mình uống cạn, vừa lúc khát nước.
"Nàng là thê tử của ta, nếu khắc, cũng chỉ được khắc chết một mình ta, kẻ khác không được phép chết vì nàng"
Hắn không nề hà, bế xốc nàng lên giường.
Nàng thảng thốt, kế hoạch không đúng lắm.
"Ngươi làm gì?"
Nàng dùng võ tấn công. Hắn rất nhanh khoá chặt, ôm gọn nàng.
"Nàng không thắng được ta đâu, năm đó ta cố tình để thua, cho nàng về hoà"
Hắn cười khẽ, trêu ghẹo nàng một chút trước khi "phá cỗ"
"Ngươi nói cái gì?"
Nàng trừng mắt, giơ chân đạp một cước.
Hắn tóm cái chân không an phận, vòng luôn lên eo mình.
"Nếu ta không đả kích nàng nhiều năm như vậy, làm sao khiến nàng có nguyện vọng gả cho ta ngay từ khi còn bé chứ? Nương tử"
Hắn thản nhiên, vuốt ve vết chai trên tay nàng. Nương tử của hắn vất vả rồi. Nhưng như vậy, nàng mới phải để ý hắn.
"Ngươi"
Nàng choáng váng, con mẹ nó bị lừa, tính toán nhiều năm như vậy, cuối cùng chính mình vào bẫy. Nhất định không cho hắn hưởng phúc lợi.
"Lưu manh ! Cút!"
Sư tử rống vỡ cả tân phòng.
"Không được rồi, rượu giao bôi có xuân dược, không nghĩ nàng tửu lượng cao vậy, uống hết một bình. Vi phu hào phóng, đêm nay giải dược cho nàng miễn phí"
Nói rồi đè nàng xuống, một mình định đoạt màn tân hôn. Nữ nhân nào đấy chiến trường rất giỏi chém giết, nhưng tình trường còn ngây ngô, bị cả dược cả nam nhân chi phối, lực bất tòng tâm.
Hôm sau, đình viện Vương phủ bị nội công phá nát, trúc viện bị chém tả tơi, ao cá bị thả mười bao muối, cá chết nổi đầy mặt hồ, hoa viên thì bị xéo nát không còn một bông. Kết quả của việc tân Vương phi phát tiết tức giận.
"Vương gia, vương phi đang phá thư phòng"
"Kệ nàng"
Hắn thong thả nhấp trà, miệng tủm tỉm.
Một lát sau,
"Vương gia, vương phi đốt y phục của ngài"
"May cái khác là được"
Hắn vẫn bình tĩnh.
"Vương gia, vương phi đang vác kiếm đến đây, đòi...giết ngài"
"Báo với nàng, ta nằm trên giường đợi sẵn, y phục cũng cởi rồi"
Lời nhắn truyền đi đã lâu, vẫn chưa thấy ai đến.
Phía sau hậu viện bị một nữ nhân xinh đẹp tức giận đá thúng đụng nia đổ vỡ liểng xiểng. Nàng nhất định thay đổi chiến thuật.
____________
Tạm kết
Còn nữa
Vương Nhã Hy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro