Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 - Thắng lợi trở về

Beta: Dâu

--------------

Lâm Mộc cùng Phil một bên hi hi ha ha nói chuyện phiếm, một bên ngắt lấy rau dại mà mình gặp được. Bởi vì không quen thuộc thế giới này, Lâm Mộc chỉ ngắt lấy những rau dại cậu biết, chẳng hạn như cây dương xỉ, cây tề thái(*), những thứ khác cậu không dám thử. Đồ vật ở thế giới này vô cùng phong phú, mọc rất nhiều, Lâm Mộc nhìn cây tề thái mới nhổ trong tay mình, lá cây so với trước kia lớn hơn nhiều, mọc thật sự tốt a.

"Lâm Mộc, chúng ta cần hái nhiều như vậy sao?" Nhìn rau dại phía sau đã muốn đầy, còn chưa tới chân núi mà đã hái nhiều như vậy, bọn họ còn muốn đi đến chân núi sao?

"Chúng ta cứ việc hái đi, dù sao loại này đồ ăn này phơi nắng có thể để được lâu." Ngẫm lại chính cậu hiểu biết phương pháp ăn rau dại, giống như việc bao bánh bao có rau dại khô bên trong. Nghĩ đến bánh bao, Lâm Mộc thích nhất chính là tiểu long bao(*), nhớ tới hương vị trong trí nhớ, nhịn không được chảy nước miếng.

(*) tiểu long bao [bản edit là quán thang bao, là hình đầu chương]: loại bánh bao nhỏ, có nước súp bên trong.

Xoa xoa nước miếng không tồn tại, Lâm Mộc nghĩ bánh bao cái gì chứ, xem tình hình hiện tại, bánh bao cũng chỉ có thể tưởng tượng mà thôi.

"Vẫn đến chân núi sao?"

Lâm Mộc vừa chỉnh lý rau dại trong tay vừa nói: "Đi, đương nhiên đi, ta đang nghĩ có thể thu hoạch được gì mới không đây."

Bọn họ đem rau dại hái được sắp xếp lại, dùng dây mây buộc cho gọn, tận lực xem Ryland làm culi.

Hai người vừa đi vừa tán gẫu.

"Lâm Mộc, ngươi hiểu biết rất nhiều. Trước kia ngươi ở bộ lạc gì?"

"Bộ lạc của ta?" Lâm Mộc nghĩ tới thế giới kia của mình, cười khổ một tiếng, "Bộ lạc của ta ở một nơi rất xa, ta trở về không được. Bất quá tới được đây cũng tốt." Không có tranh đấu, không có không từ thủ đoạn thương tổn, không có những người làm cho mình thống khổ, bọn họ đã không còn trong sinh mệnh của mình, đúng là quá tốt.

Phil nhìn biểu tình thản nhiên của Lâm Mộc, cảm thấy cậu nhất định có chuyện đau lòng, chẳng lẽ bộ lạc của cậu giống bộ lạc của cậu ta bị du thú tập kích sao, hẳn không phải là nhóm Patrick đi? Cậu nói cậu không thể trở về, có phải do cậu thích du thú cho nên mới không có biện pháp trở về bộ lạc của cậu hay không? Chính cậu ta cũng thích Ryland, cho nên cũng không trở về được. Phil cảm thấy cậu ta hẳn là nên an ủi Lâm Mộc, cho nên cậu ta nắm lấy tay Lâm Mộc, cực kỳ nghiêm túc nói: "Lâm Mộc, đừng đau lòng, ta cũng không thể trở về được nữa. Chúng ta có thể làm bạn."

Lâm Mộc đương nhiên không biết nội dung Phil bổ não, nhưng lại cảm động, "Ừ, chúng ta làm bạn. Nơi này chính là nhà mới của chúng ta."

"Ừ! Nhà mới của chúng ta sẽ rất tốt ."

Ryland vui mừng nhìn giống cái nhà mình lộ ra nụ cười hạnh phúc, hắn chưa từng nghĩ sẽ có được giống cái của chính mình, có được tình yêu của cậu ấy. Cảm tạ thần thú ban ân, hắn còn muốn có bộ lạc của chính mình, hết thảy mọi việc đều sẽ tốt lên.

Lâm Mộc đem trái cây mà Patrick cho cậu chia làm hai cho Phil một nửa, cầm một nửa của mình hung hăng cắn một cái, vừa nhai vừa hỏi Phil cũng đang ăn trái cây: "Phil thích ăn trái cây gì?"

"Ta thích nhất là thủy tinh quả." Nghĩ đến loại hương vị mê người này, quả hồng trong tay không có cách nào so với nó được.

Thủy tinh quả? Nghe tên chắc là loại có hình dáng trong suốt, Lâm Mộc nghĩ trong lòng.

"Thủy tinh quả chỉ kết quả vào mùa đông, màu hồng nhạt. Trái trong suốt giống như băng, cho nên chúng ta còn gọi nó là quả băng. Bởi vì thủy tinh quả chỉ mọc ở rìa huyền nhai*, nhưng lại có dã thú canh giữ, cho nên không dễ dàng hái được. Thú nhân vì lấy lòng giống cái mới hái." Phil có thể ăn được là bởi vì a cha của cậu ta. Nhớ rõ lúc ấy phụ thân làm một việc không tốt, a cha vẫn luôn không để ý tới ông, cho nên phụ thân liền đi hái thủy tinh quả về đưa cho a cha. Phụ thân cũng bởi vì vậy mà bị thương rất nặng, a cha lúc ấy rất đau lòng nhưng cũng vì thế mới tha thứ cho phụ thân. Nghĩ đến a cha cùng phụ thân đã qua đời, trong lòng Phil cảm thấy khổ sở không thôi. Ryland luôn chú ý tới Phil, thấy cậu ta khổ sở, lập tức tiến lên an ủi đem đối phương ôm vào trong ngực, để cho cậu ta tựa vào trong ngực mình, nói cho cậu ta biết, mình là nơi cậu ta dựa vào.

(*) huyền nhai: vách đá dựng đứng.

Lâm Mộc nhìn Phil nói xong biểu tình liền trở nên bi thương, vội vàng nói sang đề tài khác. Cậu nhìn một gốc cây ăn quả, trái trên cây to như quả bóng màu trắng, "Đây là trái gì?"

Ryland ôm Phil trong ngực, "Ngọt ngào quả."

"Ngọt ngào quả? Cùng ngọt quả có cái gì khác nhau?"

"À... Nó ngọt hơn ngọt quả rất nhiều."

Ngọt hơn ngọt quả sao! Nghĩ đến vị ngọt của ngọt quả, so với nó còn ngọt hơn là khái niệm gì, vậy thì trực tiếp ăn đường luôn đi! Nghĩ đến đường, Lâm Mộc liền vui vẻ.

"Phil, trái kia chín chưa?" Nếu chín Lâm Mộc muốn thử xem.

"Ngọt ngào quả, một tháng trước mùa mưa mới chín hẳn. Hơn nữa phải hái khi vỏ của nó chuyển sang màu vàng, nếu qua thời gian đó, vỏ của ngọt ngào quả sẽ trở nên dinh dính, sẽ dẫn đến rất nhiều sâu. Hơn nữa ngọt ngào quả rất kỳ lạ, khi chưa chín thì rất là chua, trừ bỏ người có bảo bảo không ai có thể ăn nổi, mà khi chín thì rất là ngọt. Cũng bởi vì quá ngọt, cho dù là người thích ăn ngọt cũng không thích." Phil bởi vì tò mò, hai loại quả ngọt này đều ăn qua, hiện tại nhớ tới đều đau dạ dày, sao lại có loại quả kỳ quái như vậy.

Lâm Mộc nghe Phil nói xong, rất chua, rất ngọt. "Khi trở về chúng ta sẽ hái một ít."

"Nó chưa chín sẽ rất chua, chẳng lẽ...", Phil như có điều suy nghĩ nhìn bụng Lâm Mộc

Lâm Mộc bị Phil nhìn lập tức đỏ mặt, cậu cùng Patrick ngủ chung với nhau, nhưng bọn họ vô cùng thuần khiết nha, cho dù đôi khi còn có đôi chút cái kia, nhưng vẫn là quan hệ nam nam thuần khiết.

Lâm Mộc vội vàng giải thích, nói: "Ta chỉ là muốn lấy về nghiên cứu một chút, xem có thể nấu ăn hay không." Hy vọng giống như cậu nghĩ.

"Úc, nấu ăn. Chính là chua như vậy nấu có được hay không?" Phil cảm thấy Lâm Mộc biết rất nhiều đồ vật kỳ quái, thật lợi hại.

"Chính là vì nó chua, bất quá hiện tại ta chưa xác định được có đúng như những gì ta nghĩ hay không." Nếu hiệu quả tốt, không phải là cậu có giấm chua thiên nhiên sao? Còn khi ngọt ngào quả chín, vỏ đều dinh dính, vậy hàm lượng đường rất nhiều a! Cho nên loại ngọt ngào quả chính là bảo vật nha.

Ba người đi đến chân núi.

"Núi thật cao a! Đều không nhìn được đỉnh."

"Ừ, chúng ta ở khu vực nhiều núi, ngẫm lại núi non liên miên, thì..." Lâm Mộc còn chưa nói xong Phil liền nói tiếp, "Thì có biết bao nhiêu rau dại a!"

Lâm Mộc vỗ nhẹ đầu Phil, cười mắng: "Thật không có tiền đồ, cũng chỉ biết rau dại."

"Chính là rau dại ăn thật ngon a, so với trái cây còn tốt hơn." Lâm Mộc nghĩ đến trước đây Phil chỉ ăn thịt với trái cây, ân, rau dại so hoa quả ăn ngon hơn hẳn là đúng.

"Chúng ta tách ra đi tìm, ta ở bên này, ngươi bên kia." Nói xong nhìn Ryland có giá trị tồn tại siêu thấp bên cạnh nói, "Ngươi đi cùng Phil là tốt rồi." Chính là Phil lại không đồng ý.

"Để cho Ryland đi cùng với ngươi đi, vạn nhất ngươi gặp nguy hiểm thì làm như thế nào."

Bị Phil nhỏ gầy lo lắng, xem ra hình tượng của cậu là rất yếu ớt.

"Ta chỉ tìm ở một nơi nhỏ, không có gì nguy hiểm." Chỉ phạm vị tìm kiếm của cậu, "Các ngươi cũng không đi quá xa là tốt rồi."

Phil cảm thấy cách cậu không xa, liền gật đầu đáp ứng.

Đi tới nơi ít có người đến, cỏ mọc đặc biệt nhiều. Lâm Mộc nhờ Ryland chặt cho cậu một nhánh cây, vì thế cậu liền bắt đầu hoạt động đào bảo.

Lâm Mộc tay trái cầm cây tay phải cầm đao, tuy rằng Lâm Mộc không sợ Patrick, nhưng không có nghĩa cậu không sợ rắn. Cho dù Patrick đã nói, trên người Lâm Mộc có khí vị của y cho nên sẽ không có con rắn nào dám công kích cậu, Lâm Mộc vẫn thật cẩn thận, để ngừa vạn nhất.

Hai người về cùng lúc, đều là bộ dáng thật cao hứng.

"Phil, nhìn, ta nhặt được năm quả trứng." Trứng này là do Lâm Mộc đẩy bụi cỏ tùng ra nhìn thấy, có loại bằng nắm tay thú nhân. Lâm Mộc không biết loại động vật nào lại đẻ trứng lớn như vậy.

"Lâm Mộc, trứng không thể ăn." Phil đã ăn qua, Ryland bị thương không thể săn bắt, cậu ta  đi tìm thức ăn cũng thấy loại trứng này, cậu ta miễn cưỡng ăn một cái, thiếu chút nữa nôn ra. Hiển nhiên ký ức của Phil đối với trứng không tốt lắm.

"Hắc hắc, ta có thể làm nó ăn thật ngon." Trứng gà luộc, trứng gà xào, canh trứng, mỗi một món đối với cậu bây giờ đều là mỹ vị.

Nghe Lâm Mộc nói có thể ăn liền nhất định ăn thật ngon, hiện tại Phil đối với Lâm Mộc là tin tưởng mù quáng, ở trong lòng cậu ta, không có giống cái nào có thể so sánh với Lâm Mộc.

"Nhìn, ta còn tìm được cái này." Lâm Mộc cầm đồ vật trong tay đưa Phil nhìn, "Đây là cây hành. Nó hơi lớn làm ta không thể tin được." Cao một mét, phải cầm bằng hai tay, khiến Lâm Mộc không thể tin được đó là cây hành, nếu không phải lá rất giống, hương vị cũng giống, Lâm Mộc cũng không dám hái.

"Lâm Mộc, cái này hương vị là lạ, có thể ăn sao?"

"Cái này dùng để làm gia vị, tuyệt đối là thứ tốt." Nói xong nhìn bao đồ làm bằng lá cây trong tay Ryland hỏi, "Phil ngươi tìm được cái gì." Bộ dáng vui vẻ vừa rồi của Phil, nhất định là thu hoạch rất tốt.

"Ta tìm được một ít dược", nói xong tiếp nhận gói lớn trong tay Ryland, mở ra cho Lâm Mộc nhìn. Phil cầm lấy một khối cỡ như quả cầu, màu đỏ sậm, mặt ngoài gồ ghề, không biết là cái gì.

"Cái này là lạt cầu, trước kia thời điểm mùa mưa đến, khi mắc mưa, vu y đều sẽ cho chúng ta ăn cái này, nói có thể khu hàn*. Hơn nữa khi ăn xong trong bụng rất ấm áp, nhưng mà hương vị rất nồng." Nói xong tựa hồ nghĩ tới hương vị kia, cậu ta lập tức nhíu mày.

[*] khu hàn: khu = đuổi, xua, lùa; hàn: lạnh => xua tan cái lạnh (chú thích của editor)

Lâm Mộc nghe Phil miêu tả thứ này, trong lòng nghi hoặc, nghe thế nào cũng giống như đang nói tới gừng a. Cậu tiếp nhận một củ, cắt ra, một cỗ hương vị quen thuộc bay vào mũi. Là gừng! Cho dù thay đổi hình dạng nhưng bản chất vẫn là gừng. Lâm Mộc cao hứng cực kỳ, hôm nay thu hoạch thật nhiều. Hiện tại có cây hành với gừng, những thứ khác cũng có thể chờ mong.

"Phil, chúng ta đi lấy nhiều... lạt cầu trở về. Ha ha, bữa trưa hôm nay chúng ta có thể ăn ngon rồi."

"Lạt cầu có rất nhiều, nhưng mà không có cách nào lấy về thêm." Phil nhìn hai tay Ryland tràn đầy có chút phát sầu.

Lâm Mộc nhìn một đống bên chân mình, đúng là rất phiền toái, "Những cái này để Ryland cầm, lạt cầu chúng ta ôm đi."

"Ân."

Cho nên hiện tại Ryland liền thành cái dạng này, trên cổ treo rau dại, trong ngực ôm cây hành cùng trứng, hơn nữa còn có thảo dược của Phil.

Bộ dáng buồn cười chọc cho hai người cười không ngừng.

Khi quay về Lâm Mộc còn hái một ít ngọt ngào quả, thắng lợi trở về!

-Hết chương 15-

(*) Cây tề thái (bản edit là tể thái nhưng mình chỉ tìm được tề thái thôi): mọc hoang ở miền Bắc VN, nhiều nhất ở vùng Sapa (Lào Cai), Ninh Bình, Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Nội. Có tác dụng cầm máu, chữa sốt, lợi tiểu,...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro