Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23 Phiên ngoại (H)

Hôm nay chính là sinh thần Vương thiếu hiệp người vẫn tự xưng thiên hạ đệ nhị võ lâm cao thủ. Cách đó không lâu Vương thiếu hiệp đã đề nghị với Vương gia nhà mình rằng ngày sinh thần của hắn , hắn muốn y chỉ mặc trung y không mặc quần đứng dưới gốc hoa đào lớn nhất ở bờ hồ dưới ánh trăng vàng nhạt mà múa kiếm cho hắn xem.

Vương gia có hơi thẹn không muốn làm nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui vẫn không tìm được món lễ vật nào tốt để tặng cho hắn, y đành thuận theo. Đêm nay trăng sáng vô cùng y uống vào vài chung rượu để cảm thấy bớt thẹn . Y đặt chung rượu xuống bàn dùng khinh công bay đến gốc hoa đào lớn nhất nơi Vương Nhất Bác đang ở một bên đợi chờ được xem màn trình diễn mừng sinh thần của chính mình. Hắn nhìn thấy y chậm rãi trút hết xiêm trên người chỉ để lại duy nhất trung y màu đỏ thẫm kể cả quần trong cũng cởi ra bị y bỏ lại nằm trơ trọi trên nền đất. 

Y nâng kiếm lên dưới ánh trăng lưu loát múa một bài múa kiếm độc nhất vô nhị dành tặng cho người y tâm tâm niệm niệm. 

Mỗi lần y dùng tới động tác chân hai vạt áo bay lên làm lộ cảnh xuân phơi phới như ẩn như hiện ở bên trong khiến cho lòng Vương Nhất Bác như có kiến bò phân thân ở giữa hai chân đã cứng rắn tự bao giờ, cũng giống như Tiêu Chiến hắn chỉ mặc mỗi trung y và cũng không hề mặc quần vì vậy phân thân cương cứng chỉa thẳng ra ngoài không thể nào bị tà áo che giấu được.

Hắn hận không thể nhào đến vồ lấy Tiêu Chiến mà ngay lập tức khi dễ y khiến y vừa sung sướng rên rỉ vừa ngọt ngào năng nỉ hắn đừng mạnh như vậy, nhẹ một chút chỉ nghĩ đến đây mà phân thân hắn tự động lớn thêm một vòng, nhưng mà hắn lại muốn xem hết bài múa nên rất nhẫn nhịn quyết định xem đến cuối cùng.

Dưới ánh trăng nơi gốc cây hoa đào to lớn một thân ảnh nam nhân lả lướt vung kiếm vô cùng đẹp mắt động tác dứt khoát hữu lực lại vô cùng uyển chuyển nhưng vì y phục trên người nam nhân nọ vô cùng thiếu thốn nên khiến cho bài múa của y không chỉ đẹp mà còn có phần dâm mỹ.

Tiêu Chiến kết thúc bài múa mang theo kiếm chậm rãi tiến về phía Vương Nhất Bác vẫn luôn đứng xem. Y vòng ra phía sau lưng hắn , đem kiếm kề vào cổ hắn , chỉ cần hắn nhúc nhích một chút chắc chắn trên cổ sẽ có một vết cắt ngay lập tức.

Tiêu Chiến tà mị thả hơi vào lỗ tai Vương Nhất Bác không chỉ vậy còn le lưỡi liếm liếm vành tai hắn sau đó nói "Đừng động đậy , nếu không ta giết"

Vương Nhất Bác nhếch mép cười  "Được. Không động"

"Vương thiếu hiệp thấy tại hạ múa kiếm thế nào có đẹp mắt không?"

"Đẹp mắt. Vô cùng đẹp mắt"

"Ta biết, bởi vì ta thấy được tiểu huynh đệ của Vương thiếu hiệp đã dựng thẳng lên rồi, ở đây này"

Tiêu Chiến ở phía sau vòng một tay lên trước luồng vào vạt áo trung y sờ lên phân thân cương cứng nóng hổi của hắn, lưu loát mà tuốt lộng, còn một tay vẫn giữ mũi kiếm kề ngay vào yết hầu của hắn, kích thích kiểu này khiến hắn thích đến xuýt chút nữa là buông bỏ đầu hàng nhưng mà chỉ là xuýt thôi hắn vẫn cầm cự được. Nháy mắt trước khi bản thân bị lộng đến cao trào Vương Nhất Bác đưa cổ về phía mũi kiếm đang kề ngay yết hầu của chính mình, Tiêu Chiến thấy được hốt hoảng đem kiếm kéo ra xa tránh khỏi cổ hắn. 

Vương Nhất Bác đắc ý cười nháy mắt xoay người đối diện với y dùng môi mình chạm nhẹ vào môi y sau đó trong chớp mắt đoạt được thanh kiếm từ tay y.

"Roẹt Roẹt"

Dây cột của trung y trên người Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác khéo léo dùng kiếm chém đứt, hai vạt áo không có gì níu giữ nhanh chóng bung ra lộ ra cảnh xuân phơi phới ở bên trong. Vương Nhất Bác không chần chừ thêm nữa quăn đi thanh kiếm nhào đến ôm lấy Tiêu Chiến ấn y đập lưng vào thân cây. Hắn mạnh mẽ hôn lên môi y, luồng lưỡi vào bên trong khoang miệng y mà oanh tạc, mỗi một nơi bên trong khoang miệng của y đều được hắn thăm hỏi qua, lưu luyến vô cùng. Hắn hôn y đến mức y cảm thấy mềm cả chân kích thích vô cùng đặt biệt là khi phân thân của y và hắn đang ở bên dưới không ngừng chọc phá lẫn nhau.

Vương Nhất Bác rời đôi môi ngọt ngào như mật của Tiêu Chiến ra sau đó dùng ngón tay nhu tình lau đi nước bọt vì nụ hôn lúc nãy mà tràn ra khỏi bờ môi y. Hắn dùng chất giọng trầm khàn vốn dĩ đã vô cùng gợi cảm bây giờ lại thêm đã nhuốm màu dục vọng hắn chỉ gọi tên y mà đã khiến tính khí của y lớn thêm một vòng cả người như được tiếp thêm xuân dược.

"Mỹ nhân ca ca ~~ Mỹ nhân ca ca ~~ Huynh rất đẹp, rất quyến rũ, đêm nay đệ nhất định làm huynh đến sáng a."

Tiêu Chiến vòng tay lên cổ hắn cắn cắn bờ môi hơi sưng vì nụ hôn lúc nãy câu dẫn vô cùng đáp "Đệ muốn chơi bao lâu cũng được, hôm nay lão tử chơi với đệ tới cùng"

Vương Nhất Bác đáp "Được. Là huynh nói đấy nhé"

Dứt lời hắn ôm lấy y, đẩy lưng y dựa vào thân cây, một tay luồng ra sau mà mặc sức xoa bóp mông to tròn căng tràn như quả đào chính mọng của y, một tay chạm vào  phân thân tuy đã cương cứng nhưng vẫn nhỏ hơn của hắn mà vuốt ve tuốt lộng. Bờ môi hắn hôn liếm mút mát cần cổ thon dài của y , mút mạnh vào ngay yết hầu của y khiến y không kiềm nén được mà bật ra thanh âm rên rỉ dụ nhân. 

Bên dưới Vương Nhất Bác vẫn hoạt động hai tay như cũ còn bên trên đã nhẹ nhàn di chuyển nụ hôn từ chiếc cổ xinh đẹp xuống bờ vai mịn màng rồi ở tại bờ ngực trắng mịn của y mà để lại không ít dấu hôn. Hắn ngậm vào một bên đầu nhũ của y mà day mút gặm cắn khoái cảm đột ngột tập kích y từ trên lẫn dưới khiến y thoả mãn rên rỉ không ngừng, nơi đây sẽ không ai nghe thấy y rên rỉ, cũng không ai nhìn thấy bọn họ đang ân ái với nhau dưới ánh trăng giữa những gốc hoa đào. Y cảm thấy bị kích thích và sung sướng đến mức nước mắt không kiềm được mà chảy ra ngoài chính là nước mắt của khoái cảm và hạnh phúc.

Vương Nhất Bác cả đời này người nam nhân mạnh mẽ kiên cường như ta chỉ nguyện ý duy nhất nằm dưới thân đệ mà rên rỉ cầu hoan chỉ duy nhất là đệ bởi vì ta yêu đệ.

"Nhất Bác ~"

"Nhất Bác~~"

"Nhất Bác ~"

"Nhất Bác~~"

Thanh âm của Tiêu Chiến vốn đã rất dễ nghe bây giờ bị nhuốm thêm sắc tình y chỉ gọi tên hắn mà hắn giống như được tiêm vào người xuân dược cực mạnh vậy suýt chút nữa đã không kiềm chế được bản thân mà mặc kệ chưa chuẩn bị nơi kia mà đè y ra thoả sức mà đỉnh lộng, cũng may định lực của hắn tốt đấy.

Vương Nhất Bác di chuyển nụ hôn xuống vùng bụng phẳng lì các múi cơ non nớt của Tiêu Chiến mà liếm mút. Hắn buông tay đang nắm lấy phân thân của y ra luồng ra sau nắn bóp bên mông còn lại của Tiêu Chiến. Sau đó y quỳ xuống ngậm vào phân thân của người kia từng chút từng chút cho đến khi ngậm gần hết phân thân y vào miệng. Phân thân y có mùi tanh nồng nhưng không hiểu sau hắn lại thấy rất thích mùi vị này chắc là vì hắn nhìn thấy bộ dạng sung sướng đến mê mang đôi mắt ngập nước , đôi má đỏ bừng, đôi môi sưng đỏ khép mở không ngừng buông ra âm thanh nỉ non cùng với tiếng thở dốc không ngừng sắp bắn của y khi hắn ngậm vào phân thân của y mà mút mát . Hắn không ngừng phun ra nuốt vào thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi ấn ấn lên đỉnh dương vật của y , mặc dù kích thước phân thân của y có nhỏ hơn hắn thật nhưng mà hắn ngậm vào mút mát hồi lâu cũng có chút mỏi . Phát giác Tiêu Chiến sắp bắn ra, hắn mút vào thật mạnh nuốt hết đám con cháu dòng tộc họ Tiêu vào trong bụng . Hắn đứng dậy cởi đi trung y của bản thân và Tiêu Chiến trải ra trên đất sau đó đỡ lấy để y nằm xuống. 

Tiêu Chiến mơ màng nói "Chúng ta vào trong phòng có được không? "

Vương Nhất Bác cuối xuống hôn lên môi y lắc đầu cười "Không được , đệ muốn làm huynh dưới ánh trăng này. Muốn nhờ ánh trăng để thấy được bộ dạng câu nhân quyến rũ nhất của huynh"

Dứt lời hắn đem ngón trỏ đã được hắn thoa cao dược tiến vào huyệt động của y nhẹ nhàn khuyếch trương. Cao dược này là do Lâm An lén lút mà điều chế giúp bôi  trơn, làm mềm huyệt động dễ dàng , không những vậy nó còn chứa thêm một ít xuân dược ở bên trong khiến cho mỗi lần giao hoan y sẽ cực kỳ mẫm cảm chảy ra rất nhiều nước cũng như bảo vệ nơi đó của y không để vì hoạt động quá kịch liệt mà khiến y bị thương.

Vương Nhất Bác chăm chú quan sát bộ dạng Tiêu Chiến bị tình dục chi phối khi hắn không ngừng ra ra vào vào bên trong người y bằng 4 ngón tay.

Tiêu Chiến nỉ non "Nhất Bác ~~~ Đệ cho ta ~~ Nhất Bác ~~~ Đệ vào đi mà ~~~ Nhất Bác ~~~"

Lúc phân thân của Vương thiếu hiệp tiến vào lút cán, Tứ Vương gia nức nở khóc lên. Hắn cuối xuống liếm hết những giọt nước mắt mặn đắng của y vào miệng  ngọt giọng dụ dỗ "Thả lỏng một chút. Nơi đó của huynh siết đệ rất đau nè. Thả lỏng đi. Nếu mà siết nữa nơi đó của đệ bị đứt. Tính phúc nữa đời sau của huynh ai sẽ lo đây? Hum?"

Tiêu Chiến nức nở "Đệ.... Đệ thiếu đánh...."

Vương Nhất Bác hôn lên đôi môi sắp  buông lời mắng mình kia ở phía dưới chậm rãi luật động. Hắn ra vào có trật tự 9 nông một sâu, mỗi lần sâu đều cố ý đỉnh qua điểm mẫm cảm bên trong người y khiến y bị kích thích đến run rẩy cả người.

"Nhất Bác ~~ Nhất Bác ~~ Chậm một chút ~~ Chậm một chút ~~~Nhất Bác ~~~Nhất Bác"

Vương Nhất Bác ôm lấy người y phóng xuất vào bên trong người y lần đầu tiên. Y vừa mệt nhọc nghĩ ngơi chưa được bao lâu đã bị hắn  lật người lại nâng mông y lên bắt đầu tiến vào từ phía sau người y. Hắn lại một lần nữa mạnh mẽ như một con hổ không ngừng thúc mạnh vào người y, rất nhanh, rất mạnh mẽ, một lần nữa y lại bị hắn nhấn chìm vào bể dục vọng không thấy lối thoát chỉ có thể không ngừng thở dốc rên rỉ nỉ non mãi không thôi. Đêm đó hắn còn ôm y trở về phòng làm thêm hai lần nữa đến khi tay chân y không còn dù chỉ một chút sức hắn mới mềm lòng mà phóng xuất lần cuối vào bên tròn người y rồi chu đáo làm sạch nơi đó của y, lau sạch thân thể cả hai người rồi mới ôm lấy y chìm vào giấc mộng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro