Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên Ngoại Một: Suối Nước Nóng Tình Lữ Thượng

"Duẫn Anh, chị đã dặn chủ quán chuẩn bị thuốc tắm cho em, em vừa khôi phục, ngâm nhiều lâu chút rất tốt" tiếng Chung Tử Thanh nhàn nhạt từ bên ngoài truyền vào, Hoắc Duẫn Anh khẽ dạ, cũng mặc kệ đối phương có nghe được hay không, nàng hiện tại chỉ muốn uể oải ngâm trong suối nước nóng không muốn đi ra.

Từ sau khi tỉnh lại, Hoắc Duẫn Anh liền bị mấy người này quấn lấy không thả, nói là nàng hôn mê đã ba năm, bọn họ chờ nàng ba năm, thật vất vả mới tỉnh lại, vô luận nói như thế cũng phải bồi các nàng nhiều một chút. Hoắc Duẫn Anh kỳ thật không nghĩ mình có thể tỉnh lại, nàng lúc ấy liền đã hạ quyết tâm, cho dù mình chết đi, cũng không thể liên luỵ các nàng

Nhưng hôm nay, một lần nữa tỉnh lại sau ba năm hôn mê, tóc lúc trước cạo đi giờ dài tới hông, từ tay chân có chút không nhanh nhẹn, những chỗ khác tựa hồ không có quan hệ gì, chỉ bất quá lưu lại một vết sẹo ở xương sườn. Hoắc Duẫn Anh nhắm mắt lại, an tĩnh hít thở, hôm nay sinh nhật của nàng, đúng lúc 30 tuổi, một ngày không kém, kỳ thật Hoắc Duẫn Anh rất sợ ngày này, dù sao lời nói năm đó vẫn không thể thoát khỏi lòng của nàng được, sống không quá 30, nàng đã từng tin là thật, nhưng hôm nay, tựa hồ trải qua ba năm sau vụ tai nạn kia, ngược lại là bình ổn, mình không có bệnh gì, sau khi thương thế thân thể không có cải biến, mình vẫn cùng năm người kia dây dưa không rõ. Hoắc Duẫn Anh đã từng nghĩ nên xử lý mối quan hệ này thế nào, thế nhưng năm người kia ở ba năm thay đổi quá nhiều, để cho mình không mò được thái độ của bọn họ là thế nào.

Từ khi tỉnh lại đến bây giờ đã qua ba tháng, các nàng ngoại trừ ngẫu nhiên hôn mình, không có làm hành động quá phận nào, có phải là ba năm qua đi, quan hệ của mình với các nàng đã thành bằng hữu sao ? Hoắc Duẫn Anh suy nghĩ miên man, có chút vui mừng lại có chút thất lạc không nói nên lời. Nàng cúi đầu, ngâm mình trong suối nước nóng ngủ gật.

Cho nên nàng cũng không có phát hiện, ở thời điểm này, cửa phòng bị lặng yên mở ra. Gian phòng này vốn chính là dành riêng cho nàng, cho nên cũng sẽ không có người vào, Hoắc Duẫn Anh không phá thiện tiếng bước chân làm nước lay động, Hoắc Duẫn Anh mở mắt ra, liền thấy Ấn Sư Mân, Ấn Kỷ Tuyền, Diệp Lê San, Hoắc Sở Lan, liền ngay cả Chung Tử Thanh cũng đi qua, mấy người quấn khăn tắm màu trắng, một mặt theo lẽ thường bởi vì ngâm suối nước nóng mà bước vào, hoàn toàn không để ý biểu lộ kinh ngạc của mình/

"Ủa...các chị? đây là làm gì ?" Hoắc Duẫn Anh đỏ mặt hỏi, bởi vì so với những người kia còn quấn khăn tắm, mình đang ở trạng thái không mặc gì, không khỏi có chút xấu hổ.

"Duẫn Anh rất quá đáng, một mình ở đây hưởng thụ. sao hả, làm sao, không để tụi chị tham gia hả?" Ấn Kỷ Tuyền nâng cằm Hoắc Duẫn Anh, một mặt có cảm giác như em dám làm gì chị không, nghĩ đến hai người vừa mới quen nhau, mình còn cảm thấy nàng là đứng đắn cấm dục, Hoắc Duẫn Anh hiện tại thật muốn tát chính mình một tay.

"A, vậy mọi người đi bar, em muốn đi ra ngoài" Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình lại tiếp tục chờ đợi, nhất định sẽ xảy ra chuyện, loai cảm giác này tựa như game xịt sâu trên điện thoại, một mình ở trên đường đi lại, coi là ở chỗ không người trong bụi cỏ bỗng nhiên xuất hiện năm người đem nàng bọc lấy.

"Duẫn Anh, em nên ngâm nước lâu một chút mới tốt, xương cốt trên người em quá lâu không hoạt động" Chung Tử Thanh lúc này ngược lại lên tiếng, thấy nàng nói như vậy, còn nhẹ nhàng nắm cổ tay của mình, Hoắc Duẫn Anh tự nhiên không có lý do rời đi. Nàng cẩn thận từng li từng tí cuộn thành một đoàn, chưa bao giờ nhu nhược như thế, thỉnh thoảng ngắm năm người vui vẻ trò chuyện, đột nhiên cảm thấy được chính mình có phải bị xem nhẹ rồi không ?

"Cái kia....các người...có tìm đối tượng mới không?" Hoắc Duẫn Anh mặc dù biết mình không nên hỏi như vậy, nhưng quan hệ hiện tại của nàng đối với bọn họ thực sự không nhìn rõ. Nàng cảm thấy chính mình hẳn là nói ra lời chia tay mà ba năm trước chưa kịp nói, thế nhưng là...vì cái gì nàng hỏi xong, năm người đều dùng ánh mắt hung thần án sát nhìn mình.

"Duẫn Anh, em đây ý gì?" quả nhiên Diệp Lê San bình thường tính tình tốt nhất thật sự tức giận " Duẫn Anh, sẽ không cho là tụi chị đi tìm người khác chứ ? nếu như em thật sự nghĩ như vậy, cô cô sẽ rất khó chịu"

Hoắc Sở Lan hiểu rõ Hoắc Duẫn Anh nhất, cũng biết vì sao nàng lại hỏi như vậy, kỳ thật bọn họ làm như vậy là cố ý. Dù sao có chút chuyện, nhất định phải để Hoắc Duẫn Anh tự mình nói ra mới tốt.

"Không phải, em chẳng qua là cảm thấy đối với mọi người không công bằng. em..em chỉ có một mình, nhưng mọi người lại không như vậy, moi người có rất nhiều cơ hội, em không muốn trễ nải mọi người" tiếng Hoắc Duẫn Anh càng nói càng nhỏ, thấy nàng áy náy cúi đầu, mấy người đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên cảm giác được, so với ngoài miệng giải thích, có lẽ trực tiếp hành động có sức thuyết phục hơn.

"Duẫn Anh, có phải em lại suy nghĩ lung tung rồi không ? xem ra cần khiến em mệt mỏi một chút, không nghĩ lung tung mới tốt" Ấn Sư Mân thấp giọng nói, đã tiến tới trực tiếp hôn cánh môi hé mở của Hoắc Duẫn Anh, nụ hôn sau ba năm, Hoắc Duẫn Anh đầu tiên là sững sờ, sau đó phát hiện những người khác còn ở đây, sắc mặt so với trước đây càng đỏ hơn. Nhưng Ấn Sư Mân hôn quá cường thế, nàng không ngừng dùng đầu lưỡi quét lấy trên dưới môi mình, Hoắc Duẫn Anh bị nàng hôn đến choáng váng, chờ lấy lại tinh thần, thân thể đã bị mấy người khiêng ra ao nước, đặt lên tấm nệm mềm mại.

"Không phải, mọi người..." Hoắc Duẫn Anh nhìn năm người, ngờ nghệch suy nghĩ cũng biết bọn họ muốn làm gì. Hoắc Duẫn Anh có chút sợ hãi nhìn bọn họ, Diệp Lê San lựa chọn làm như không thấy, ngón tay sờ bụng dưới của Hoắc Duẫn Anh, ở trên rốn nàng xoay mấy vòng, mà Chung Tử Thanh ghé bên một chân khác của nàng, sờ lấy vết sẹo bên xương sườn, cúi đầu hôn lên.

"Ừm....đừng...mọi người....ô..." Hoắc Duẫn Anh còn nghĩ nói đừng như vậy, dù sao chơi tập thể cũng có chút xấu hổ một chút, nàng nhiều lắm chỉ xem ba cô gái cùng với nhau, số lần xem cảnh này chỉ hai lần...đây là hiện thực không phải phim người lớn a.

"Duẫn Anh, đừng sợ sẽ không làm em đau" Ấn Kỷ Tuyền xoa ngực đầy đặn của Hoắc Duẫn Anh, thanh âm đã khàn khàn, nàng biết Hoắc Duẫn Anh có bao nhiêu mẫn cảm, dù ngoài miệng nói không muốn, nhưng đỉnh ngực đã cứng rắn. Sờ lấy thịt châu khả ái nhỏ nhắn kia, Ấn Kỷ Tuyền luôn cảm thấy ngực Hoắc Duẫn Anh bởi vì ba năm hôn mê mà thu nhỏ lại, bất quả cảm giác sờ trong tay vẫn rất tốt.

"Duẫn Anh, tụi chị chỉ muốn em thật vui vẻ" Ấn Sư Mân nhìn thấy hai con ngươi của Hoắc Duẫn Anh vì quá xấu hổ mà phủ một tầng hơi nước, chậm rãi hôn lên mắt nàng, lại hôn lên bờ môi nàng. Nhìn thấy bọn họ thành thạo động thủ như thế, Hoắc Sở Lan nhìn trái xem phải phát hiện căn bản không có chỗ cho mình, nàng bậm bậm môi, cảm thấy mình chỉ nhìn cảnh này, chân tâm đã sớm ẩm ướt. Hoắc Sở Lan ngắm nhìn chân dài trắng nõn của Hoắc Duẫn Anh, nhìn cánh tay thon dài, quỳ ở một bên hôn lên.

chân Hoắc Duẫn Anh thon dài cùng thân cao, không quá tương xứng, rõ ràng vóc dáng cao như vậy, thế nhưng chân lại rất nhỏ. Nhất là ngón chân, ngón chân của nàng không phải loại dài, mà là mượt mà nhỏ nhắn, như trẻ con. Ngậm từng cái trong miệng, giống như kẹo đường thật sự rất dễ chịu. Hoắc Duẫn Anh từ từ nhắm mắt say mê gặm cắn ngón chân Hoắc Duẫn Anh, thỉnh thoảng dùng tay sờ lòng bàn chân của nàng, Hoắc Duẫn Anh sẽ nức nở, dùng sức nắm chặt nệm dưới thân.

Nàng thật không nghĩ mọi người sẽ...sẽ cùng một chỗ làm mình. dù đã từng cùng Ấn Sư Mân, Ấn Kỷ Tuyền còn có Diệp Lê San đồng thời làm qua, thế nhưng mà... Chung Tử Thanh cùng Hoắc Sở Lan...vì cái gì...

Cho dù trong lòng có nhiều suy nghĩ như vậy, nhưng khoái cảm thân thể càng ngày càng mãnh liệt, cơ hồ nhắm mắt muốn đem ý chí của nàng nuốt chửng. Chân tâm đã sớm ngay từ đầu ướt đẫm, lại bởi vì ba năm chưa làm qua, dường như dục vọng ngủ say trong nháy mắt bị đánh thức. Thân thể mẫn cảm không ra bộ dáng, hết lần này đến lần khác chỗ mẫn cảm đều bị chiếu cố đồng thời.

Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình tựa như cá nằm trên lò lửa, căn bản không có cách nào động đậy, chỉ có thể mặc bọn họ xâm lược. dục vọng giống như hồng thuỷ phá đê từ bốn phương tám hướng trào ra, cho dù không muốn thừa nhận, trong lòng Hoắc Duẫn Anh đang kêu gào.

Nàng muốn biết ba năm qua đi, mình đối với bọn họ có còn lực hấp dẫn hay không. Nghĩ cho bọn họ, để bọn họ hung hăng làm mình, dù bị làm hư cũng được, tốt nhất đem toàn bộ Hoắc Duẫn Anh cướp đi mới tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro