Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 71:


"Duẫn Anh, một hồi nữa bữa sáng sẽ nguội" sáng sớm hình ảnh tập mãi thành thói quen lại xuất hiện. dù cho những chuyện này lặp lại mỗi ngày, nhưng Diệp Lê San không hề cảm thấy phiền phức, ngược lại mười phần hưởng thụ gọi Hoắc Duẫn Anh rời giường. Hai người đã xác lập quan hệ được nửa tháng, trong thời gian này, Diệp Lê San mới rốt cuộc minh bạch sự khác biệt giữa người yêu và bạn giường.

Mình mặc dù không có thay đổi gì, thế nhưng Hoắc Duẫn Anh lại càng thêm ngon miệng, trực tiếp biểu hiện nhất là ở trên giường. Nghĩ đến yêu tinh mỗi tối sẽ quấn lấy mình, ôm mình. Diệp Lê San chính là cảm thấy mình đã khai sinh ra một thói quen, nhưng bây giờ nàng mới hiểu được, yêu quá mức một người, sẽ thời thời khắc khắc muốn chạm vào nàng, thấy được nàng chỉ ở trước mặt mình mới có biểu hiện này.

"A San, ở nhà với em đi" Hoắc Duẫn Anh lười, nhất là tối hôm qua làm đến nửa đêm sẽ càng thêm lười. Thấy nàng từ trong chăn duỗi ra hai tay, mơ mơ màng màng sờ soạng muốn mình ôm nàng. Trên người nàng có vết tích cũ mới không đồng nhất, là ấn ký mình lưu lại. Dạng nũng nịu thế này, Diệp Lê San tự nhiên không thể cự tuyệt. Bất quá...nàng đã nửa tháng không đến quán cà phê, hôm nay dù sao cũng phải đi xem một chút.

"Duẫn Anh, chị sẽ mau chóng trở về với em" Diệp Lê San hôn gương mặt Hoắc Duẫn Anh một cái, thấy nàng nói như vậy, Hoắc Duẫn Anh tự nhiên sẽ không hồ nháo. Nàng nghĩ nghĩ, mình tựa hồ cũng có hơn một tháng không đi quán bar xem xét. không biết An Thất Thất đang làm cái gì, mình ngay cả bạn gái mới của cô ấy cũng chưa gặp qua, đừng bảo là mấy cô bé sinh viên đại học nha ? nghĩ như vậy, Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình phải mau mau đến gặp An Thất Thất mới đúng

"Chị đi đi, em cũng đi quán bar một chuyến"

"Không cho phép uống rượu"

"Biết, không uống là được mà"

Hoắc Duẫn Anh cười nói xong, cũng đứng dậy đi phòng tắm, thời gian hai người tự do, đương nhiên phải cùng nhau ăn sáng, Hoắc Duẫn Anh lái xe đưa Diệp Lê San đến quán cà phê trước, rồi mới lái xe về quán bar. Buổi chiều quán bar đương nhiên vắng vẻ, không có ai, cũng chỉ có mấy nhân viên vụn vặt lẻ tẻ, Hoắc Duẫn Anh hỏi An Thất Thất đang ở đâu, đối phương chỉ phòng, Hoắc Duẫn Anh gật đầu đi vào.

Nàng vốn cho rằng chỉ có An Thất Thất, ai ngờ vừa đẩy cửa ra liền thấy hình ảnh không thích hợp. Loại sự tình này đều là mình thường đóng chính, nhưng Hoắc Duẫn Anh không nghĩ tới, mình có một ngày sẽ nhìn thấy hình ảnh An Thất Thất cùng người khác lên giường.

Người bị An Thất Thất đè dưới thân liếc nhìn dáng dấp có thể miễn cưỡng đoán là phụ nữ, nhưng ánh mắt cùng bộ dáng lại có khí tức phong trần. Hoắc Duẫn Anh không có tránh né, càng không đỏ mặt, ngược lại tâm bình khí hoà tựa cửa thưởng thức một hồi, luôn cảm thấy người này kêu rên quá phô trương, âm thanh lớn, không có tình cảm, hoàn toàn là bắt chước tiếng rên trong những phim Nhật Bản. Mà lại nói, Tiểu An Tử không phải luôn là thụ sao?

"Uy, Hoắc Duẫn Anh, người đàn bà đáng chết này, chị xem đủ chưa" An Thất Thất cảm thấy mình hôm nay đúng là vận rủi, thật vất vả mới sáng sớm vận động, thế mà còn bị Hoắc Duẫn Anh phá đám. Mà cái con người chết bầm này còn đứng ở cửa nhìn ngắm. An Thất Thất vội vàng kéo chăn mềm che dưới thân của mình cùng bạn gái, một mặt tức giận nhìn vẻ mặt tươi cười của Hoắc Duẫn Anh.

"Cản cái gì, cô còn không thèm đóng cửa, là thích để cho tôi xem không phải sao?" Hoắc Duẫn Anh liếc An Thất Thất, nghênh ngang đi vào, An Thất Thất biết Hoắc Duẫn Anh là người không có sĩ diện, nàng nhặt quần áo lên mặt xong, một mặt dục cầu bất mãn cũng không thể làm gì thêm. Việc này nếu xảy ra với người khác, nàng tuyệt đối sẽ cho người đó một cái bạt tay, thế nhưng mà...người tới quấy rối là Hoắc Duẫn Anh, nàng không dám, cũng không thể làm như vậy. Nếu làm thật, cô gái có trái tim pha lê này không chừng vu cáo mình khi dễ cô ta.

"Bà chủ, chị rốt cuộc bò về rồi hả? nếu điện thoại của chị không thể liên lạc, tôi tưởng rằng chị đã chết rồi"

"Tiểu An Tử, cô liền biết rủa tôi, muốn tôi chết, còn chưa sớm vậy đâu" Hoắc Duẫn Anh nói xong, cô gái ở trên giường cũng đã mặc quần áo tử tế. Cô ta đứng trước mặt Hoắc Duẫn Anh, thân mật kéo cánh tay An Thất Thất. Động tác này cơ hồ là tuyên bố chủ quyền, nhất là biểu lộ của cô gái, có mấy phần khiêu khích

Hoắc Duẫn Anh buồn bực, chẳng lẽ ả này xem mình là tình địch rồi sao ? hiểu lầm, thiên đại hiểu lầm, nàng đối với An Thất Thất không hề có tâm tư khác.

"Vị tiểu thư này là ?" Hoắc Duẫn Anh cười hỏi, nàng vô thức rút điếu thuốc ra nhóm lửa, có thể nghĩ đến Diệp Lê San không cho nàng hút thuốc liền hơi cứng đờ. Nhưng dù sao cũng là đốt thuốc, lúc này dập tắt cũng quá ngu đi. Vì mặt mũi, Hoắc Duẫn Anh ngậm lấy điếu thuốc nhưng không hút, như một đại gia ngồi trên ghế salon.

"Bà chủ, đây là bạn gái của tôi, Tử Diệp Nam "

"A, bạn gái a"

"Xin chào, Hoắc tiểu thư"

Cô gái nghe An Thất Thất giới thiệu, có chút hài lòng cười lên, thấy cô ta giơ tay, Hoắc Duẫn Anh cho An Thất Thất chút mặt mũi, liền bắt tay cô ta. Hai người cười không nói, ngầm hiểu lẫn nhau, ngược lại An Thất Thất cười ngốc nghếch ngu đần, cái gì cũng không hiểu.

"Tiểu An Tử, đi điều chế cho tôi một ly đi"

"Bà chủ, chị vừa tới đã sai tôi"

"Làm sao ? không đi hả?"

"Được được được, tôi liền đi"

An Thất Thất trợn mắt, lại vẫn nghe lời đi pha rượu. thấy nàng rời đi, nụ cười trên mặt Hoắc Duẫn Anh cũng tiêu tan. Nàng vẫn thật không ngờ tới, mình bất quá mấy ngày không chú ý tới An Thất Thất, tên này lại tìm được một người bạn gái cặn bã. Tử Diệp Nam người khác không biết nhưng nàng thì biết rõ, vốn cũng không phải người trong giới, ở quán rượu có chút nổi tiếng, đoá hoa giao tiếp, ngẫu nhiên....cũng làm chút mua bán hàng hoá. Cái gọi là đi hàng, chính là loại thuốc bất hợp pháp.

"Không biết nhân viên của tôi có gì đặc biệt, có thể hấp dẫn được Tử tiểu thư" Hoắc Duẫn Anh cười hỏi, nàng coi An Thất Thất như em gái, cho nên nếu có gì không sạch sẽ tiến vào nhà mình, nàng ngược lại sẽ rất phiền muộn.

"Thất Thất rất hiền lành, nàng đã cứu tôi"

"Cho nên , trọng điểm của Tử tiểu thư là vì cô ấy cứu cô ?"

"Xem ra Hoắc lão bản không hài lòng với tôi" Tử Diệp Nam nhẹ nói, liên quan tới thanh danh của Hoắc Duẫn Anh, nàng cũng từng nghe qua. Chủ của chuỗi khách sạn, giá trị bản thân cũng không nhỏ, ở trong giới là hoa hồ điệp, nổi tiếng cặn bạ, nhưng bởi vì gương mặt này, coi như cặn bã thế nào, vẫn không có ít nam nam nữ nữ hy vọng lọt vào mắt của cô ta.

"Không ai thích trong nhà bay vào con ruồi hết" Hoắc Duẫn Anh bình thường dễ dãi, chỉ khi nghiêm túc tuyệt không dễ chơi. Thấy nàng ngồi trên ghế salon, từ dưới nhìn mình, cho dù ở vị trí nào, tầm mắt của nàng vẫn sắc bén như cũ, để Tử Diệp Nam có chút do dự. Cô ta thật vất vả trốn khỏi chỗ của Đái Thư Bạch, hiện nay có rất nhiều người truy giết ả, nơi này là nơi tốt nhất để ẩn thân, mà An Thất Thất có thể bảo vệ ả, thứ mà người khác không cho được.

"Hoắc bà chủ, Thất Thất là người tốt, nàng đã cứu tôi, tôi muốn ở bên cạnh nàng. Nếu như lúc trước tôi có tin đồn gì khiến cô hiểu lầm, hy vọng cô đừng nói cho Thất Thất nghe" Tử Diệp Nam thấp giọng nói, ngữ khí có mấy phần khẩn cầu, đây là mánh khóe ả thường dùng, yếu thế để người mềm lòng, đáng tiếc lần này ả dùng sai đối tượng. Nhìn bộ dáng của ả, Hoắc Duẫn Anh đứng dậy, đứng ở trước mặt ả. Hoắc Duẫn Anh vốn cao hơn Tử Diệp Nam nửa cái đầu, lại mang giày cao gót, lực áp bách tự nhiên lớn hơn lúc ngồi.

"Tử tiểu thư, như lời cô nói, Tiểu An Tử rất hiền lành, nhưng tuyệt không dễ ức hiếp, tôi là người rất yêu rượu, nếu một ngày điều chế sư của tôi không vui, tôi cũng sẽ rất phiền não"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro