Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 64:

Nhiệt độ cơ thể hai người hợp chung một chỗ, hình thành một bức tranh ấm áp cùng mềm mại. Ôm người trong ngực, Diệp Lê San mở mắt ra, nhịn không được hôn lên trán Hoắc Duẫn Anh một cái, nhếch miệng cười, đây là lần thứ hai sau lần đầu ngoài ý muốn, cũng là lần đầu nàng và Hoắc Duẫn Anh ở trạng thái hoàn toàn tỉnh táo làm loại chuyện đó. mà Diệp Lê San cũng chân chính cảm nhận được, nguyên lại thích một người làm chuyện này cũng tốt đẹp như thế.

Diệp Lê San thừa nhận mình cũng sẽ có lúc hốt hoảng, cho dù nàng chỉ dùng mấy ngày để nhận ra mình thật sự thích Hoắc Duẫn Anh, nhưng chỉ là một chút. Nàng lại không có cách nào quên. Nàng là phụ nữ đã kết hôn, một sự thật không cách nào thay đổi. Diệp Lê San biết có lẽ Hoắc Duẫn Anh không ngại, nhưng chính nàng sẽ để ý nếu xem xét tài sản của chính mình, nàng không thiếu tiền, Hoắc Duẫn Anh không thiếu tiền, nhưng so với chị em Ấn gia lại kém rất nhiều, trừ cái đó ra, chính mình chỉ có một quán cà phê bình thường, mà Ấn Sư Mân cùng Ấn Kỷ Tuyền có thân phận gì, tự nhiên không cần phải nói. Mỗi người đều có mặt tự ti, Diệp Lê San không cho là mình kém hơn Ấn Sư Mân hay Ấn Kỷ Tuyền, nhưng đối với tình địch mạnh mẽ như vậy, nàng vẫn hốt hoảng, huống chi Diệp Lê San có cảm giác trong tận đáy lòng Hoắc Duẫn Anh cũng không phải không quan tâm Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân.

"Chị tỉnh rồi ? không mệt mỏi sao?" có lẽ ánh mắt Diệp Lê San quá chuyên chú, để Hoắc Duẫn Anh cũng dần dần tỉnh lại, thanh âm của nàng có chút khàn khàn, không chỉ bởi vì mới làm tình, có lẽ tối hôm qua tiếp tục quá lâu. Thấy nàng nhắm mắt nằm trong ngực mình cọ nhẹ, Diệp Lê San sờ sờ đầu nàng, thay nàng đắp kín mền.

"Chị đi xuống lầu mua chút nguyên liệu nấu ăn làm điểm tâm, em ngủ chút đi"

"Ô" Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình đã quyết định làm mọt gạo của Diệp Lê San, coi như thế này cũng tốt. Nàng lười biếng trở mình trên giường, ôm gối của Diệp Lê San xoay người qua một bên.

Hoắc Duẫn Anh đi ngủ cho tới bây giờ không có thói quen mặc áo ngủ, huống chi tối qua vừa làm loại chuyện đó, giờ phút này trên người chỉ có một cái quần lót màu hồng. Nhìn hai mông nhỏ nhắn của nàng lộ ra bên ngoài, eo thon uốn lên, trên lưng tràn đầy dấu vết mình lưu lại, Diệp Lê San xuất thần nhìn một hồi, liền bất đắc dĩ đi ra ngoài. Chỉ là Diệp Lê San mới đẩy cửa ra, liền trùng hợp thấy Hoắc Sở Lan đang định gõ cửa.

"Diệp tiểu thư muốn ra ngoài hả?" Hoắc Sở Lan thấy Diệp Lê San muổn ra ngoài, cười hỏi.

"Ừm con đi mua chút đồ làm điểm tâm cho Duẫn Anh, cô cô tìm nàng có việc sao?" Diệp Lê San cảm thấy Hoắc Sở Lan nhất định không phải đi tìm mình, người cô ta muốn tìm đương nhiên là Hoắc Duẫn Anh.

"Ừm, cô tìm Duẫn Anh có chút việc nhờ, nó thức dậy chưa?"

"Vừa rồi đã tỉnh, bây giờ thì không biết" Diệp Lê San thấp giọng nói, ý tứ trong lời nói tựa hồ không hy vọng Hoắc Sở Lan quấy rầy. Nhìn cô ta không có ý định nhượng bộ, Hoắc Sở Lan cười cười, làm hành động nhún vai.

"Diệp tiểu thư đây là ý gì? cô không có ý định mời tôi vào chơi chút sao? tôi chính là cô cô của Duẫn Anh" Hoắc Sở Lan trong lời nói có chút bất mãn, Diệp Lê San nghe xong, có chút tránh ra để cô ta đi vào, nhưng thuỷ chung vẫn nhìn vào mắt mình. cùng nàng đối mặt.

"Hy vọng cô cô có thể nhớ kỹ câu này, cô cô nếu đúng là cô cô của Duẫn Anh, đừng làm chuyện tổn thương em ấy"

Diệp Lê San nói xong, quay người rời khỏi nhà, Hoắc Sở Lan đứng tại chỗ, sau đó không khỏi cười to. Duẫn Anh a, Duẫn Anh, con trêu chọc cả đám người, cả đám đều rất khó đối phó. Bất quá cô cũng biết con quá tốt, mới có thể để bọn họ muốn có được con. Thế nhưng con không thể nào quên, con đã nói, con là của cô.

Hoắc Sở Lan ngồi trên ghế salon một lúc lâu, đứng dậy đi vào gian phòng còn mở cửa, Hoắc Duẫn Anh chính là đang an ổn ngủ. Chăn mềm của nàng tuột xuống, lộ ra thân thể hoàn mỹ. Nàng từng nhìn qua dáng vẻ non nớt của nàng, nhưng bây giờ Hoắc Duẫn Anh thành thục, Hoắc Sở Lan lại là lần đầu tiên trông thấy.

Nàng lớn lên, vô luận dáng vẻ hay là dáng người, đều trở nên gợi cảm nóng bỏng. tóc dài tán loạn trên giường, trên thân che kín vết tích ái dục, nhưng Hoắc Sở Lan ngoài ý muốn, cũng không ghét người khác lưu lại nhiều vết đỏ, nàng run rẩy đi đến bên giường, cúi xuống nắm thật chặt một chân của Hoắc Duẫn Anh lộ ra ngoài.

Chân Hoắc Duẫn Anh rất nhỏ, so với vóc dáng cao cao của nàng hoàn toàn không phù hợp, nhẹ nhàng nắm lấy bàn chân nhỏ nhắn kia. ánh mắt Hoắc Sở Lan càng sâu hơn. hơi thở của nàng biến nặng, có chút khắc chế không được hé miệng, nhưng lại run rẩy mím chặt. Nàng không ngừng nói với mình còn không không phải lúc, thế nhưng mà...đã qua nhiều năm, có rất nhiều năm không hưởng thụ hương vị của Hoắc Duẫn Anh, nàng hiện tại càng thêm ngon miệng, càng thêm mê người, mình làm sao nhịn được, làm sao có thể nhịn được.

Hoắc Sở Lan thả bàn chân của Hoắc Duẫn Anh xuống, cô nhìn áo ngực Hoắc Duẫn Anh để bên cạnh ghế salon, kích thước của Hoắc Duẫn Anh, là kiểu dáng Hoắc Duẫn Anh thích. Hoắc Sở Lan có chút hưng phấn cầm lên cái áo kia, bóp lấy bọt biển mềm mại bên trong, đêm đầu tiến đến một chút, vùi vào bên trong. Hương thơm của Hoắc Duẫn Anh thuận mũi truyền khắp toàn thân, Hoắc Sở Lan hưng phấn nhếch khóe miệng, nằm ở trên ghế salon lẳng lặng nhìn bóng lưng Hoắc Duẫn Anh.

Duẫn Anh...tối hôm qua chính là ở chỗ này cởi áo lót. Sau đó bị Diệp Lê San đè lên giường, bị người đàn bà kia tiến vào, thân thể lưu lại vết tích vô số. Duẫn Anh sẽ gọi ra sao, sẽ giống như đứa bé bất lực hô lên không muốn ? hay là giống như với Chung Tử Thanh chủ động câu dẫn, càn rỡ phóng thích dục vọng của nàng ?

Hoắc Sở Lan nghĩ đến, khóe miệng càng nhếch cao hơn. Cô thích nhìn dáng vẻ khác biệt của Hoắc Duẫn Anh, đáng yêu, ngây thơ, sinh khí, nổi giận, trầm mê tình dục, phá thành mảnh nhỏ, thống khổ không chịu nổi. Bất luận Hoắc Duẫn Anh ở dạng nào, đều là bộ dáng mình yêu nhất, mà Hoắc Sở Lan thích nhất, chính là đem bộ dáng của nàng , thu thập trong lòng, hoặc là...bên người.

Hoắc Sở Lan đứng dậy, lén lấy áo ngực, mang trở về phòng mình, cũng có thể nói là nhà lúc đầu của Hoắc Duẫn Anh. Mới vừa về đến nhà, cô liền vào phòng, khóa trái cửa, mở ra máy tính, bên trong là từng file video, cô đem áo ngực của Hoắc Duẫn Anh hít hít ngửi ngửi, từ từ mở ra một cái video

Người bên trong video chính là Hoắc Duẫn Anh đang mê man cùng cô. Mà lúc này Hoắc Duẫn Anh chỉ mới mười mấy tuổi mà thôi, Hoắc Sở Lan nhớ kỹ rõ ràng, ngày đó mình đổi thuốc cảm mạo của Hoắc Duẫn Anh thành thuốc ngủ, Hoắc Duẫn Anh uống xong ngủ cực kỳ lâu, mà mình ở bên cạnh nàng, nhìn nàng một ngày một đêm

Cô cởi sạch quần áo Duẫn Anh, cởi xuống quần lót áo lót nho nhỏ. Từ khi cha mẹ Duẫn Anh rời khỏi thế gian, tất cả đồ vật của Duẫn Anh đều do mình mua. Cô biết kích thước của nàng, biết kích thước ngực của nàng, thậm chí mỗi tháng nàng có kinh nguyệt lúc nào mình cũng nắm rõ. Lúc kia Duẫn Anh thích đồ lót bằng bông, ngẫu nhiên cũng sẽ hiếu kỳ chạm vào thân thể mình, ban đêm cũng biết sợ, sẽ qua tìm mình ngủ chung, mà sau khi nàng trưởng thành, chính là thời cơ mình nhấm nháp nàng

Cô điên cuồng liếm láp toàn thân Hoắc Duẫn Anh, liếm qua hạ thể ngàn ngập hương vị xử nữ, nơi đó cực mê người, cực đáng yêu. Phấn nộn giống như kẹo đường ngon ngọt, lại bị mình liếm ẩm ướt. Cô kém chút nhịn không được cắm ngón tay vào, nhưng sợ làm đau nàng. Đúng cô khi đó không muốn nhìn thấy Duẫn Anh thống khổ, cho nên Hoắc Sở Lan liều mạng đè nén dục vọng này.

Hoắc Sở Lan nhẹ giọng cười, đem từng cái video mở ra, cô cởi xuống quần áo, tiến vào thân thể ướt át, ngửi áo lót của Hoắc Duẫn Anh, mà dạng chuyện này, cô không phải lần đầu tiên làm. trên màn hình vi tính là cảnh Hoắc Duẫn Anh cùng Chung Tử Thanh ân ái, mà lúc này Hoắc Duẫn Anh đã từ nhỏ biến thành phụ nữ thành thục.

Nàng phóng thích tất cả mị lực của nàng, nàng biến thành yêu tinh, câu dẫn cái người tên Chung Tử Thanh kia. Nhìn thấy Chung Tử Thanh dùng ngón tay cắm vào thân thể Duẫn Anh, biểu lộ Duẫn Anh thỏa mãn mà vui thích

Chính thần thái này, vẻ mặt như thế, đây là bộ dáng vui vẻ nhất khi được người yêu lấp đầy.

Mình vì thu thập dạng này của Duẫn Anh, mà chờ đợi thật lâu.

Hoắc Sở Lan điên cuồng đố kỵ Chung Tử Thanh, con đàn bà này đã cướp đi Duẫn Anh của nàng, lấy đi lần đầu tiên của Duẫn Anh vốn nên thuộc về mình. Thế nhưng cô ta lại cho mình thấy một hình dáng khác của Duẫn Anh. Nàng vì Chung Tử Thanh càn rỡ rên rỉ, mỗi một biểu lộ mỗi một động tác, đều là cực hạn, đều có tính huỷ diệt

Nhưng mà....mỹ lệ không có gì sánh kịp.

Khiến người....say mê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro