Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 61:

"Duẫn Anh, đây là sữa tắm chị mới mua, trước đó quên bỏ vào. Chị đi làm bữa sáng, em tắm nhanh nha" Sáng sớm, đang lúc Hoắc Duẫn Anh thoải mái dựa vào bồn tắm không nghĩ ngợi nhiều, Diệp Lê San bỗng nhiên xuất hiện lại khiến nàng đang nhàn nhã bỗng nhiên có chút khẩn trương. Lại là như thế này, tựa hồ tắm rửa bị người nhìn hết, đã không có gì xa lạ.

Từ khi mâu thuẫn phát sinh được giải quyết, hai người bình an vô sự ở chung hơn nửa tháng, Các nàng cũng không nhắc tới sự kiện kia nữa, trái lại càng thêm tự tại. Hoắc Duẫn Anh đã quen biến thành mọt gạo được Diệp Lê San nuôi nấng chăm sóc, mỗi ngày bị nàng cho ăn no bụng rồi nhét vào trong chăn. Các nàng từ một nhà ở khác phòng biến thành ở chung một phòng, mỗi lúc trời tối Hoắc Duẫn Anh đều sẽ bị Diệp Lê San xem như gối ôm, ôm thật chặt.

Hoắc Duẫn Anh ngoài miệng nói không muốn, trong lòng lại mặc định tiếp nhận làm gối ôm. Huống chi, nàng cũng không ghét cảm giác bị Diệp Lê San ôm. Chỉ bất quá Hoắc Duẫn Anh luôn cảm thấy lúc đối mặt với mình, Diệp Lê San trở nên ung dung không vội, hoặc là nói, dùng một từ khác để hình dung là đùa nghịch lưu manh.

Liền giống bây giờ, sữa tắm kia rõ ràng tối hôm qua nàng đã mua, nhưng nàng lại chờ mình sáng sớm tắm rửa mới bỏ vào, lúc đặt xuống còn không đi liền, lại còn nửa ngồi xổm xuống, hôn lên trán mình. Hoắc Duẫn Anh hơi ngây ngốc, vừa muốn nói gì, Diệp Lê San đã cười đi ra ngoài, chỉ để Hoắc Duẫn Anh ở trong bồn tắm ảo não.

Nàng cảm thấy mình trở nên là lạ, rõ ràng nói chỉ cùng Diệp Lê San làm bạn giường, nhưng mình căn bản không làm hết chức trách bạn giường, ngược lại Diệp Lê San chiếu cố đủ thứ, giống như.....một con mọt gạo. Loại cảm giác không làm mà có ăn này, để Hoắc Duẫn Anh cảm thấy không thoải mái. Huống chi, Diệp Lê San làm những chuyện mà nàng không cách nào kháng cự, càng tiếp nhận, nàng phát hiện lòng mình, càng ngày càng nhiều tình cảm không nên có.

Thích cuộc sống như vậy, thích có người bên cạnh, dù không nói lời nào cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ. Nàng sẽ làm cho mình bất cứ thứ gì mình muốn ăn, buổi tối ôm mình ngủ, mà mình ngay cả lúc ở một mình, so với lúc này lại an tĩnh hơn rất nhiều. Những thứ này đối với đại đa số người mà nói, có lẽ là cuộc sống ước mơ tha thiết, nhưng Hoắc Duẫn Anh không nghĩ để tình cảm của nàng và Diệp Lê San tiếp tục phát triển. Giữa các nàng, quan hệ tốt nhất, chính là bạn bè.

Nghĩ như vậy, Hoắc Duẫn Anh tắm xong, mặc áo choàng tắm đi ra ngoài. Nhưng nàng không nghĩ sau khi đi ra ngoài, thế mà lại nhìn thấy hai vị khách không mời mà tới. Ân, đích thị là khách không mời vô cùng chán ghét. Nhìn Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân ngồi trên ghế salon, các nàng nhìn mình chằm chằm khi mới ra tới, mà Diệp Lê San cũng quay đầu nhìn nàng.

Bị ba cặp mắt nhìn chằm chằm, mình còn cùng ba người phụ nữ phát sinh quan hệ. Hoắc Duẫn Anh trong lúc nhất thời cảm thấy toàn thân nóng bỏng, rõ ràng mặc áo choàng tắm, nhưng thật giống như bị cởi hết quần áo, để nàng không được tự nhiên.

"Hai người tới làm gì?" dù nhà này Diệp Lê San mới là chủ nhân, nhưng Hoắc Duẫn Anh rất rõ ràng hai người Ấn gia đến tìm mình.

"Em quen với cô ta rồi sao?" Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân không hổ danh là chị em, bản sự không nghe người khác nói chuyện đều như nhau, nghe các nàng trăm miệng một lời hỏi mình, Hoắc Duẫn Anh nhíu chặt lông mày.

"Tôi và các cô có quan hệ gì, tôi ở bên cạnh ai là tự do của tôi" Hoắc Duẫn Anh không nghĩ gây phiền toái cho Diệp Lê San, cho nên đem chuyện ôm về mình. Thế nhưng nàng vừa nói xong, Diệp Lê San lại đi tới ôm mình, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi mình.

"Hai vị Ấn tiểu thư, tôi biết Duẫn Anh rất hút người, cũng biết hai người rất thích nàng, nhưng làm phiền, nàng hiện tại là người yêu của tôi, xin hai người đừng tới làm phiền nàng và tôi"

Diệp Lê San không chút hoang mang nói, rõ ràng trên mặt tràn ngập ý cười, nhưng Hoắc Duẫn Anh luôn cảm thấy nụ cười này của nàng có chút....địch ý. Nhìn thấy hành động của Diệp Lê San, Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân xạm mặt lại, sau đó cười lên.

"A, không nghĩ tới tình địch phải giải quyết không chỉ một người. A Mân, hai chúng ta sơ sẩy rồi" Ấn Kỷ Tuyền thấp giọng nói, dùng tay vịn cái trán, hơi có vẻ bất đắc dĩ nhìn Hoắc Duẫn Anh. Lâu như vậy không gặp, nàng cảm thấy Hoắc Duẫn Anh càng trở nên xinh đẹp, cũng càng thêm ngon miệng. Nghĩ đến lời mình từng nói, Ấn Kỷ Tuyền luôn cảm giác mình phải xin lỗi Hoắc Duẫn Anh.

Tình huống giống nhau, Ấn Sư Mân cũng là như thế, nàng biết mình lần trước đối với Hoắc Duẫn Anh làm nhiều chuyện quá đáng, cơ hồ so với cưỡng gian cũng không khác gì. Ấn Sư Mân nhìn Hoắc Duẫn Anh, đem ánh mắt đặt trên người Diệp Lê San. Nàng lần đầu tiên gặp mặt đã biết người phụ nữ này không đơn giản, mặc dù gia thế trong sạch, thế nhưng cô t a không giống như bề ngoài vô hại.

"Diệp tiểu thư, đừng bảo các người hiện tại là quan hệ tình nhân. liền coi các người kết hôn, tôi cũng sẽ không bỏ rơi nàng. Bất cứ lúc này, tôi đều có quyền lợi cạnh tranh" Ấn Sư Mân thấp giọng nói. Hoắc Duẫn Anh nghe thấy luôn cảm thấy không đúng lắm, cái gì cạnh tranh công bằng, mình căn bản không đồng ý để cô ta gia nhập cái gì cạnh tranh công bằng. Đang lúc Hoắc Duẫn Anh muốn mở miệng phản bác, Ấn Kỷ Tuyền lại cướp lời.

"Tôi nghĩ người ở chỗ này, không ai so với tôi hiểu rõ Duẫn Anh hơn tôi, huống chi, thân thể của nàng cần gì, thích gì, tôi đều hiểu rõ. Duẫn Anh, tôi sẽ không bỏ rơi em, mặc kệ Diệp tiểu thư hay là em của tôi, tôi đều không có ý định chịu thua"

"Tôi cũng không có đồng ý cho mấy người tham gia cái gọi là cạnh tranh công bằng, tôi..."

"Ngày mai bắt đầu, tôi sẽ tới đây mỗi ngày"

Hoắc Duẫn Anh còn chưa nói xong, liền bị Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân cắt lời, nghe bọn họ bảo mỗi ngày sẽ tới, Hoắc Duẫn Anh một bộ dáng vẻ các người bệnh tâm thần hả, nàng vội vàng muốn mở miệng cự tuyệt, Diệp Lê San đột nhiên cười lên.

"Duẫn Anh, em quen hai người BẠN rất thú vị, bọn họ đã muốn mỗi ngày đến thăm em để thấy cảnh chúng ta ở chung với nhau, thì cứ tùy ý họ đi" Diệp Lê San trong lời nói có hàm ý, còn cố gắng nhận mạnh chữ bạn. Thấy không khí căng thẳng giữa ba người, Hoắc Duẫn Anh luôn có loại dự cảm bất thường.

Chờ một chút, nàng căn bản không có đồng ý cái gọi là cạnh tranh công bằng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro