Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60:


Có lẽ lo lắng cho Diệp Lê San bị cảm mạo, Hoắc Duẫn Anh tắm rất nhanh, chưa tới nửa tiếng đã lề mề trùm khăn tắm đi ra. Thấy nàng trầm mặc ngồi cạnh mình, tóc còn tí tách nước chảy, Diệp Lê San vội vàng đi lấy máy sấy tới, một chút xíu nàng liền đem tóc thổi khô. Dạng chuyện này không phải lần đầu tiên hai người làm, nhưng hôm nay Diệp Lê San làm có chút thất thần.

Bởi vì trong phòng tắm quên để áo choàng tắm, Hoắc Duẫn Anh chỉ có thể bọc khăn tắm đơn bạc, xương quai xanh cùng trên cổ vẫn còn lưu lại vết tích nhàn nhạt, là mình tối hôm qua bị ma quỷ ám ảnh lưu lại. Diệp Lê San là kẻ gây tội cũng rõ ràng, ở những chỗ không thấy còn có nhiều hơn. Nàng cảm thấy cùng Hoắc Duẫn Anh nói một chút, không phải hai người coi như tiếp tục ở chung, xấu hổ là điều không thể tránh khỏi.

"Duẫn Anh, chúng ta...."

"A San, liền xem là tình một đêm thôi, dù sao chúng ta đều là phụ nữ, sẽ không thế nào, chị cũng đừng kiềm chế như thế" thấy Diệp Lê San mặt mũi xoắn xuýt, Hoắc Duẫn Anh nhịn không được mở miệng. Cả ngày hôm nay nàng suy nghĩ rất nhiều, duy chỉ có không nghĩ Diệp Lê San sẽ đi tìm mình.

mưa rất lạnh lẽo, rơi xuống người, đau không chỉ là thân thể mà còn là tâm. Hoắc Duẫn Anh biết mình đã làm sai điều gì, lúc trước Ấn Kỷ Tuyền đối xử tốt, sau Ấn Sư Mân cũng được, bây giờ lại là Diệp Lê San. . Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình có lẽ gặp số đào hoa, cũng có thể là nàng đối với phòng bị đã giảm đi ít nhiều.

Nàng vốn không còn nhiều thời gian, nàng vẫn là ngôi sao xui xẻo, Diệp Lê San tối hôm qua không có cự tuyệt nàng, nhưng nàng rõ ràng, nàng không có cách nào cho Diệp Lê San cái gì, thậm chí có thể hại nàng. Diệp Lê San đã muốn mình trở về, nàng liền trở lại. Diệp Lê San hi vọng nàng không cự tuyệt, coi như đền bù tối hôm qua xúc động.

"Duẫn Anh, chị không có bất kỳ ý tứ kỳ quái gì với em, trên thực tế, chị đối với chuyện kia...cảm thấy rất mỹ hảo. Tóm lại...chị...."

"A, A San, làm bạn giường đi. Chị đã thích, em cũng thích, liền thiết lập mối quan hệ này cũng tốt. Nếu có ngày chúng ta tìm được người mình thích, liền xa nhau, trước đó thì cứ duy trì loại quan hệ này thôi"

Hoắc Duẫn Anh nhẹ nói, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, mặc dù cảm thấy nàng cười rất miễn cưỡng, nhưng Diệp Lê San lại ngoài ý muốn không cự tuyệt. Nàng gật gật đầu, cơ hồ trong nháy mắt liền đồng ý chuyện khác người nhất trong đời nàng. Thế nhưng nàng không có chút nào cảm thấy không tốt, trái lại có lẽ đây cũng chính là điều nàng muốn.

"Tóm lại, đừng nghĩ nhiều như vậy, sớm nghỉ ngơi một chút" Hoắc Duẫn Anh nở nụ cười nhẹ nhõm, chuẩn bị đứng dậy đi vào phòng của nàng, lúc này Diệp Lê San nhanh tay lẹ mắt bắt lấy tay nàng, kéo nàng lại.

"Duẫn Anh, cùng ngủ chung đi"

Diệp Lê San nhẹ nói, trực tiếp và lớn mật như vậy, ngược lại để Hoắc Duẫn Anh có chút phản ứng không kịp, thế nhưng nàng chưa kịp nói cái gì, Diệp Lê San đã đi khoá phòng ngủ cho khách lại, lại cầm áo ngủ đi phòng tắm chuẩn bị tắm rửa. Hoắc Duẫn Anh nhìn nàng làm một loạt động tác, cuối cùng vẫn không quên uống hết ly sữa nóng pha sẵn cho mình, Hoắc Duẫn Anh sững sờ bưng lấy sữa nóng, lại ngơ ngác uống một ngụm.

Ân...nhiệt độ vừa phải, không phỏng miệng, lại rất ấm thân, rất có phong cách của Diệp Lê San. Thế nhưng mà... Hoắc Duẫn Anh luôn cảm thấy, chính mình có phải đang rơi vào cái bẫy kỳ quái không?

Hoắc Duẫn Anh uống xong sữa, thành thành thật thật đi vào phòng của Diệp Lê San, đây không phải lần đầu tiên nàng đi vào, lại là lần đầu tiên ngủ lại mà đi vào. Nàng thấp thỏm ngồi trên giường, nghĩ đến một hồi làm thế nào mới tốt.

Mình muốn chủ động một chút nhỉ? hay là bị động một chút ? thế nhưng mới vừa nói qua muốn làm bạn giường, hiện tại không chủ động tựa hồ không thể nào nói nổi. thế nhưng Diệp Lê San giống như lại có chút kháng cự mình chạm vào nàng, vậy mình hẳn là tiếp tục bị động? Hoắc Duẫn Anh trong lòng suy nghĩ làm thế nào xứng danh bạn giường, mà Diệp Lê San lúc này đã tắm rửa xong đi ra. Nàng thấy Hoắc Duẫn Anh một mặt xoắn xuýt ngồi chỗ kia, tựa hồ nhìn ra nàng đang suy nghĩ cái gì, nhịn không được cười ra tiếng.

"Duẫn Anh, chúng ta nghỉ ngơi đi" Diệp Lê San cười đi qua, nằm xuống ở bên kia giường, thấy nàng thong dong như vậy không hề bức bách, Hoắc Duẫn Anh gấp vội vàng gật đầu, cũng nằm xuống. Bên trong rất tối, cũng chỉ có một ánh đèn ngủ gắn tường, Hoắc Duẫn Anh cứng nhắc nằm bên kia, có chút không biết làm sao mới tốt.

Nàng giống như thật lâu không ngủ cùng người khác, mà không khí bây giờ, mặc dù khẩn trương, lại cho nàng cảm giác rất tốt. Loại tốt đẹp này nàng hình dung không ra, chỉ là muốn nhếch khóe miệng. Ngay lúc này Diệp Lê San quay người, ôm lấy nàng

"Duẫn Anh, đêm nay không làm gì, chị chỉ muốn ôm em ngủ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro