Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48:


Hoắc Duẫn Anh lúc tỉnh lại, cảm thấy sức khoẻ đỡ một chút, mặc dù bộ phận mấu chốt vẫn đau, nhưng ít nhất không choáng mắt hoa đầu. Cảm thấy thân thể bị giam trong ngực ai đó,, Hoắc Duẫn Anh giật giật, liền nghe tiếng Hoắc Sở Lan ở sau lưng nàng vang lên

"Con tỉnh rồi hả? cô mua cho con vài món ăn nhé?" người Hoắc gia tựa hồ không có thiên phú nấu ăn, Hoắc Duẫn Anh là như thế, Hoắc Sở Lan so với nàng còn thảm hơn. Hai người trước đó ở Hoắc gia có người hầu, tự nhiên không cần tự mình nấu cơm

"Không cần, tôi không muốn gì hết. cô đã không có ý định ra nước ngoài, liền nhanh mua nhà, cứ ở chỗ con, cũng không tiện lắm"

Hoắc Duẫn Anh nhắm mắt lại, nhẹ nói, cảm giác Hoắc Sở Lan ôm có phần chặt, nàng vội vàng chuẩn bị tránh né, nhưng Hoắc Duẫn Anh lại đưa đầu tới " Duẫn Anh, con gầy đi rất nhiều, những năm này cô không chăm sóc con tốt, về sau cô sẽ bù lại" Hoắc Sở Lan nhẹ nói, lời này khiến cho Hoắc Duẫn Anh có chút sững sờ, nhưng lại cười lên

"Không cần, tôi có bạn gái chiếu cố rồi, cô vẫn nên đi tìm người mình thích đi. Nếu như cô thực tế thích ở chổ này, con có thể cho cô mượn ở một thời gian ngắn" Hoắc Duẫn Anh nói xong, đã đứng dậy đi vào phòng tắm, nàng ngâm mình trong bồn tắm, đem cảm giác mệt mỏi tẩy đi hết, lại thay một bộ quần áo đơn giản xuống lầu đi tiệm thuốc. Nàng cảm thấy nơi đó không thoải mái, dù sao chỗ đó với chỗ khác không giống. Nếu một mực mặc kệ, xảy ra nhiều chuyện phiền toái hơn.

Trên đường trở về, Hoắc Duẫn Anh nghĩ đến mình có nên chuyển đến ở quán bar để tránh ở chung phòng với Hoắc Sở Lan, đúng lúc này, Diệp Lê San bỗng nhiên xuất hiện ở cửa ra vào, thấy nàng giống như cười mà không cười nhìn mình, Hoắc Duẫn Anh nghĩ đến trong tay mình có thuốc, bèn đưa tay ra sau lưng cố gắng che giấu, chỉ là động tác nhỏ này không thoát khỏi tầm mắt đối phương.

"Duẫn Anh, cô khỏe chứ?" Mặc dù hôm qua vội vàng rời đi, Diệp Lê San cũng không có hỏi rõ ràng, Hoắc Duẫn Anh nói mình là bạn gái, bất quá Diệp Lê San nói chung cũng đoán được một hai

"Ân, chính là trong nhà đột nhiên có thêm một người nữa, có chút không quen" Hoắc Duẫn Anh ăn ngay nói thật, nàng đã quen nhiều năm ở một mình, hết lần này đến lần khác có nhiều người đi tới bên cạnh nàng, để nàng cảm thấy sợ hãi lại có chút vi diệu yêu thích. Nhưng nàng cũng rõ ràng, nàng nhất định phải đem vui vẻ này bóp chết trước.

"nếu như không ngại, cô có thể đến nhà tôi ở một thời gian ngắn, dù sao cô nói tôi là bạn gái cô, thì làm bộ một chút cũng được" Diệp Lê San đôi khi khéo hiểu lòng người, mà có hiểu rõ quá mức, ở một thời gian ngắn không có gì không tốt, nhưng lại là ơn lớn. Hoắc Duẫn Anh nghĩ nghĩ, Hoắc Sở Lan nếu biết địa chỉ của mình, nói rõ nàng cũng biết quán bar ở đâu. Nếu như cô ấy tới quán bar tìm, đến lúc càng phiền toái hơn, nhưng nếu mình ở tạm nhà Diệp Lê San, đối phương xác định sẽ không đến làm phiền.

"có thể chứ, ngược lại là đằng khác, bất quá có quá làm phiền cô không, tôi hơi có nhiều thói hư tật xấu" Hoắc Duẫn Anh nghĩ nghĩ, mình thích uống rượu lại yêu hút thuốc, mà Diệp Lê San lại một bộ ăn chay niệm phật, giống như không có chút gì là người xấu. mình thực tế lại không đủ tốt để đến nhà Diệp Lê San ở, thế nhưng nàng không nhịn được.

"không sao, tôi không ngại, cô bây giờ liền có thể đến, đúng lúc tôi cũng đang làm nhiều thức ăn lắm" Diệp Lê San nhẹ nói, Hoắc Duẫn Anh thấy nàng thật không ngại, chính là ngầm thừa nhận biện pháp của nàng.

"Vậy tôi về nhà lấy vài thứ trước" Hoắc Duẫn Anh nghĩ nghĩ vẫn là quyết định tạm thời ở nhờ nhà Diệp Lê San, lúc đầu nàng đối với việc hai người tiếp xúc thân mật có chút cố kỵ, nhưng biết Diệp Lê San đã kết hôn cũng thích đàn ông liền an tâm hơn. Hoắc Sở Lan thấy Hoắc Duẫn Anh trở về, vừa muốn nói gì liền thấy Hoắc Duẫn Anh dọn dẹp vài thứ muốn rời khỏi.

"Duẫn Anh, con đang làm gì vậy? con chán ghét cô nhiều thế sao?" Hoắc Sở Lan trong mắt có mấy phần thất lạc cùng khó chịu, Hoắc Duẫn Anh thấy, mặc dù trong lòng không quá dễ chịu, nhưng nàng biết, chỉ có chính mình rời đi mới tốt nhất.

"Cô đang suy nghĩ lung tung gì vậy ? con bất quá dọn qua ở chỗ nhà bạn gái thôi mà, không có gì chán ghét cả, cô ấy ở phía đối diện, con bình thường cũng hay ở chung với cô ấy."

"A, nếu như là thế, cô cũng muốn đi xem một chút"

Hoắc Duẫn Anh nói xong, vốn cho rằng Hoắc Sở Lan sẽ không tiếp tục dây dưa, ai ngờ nàng còn muốn theo qua, Hoắc Duẫn Anh hơi lúng túng một chút, chỉ có thể kiên trì gõ cửa nhà Diệp Lê San, cửa vừa mở, Diệp Lê San đã đặt đôi dép lê mới ở cửa ra vào. Trong đó có một đôi là đặc biệt chuẩn bị, mà so với đôi Diệp Lê San đang mang thì cùng kiểu. Nhìn thấy hai đôi dép lê này, Hoắc Duẫn Anh bỗng nhiên có chút bội phục EQ cùng trí thông minh của Diệp Lê San, nàng cúi người chuẩn bị thay giày, nhưng vừa cúi xuống cảm thấy xương sống cùng thắt lưng đau muốn chết, nhất là vị trí khó nói, càng đau đến mức nàng hận không thể đi vò mấy lần.

Diệp Lê San phát giác được Hoắc Duẫn Anh có động tác không bình thường, vội vàng ngồi xổm trước mặt nàng, nhẹ nhàng nắm chặt mắt cá chân nàng

"Em không thoải mái, để chị giúp em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro