Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36:


Hoắc Duẫn Anh không nghĩ tới tình tiết trong phim lẫn tiểu thuyết cũng sẽ xuất hiện trước mặt mình, muốn nói về giá trị bản thân, mặc dù Ấn Sư Mân cùng Ấn Kỷ Tuyền cao hơn mình rất nhiều, nhưng dù sao mình cũng là người có tiền a, lần đầu tiên bị bắt cóc thế mà không phải vì mình có tiền, ngược lại bị ngộ nhận là phụ nữ của Ấn Sư Mân, Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình lần này bị bắt cóc oan cực kỳ, cũng rất uỷ khuất.

Ngồi trong phòng nhỏ tối om, Hoắc Duẫn Anh giật giật cổ tay, phát hiện hai cánh tay đều bị dây kẽm buộc lại với nhau, buộc quá chặt. Đây chính là dây kẽm hàng thật giá thật, mà cổ tay của mình thế nhưng là thịt a. Hoắc Duẫn Anh chỉ động đậy mấy lần đã cảm thấy đau đến chịu không nổi đành phải từ bỏ ý định mở trói, nàng vẫn đàng hoàng ở lại, hy vọng Ấn Sư Mân có lòng từ bị tới cứu mình.

Đang lúc Hoắc Duẫn Anh nghĩ như vậy, cửa lớn trong phòng bỗng nhiên mở ra, đèn trong phòng cũng trong chốc lát sáng lên. Nàng nhìn xem mấy người tiến vào, người đứng đầu mặc âu phục màu xám, bên ngoài còn khoác lên một cái áo khoác, hắn đội mũ dạ lớn che mặt, Hoắc Duẫn Anh không nhìn rõ bộ dáng hắn. Mà sau lưng hắn còn đứng hai người phụ nữ mặc áo da màu đen.

"Cô cùng Ấn Sư Mân có quan hệ thế nào?" người đội mũ dạ nhìn chằm chằm Hoắc Duẫn Anh hồi lâu, mở miệng hỏi, nghe hắn hỏi như vậy, Hoắc Duẫn Anh cảm giác đối phương hơn phân nửa chính là người bắt cóc mình.

"Thật có lỗi, nếu như cô muốn dùng tôi để uy hiếp Ấn Sư Mân, tôi nghĩ cô tìm nhầm người, tôi cùng cô ấy không có quan hệ gì, ngược lại có chút dây dưa với chị cô ta. Cô ấy sẽ đến vì tôi, nếu như anh muốn tiền, kỳ thật tôi cũng không thiếu"

Hoắc Duẫn Anh cũng không có sợ hãi bị bắt cóc, lại nở nụ cười nhẹ, nghe nàng nói, tên đội mũ dạ không có phản ứng gì, ngược lại hai cô gái phía sau hắn đi tới, giữ chặt vai nàng, đè ép nàng xuống. Cánh tay bị dây kẽm quấn ở trên ghế, lúc này bị bọn họ đè ép, Hoắc Duẫn Anh đau chịu không nổi, lại kiềm chế không có phát ra âm thanh.

"Tôi không có tâm tư cùng cô chơi trò bí hiểm, liên quan tới Thanh Đường, cô ít nhiều biết một chút" tên mụ dạ thấp giọng nói, Hoắc Duẫn Anh phát hiện cổ họng hắn rất khàn, không giống như vốn là vậy, hẳn là do hút thuốc lâu ngày mà tạo thành.

"Thanh Đường ? cái gì Thanh Đường, tôi chỉ biết ao cá" Hoắc Duẫn Anh ăn ngay nói thật, nàng còn không biết Thanh Đường đến cùng là gì, mà tên này dựa vào cái gì bảo mình rất thân với Ấn Sư Mân ? rõ ràng các nàng ngay cả lên giường còn chưa từng làm.

"Miệng cô rất cứng" tên mũ dạ nghe Hoắc Duẫn Anh nói, liếc mắt về phía hai cô gái ra hiệu, bọn họ hiểu ý,một người bóp cổ Hoắc Duẫn Anh, một người khác dùng sức đánh một đấm vào bụng Hoắc Duẫn Anh. Hoắc Duẫn Anh từ nhỏ ăn sung mặc sướng, lớn lên hết ăn lại nằm, bình thường chỉ có đi tập thể dục để bảo trì thân hình, nhưng đối với đánh đấm thì không hề có kinh nghiệm

Nàng bị người ta đánh một cú, nàng kêu lên đau đớn, cảm giác nội tạng của mình đều muốn bị đánh vỡ nát, rõ ràng là phụ nữ, thế mà dùng sức mạnh như vậy. Hoắc Duẫn Anh đau đến thở hổn hển, thái dương cũng rịn chút mồ hôi.

"Khục....khụ khụ khụ...." Hoắc Duẫn Anh khó chịu ho khan vài tiếng, thật vất vả mới có cơ hội thở dốc.

"Nói đi, nếu không tiếp theo sẽ không chỉ một cú đấm đơn giản vậy đau"

"Vị tiên sinh này, anh đánh giá mối quan hệ của tôi và Ấn Sư Mân tốt đến mức có thể đem chuyện riêng tư kể cho tôi nghe sao ? tôi nói tôi không biết" Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình thật là thiên đại oan uổng, nàng không có giống trong tiểu thuyết hay phim ảnh, anh hùng dù biết cũng không nói, mà là thật không biết.

"Cho nó chút giáo huấn, cho tới khi nó chịu khai cho ta" Tên kia quay người rời đi, nhìn hắn đi xong, Hoắc Duẫn Anh nhíu chặt lông mày, ngay sau đó cả người lẫn ghế đều bị xách lên. Nàng mặc dù cũng cao, vừa vặn bên trên ngoài ngực cũng không có mấy lạng thịt, mắt thấy mình sắp bị ném xuống đất, Hoắc Duẫn Anh vội vàng ngẩng đầu, tránh để mặt bị thương, kết quả là cái ót va chạm muốn đầu rơi máu chảy

"Hai cô, hai người có thù riêng với tôi sao ? tôi thật cái gì cũng không biết" Hoắc Duẫn Anh khó chịu co quắp trên mặt đất, nàng cảm thấy mình sau khi gặp Ấn Sư Mân cùng Ấn Kỷ Tuyền liền không có chuyện gì tốt, không phải bị tên cầm thú Ấn Kỷ Tuyền cưỡng bách, chính là bị Ấn Sư Mân liên luỵ những chuyện cả đời nàng cũng không nghĩ dính dáng vào.

"Mày còn mạnh miệng hả?" lúc này một trong hai cô gái lên tiếng, lại không phải tiếng phổ thông tiêu chuẩn, nghe nàng nói như vậy, Hoắc Duẫn Anh đã ngay cả giải thích cũng không còn sức. Đây là tổ chức thế nào hả, loại trí thông mình này sao lại biến mất hết rồi.

"Nói ra cô cũng có tin đâu...tôi đối với chuyện của Ấn Sư Mân, trừ cô ấy là xã hội đen ra, còn những cái khác hoàn toàn không biết..." Hoắc Duẫn Anh thấp giọng trả lời, nàng sau khi nói xong, vốn là căn phòng an tĩnh bỗng nhiên trở nên trầm mặc, nàng phát hiện hai người kia cởi trói cho nàng, càng dễ như trở bàn tay nâng mình lên, Hoắc Duẫn Anh đắc dĩ trong lòng thở dài.

Đã nói không thể sống đến ba mươi tuổi, lời thầy bói nói quả nhiên không thể không tin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro