Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27:

"Tôi muốn ngủ" Hoắc Duẫn Anh nhìn đồng hồ, kim phút chỉ hướng 12h, kim giờ chỉ số 9 thì nói câu này, trực tiếp để An Thất Thất ngồi bên cạnh phái kích động nhảy dựng lên

"Bà chủ, chị bệnh hả ? sớm như vậy chị đã muốn ngủ rồi sao?"

Cho người khui chai rượu, thức đêm dậy sớm là chuyện bình thường, bất quá Hoắc Duẫn Anh vẫn là người thích chưng diện, trước kia mặc dù thích ngủ trễ, lại không vượt quá 11 giờ, nhưng coi như bình thường ngủ sớm cũng sẽ không ngủ lúc 9 giờ. Nàng mới uống vài ly rượu đã rùm beng đòi ngủ, An Thất Thất lại liên tưởng đến lịch trình Hoắc Duẫn Anh làm việc nghỉ ngơi mấy ngày nay

10 giờ tối đi ngủ, sáng sớm bảy tám giờ sẽ thức, không ra khỏi cửa không mua quần áo không mua túi xách, không mua giày, liền ngay cả người đẹp dáng người nóng bỏng đi trước mặt nàng cũng làm bộ không thấy. mà chuyển biến này, cũng đều bắt đầu khi đi gặp đại tỷ kia trở về.

An Thất Thất vô số lần mắt thấy Hoắc Duẫn Anh thụ, nàng đã cảm thấy toàn thân Hoắc Duẫn Anh đều tản ra vô cùng.... hơi thở rất câu người, để cho người có dục vọng muốn áp nàng. nhưng đại tỷ kia quả thực trên dưới toàn thân tản ra công khí, đêm hôm đó hai người ở phòng VIP một đêm. An Thất Thất không tin không xảy ra chuyện gì.

Cho nên nói, chẳng lẽ bà chủ đã quen bị thụ, cho nên ngay cả người đẹp cũng không còn hứng thú, quyết định an tâm nằm hưởng thụ ?

"Không có việc gì làm, không ngủ thì làm gì nữa?"

"Bà chủ, chị không thể làm như vậy được, chị có phải bệnh rồi không ? không phải tôi dặn chị đi xem bác sĩ " nghe Hoắc Duẫn Anh nói ra những lời này, An Thất Thất càng thêm cảm thấy có vấn đề, trước kia Hoắc Duẫn Anh thế nhưng chán ghét chuyện đi ngủ. đối với nàng mà nói, không có người đẹp bên cạnh không ngủ được, vậy là tốn tiền gọi điện thoại.

"Cô thôi đi, bớt lắm mồm, không phải tôi đưa cô ra ngoài hóng gió một chút được không?"

"Đi bằng xe gì?"

"Chiếc cô thích nhất được chưa?"

"Đi, hiện tại liền đi"

Nghe Hoắc Duẫn Anh lái xe chở mình ra ngoài. An Thất Thất trăm lần vạn lần vui lòng. Hoắc Duẫn Anh có tiền, mặc dù không phải giàu đến khoa trương, nhưng ít nhất đủ khiến An Thất Thất nhìn mà thèm. nàng xưa này phô trương, mua xe cũng là vì hài lòng, trừ chiếc kia còn thường đi chiếc thể thao màu đỏ, đương nhiên cũng có xe khác. lúc Hoắc Duẫn Anh tiến vào nhà xe, nhìn thấy nàng cho mình ngồi lên chiếc Aston Martin màu đen trong ga ra, An Thất Thất nháy mắt liền mê muội Hoắc Duẫn Anh. Mặc dù....nàng thường xuyên bị biến thành đen.

"Đi đâu dạo?" Hoắc Duẫn Anh theo thói quen lấy điếu thuốc ra ngậm lên miệng, mười phần khốc kình hỏi thăm, An Thất Thất tiện tay chỉ vào nơi nhiều người đi nhất. Hoắc Duẫn Anh không nói gì liếc nàng một cái. liền biết nàng thích ồn ào, nhưng vẫn đưa nàng đi đường phố phồn hoa của Gia Hải Thị.

Hai người ngồi trên xe thể thao mui trần, lại là hai mỹ nữ, hết lần này đến lần khác Hoắc Duẫn Anh vẫn là một người có giá trị nhan sắc nghịch thiên. Không ít người qua đường đều hận không thể dính mắt trên xe ngắm nghía, hư vinh trong lòng An Thất Thất hoàn toàn được thoả mãn.

"Ài, bà chủ, tôi vừa đúng lúc nhìn thấy người quen trong hẻm nhỏ, chính là người kia.... tên gì á, là đại tỷ" ngay lúc xe dừng đèn đỏ, An Thất Thất bỗng nhiên mở miệng nói.

"Cô nhìn lầm rồi, cô ta sao lại ở đây" nghe An Thất Thất nói trông thấy Ấn Sư Mân, Hoắc Duẫn Anh mặt mũi tràn đầy không tin, nàng cảm thấy Ấn Sư Mân là loại người ghét náo nhiệt, làm sao tới chỗ này.

"không có a, thật là cô ta, phía sau cô ta hình như còn có rất nhiều người"

"Chúng ta đi xem một chút" Hoắc Duẫn Anh nghe An Thất Thất chắc chắn nói liền đem xe quay đầu trở lại ngõ hẻm lúc nãy, hai người ở đường nhỏ đen kịt cẩn thận từng li từng tí đi vào, mới vừa đi vào góc rẽ, Hoắc Duẫn Anh bỗng nhiên có người va vào ngực mình

hơi thở của nàng rất gấp, vật thể lạnh buốt đặt trên cổ nàng. đợi cho hai người bốn mắt nhìn nau, trong mắt nhìn thấy đối phương, liền nhẹ nhàng thở ra.

"Ấn Sư Mân sao cô lại ở đây?"

"Có vài chuyện phiền toái nhỏ"

Ấn Sư Mân bỗng nhiên ôm chầm Hoắc Duẫn Anh, trước ánh mắt kinh ngạc của An Thất Thất, nhẹ nhàng hôn lên trán Hoắc Duẫn Anh, ngay sau đó liền ngã trên đất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro