Chương 26:
"cho nên cô tìm tới tôi là vì muốn xem những thứ này sao?" Hoắc Duẫn Anh trợn mắt há mồm nhìn hộp gỗ đỏ tinh xảo chứa đĩa DVD, bên trong có phim porn Âu Mỹ, cấp ba Hàn Quốc, phim JAV Nhật Bản, cả Thái Lan cũng có, hơn nữa bao bìa tuyệt đối không phải dĩa lậu, hẳn là Ấn Sư Mân vận dụng bối cảnh xã hội đen của cô dùng tiền mua được. Có vài bộ Hoắc Duẫn Anh đã xem qua trên mạng, nhưng đại đa số đều là hàng hiếm
"Ừm, xem một mình hơi chán, muốn ăn gì không ? bắp rang nha?" Ấn Sư Mân quay người ngồi xuống ghế salon, chân dài bắt chéo. tóc dài màu đen của cô tản ra, hai tay đeo găng, dùng một tay chống đỡ đầu, lưng thẳng tắp. Trên người cô mang theo mùi bạc hà nhàn nhạt lành lạnh, rất nhạt rất dễ chịu, sống mũi bởi vì góc mặt bên càng cao hơn. Bộ dáng này để bất kỳ người nào nhìn cũng cực kỳ đẹp mắt, nhưng hết lần này đến lần khác...cô chuẩn bị muốn xem mấy bộ phim không thích hợp với thiếu nhi...
"Ấn đại tỷ, tôi cảm thấy quan hệ của hai chúng ta, không thích hợp cùng xem loại phim này. vạn nhất có cảm giác, liền sẽ xấu hổ" Hoắc Duẫn Anh thấp giọng nói, nàng biết Ấn Sư Mân muốn cùng mình làm cái gì, nhưng Hoắc Duẫn Anh nàng không phải xe bus, coi như bên ngoài nàng nổi tiếng hoa tâm, nàng cũng không tuỳ tiện lên giường cùng người khác. Ấn Kỷ Tuyền là ngoài ý muốn, mà chính nàng dung túng cho cái ngoài ý muốn này. nhưng cùng Ấn Sư Mân là không được.
"Không sao, tôi sẽ không có cảm giác gì" Ấn Sư Mân đã đưa dĩa vào nhấn bắt đầu. nhìn xem X-art đầu tiên, lại thêm âm nhạc duy mỹ. Hoắc Duẫn Anh liếc nhìn nàng một cái, ở trong lòng nhắc lại, cô không có cảm giác, nhưng tôi sẽ có a. Đương nhiên nàng sẽ không nói ra, không chừng đêm nay nàng sẽ bị Ấn Sư Mân làm thế nào
Toàn bộ phòng VIP đều an tĩnh lại, chỉ có âm nhạc duy mỹ dụ hoặc vang lên. không thể không thừa nhận, series này có nữ diễn viên rất đẹp, không chỉ bề ngoài xuất chúng, dáng người cùng vô cùng đẹp. Hoắc Duẫn Anh cúi đầu so sánh với bản thân mình, ân, ngực mình lớn hơn các nàng, mặc dù không cao bằng các nàng, nhưng eo nhỏ chân dài. khe ngực giữa áo lót các nàng mặc mình cũng có, hơn nữa còn rõ ràng hơn một chút.
Xem là thế, Hoắc Duẫn Anh cũng cảm thấy chán, nhìn những thứ này chính là mở đầu đẹp mắt, về sau cơ bản đều cảm thấy buồn ngủ. Hoắc Duẫn Anh ngẩng đầu uống rượu, chỉ là nàng chưa uống được mấy ngụm, Ấn Sư Mân ở bên cạnh bỗng nhiên xích lại gần, vòng tay ôm lấy nàng vào trong ngực.
"Rất nhàm chán hả?"
"Ừm, rất nhàm chán, nhìn mấy cái này thì coi thế giới động vật hay hơn"
Hoắc Duẫn Anh mệt mỏi nói, Ấn Sư Mân yên lặng lắng nghe, nhịn không được, khóe miệng khẽ cười. thế giới động vật, cô thật không nghĩ đến Hoắc Duẫn Anh lại ví von như thế. bất quá những bộ phim này cũng đích thật vô vị. Ấn Sư Mân dứt khoát tắt máy tính, để gian phòng triệt để tối một màu đen kịt. Nàng ôm Hoắc Duẫn Anh, để Hoắc Duẫn Anh tựa lên vai mình. Mới đầu còn có thể cảm thấy sự kháng cự của đối phương, nhưng qua thời gian, người trong ngực mình cũng dần thư giãn xuống.
"Ấn Sư Mân, cô vì sao ghét mặt người dạ thú vậy?" có lẽ chịu không được bầu không khí an tĩnh, Hoắc Duẫn Anh lại kiếm chuyện nói. Nàng luôn cảm thấy Ấn Sư Mân cùng Ấn Kỷ Tuyền không bình thường, chị em không giống nhau, nhưng lại không nói lên được không giống chỗ nào.
"Em sai rồi, không phải tôi chán ghét chị ấy, mà là chị ấy tránh né tôi"
Bỗng nhiên hỏi đến chuyện của Ấn Kỷ Tuyền, Ấn Sư Mân có chút giật mình. Cô đều quên lần cuối cùng hảo hảo nói chuyện với Ấn Kỷ Tuyền, lúc cha còn sống, bọn họ không phải như thế. thế nhưng sau khi cha rời khỏi, cô không thể không trở nên cường đại, gánh vác gia tộc. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân Ấn Kỷ Tuyền xa lánh mình, chị ấy không thích mình giết người, không thích Ấn gia lại đi theo xã hội đen. Nhưng Ấn Sư Mân không chịu buông tay, trắng với đen trước giờ đều đối lập, cho dù giữa hai chị em cô, cũng là như thế.
"Cô ta tại sao phải tránh cô" Hoắc Duẫn Anh không hiểu Ấn Sư Mân sao lại nói như thế, dưới cái nhìn của nàng, Ấn Kỷ Tuyền rất quan tâm Ấn Sư Mân, cũng từng nói với mình về chuyện Ấn Sư Mân.
"Em hỏi nhiều quá, thế nhưng đều liên quan tới chị tôi, em thế này khiến tôi không vui đâu"
"A, vậy tôi không hỏi"
Hoắc Duẫn Anh bỗng nhiên an tĩnh lại, Ấn Sư Mân càng không thích nói chuyện. Bên trong phòng chỉ có tiếng hai người hít thở giao nhau, Hoắc Duẫn Anh muốn đứng dậy, nhưng Ấn Sư Mân lại ôm chặt nàng không để nàng rời đi. Nàng nghe mùi thơm nhàn nhạt trên người Ấn Sư Mân, rất dễ chịu. Hoắc Duẫn Anh dùng mũi ngửi, gương mặt bỗng nhiên có bàn tay, nâng mặt của nàng lên. Nàng chưa kịp mở miệng hỏi Ấn Sư Mân muốn làm gì, đối phương đã hôn lên.
so với hai lần cưỡng hôn trước đó lỗ mãng cùng lạnh nhạt, lần này Ấn Sư Mân ôn nhu không ít. cô cũng không hiểu, rất chậm rãi khẽ liếm bờ môi mình. hơi thở của cô ấy cũng rất sạch sẽ, là khoan khoái băng băng lành lạnh. Hoắc Duẫn Anh nhẹ nhàng đẩy cô ấy một chút, lại không hiệu quả, nhưng Ấn Sư Mân chủ động buông nàng ra.
"Hoắc Duẫn Anh, nếu như tôi tốt một chút, em sẽ thích tôi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro