Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17:

"Ấn đại tỷ đến tìm tôi, hẳn là không chỉ muốn nói vài câu nhảm nhí đơn giản như vậy"

"Hoắc tiểu thư không cần nghĩ quá phức tạp, tôi muốn cô qua đây chỉ là muốn nhìn cô một chút, bởi vì tôi muốn biết, Ấn Kỷ Tuyền coi trọng cô ở điểm này"

Ấn Sư Mân nói, nhíu nhíu mày, từ trong ngăn tủ lấy ra hộp nhỏ tinh xảo màu đen đưa tới trước mặt Hoắc Duẫn Anh, nhìn bề ngoài giống như hộp trang điểm, Hoắc Duẫn Anh mở ra mới phát hiện bên trong chưa ba bịch ống tiêm cực nhỏ dành để bỏ túi, bên cạnh còn có mấy túi bột màu trắng, Hoắc Duẫn Anh không hút ma tuý, nhưng cũng biết những thứ này, dù sao người trong quán bar hỗn tạp, nàng cũng gặp không ít dáng vẻ phê thuốc, chỉ là không nghĩ Ấn Sư Mân lại đưa cho nàng.

Chẳng lẽ bề ngoài của mình giống kẻ nghiện thế sao?

"Thật làm phiền, Ấn đại tỷ, thứ này tôi không có hứng"

"A, là thế sao, thế thì đáng tiếc, không ít người thích cái này, hương vị không nồng như trên thị trường, mức nghiện cũng không cao, tôi nghĩ là Hoắc tiểu thư sẽ thích "

"Tôi có nhiều thứ để vui, chưa đến mức dựa vào mấy thứ này"

Hoắc Duẫn Anh nói xong, lấy một điếu thuốc đặt lên miệng ngậm, híp mắt hút, đã có người từng nói qua, dáng vẻ Hoắc Duẫn Anh khi hút thuốc nhìn rất lười biếng. Tựa như mèo con nằm phơi nắng vào bảo chiều, mái tóc dài màu đen của nàng tản ra, cũng không thích câu nệ mà tựa vào ghế salon. Nhìn đuôi mắt nàng hất lên, Ấn Sư Mân liếm liếm cánh môi, cảm thấy phản ứng của Hoắc Duẫn Anh mười phần thú vị.

Nàng không có thích qua ai, nhưng từ nhỏ đã nhìn thấy Ấn Kỷ Tuyền mang về không ít bạn gái, ra ngoài hẹn hò. Ấn Sư Mân cũng có chút hiếu kỳ với phụ nữ, nhưng nàng từ đầu tới cuối đều cảm thấy mình thích đàn ông. Nhưng không thể không thừa nhận, nhìn thấy loại phụ nữ như Hoắc Duẫn Anh, cho dù trong lòng nàng vẫn chứa đựng chút chán ghét cùng vứt bỏ, nhưng Ấn Sư Mân vẫn không cách nào khắc chế mà đối với Hoắc Duẫn Anh sinh ra chút hứng thú, đương nhiên phần hứng thú này có chút liên hệ với Ấn Kỷ Tuyền.

"Hoắc tiểu thư rất xinh đẹp"

"Cái này thì tôi biết"

Nghe Ấn Sư Mân bỗng nhiên khen mình, khoé miệng Hoắc Duẫn Anh nhẹ cười, miệng ngậm thuốc lá cũng hơi cong lên. Chỉ là sau đó một khắc, mặt Ấn Sư Mân bỗng nhiên phóng đại trước mặt nàng, ngay sau đó điếu thuốc của nàng bị đối phương rút đi, nàng còn không kịp phản ứng, đôi môi đã bị đối phương thô lỗ hôn lấy.Không sai, đối với nụ hôn bất ngờ này, Hoắc Duẫn Anh chỉ có thể dùng từ thô lỗ để hình dung.

Mặc dù là chị em, thế nhưng Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân lại mang đến hai cảm giác hoàn toàn khác nhau. Ấn Kỷ Tuyền nhìn qua như đứng đắn, liền cùng với hình dung bình thường của Hoắc Duẫn Anh chính là như vậy, nhưng thật chất mười phần mặt người dạ thú. Mà Ấn Sư Mân lại chó người ta cảm giác nguy hiểm, dù nhận biết một năm, Hoắc Duẫn Anh không cùng nàng thâm giao là vì thế.

Hiện tại biết các nàng là chị em, Hoắc Duẫn Anh trong lòng đã đem các nàng thành những nhân vật khác nhau, chỉ là tình huống này, hiển nhiên cùng nội tâm nàng cũng không chênh lệch quá nhiều.

Ấn Sư Mân hôn rất lỗ mãng, nàng không ngừng dùng lưỡi quấn lấy đầu lưỡi mình, thậm chí còn dùng răng cắn môi mình. Hoắc Duẫn Anh cảm giác khoé miệng của mình nhất định bị làm rách, nếu không làm sao lại đau như thế. Nàng cố gắng đẩy Ấn Sư Mân ra, kết quả khí lực người này vậy mà mạnh, so với Ấn Kỷ Tuyền còn lớn hơn. Nàng xem như minh bạch, hai chị em này khi còn bé nhất định từng luyện tập qua.

Hoắc Duẫn Anh tức giận cau mày, cảm thấy năm nay đúng là vận rủi của nàng, nàng dậm chân, muốn trực tiếp dùng giày cao gót đá văng Ấn Sư Mân, ngay lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị người đẩy ra, vô cùng ngạc nhiên, Ấn Kỷ Tuyền xuất hiện ở cửa ra vào.

Nàng gỡ xuống kính sát tròng, đổi thành mắt kính không gọng ngày thường, cũng đem lãnh ý trong mắt nàng che khuất một chút. Nhưng động tác của Hoắc Duẫn Anh lúc này như chết thì chết muốn đá Ấn Sư Mân, chỉ bất quá Ấn Kỷ Tuyền từ góc độ nhìn lại, không giống như đá người, mà Hoắc Duẫn Anh dùng chân quấn lấy chân Ấn Sư Mân.

"A Mân, em quá đáng rồi đó" Ấn Kỷ Tuyền cũng không có thất thố, chỉ là nói nhẹ một câu, liền kéo Hoắc Duẫn Anh từ trong ngực Ấn Sư Mân ra ngoài.

"Tôi không cảm thấy tôi có lỗi, dù sao Hoắc tiểu thư vẫn còn độc thân, tôi tự nhiên có quyền theo đuổi nàng"

"Ồ? vậy em có thể thử một chút"

Đôi mắt Ấn Kỷ Tuyền trầm lại, thấp giọng nói. đèn chiếu sáng trên trần nhà rọi vào ánh mắt nàng, Hoắc Duẫn Anh có thể nhìn thấy địch ý trong đó. Nàng chưa kịp phản ứng, cả người đã bị Ấn Kỷ Tuyền kéo ra ngoài. Lực đạo rất lớn, Hoắc Duẫn Anh chỉ cảm thấy bờ môi bị hành hạ giờ đến cổ tay bị đau, nàng cảm thấy Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân nhất định là trời xanh phái tới tra tấn mình.

"Ấn Kỷ Tuyền, cô làm gì, mau thả người ra" Hoắc Duẫn Anh bị Ấn Kỷ Tuyền kéo đến boong tàu, ở trên này toàn người tham gia yến hội, nơi này cũng không có ai, Hoắc Duẫn Anh to tiếng, bởi vì cổ tay bị đau mà nhíu chặt lông mày.

"Em thích chính là loại con gái như A Mân hả? lúc nó hôn em thì em sẽ ẩm ướt sao?" Ấn Kỷ Tuyền đặt Hoắc Duẫn Anh trên lan can du thuyền, thấp giọng hỏi. Biểu lộ vẫn như vậy lạnh nhạt, ngữ khí cũng giống như giáo sư giảng bài trong lớp số học.

"Ấn Kỷ Tuyền, tôi chẳng phải nói với cô rồi sao, đừng có mà chọc tôi nữ, tôi cùng ai làm gì không có liên quan tới cô, hay là nói, cô cùng tôi lên giường mấy lần, liền thích tôi rồi sao?" Hoắc Duẫn Anh dứt khoát dựa vào lan can, có chút khinh thường nói.

"Khóe miệng của em bị rách rồi"

"Ừm, em gái của cô cắn"

"Tôi có cách làm nó đỡ hơn"

Ấn Kỷ Tuyền nói xong, bưng mặt Hoắc Duẫn Anh, hôn lên. Nụ hôn của nàng rất ôn nhu, so với Ấn Sư Mân chính là hai thái cực, thế nhưng Hoắc Duẫn Anh lại dùng dáng vẻ thấy quỷ nhìn nàng. Nàng cảm thấy hai chị em nhà họ Ấn này đúng là không phải người. Ấn Sư Mân cảm thấy Ấn Kỷ Tuyền thích mình, cho nên mới cưỡng hôn nàng. Sau đó Ấn Kỷ Tuyền khi nhìn mình bị Ấn Sư Mân cưỡng hôn lại còn đi hôn mình tiếp

Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình giống như đồ chơi bị nàng đùa nghịch xoay quanh, nàng nhìn chân Ấn Kỷ Tuyền mang giày cao gót, liền dùng sức đạp lên, mặc dù cảm giác được đối thủ đau run cả người, động tác hôn mình lại càng ôn nhu hơn. Phần ôn nhu này, để lực đạo của Hoắc Duẫn Anh dần dần thả lỏng, càng về sau cũng không tự giác thu chân về.

"Duẫn Anh, em chưa trả lời câu hỏi của tôi" hôn xong, Ấn Kỷ Tuyền vỗ nhè nhẹ vai Hoắc Duẫn Anh, trên mặt cũng nở nụ cười.

"Vấn đề gì ? tôi không muốn trả lời cô bất kỳ vấn đề nào, thả tôi ra" Hoắc Duẫn Anh mới không muốn nhìn thấy nụ cười của Ấn Kỷ Tuyền, nàng cảm thấy nụ cười này quá đáng ghét, mặc dù là đẹp mắt, nhưng vẫn khiến nàng có xúc động muốn tát một bạt tay.

"Em thích A Mân hay là tôi ? lúc nó hôn em, em có cảm giác nhiều hơn tôi không ?"

"Đều không thích, để tôi đi" Hoắc Duẫn Anh lúc này vô cùng hối hận mình tới bữa tiệc sinh nhật này, vốn cho rằng chỉ là tới uống chút rượu giết thời gian, nhưng hiện tại xem ra, lại có cảm giác đưa tới cửa tìm xui xẻo.

"A, Duẫn Anh, ngón tay A Mân so với tôi lớn hơn một chút, thế nhưng nó không có kinh nghiêm yêu đương, cho nên tôi sẽ tương đối khiến cho em dễ chịu hơn đúng không ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro