Chương 12:
Hoắc Duẫn Anh vừa nói xong, trong phòng yên tĩnh thật lâu, nhìn nàng câu lên khoé miệng. Ấn Kỷ Tuyền dùng tay sờ gương mặt nàng, xoa bờ vai nàng, cởi mấy cái nút trên áo sơ mi của nàng, nội y của Hoắc Duẫn Anh cũng giống như người ta cảm nhận về nàng, càng phô trương bắt mắt càng tốt, lần này cũng không ngoại lệ, áo sơ mi từng chút bị mở ra, trong mắt Ấn Kỷ Tuyền phản chiếu nội y màu tím của Hoắc Duẫn Anh.
Kiểu dáng nội y cũng rất đặc biệt, dây áo ngực cực nhỏ, vải che chắn bộ ngực so với thông thường cũng ít hơn nhiều, thậm chí chỉ miễn cưỡng che khuất đỉnh ngực, còn lại hơn phân nửa đều bạo lộ ra ngoài. Dáng người Hoắc Duẫn Anh rất đẹp, so với bất kỳ người nào, Ấn Kỷ Tuyền đều có thể nhìn ra rõ ràng, bộ ngực tròn trịa trắng mềm, lúc động tình sẽ ưỡn lên rất cao, vò mấy lần sẽ trướng thô lên, trở nên có lực đàn hồi, Ấn Kỷ Tuyền xoa cách áo ngực, mà Hoắc Duẫn Anh thì mờ mịt nhìn nàng, ánh mắt trống rỗng.
Ấn Kỷ Tuyền phát giác được chi tiết này, nhưng không có nói ra, mà cởi bỏ áo ngực của Hoắc Duẫn Anh, chỉ để lại áo sơ mi rộng mở, nhìn bụng dưới bằng phẳng của nàng, Ấn Kỷ Tuyền lướt qua liền đem ánh mắt đặt lên vết sẹo dài trên xương sườn. nơi đó nàng luôn để ý, nàng điều tra thân phận Hoắc Duẫn Anh, bất quá tra được chút da lông, còn chuyện trong quá khứ, không dễ dàng đào được.
Ấn Kỷ Tuyền biết Hoắc Duẫn Anh không phải người của Gia Hải Thị, nàng năm nay 26, mới đến đây năm năm trước.
Hải Thị, cha mẹ của nàng chết vì bị tai nạn hàng không, cô cô nàng là Hoắc Sở Lan ra nước ngoài lúc nàng 18 tuổi, không có liên hệ gì. Về phần quá khứ của Hoắc Duẫn Anh trước khi đến Gia Hải Thị, với năng lực của Ấn Kỷ Tuyền khó tra được, nàng cũng không muốn nhờ Ấn Sư Mân hỗ trợ. Nàng dùng tay nhẹ nhàng vuốt vết sẹo kia, dài khoảng một gang tay, một đường hồng phấn nằm vắt ngang da thịt trắng nõn, đặc biệt hút mắt. Ấn Kỷ Tuyền khẽ vuốt vuốt, bỗng nhiên cúi đầu xuống. Nàng có thể cảm thấy được hơi thở của Hoắc Duẫn Anh nhanh hơn cùng thân thể phát run, nhìn tới đây phi thường mẫn cảm.
"Có ngại kể tôi nghe vì sao có cái này không ?" Ấn Kỷ Tuyền hỏi, lui về phía sau vài bước, dùng hai tay cởi dây nịt của Hoắc Duẫn Anh, lại cởi quần của nàng ra. Quần lót của Hoắc Duẫn Anh cùng kiểu dáng giống áo ngực, so với áo ngực còn lớn mật hơn, trừ nơi đó có chút vải che chắn, chỗ còn lại đều dùng dây nhỏ nối liền với nhàu, Ấn Kỷ Tuyền dùng tay xoa đùi Hoắc Duẫn Anh, lại hôn bắp đùi nàng
"Ngại" Hoắc Duẫn Anh từ đầu đến cối ngồi trên ghế salon, không có hành động gì. Nàng nhìn rượu trái cây đặt một bên, lấy từng ngụm từ từ uống, cho dù Ấn Kỷ Tuyền đã cách đồ lót sờ chân tâm nàng, nàng cũng nhàn nhạt cười, không ngừng đổ rượu vào miệng.
"Duẫn Anh có thể không ?" lúc này Ấn Kỷ Tuyền bỗng nhiên ngẩng đầu, có chút ngưng trọng mà hỏi. để Hoắc Duẫn Anh có chút hoảng hốt, giống như trước đó thật lâu, người kia mang theo vẻ mặt như thế hỏi mình, sau đó thì sao ? nàng thưởng thức được niềm vui vẻ thực cốt tiêu hồn nhất thế giới, ngắn ngủi tạm bợ, tốt đẹp như vậy, giống như que diêm bị đốt cháy, bay theo khói lửa. mỹ hảo qua đi lưu lại những cặn bã đen tối. Hoắc Duẫn Anh cảm thấy mình uống say, mục đích của nàng đã đạt được, nếu không nàng làm sao nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia ở trước mặt mình. Nàng vươn tay, bưng lấy khuôn mặt kia đến trước mặt mình, hôn nhiệt tình, tựa như lúc trước, toàn bộ đều trao cho người ấy.
"A Thanh...A Thanh..." Hoắc Duẫn Anh thấp giọng thì thầm, đè tay Ấn Kỷ Tuyền lên chân tâm của mình, thế nhưng biểu lộ của Ấn Kỷ Tuyền lại mất đi sự thong dong cùng ưu nhã của ngày thường, trở nên có chút cứng ngắt. Nàng sờ chỗ đó ướt át, lại cảm thấy hơi thất bại. Ấn Kỷ Tuyền cười cười, rút tay trở về, ôm lấy Hoắc Duẫn Anh, đỡ nàng lên giường, Ấn Kỷ Tuyền không có ý định làm tiếp, mà dùng khăn lau thân thể Hoắc Duẫn Anh thật sạch sẽ, lại dùng khăn giấy lau chỗ ướt át giữa hai chân nàng, lúc này mới ôm nàng nằm trên giường.
Đây không phải là lần đầu tiên cùng Hoắc Duẫn Anh qua đêm, lại là lần đầu tiên bình an vô sự ngủ say một đêm. Hoắc Duẫn Anh lúc có cảm giác đã vô thức tiến vào trong ngực mình, giống như bé cún nhỏ không thành thật, dùng tay cào mình. Ấn Kỷ Tuyền đột nhiên cảm giác được, không làm tựa hồ cũng không tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro