Chương 1:
"Cái này quá nhạt, uống không trôi"
"Bà chủ, chị vừa uống bốn chén ly của tôi đêm nay, rượu cũng có giới hạn, coi như chị là bà chủ, cũng không thể uống như vậy được"
An Thất Thất, một cô gái cao mét sáu, có khuôn mặt trẻ con, âm thanh nãi thanh nãi khí như một con cừu non, nhưng nghề nghiệp của nàng là điều chế cho quán bar THE ONE, đồng thời, nàng đã trưởng thành được 7 năm. Lúc trước quen Hoắc Duẫn Anh, An Thất Thất tin rằng, mối quan hệ giữa con gái và con gái chính là thuần khiết không tì vết nhất, tựa như hoa sen trong hồ sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn,
Nhưng mà...
Sau khi quen biết Hoắc Duẫn Anh một tháng, An Thất Thất cảm thấy, thân thể phụ nữ đẹp đến mức không gì so sánh được, so với đàn ông đẹp mắt hơn nhiều. Sau khi quen biết Hoắc Duẫn Anh ba tháng, An Thất Thất lại cảm thấy, chỉ cần hai người con gái ở bên nhau, một người chính là Hoắc Duẫn Anh, họ nhất định sẽ xảy ra một thứ nào đó. Bây giờ, làm cho Hoắc Duẫn Anh ở quán bar năm năm, An Thất Thất cảm thấy mình xong rồi.
Nhìn thấy hai người con gái ngồi cùng nhau, nàng liền sẽ nhịn không được mà hưng phấn, nhìn thấy thân thể phụ nữ, nàng ẩm ướt so với nhìn cơ bụng đàn ông còn nhiều hơn. Nàng giật mình nhận ra, nguyên lai giữa phụ nữ với phụ nữ không chỉ có tình bạn thuần tuý, mà khắc sâu nhận thức nhất chính là, chỉ cần Hoắc Duẫn Anh chủ động đáp lời một người phụ nữ khác, cuối cùng nhất định sẽ cùng Hoắc Duẫn Anh lên giường.
Đêm nay tân tân khổ khổ bưng lên những chai rượu quý hiếm có hạn, An Thất Thất nhíu mày nhìn Hoắc Duẫn Anh thoải mái uống cạn một ly. Nàng đếm, tổng cộng năm mươi ly tài hoa của nàng, nàng vì bồi cô gái này mà uống chỉ tầm 6 ly, cho nên nói, Hoắc Duẫn Anh muốn khui rượu chính là muốn mình uống sao?
"Bà chủ, chị cũng không thể lại uống, vạn nhất chị uống say rồi, lại muốn cùng em xảy ra chuyện gì thì làm sao hả?" An Thất Thất thấy Hoắc Duẫn Anh còn muốn uống rượu, vội vàng ngăn nàng lại, ai ngờ đối phương lại thuận thế dựa vào người nàng. lúc Hoắc Duẫn Anh tới gần, mùi hương dầu gội trên tóc nàng nhàn nhạt thoảng qua, khiến An Thất Thất nhịn không được phải hít một hơi sâu, lại nuốt nước miếng.
Ân...nên nói như thế nào đây, bà chủ chính là Hoắc Duẫn Anh, là một vưu vật, mà vưu vật này hết lần này đến lần khác thích một người con gái khác. Hoắc Duẫn Anh năm nay 26 tuổi nhưng đều nói rằng mình chỉ mới 16 tuổi, đương nhiên không ai tin. cha mẹ trước kia bị tai nạn giao thông, tài sản liền giao cho cô của Hoắc Duẫn Anh tạm thời quản lý, mà Hoắc Duẫn Anh sau khi trưởng thành, cô nàng cũng ra nước ngoài, Hoắc Duẫn Anh tiếp quản tài sản, liền nhờ cha mẹ mà có nhà có xe đúng chuẩn phú nhị đại.
Hoắc Duẫn Anh có cái miệng rất tiện, người cũng nói ngược nói xuôi. nàng nói mình vừa sinh ra đã thích con gái, đối với đàn ông không hề có hứng thú, càng đừng đề cập đến tình thú. Hoắc gia lúc đầu rất hạnh phúc, một nhà ba người hoà thuận vui vẻ, kết quả lúc đi coi bói bỗng nhiên xuất hiện thần côn như trong phim, ám chỉ Hoắc Duẫn Anh có bát tự ẩn sát, khắc người bên cạnh, hơn nữa còn nói Hoắc Duẫn Anh sống không quá ba mươi tuổi.
Vừa nghe sơ qua, Hoắc Duẫn Anh tuổi còn nhỏ tự nhiên không hiểu, còn bị dọa đến hết hồn, mà Hoặc ba Hoặc mẹ cũng không coi ra gì. cho đến khi cả hai người đều mất trong tai nạn máy bay, Hoắc Duẫn Anh mới nhớ lại chuyện này. Về sau, có một số việc ứng nghiệm với thần côn kia, Hoắc Duẫn Anh mới bắt đầu còn nghĩ cách giải quyết, về sau bỏ mặc không quan tâm, tuỳ số phận.
Sản nghiệp Hoắc gia rất nhiều, không chỉ có chuỗi khách sạn, sau khi Hoắc Duẫn Anh tiếp nhận còn mở không ít quán rượu, dựa vào lời Hoắc Duẫn Anh hay nói, nàng còn mấy năm liền chết rồi, nàng muốn uống rượu mạnh nhất, nằm trên cô gái đẹp nhất. An Thất Thất làm chứng, rất có trách nhiệm mà xác nhận, Hoắc Duẫn Anh đều đem hai việc này làm đến hoàn mỹ
Mặc dù Hoắc Duẫn Anh trong giới mệnh danh là hoa hồ điệp, nhưng nàng mặc dù là hoa, lại không hề khiến người ta ghét được, duyên phận của nàng nhiều đến không đếm nổi. Mỗi khi có sinh nhật, Hoắc Duẫn Anh thu quà mỏi tay, mở quà, lao vào mọi loại buổi tiệc sinh nhật. Mỗi năm sinh nhật Hoắc Duẫn Anh đều nói, nàng lại cách thần chết gần hơn một bước, nàng phải tranh thủ thời gian tìm khoái hoạt, lại tìm phụ nữ ngủ một đêm. Bất quá theo An Thất Thất, nàng bất quá dục cầu bất mãn mà thôi.
Từ suy nghĩ nghiêm túc mà nói, Hoắc Duẫn Anh tướng mạo kỳ thật rất giống yêu tinh trong phim. nàng thích mái tóc màu đen, vặn năm không đổi kiểu tóc mà trên weibo được bỏ phiếu cao nhất, tóc đen dài thẳng, chẻ ngôi giữa, tiêu chuẩn của một nữ thần. bởi vì mặt của nàng rất nhỏ, loại kiểu tóc này đối với nàng rất nhẹ nhàng. mà ngũ quan của nàng càng thêm tinh xảo không nói nên lời, lông mày dài nhỏ đen nhánh, sống mũi cao đến mức An Thất Thất thấy nàng lần đầu còn nghĩ rằng nàng làm phẫu thuật thẩm mỹ, về sau vô số lần bóp cái mũi này mới biết là hàng thật
Về phần con mắt, đôi mắt Hoắc Duẫn Anh rất xinh đẹp, dùng một câu vùng Đông Bắc để hình dung chính là sơn đen bôi đen, đã sáng càng loáng! còn muốn nói một điều chính là, Hoắc Duẫn Anh đối với môi đỏ liệt diễm không như bình thường nóng lòng cùng chấp nhất, mỗi lần An Thất Thất nói nàng tô son mà uống rượu sẽ bị phai màu, Hoắc Duẫn Anh đều sẽ khinh thường liếc nhìn nàng một cái, ném ra một câu.
"Con gái không có ngực không có mông thì thôi đi, ngay cả son môi cũng không tô, chỉ cầu sinh tồn, có khác gì con cá mặn không ?" tới lúc này, An Thất Thất bị đánh bại hoàn toàn. nàng cảm thấy đi theo Hoắc Duẫn Anh bên người, mình đã nếm đủ loại đả kích trên thế giới, từ tướng mạo, đến chiều cao, lại đến ngực, vòng mông, chất tóc dài, ngón tay dài ngắn, liền ngay cả chuyện lên giường, Hoắc Duẫn Anh đều phải bức nàng so tài một phen. An Thất Thất cảm thấy mình thật kiên cường, có thể ở bên cạnh Hoắc Duẫn Anh năm năm còn không bị nàng làm cho tức chết
"bà chủ, chị làm gì mà ngẩn người vậy ? lại coi trọng ai rồi hả?" sau một lát, Hoắc Duẫn Anh uống ly thứ tám vào bụng, thấy nàng nhìn một chỗ nhìn người, An Thất Thất hỏi, thuận tầm mắt nàng nhìn qua, lập tức biết vì sao Hoắc Duẫn Anh lại nhìn bên kia.
Chỉ thấy bên góc quán bar có một cô gái đang ngồi, cô gái mặc quần áo nghiêm túc, kiểu tây, áo sơ mi màu trắng, cài nút toàn bộ, mặc váy ôm chặt mông cùng đùi, tất chân màu đen che đi cặp đùi đẹp, lại che không được ánh mắt người khác rơi trên người nàng.
Cô gái cuộn tóc, đeo một bộ kính trắng, tay trái cầm hồ sơ, cả người cho cảm giác nghiêm túc sạch sẽ, hoàn toàn không giống người đến quán bar. Nàng ngồi ở chỗ kia cho người nhìn cảm giác trang nghiêm, dường như hoàn cảnh xung quanh đều biến thành phòng họp, mà không phải quán bar
Hoắc Duẫn Anh sớm chú ý cô gái này khi nàng vừa vào cửa, cũng chú ý có thật nhiều người tiến đến bắt chuyện với nàng, lại đều đụng phải đinh. Không phải sao, một cô gái trang điểm nhẹ, cùng nàng nói vài câu liền mặt đen rời đi. Hoắc Duẫn Anh khinh thường nhếch môi, nếu như vậy đoán chừng là người trong giới đây, dù số lượng ít, thế nhưng không có nghĩa trình độ hay tiêu chuẩn phải hạ xuống nha
"Bà chủ, chị định ra tay hả? em đoán chừng, độ khó ở mức 9 nha""
"Tiểu An Tử a, em phải biết, ở trước mặt chị, bất kỳ độ khó nào đều không là vấn đề. Đêm nay chị liền hạ cô ta cho em xem, thế nào ?" Hoắc Duẫn Anh nói xong, cầm thẻ phòng quán bar của mình, cười đứng dậy, đi về phía cô gái kia.
An Thất Thất ngồi vào chỗ nàng vừa ngồi, nhìn Hoắc Duẫn Anh mặc váy đen lộ lưng phong tao lắc mông đi tới. An Thất Thất luôn cảm thấy lần này không có đơn giản như vậy, nàng ngược lại muốn nhìn một chút, nếu như Hoắc Duẫn Anh có bất ngờ, là tình huống thế nào.
"Cô không thích uống rượu đỏ, uống cái này đi" Hoắc Duẫn Anh không giống những người khác tới bắt chuyện, mà là trực tiếp đến bên cạnh cô gái, cầm ly rượu vừa lấy từ quầy rượu đưa cho cô gái. nhìn thấy ly rượu trắng đặt trước mặt mình, Ấn Kỷ Tuyền ngẩng đầu liếc mắt nhìn người vừa tới, khẽ gật đầu, cũng tiếp nhận rượu trắng nàng đưa tới, uống nửa ly.
"A, cô uống rượu của tôi, chính là thiếu nợ nhân tình của tôi rồi" Hoắc Duẫn Anh vừa cười vừa nói, Ấn Kỷ Tuyền cũng biết nàng đang đùa, cũng đáp lại bằng nụ cười nhẹ. Chỉ là một lát sau, nàng lại cười không nổi. Bởi vì Hoắc Duẫn Anh đã nâng cằm của nàng, không đợi nàng nói cái gì, bỗng nhiên hôn nàng.
Hai cô gái hôn nhau là chuyện bình thường trong giới, nhưng Hoắc Duẫn Anh là danh bài nổi tiếng, cũng không ít người vì muốn gặp nàng mới tới THE ONE, nhìn thấy Hoắc Duẫn Anh trực tiếp hôn lên, đối tượng vẫn là cô gái được bắt chuyện hai mươi mấy lần không ai thành công, không khỏi huýt sáo, một mảnh âm thanh ồn ào.
Hai người hôn hồi lâu, mà An Thất Thất bên kia đã sớm mở to hai mắt nhìn, vẫn không nghĩ tới Hoắc Duẫn Anh như vậy.
thành tích bất bại tiếp tục được duy trì. Một nụ hôn qua đi, Hoắc Duẫn Anh ngồi trên đùi Ấn Kỷ Tuyền, người này chỉ nhíu mày cười nhìn nàng, hòn toàn không có bất mãn đột nhiên bị nàng hôn.
"Cô tên gì? không quen có thể dùng tên giả" Hoắc Duẫn Anh nhẹ nhàng sờ cái cằm của Ấn Kỷ Tuyền, nhìn môi của nàng còn lưu lại dấu son đỏ của mình, tiến tới giúp nàng liếm sạch.
"Ấn Kỷ Tuyền " nàng không ngại nói thật tên mình, dù sao nàng cũng không phải người nổi tiếng gì.
Ồ? xem ra là tên thật nha, đã như vậy, Ấn tiểu thư chắc nguyện ý cùng tôi giao lưu sâu hơn rồi nhỉ, đây là thẻ phòng của tôi, cô đêm nay có thể đến tìm tôi" Hoắc Duẫn Anh nói, dùng thẻ phòng chậm rãi cởi nút áo sơ mi của Ấn Kỷ Tuyền, một nút, hai nút ba nút, ba hàng nút bị cởi ra, nàng nhìn nịt ngực bên trong của Ấn Kỷ Tuyền màu trắng, còn có khe rãnh thâm thuý kia, trước mắt hiện lên một tia hiểu rõ, thuận tay đem thẻ phòng nhét vào giữa khe thịt kia.
"Tôi cảm thấy, cô mặc màu đen sẽ đẹp lắm đó"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro