Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 07:

"Bà chủ, tôi vào nha" An Thất Thất bưng bữa tối đã chuẩn bị xong đi vào, nhìn không có ai, bất đắc dĩ đi vào phòng ngủ. quả nhiên căn phòng mới dọn dẹp hôm nay lại bầy hầy, khắp nơi đều là chai rượu không, cả phòng đầy mùi thuốc. mà kẻ gây tội giờ phút này đang nằm trên giường, miệng ngậm lấy điếu thuốc, trên mặt thế mà vẫn còn nét ghét bỏ mình.

"Cô sao lại tới rồi?" Hoắc Duẫn Anh phả một hơi thuốc lá, giọng khàn khàn hỏi, nhìn nàng thế này, An Thất Thất mười phần khó chịu đặt bữa ăn đặt xuống, đồng thời giật lấy dập thuốc lá Hoắc Duẫn Anh ngậm trong miệng.

"Bà chủ, hôm qua chị bảo tôi đem bữa tối vào cho chị, chị quên rồi hả. còn có chị đã nằm trên giường bảy ngày, coi như chị bị thương cũng đã hết rồi mà"

An Thất Thất một bộ tiếc rèn sắt không thành thép, đứng ở bên giường nhìn Hoắc Duẫn Anh. từ cái ngày đó xảy ra chuyện, ngay cả An Thất Thất cũng không tin bà chủ nàng bị đè, nàng cảm thấy Hoắc Duẫn Anh không còn trạng thái gì. Tỉ như mỗi ngày nằm trên giường không xuống giường, vừa mới bắt đầu có thể hiểu có vài chỗ đặc thù bị thương không tiện đi lại, nhưng nhiều ngày như vậy, coi như có bị thương cũng đã lành rồi chứ.

Nhưng sự thật là, Hoắc Duẫn Anh như mọt gạo nằm trên giường, dính trên giường. Muốn nói nàng hết ăn lại nằm cũng coi như được đi, người này mỗi ngày cũng chỉ uống rượu hút thuốc, cơm cũng không ăn hết. Muốn nói tâm tình nàng không tốt, hôm qua An Thất Thất tới còn nghe Hoắc Duẫn Anh nói chuyện điện thoại vô cùng vui vẻ với một cô gái tình một đêm nào đó, qua đi nàng lại xem phim hoạt hình Tom và Jerry nàng thích nhất.

Rõ ràng thân thể cùng tinh thần Hoắc Duẫn Anh đều tốt như vậy, nhưng chính là sống chết không chịu rời giường, cũng không mặc quần áo, trừ thời gian đi toilet cùng tắm rửa, trên cơ bản đều nằm chết trên giường, chỉ sợ thứ duy nhất thay đổi chính là...người này nằm bôi son...có đôi khi trang điểm thật quỷ dị, trước khi đi ngủ thì tẩy trang

Đối với hành động quỷ dị của Hoắc Duẫn Anh mấy ngày nay, An Thất Thất chỉ có thể giải thích là phát bệnh. Dù sao Hoắc Duẫn Anh trong vòng một năm bị bệnh mấy lần, mỗi lần như vậy sẽ có những hành động mà người thường không hiểu....Những hành động này không thấy thì không sao, nếu như An Thất Thất mỗi ngày đều phải chứng kiến, đủ khiến người giận sôi chán ghét.

"A, vậy tối nay cô pha chế rượu cho tôi uống đi, tôi có thể suy nghĩ một chút" Hoắc Duẫn Anh sững sờ hồi lâu mới mở miệng, nghe nàng dùng pha chế rượu để làm điều kiện. An Thất Thất nghĩ nghĩ, vẫn là đồng ý. dù sao pha rượu so với mỗi ngày tới quét dọn phòng tốt hơn nhiều, mà lại không cần nhìn bộ dạng muốn chết của Hoắc Duẫn Anh, cũng xem là có lời.

"Bà chủ, tôi liền tới quầy bar chờ chị, còn có đai tỷ kia tới, vẫn là phòng cũ hả"

"A, vậy cô phải điều chế mấy ly đặc trưng chút, chị cũng biết người đàn bà kia thế nhưng rất thích cô"

"Bà chủ, làm phiền cố đừng nói những lời dễ gây hiểu lầm, đại tỷ kia thích chính là rượu của tôi, không phải tôi"

"Đương nhiên rồi, tôi chính là có ý này, làm sao? cô chẳng lẽ cảm thấy cô ta sẽ thích cô sao ? cô ta ngay cả tôi còn không thích, làm sao lại đi thích cô"

"Bà chủ, xin cô đừng nói nữa"

Cùng Hoắc Duẫn Anh chèo kéo một hồi, An Thất Thất lại cảm thấy mình bị nàng tổn thương đến mất tự tin. Nàng liếc mắt không coi ai ra gì liền cứ thế trần trường đi vào phòng tắm, nhìn người này ở trong phòng một tuần giống như gầy đi chút, có chút nhíu mày.

Ban đêm, quán bar THE ONE đang ở giờ cao điểm, An Thất Thất ở quầy bar chào hỏi khách khứa, đem ly rượu đã pha chế xong đặt trên quầy đưa cho khách. Không lâu lắm nàng liền thấy Hoắc Duẫn Anh ăn mặc cực kỳ phong tao đi ra, váy ngắn màu đỏ bó sát, cổ chữ V trễ ngực, phía sau lưng còn lộ ra một mảnh lớn phong quang. Bên trên cổ nàng vết tích cũ hoàn toàn chưa mờ nhạt đều lộ ra ngoài hết, giống như sợ người khác không biết nàng từng trải qua chuyện gì không bằng.

"Tiểu An Tử, rượu của tôi có chưa?" Hoắc Duẫn Anh vừa đến đã ngồi bên cạnh quầy bar, cúi đầu húp một ngụm rượu trong ly mà An Thất Thất chuẩn bị cho người khác. còn ăn luôn quả anh đào trang trí. Nhìn dáng vẻ thản nhiên của nàng, An Thất Thất im lặng ở trong lòng đối với nàng giơ ngón tay giữa, những người đến quán bar THE ONE đều biết, hdat đoạt ly rượu mà khách đặt trước không phải lần đầu tiên. mà đa phần mọi người ở nơi này đều để mặc Hoắc Duẫn Anh, chuẩn xác mà nói, người ta là bà chủ, tự nhiên muốn uống gì thì uống.

"Bà chủ, rượu pha cho chị đặt bên kia, đừng đoạt rượu của người khác, còn có đại tỷ kia đến một lúc lâu rồi"

"A, đại mỹ nữ đến, tôi phải đi chăm sóc nàng mới được"

Hoắc Duẫn Anh nói, đã chào hỏi nhân viên phục vụ đưa lên rượu đặc chế riêng, đi vào ghế dài đặt trong góc quán bar. Cánh cửa phòng VIP mở ra rồi đóng lại, tạp âm phía ngoài lập tức bị ngăn cách, Hoắc Duẫn Anh liếc nhìn cô gái ngồi ở giữa ghế sofa trong phòng VIP, nàng cúi đầu xem điện thoại, cũng không có ngẩng đầu nhìn mình, đứng phía sau là mấy tên đàn em mặc âu phục đen, Hoắc Duẫn Anh cũng không câu nệ, mà tuỳ ý ngồi đối diện nàng.

"Tâm tình cô hôm nay không tốt lắm hả?" Hoắc Duẫn Anh nâng ly đẩy đến trước mặt cô gái, cười hỏi, nghe tiếng nàng nói chuyện, cô gái kia mới ngẩng đầu nhìn nàng. Bên trong phòng ánh đèn mờ mờ ảo ảo mặc dù không sáng, chiếu lên mặt cô gái ngược lại soi sáng mặt mũi nàng ra mấy phần quỷ mị. vóc người cô gái rất lạnh lùng, nói chuẩn xác hơn cũng không phải tướng mạo nàng lạnh lùng mà nàng cho người ta cảm giác rất lạnh.

Mái tóc dài màu đen của nàng rủ xuống bờ vai, tóc mái được vén lên đỉnh đầu, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trái xoan. bên phải tóc không biết dùng cái gì buộc vén ra sau tai, lộ ra bông tai kim cương màu đỏ. Đôi mắt nàng không phải có màu hổ phách hay nâu đậm thường thấy của người Châu Á mà là màu nâu nhàn nhạt. môi mỏng nàng nhấp nhẹ, Hoắc Duẫn Anh nhìn ra nàng không có ý tứ trả lời câu hỏi của mình, chỉ là duỗi đôi tay mang găng tay ra, bưng rượu lên nhấm nháp

"Rượu, không tệ" uống một ly xong, cô gái bỗng nhiên mở miệng, Hoắc Duẫn Anh cũng không có nói gì, chỉ cúi đầu uống rượu của mình. nàng cùng cô gái này kỳ thật cũng không quen, liền ngay cả tên cũng không biết. Sở dĩ dễ nhận biết bởi vì một năm trước cô gái này bỗng nhiên xuất hiện ở cửa sau quán bar, khi đó tay của nàng bị thương, mà chính mình...Ân, Hoắc Duẫn Anh không phủ nhận, bởi vì nàng thấy đối phương rất xinh đẹp nên không ngại nhiều chuyện.

Từ đó về sau, người này thỉnh thoảng tới đây uống một hai chén, giống như là rất hài lòng rượu của An Thất Thất. Hoắc Duẫn Anh chỉ biết cô gái này là thuộc bang xã hội đen ở Gia Hải Thị, về phần tuổi tác, tên cùng gia đình bối cảnh hoàn toàn không biết, mà bởi vì trên người cô gái này toả ra quá nhiều cảm giác nguy hiểm, nàng tự nhiên không đi hỏi. Thứ duy nhất liên hệ giữa hai người, chính là cô gái này ngẫu nhiên sẽ đến uống vài ly rượu, chỉ thế thôi.

"Cô tựa hồ cũng có tâm sự" cô gái nhìn Hoắc Duẫn Anh một hồi, bỗng nhiên mở miệng, lần đầu tiên nàng chủ động mở miệng nói chuyện với mình, Hoắc Duẫn Anh sửng sốt một chút, do dự một chút, vẫn là quyết định tìm Đại Phật này giúp đỡ

"Đại tỷ hôm nay lại chủ động nói chuyện với tôi, tôi đêm nay chắc hưng phấn không ngủ được. Cũng không có việc gì, chính là gần đây muốn tìm một cô gái, không biết cô có thể giúp tôi điều tra không"

Hoắc Duẫn Anh thận trọng hỏi thăm, kỳ thật nàng cũng không trông cậy cô gái này sẽ giúp mình, dù sao người ta là xã hội đen thứ thiệt, làm gì ở không giúp mình điều tra, ai ngờ sau một lát, đối phương thế mà đáp lời.

"Tên "

"Ấn Kỷ Tuyền "

"Ồ? tại sao phải điều tra cô ta ?"

Nghe tới tên Ấn Kỷ Tuyền , trong mắt cô gái lóe lên một tia sáng, Hoắc Duẫn Anh không có chú ý, chỉ là dùng tay xoay xoay lọn tóc, sờ sờ túi, phát hiện quên mang thuốc lá. có lẽ nhìn thấy sự lúng túng của nàng, cô gái bỗng nhiên móc một hộp thuốc lá trong túi đưa lên trước mặt, nhìn chăm chú bàn tay nàng đeo găng, Hoắc Duẫn Anh cười tiếp nhận, lấy diêm quẹt ra, thuần thục mở ra, đốt thuốc.

"Có chút qua lại" lại nhớ Ấn Kỷ Tuyền, Hoắc Duẫn Anh ánh mắt lóe lên tia khó chịu. Đều do người đàn bà muội tao giả vờ cấm dục kia, hại mình bị An Thất Thất chế giễu, còn làm nàng ở trên giường lâu như vậy, cho đến lúc nãy, phía dưới nàng còn đau.

"Tốt, qua mấy ngày tôi sẽ cho cô câu trả lời chắc chắn"

Cô gái nói xong, đã đứng dậy rời khỏi quán bar, một loạt xe hơi thể thao màu đen rời khỏi THE ONE, biến mất trong màn đêm, cuối cùng dừng ở trước một ngôi biệt thự. Cô gái xuống xe, không gõ cửa, mà là trực tiếp cho thủ hạ nổ súng bắn nát khoá cửa, nghênh ngang đi vào. Ấn Kỷ Tuyền nghe có tiếng súng, căn bản không cần đoán người đến là ai liền biết đáp án. Dù sao...người có thể đi vào nhà nàng, chỉ có người kia.

"Có người nhờ tôi điều tra" cô gái nhìn Ấn Kỷ Tuyền ngồi trên ghế sofa, nhẹ nói.

"Hoắc Duẫn Anh hả?" nghe tới có người muốn điều tra mình, Ấn Kỷ Tuyền cũng không hiếu kỳ, thậm chí đoán được là Hoắc Duẫn Anh.

"Chị gần đây chơi quá mức, mặt hàng như Hoắc Duẫn Anh, chị cũng dám ra tay " cô gái thấp giọng nói, ánh mắt lóe lên lãnh ý dễ hiểu. Ấn Kỷ Tuyền đi đến cạnh nàng, từ trên cao nhìn xuống nàng

"Ấn Sư Mân, cô hẳn là quên một chuyện, tôi là chị cô nhỉ ?"

"Tôi không có mất trí nhớ" nghe Ấn Kỷ Tuyền nói, Ấn Sư Mân cũng đứng lên, rõ ràng là mang giày thấp, lại cao hơn Ấn Kỷ Tuyền rất nhiều.

"A Mân, chuyện của chị em đừng có quản"

"Ấn Kỷ Tuyền, nếu như chị cảm thấy tôi xen vào chuyện của chị, vậy chị sai rồi, tôi chỉ là muốn đến hỏi chị, kết quả sự kiện Thanh Đường, chị thật tin nó sao?" Ấn Sư Mân nói xong, trầm mặc không nói nhìn Ấn Kỷ Tuyền hồi lâu. Cùng nàng bốn mắt nhìn nhau, nhìn trong mắt nàng hoài nghi, Ấn Kỷ Tuyền gật gầu.

"Sự kiện kia đã kết thúc, nếu như em tới hỏi vấn đề này, chị chỉ có thể nói em đến nhầm chỗ rồi" Ấn Kỷ Tuyền xoè tay ra hiệu mời, rõ ràng hạ lệnh trục khách,chỉ hỏi có một chút, nàng liền mời mình rời khỏi, Ấn Sư Mân rủ mắt xuống, lúc ngẩng đầu đã không còn biểu cảm. nàng phất phất tay, ra hiệu mấy thủ hạ kia rời đi. mà chính nàng cũng quay người đi ra tới cổng. Khi đi ngang qua, Ấn Sư Mân nhìn thấy khoá cửa bị hư rơi trên mặt đất, chậm rãi nhắm mắt lại.

"Tôi không biết mật mã phòng chị, cũng không có chìa khoá dự bị, chị nói tôi làm sao đi vào nhà chị hả"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro