Chương 04:
Trong phòng tràn ngập mùi sữa tắm mau tan đi, nếu như cẩn thận ngửi, sẽ còn ngửi được loại mùi hương khác. lúc đi ngang phòng Hoắc Duẫn Anh, An Thất Thất cố ý dừng bước chân lắng nghe tiếng rên rỉ kiềm chế bên trong.
Nàng hơi hơi cười cười. nàng liền biết bà chủ đêm nay nhất định sẽ nắm được cô gái bề ngoài cấm dục này. Nàng cùng Hoắc Duẫn Anh ở trong quán bar đều có phòng riêng của mình, thứ nhất là để cho tiện, tiếp theo sợ say rượu không cách nào về nhà sẽ ở lại.
Căn phòng ở trong quán bar, cũng có cái thuận tiện. Ban đầu An Thất Thất vẫn là ngẫu nhiên mới có thể ngủ ở đây, đến bây giờ, trên cơ bản đã đem quán bar này quan trọng hơn việc lập gia đình
Một mình nằm trên giường, An Thất Thất cảm thấy có chút cô đơn, nàng cũng độc thân đã lâu, từ khi quen Hoắc Duẫn Anh, đối tượng nàng kén vợ kén chồng liền từ đàn ông sang phụ nữ, bất quá....sau khi thượng một người bạn gái về sau, nàng đến bây giờ không tìm được ai thích hợp. Nghĩ đến Hoắc Duẫn Anh giờ phút này đang khoái hoạt, mà mình một thân một mình ngủ trong ổ chăn lạnh, An Thất Thất bất mãn ở trong lòng oán giận Hoắc Duẫn Anh.
Nhưng mà, so với nàng nghĩ lại khác biệt, Hoắc Duẫn Anh giờ phút này ngược lại không được xuân phong đắc ý như An Thất Thất nghĩ, tâm tình của nàng, dùng chữ kém cực điểm để hình dung cũng không có gì quá đáng.
"Hoắc tiểu thư rất căng thẳng, thật lâu không có làm qua rồi ?" thân thể bị người ép lấy không thể động đậy, mà dưới thân tức thì đột nhiên bị một ngón tay triệt để xuyên qua. Hoắc Duẫn Anh uống rất nhiều rượu, giờ phút này vốn không còn khí lực, nàng cảm thấy tình huống của mình hiện tại tựa như con cua bị đặt trong nồi, muốn chạy cũng không thoát
"Ấn tiểu thư, cô mà cứ như vậy thì chúng ta không cách nào chơi tiếp. hiện tại rời khỏi thân thể tôi ngay lập tức" Hoắc Duẫn Anh cắn răng nói, trong mắt lộ ra mấy phần cảnh cáo cùng tức giận. nhìn bộ dáng của nàng, Ấn Kỷ Tuyền ngược lại cảm thấy mười phần thú vị. Nàng cũng không nghe lời rút ngón tay lại, ngược lại giật giật ngón giữa bị kẹp chặt, lại bắt đầu rút ra đưa vào
"Hiện tại chẳng lẽ không phải Hoắc tiểu thư ở trên hay sao? mà cô cũng có chút ẩm ướt, trực tiếp kết thúc như vậy, cô cũng sẽ khó chịu, không bằng yên lặng hưởng thụ thì tốt hơn" Ấn Kỷ Tuyền nói, tay trái ôm thật chặt vòng eo Hoắc Duẫn Anh, không để nàng rời khỏi người mình, ngược lại ôm nàng ép xuống phía dưới, tay phải nhanh chóng xâm chiếm cơ thể Hoắc Duẫn Anh.
Động tác của Ấn Kỷ Tuyền không được xem là ôn nhu, thậm chí có chút thô lỗ, nhưng hết lần này đến lần khác Hoắc Duẫn Anh căn bản không cách nào phản kháng. nàng không nghĩ tới hôm nay thế mà dính tới phiền toái, vốn cho rằng Ấn Kỷ Tuyền ăn mặc đứng đắn như vậy, không giống người tìm tình một đêm, thật không nghĩ đến....nàng không chỉ đến, còn nằm trên mình.
Thân thể của mình rốt cuộc có bao nhiêu người từng chạm qua ? giống như lâu nay Hoắc Duẫn Anh đều không đếm được. nhưng coi như tĩnh lặng lâu như vậy, ngẫu nhiên vẫn sẽ có nhớ nhung, có cảm giác. thật giống như lúc này rõ ràng bị một người không quen biết chạm vào, vẫn có cảm giác mau chết kia xuất hiện
Có lẽ, mình đúng như tất cả mọi người nhìn nhận, là kẻ tuỳ tiện lên giường với bất kỳ ai. Bất quá như thế này thì có gì là không đúng ? dù sao nàng không thuộc về ai, cũng không có người thân cùng người yêu, cho nên nói, nàng làm như thế, lại có gì không đúng ?
"Hoắc tiểu thư thế mà thất thần, xem ra tôi làm chưa đủ nhiều" Ấn Kỷ Tuyền phát hiện Hoắc Duẫn Anh không yên lòng, liền thừa dịp đối phương không chú ý, thêm một ngón tay. Thân thể vốn chật hẹp dung nạp một ngón tay đã rất gian nan, hết lần này đến lần khác Ấn Kỷ Tuyền lại thêm một ngón. Hạ thân bị xé rách để trên mặt Hoắc Duẫn Anh chảy mồ hôi, nàng ngưng mắt nhìn, nhìn người dưới thân sắc mặt bình tĩnh.
Người này vẫn duy trì bộ dáng không biểu tình, nhưng lời nói lại khiến người ta tức giận. Nhìn qua áo mũ chỉnh tề, thế mà từ con cừu non lại biến thành sói, mà còn là con sói ăn thịt người không nhả xương. Hoắc Duẫn Anh lần đầu tiên nhìn lầm người, càng không nghĩ mình lại gặp chuyện này.
"Ấn tiểu thư thật đúng là biết chơi, làm sao ? tôi nằm trên liền để cô có cảm giác thành công sao?"
"Hoắc tiểu thư xinh đẹp như vậy, chắc là có nhiều đối tượng muốn chiếm hữu" Ấn Kỷ Tuyền có thể nghe được sự trào phúng trong lời nói của Hoắc Duẫn Anh, thế nhưng nàng lại rất thích loại cảm giác này.
Cảm thấy Hoắc Duẫn Anh đã không còn khí lực gì phản kháng, nàng dứt khoát trở mình đem người ép dưới thân thể, đồng thời nâng lên hai chân của Hoắc Duẫn Anh, gác trên vai của mình. Động tác như vậy để Hoắc Duẫn Anh càng thêm bất lực phản kháng. mà nàng tựa hồ đã từ bỏ phản kháng rất lâu rồi. Ấn Kỷ Tuyền cúi đầu hôn môi Hoắc Duẫn Anh, nhưng lúc này đây đối phương lại không đáp lại
Kịch một vai quả thực không thú vị, Ấn Kỷ Tuyền liền đem lực chú ý thả chỗ khác. Nhìn thân dưới.
Bộ ngực đầy đặn, nàng biết dáng người Hoắc Duẫn Anh rất đẹp, vừa mới rồi, nàng nôn nóng muốn kiểm tra. Khi bàn tay triệt để chạm vào mềm mại kia. Ấn Kỷ Tuyền phát hiện Hoắc Duẫn Anh nín thở, mà còn có chút khiếp đảm lui về phía sau. Đôi mắt thâm trầm của Ấn Kỷ Tuyền rủ xuống, tựa như dã thú phát hiện con mồi, tràn ngập lòng chiếm hữu.
"Hoắc tiểu thư, cô rất đẹp "
"Cô muốn làm thì làm nhanh lên....ân...làm xong liền đi ra ngoài" Hoắc Duẫn Anh nhẹ nói, nàng có thể cảm giác được thân thể mình có cảm giác, nhưng phần cảm giác này ngày càng mãnh liệt, liền để nàng cảm thấy buồn cười. Xem đi, Hoắc Duẫn Anh, cho dù không phải là người kia, cô vẫn sẽ ẩm ướt. Cho nên nói, quên không là cái gì, vẫn là thôi đi.
"Hoắc tiểu thư mê người như vậy, tôi phải từ từ nhấm nháp mới đúng" Ấn Kỷ Tuyền ngoài miệng nói xong, đã cúi đầu ngậm bộ ngực Hoắc Duẫn Anh. Cảm thấy cái lưỡi mềm mại đùa giỡn đầu ngực nàng, Hoắc Duẫn Anh nắm chặt ra giường.
Nàng chịu không nổi, muốn kẹp chân lại, hết lần này đến lần khác Ấn Kỷ Tuyền liền nằm sấp trên người nàng, để nàng không cách nào khép chân lại.
Dưới thân là hai ngón tay Ấn Kỷ Tuyền không ngừng va chạm, động tác kia từ đầu đến cuối không được gọi là ổn, nhưng.
Dần dần, đau đớn đã biến mất, thay vào đó là khoái cảm cũ kỹ. thân thể của mình có bao nhiêu mẫn cảm Hoắc Duẫn Anh không phải không biết, cỗ thân thể này lãnh đạm đã lâu, bỗng nhiên bị đánh thức, tựa như mặt đất khô cạn được mưa dầm làm ẩm ướt, một lần nữa thu hoạch được sự sống.
"ừm...đủ....chậm một chút...." Hoắc Duẫn Anh bỗng nhiên mở miệng, nàng nắm chặt ga giường, giọng nói mang theo thanh âm rung động. Cảm thấy thân thể mình kẹp lấy ngón tay nàng nhiều lần co vào. Ấn Kỷ Tuyền không nghĩ trong chốc lát liền xảy ra loại phản ứng này, có thể thấy được cổ thân thể này, mẫn cảm đến cực điểm. Ấn Kỷ Tuyền cười cười, đưa tay vén tóc trên mặt Hoắc Duẫn Anh ra phía sau, tay phải cực kỳ nhanh chóng đụng vào thân thể nàng
Bên trong phòng không có tắt đèn, khiến cho dáng vẻ Hoắc Duẫn Anh càng thêm rõ ràng. ngũ quan nàng rất xinh đẹp, nhất là ngay tại lúc này, trở nên càng mỹ lệ, để người không rời mắt nổi trên khuôn mặt nàng che kín mồ hôi, đôi mắt đen nhánh có chút mờ mịt, tràn ngập hơi nước. cánh môi đơn bạc khép mở lại đóng chặt, môi dưới run rẩy hừ ra tiếng kiềm chế rên rỉ. Đôi mắt Ấn Kỷ Tuyền lúc sáng lúc tối, nàng cảm thấy Hoắc Duẫn Anh tựa như một kiệt tác nghệ thuật để nàng rất muốn trộm đi, chiếm thành của mình
Những đêm như thế này nàng thiếu rất nhiều, nàng muốn luôn được chiếm hữu nàng, để nàng mãi mãi thuộc về mình
"A...đủ..." khi thân thể đạt đến cực hạn, Hoắc Duẫn Anh nắm chặt ga giường, toàn thân đều không ngừng phát run. nàng nhắm mắt lại, ý đồ che giấu con người đỏ bừng, nhưng khóe mắt trượt xuống một giọt nước lại không thể trốn thoát ánh mắt Ấn Kỷ Tuyền.
"Mới một lần mà thôi Hoắc tiểu thư, chưa gì đã không chịu nổi rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro