Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 02:

"bà chủ, đúng là chị, chị nói gì mà câu được mặt hàng có độ khó cao kia thế?" mắt thấy Hoắc Duẫn Anh ra tay, nói chuyện vài câu liền dụ được một cực phẩm, An Thất Thất nhìn Hoắc Duẫn Anh quay về uống rượu, tò mò hỏi. Nàng cảm thấy Hoắc Duẫn Anh thật đúng là yêu nghiệt, không phải hình dung, không phải ví von, mà ý tứ hiện rõ trên mặt, chân chân chính chính yêu nghiệt.

An Thất Thất vốn là một thẳng nữ, kết quả đi theo nàng mấy tháng, tính hướng cũng biến thành nhang muỗi. muốn nói An Thất Thất có từng vọng tưởng đối với Hoắc Duẫn Anh hay không, câu hỏi này, chỉ sợ người ở bên cạnh Hoắc Duẫn Anh, không ai có thể phủ nhận.

mặc dù bệnh lười hơi bị nặng, tỉ như hết ăn lại nằm, uống rượu hút thuốc, nói chuyện ác miệng, phương diện sinh hoạt càng thêm rối loạn, trên cở bản chính là một phế vật xuống giường. Nhưng hết lần này đến lần khác chính vì Hoắc Duẫn Anh như thế, khiến cho không người nào kháng cự được mị lực của nàng. một phần đương nhiên liên quan đến tướng mạo, một mặt khác chính là Hoắc Duẫn Anh cà lơ phất phơ không quan tâm chuyện gì, kỳ thực cũng rất trọng nghĩa khí.

lúc ấy An Thất Thất vừa tốt nghiệp, mẹ bị bệnh liệt giường, cha nàng ở bên ngoài không có việc làm ngoài đánh bạc, thiếu rất nhiều tiền thua bạc, khi đó An Thất Thất cơ hồ đi đến tuyệt lộ, cam chịu uống say đến mức hồn bay phách tán không còn biết gì. Nếu như không phải Hoắc Duẫn Anh nhặt nàng về, chỉ sợ nàng sẽ bị mấy tên dê xồm dắt đi, và xảy ra những chuyện cẩu huyết mà đại đa số tiểu thuyết đều ghi chép.

An Thất Thất nghĩ lần đầu tiên mình gặp Hoắc Duẫn Anh, cô gái này chỉ mặc một chiếc quần lót viền ren màu đen, chân mang giày cao gót cũng màu đen. áo vải trên người nàng lại tìm không thấy. An Thất Thất không phải lần đầu tiên nhìn thấy thân thể phụ nữ, dù sao nàng vừa mới tốt nghiệp không lâu, nhưng lại là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể hoàn mỹ như vậy

Hoắc Duẫn Anh cao khoảng 1m75, hết lần này đến lần khác lại yêu thích mang giày cao gót, cơ hồ không phải giày cao gót thì sẽ không mang. lúc đó An Thất Thất say rượu tỉnh lại, liền thấy Hoắc Duẫn Anh cầm son môi đứng trước gương, không mặc quần áo, ngược lại đem môi tô lại son, chẳng lẽ không sợ chút mặc đồ dính vào áo không bị lem hay sao ? sự thật chứng minh An Thất Thất vẫn quá ngây thơ, Hoắc Duẫn Anh căn bản không có ý định mặc quần áo, dù trong nhà nàng đang có người xa lạ.

"Biết làm cơm không ?" sau một lát, Hoắc Duẫn Anh bôi xong môi son, xoay người nhìn Thất Thất, An Thất Thất cũng nhìn toàn cảnh cơ thể Hoắc Duẫn Anh, nếu như nàng là đàn ông, chắc chắn khi nhìn thấy sẽ xảy ra phản ứng sinh lý. xương quai xanh của Hoắc Duẫn Anh rất thẳng, lại còn trúc trắc, giống như hai thanh thép dựng thẳng trên bả vai, người nhìn liền có chút ngứa ngáy.

trừ cái đó ra, bộ ngực kia cũng là kích thước mà nhiều phụ nữ mơ ước, nhìn như vậy, lớn như vậy, nhưng như cũ mười phần đứng thẳng, An Thất Thất không tử tế nhìn nhiều mấy lần, đầu còn đầy suy nghĩ đen tối, quả thực so với mình tưởng tượng thì mình đen tối hơn nhiều. ở trong lòng mắng chửi xong, An Thất Thất thuận theo tiếp tục thưởng thức, liền thấy dây áo lót của cô gái.

Ở phòng ngủ ngây ngốc mấy năm, An Thất Thất đã sớm quên tập thể dục là thế nào, mặc dù nàng không đến mức béo, nhưng bụng không hề bằng phẳng, mà bụng Hoắc Duẫn Anh không chỉ có bằng phẳng, đường nét cũng rất xinh đẹp. đem toàn thân Hoắc Duẫn Anh nhìn từ trên xuống dưới, lại nhìn mấy chục lần cặp chân dài kia, An Thất Thất rốt cuộc minh bạch nguyên nhân Hoắc Duẫn Anh không mặc quần áo.

Liền đổi là nàng, có dáng người như vậy, sợ là không thích mặc quần áo rồi. An Thất Thất diễn giải logic kỳ quái của mình.

"Không biết" nhìn hồi lâu, An Thất Thất mới nghĩ đến chuyện đáp lời Hoắc Duẫn Anh, nàng không biết làm cơm, càng không nghĩ muốn làm cơm.

"A, vậy cô biết làm cái gì?" nghe An Thất Thất bảo không biết làm cơm, Hoắc Duẫn Anh hơi cau mày, lại mở miệng hỏi, nghe nàng nói như vậy, An Thất Thất sẽ nói, chỉ cần là con gái hẳn là biết, còn nàng thì không.

Lời này rõ ràng rất nhàm chán, không nghĩ tới khuôn mặt tinh xảo của Hoắc Duẫn Anh lại bởi vì câu nói này của nàng vỡ oà cùng cười lớn. An Thất Thất cảm thấy cái này có gì hay mà cười, nhưng Hoắc Duẫn Anh chính là cười người này kỳ quái. đại đa số người sẽ cười nàng khi nàng không biết, người khác sẽ cho nàng cảm giác phát chán, nàng thậm chí còn ghị ở trong lòng vài ngày, qua một thời gian còn nhắc lại.

Hai người coi như là quen biết, về sau Hoắc Duẫn Anh biết hoàn cảnh của An Thất Thất, lúc đó hai người quen chưa tới một tháng, liền cho nàng mượn tiền không suy nghĩ. Lúc đó An Thất Thất cảm động cơ hồ rơi lệ, hận không thể lấy thân báo đáp. Kết quả bị Hoắc Duẫn Anh la một trận, tâm tư kia liền không còn.

Lần nữa nghĩ về chuyện của hai người gặp nhau, An Thất Thất lấy lại tinh thần, mắt thấy Hoắc Duẫn Anh lại vô thanh vô thức xử lý một ly rượu, vội vàng ngăn nàng lại "Bà chủ, chị đủ rồi a, rượu này chỉ uống bao nhiêu rồi, chị quên đêm nay có mỹ nữ chờ chị sao ? nhanh đi sủng hạnh quý phi của chị đi a"

An Thất Thất thúc giục Hoắc Duẫn Anh nhanh đi, nghe nàng, Hoắc Duẫn Anh rủ mắt không nói gì, ngược lại đứng dậy đi đến phòng của nàng. bởi vì Hoắc Duẫn Anh kiểu gì cũng sẽ uống say trong quán, cho nên nàng mở quán cơ bản đều đặc biệt chuẩn bị một cái phòng riêng cho nàng. An Thất Thất kỹ năng pha chế rượu có đặc điểm, uống ra mùi trái cây thanh thanh đạm đạm, cảm giác tốt, hương vị cũng rất ngon, rất dễ dàng say rượu, nhưng hậu kình cũng vừa đủ.

Hoắc Duẫn Anh cảm thấy thân thể có chút bất lực, nàng lảo đảo cầm thẻ phòng mở cửa, theo thói quen vừa vào phòng liền đá rơi giày cao gót, cởi váy trên thân, nội y, đồ lót, ngay cả đèn đều không mở mà trực tiếp đi vào phòng tắm. Nước nóng ngâm lấy thân thể, Hoắc Duẫn Anh dùng tay ngăn trở ánh mắt, có chút tự ngược nhấn đầu vào trong nước. Cảm giác hít thở không thông để nàng sảng khoái, vào lúc cảm thấy khó chịu, từ trong nước trồi lên.

Nàng còn tiền chưa xài hết, cũng không muốn chết sớm.

Làm cái này một lần, Hoắc Duẫn Anh cuối cùng cảm thấy dễ chịu. nàng quấn khăn tắm đi tới, phát hiện bên trong phòng một mảnh sáng ngời, mà trên giường của mình giờ phút này lại có một cô gái đang ngồi. Hoắc Duẫn Anh hoàn toàn không nghĩ tới trong phòng còn có người khác, nhìn hồi lâu, nàng mới nhớ cô gái này chính là người vừa ở trong quán bar, tên là Ấn Kỷ Tuyền.

Hoắc Duẫn Anh không nghĩ tới cô gái có vẻ ngoài nhìn qua rất cấm dục lại đứng đắn sẽ đồng ý lời mời tình một đêm với nàng. Trên thực tế, nàng là xác định Ấn Kỷ Tuyền sẽ cự tuyệt nàng , nhưng Hoắc Duẫn Anh làm sao cũng không nghĩ tới, đối phương lại tiếp nhận. Chẳng lẽ trên sách nói không sai, phụ nữ nhìn càng cấm dục, càng muộn tao ?

"Cô có vẻ giật mình nhỉ, tôi nghĩ Hoắc tiểu thư chắc đã quên, cô là người mời tôi tới chơi ? Ấn Kỷ Tuyền còn mặc âu phục áo sơ mi, nàng cười hỏi, vẫn không quên đỡ kính mắt lên mũi. nàng nói rất khẽ rất chậm, thanh âm mang theo vài phần nghiêm cẩn. Dáng vẻ trí thức giáo sư. Mà sự thật là, nàng đang chuẩn bị chơi tình một đêm.

Ấn Kỷ Tuyền nhìn Hoắc Duẫn Anh chỉ quấn một cái khăn tắm, mang trên mặt ý cười nhợt nhạt. kỳ thật lúc đầu nàng đến quán bar chỉ nghĩ uống ít rượu rồi buông lỏng một chút, chỉ có ít người biết nàng có thói quen thưởng thức rượu, thường ngày đến quán bar, nàng cũng chưa từng uống say, bởi vì không có hương vị vừa ý nàng.

Hôm nay Ấn Kỷ Tuyền vốn định rời đi, mà Hoắc Duẫn Anh bỗng nhiên xuất hiện làm nàng hứng thú. Không hề nghi ngờ, Hoắc Duẫn Anh là loại phụ nữ nhìn không tệ xíu nào. trên người nàng rất thơm, loại hương vị thơm tho sạch sẽ, mà không phải mùi nước hoa. nhìn nàng thuần thục câu dẫn mình, không thể không nói, Ấn Kỷ Tuyền bị nàng làm cho hứng thú, xưa nay Ấn Kỷ Tuyền luôn tự hạn chế vi phạm thuần phong mỹ tục mà giờ bị quỷ thần xui khiến đến căn phòng này.

Nàng vốn cho rằng Hoắc Duẫn Anh nhìn thấy mình sẽ hưng phấn, thật không nghĩ đối phương lại làm ra bộ dáng hoàn toàn không nghĩ mình sẽ đến. nghĩ đến loại khả năng đó, Ấn Kỷ Tuyền cười cười. Danh tiếng Hoắc Duẫn Anh trong giới, có lẽ không được như bên ngoài đồn đại, rất thích sưu tập tình nhân.

"Đối với mỹ nữ, tôi làm sao lại quên được chứ ? cô có muốn tắm rửa không ? tôi vừa tắm xong"

"Được" nghe Hoắc Duẫn Anh nói như vậy, Ấn Kỷ Tuyền cũng không chối từ, dứt khoát đứng dậy đi vào phòng tắm. Nhìn nàng đi vào, Hoắc Duẫn Anh vội vàng mở tủ quần áo, tìm nôi y mặc lên người, về sau lại giống như không yên lòng, lại khoác một lớp sau lưng.

Nàng nhìn mình trong gương, nghĩ đến dáng vẻ Ấn Kỷ Tuyền đi vào, ở trước gương xoắn xuýt nửa ngày, lại cởi xuống toàn bộ quần áo trên người, trùm lại khăn tắm

Ấn Kỷ Tuyền tắm không chậm, nửa tiếng liền đi ra, không giống Hoắc Duẫn Anh, nàng không có lớn mật quấn khăn tắm đi ra. mà mặc một bộ áo choàng tắm mới. Đến lúc này Hoắc Duẫn Anh mới tỉ mỉ quan sát nàng. vừa rồi ánh đèn trong quán bar quá mờ ảo, khoảng cách gần như vậy, Hoắc Duẫn Anh phát hiện làn da của Ấn Kỷ Tuyền rất trắng, mặc dù không giống mình nhìn xanh xao, mà trắng đến sáng long lanh.

Cởi bỏ bộ quần áo nghiêm trang kia, Hoắc Duẫn Anh phát hiện dáng người Ấn Kỷ Tuyền không sai. đai lưng của áo choàng tắm thắt trên eo, làm nổi bật thân eo chi tiết của nàng, vóc dáng cao gầy, tóc dài màu nâu đậm không có cuộn lại, mà là tản ra toàn bộ, thêm một chút sự nhu hòa của phụ nữ, bộ ngực mặc dù không phải đầy đặn, nhưng không hề nhỏ. Muốn mỗi ngày đều bao lại trong áo, thật đúng là đáng tiếc.

"Ấn tiểu thư bình thường thích chơi thế nào?" thấy Ấn Kỷ Tuyền ra, Hoắc Duẫn Anh nhíu mày hỏi. nàng dựa vào cạnh cửa, cầm trong tay bình rượu nhỏ, Hoắc Duẫn Anh bình thường không cười sẽ cho người ta cảm giác khó gần, nhưng cười lên lại biến thành người khác. Nàng cười rất xinh đẹp, lông mày mang theo xinh đẹp cùng một chút lười biếng. Ấn Kỷ Tuyền nhẹ nhàng ôm nàng, mang nàng nằm trên giường.

"Không có chơi qua, cô nghĩ ở trên hay ở dưới ?" Ấn Kỷ Tuyền mười phần có lễ phép hỏi, nghe nàng hỏi như vậy, Hoắc Duẫn Anh trở mình, hai người thay đổi vị trí, ép ở trên người nàng.

"tôi ở trên, bên trên cô"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro