Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21 (1)

Editor: Sa Hạ

* Chúc mừng truyện đã được 200 vote nên mình sẽ bão chương.

* Đồng thời gửi tặng chương cho các bạn đã luôn ủng hộ truyện.

--------------------------Thank you everyone ----------------LOVE--------

Tô Đồng đỡ trán: "Cho nên, anh ta cũng giống như anh, cũng bị King ghi thù hả?"

Văn Cảnh mặt không đổi sắc: "Ừm."

"Nhưng em cũng không cần phải lo lắng cho hắn, hắn có nơi để đi."

Tô Đồng nhìn về phía Todd.

Todd: ".....Đúng đúng đúng, tôi có rất nhiều bạn bè ở nước C!"

Lão đại của bọn họ đứng bên cạnh mỉn cười, như hổ rình mồi, không có cũng phải có a......

Trong lòng Todd thầm lau mồ hôi.

Tô Đồng nhìn Văn Cảnh nói: "Vậy thì hãy để anh ấy làm vệ sĩ cho anh, người bị King nhắm tới cũng không phải là tôi."

"Không tốt." Văn Cảnh ngăn lại: "Em quan trọng hơn anh."

Tô Đồng liếc anh.

Văn Cảnh nghiêng đầu mỉn cười: "Em là bà chủ nên cũng không thể gặp vấn đề."

Không đợi Tô Đồng cự tuyệt, Văn Cảnh lại nói: "Hơn nữa em hãy yên tâm, có thể để hắn ở bên ngoài chung cư. Nếu em đi ra ngoài thì hắn sẽ đi theo em."

Tô Đồng nhìn anh đầy nghi ngờ: "Người của tiểu đội PMC nghe lời anh nói như vậy sao?"

Phản ứng của Văn Cảnh rất bình tĩnh.

"Hắn thiếu anh một cái ân tình lớn, để báo đáp nên sẽ thay anh làm vệ sĩ ba tháng. —— em là bà chủ của anh, của anh chính là của em. Trong kỳ hạn ba tháng hắn cũng sẽ lao động miễn phí cho em."

Tô Đồng thở dài thỏa hiệp.

"Tôi không muốn bị người ta hiểu lầm mình làm chuyện gì đó phi pháp, cho nên anh ta cũng không cần phải biểu hiện quá rõ ràng."

"Hoạt động cơ bản."

Văn Cảnh vui đùa trả lời, ánh mắt lại ra tín hiệu cho Todd.

Todd hiểu ý gật đầu.

Tô Đồng không có chú ý đến giao lưu giữa hai người, nhấc chân đi về phía chung cư mình thuê.

"Tòa nhà 7, số 1502, quay lại thì tự đi lên."

"Ừm."

Văn Cảnh lên tiếng.

Chờ đến khi bóng dáng Tô Đồng biến mất trong tòa nhà, anh mới thu hồi tầm mắt.

Ý cười trong đáy mắt cũng lạnh xuống.

"Kiểm tra lại chưa?"

Anh hỏi bằng tiếng Anh, không nhìn Todd, tầm mắt vẫn cảnh giác đảo qua những nơi cao cao gần đó.

Todd trả lời: "Không có người nào khả nghi xuất hiện, Leo vẫn đang điều tra."

Văn Cảnh không đáp lại, chỉ gật đầu nhẹ.

Không đến một giây liền thu hồi ánh mắt, dường như chỉ là vô tình liếc nhìn.

Sau khi nhìn một điểm, anh liền thấp giọng: "King, có mấy cái đuôi bám theo các người quay về."

"Tôi biết."

Văn Cảnh lạnh lùng liếc nhìn kính chiếu hậu của một chiếc xe ô tô đậu cách đó không xa.

Trong gương, một chiếc xe SUV màu đen dừng lại ngay ngắn ở phía sau mình cách 100m.

Anh quay mặt đi, lạnh giọng nói.

"......Người Văn gia."

Todd ngẩn ngơ, sau đó thả lỏng cơ bắp đang căng cứng.

Anh ta sờ sờ cái ót, cười ngây ngô: "Cũng đúng. Lão đại vừa nhập cảnh thì bên kia đã cử người đến bên ngoài sân bay."

Văn Cảnh không nói gì, ánh mắt càng lạnh hơn.

—— nếu thật sự là chờ đợi anh nhập cảnh thì làm sao lại cắn chặt không buông như vậy?

Chỉ sợ là bên kia anh vừa mua vé máy bay thì bên này liền phái người đến bên ngoài sân bay chờ rồi.

Todd cười vài tiếng liền dừng lại, nghi hoặc hỏi: "Nhưng mà lão đại, sao lần này anh không có cắt đuôi bọn họ? Còn tự mình đưa Tô tiểu thư về nhà?.......Người Văn gia bên kia sẽ không theo dõi Tô tiểu thư chứ?"

Văn Cảnh nghe vậy liền cười lạnh.

"Cứ để bọn họ canh chừng."

Todd khó hiểu.

Văn Cảnh: "Nói mấy cậu chuẩn bị vài thứ, có mang đến không?"

Todd vô thức đưa chiếc túi đen nặng trịch trên tay qua.

Sau đó ánh mắt anh ta liền sáng lên, bừng tỉnh đại ngộ.

"Lão đại sẽ trở về Văn gia một chuyến sao?"

"Về?" Văn Cảnh ngước mắt nhìn anh ta một cái.

Đôi đồng tử xanh thẳm dưới ánh mặt trời như cất giấu hai thanh đao bén nhọn, khiến cho người đối diện nhìn vào đều lạnh sống lưng.

Nụ cười trên gương mặt Todd liền cứng lại, tự biết bản thân lỡ lời, ngượng ngùng cúi đầu.

Văn Cảnh duỗi tay cầm lấy chiếc túi.

".....Văn gia với tôi mà nói" nụ cười trên gương mặt người đàn ông liền biến mất, đôi mắt lạnh lẽo không một chút cảm xúc: "—— cả đời vĩnh viễn sẽ không 'trở về'."

Lời nói cuối cùng còn hơi run run, như đang kìm nén sự thù hận mãnh liệt.

Xoay người lại, anh mím môi thành một hình vòng cung. Sát khí lạnh như băng ở đáy mắt.

Todd nhìn theo Văn Cảnh đi tới bên cạnh chiếc SUV kia.

Hai người ngồi trong xe dường như cũng không thể ngờ rằng người mà bọn họ được lệnh 'giám sát' lại công khai đi đến trước mặt bọn họ như vậy, bọn họ ngơ ngác nhìn người đàn ông nhấc chân lên.

Hai giây sau, 'phanh' một tiếng, thân xe một trận rung động.

Hai người ngồi ở hàng ghế trước kinh hãi nhìn nhau: Sức lực ở đôi chân này đáng sợ cỡ nào mới có thể đá khiến cho thân xe không đứng vững như vậy?

Không cần nhìn thì hai người bọn họ cũng biết chỗ bị đá vào khẳng định sẽ lõm xuống.

Nếu như mà đá vào người........

Cả hai đồng thời kinh hoảng nuốt nước miếng.

—— đã sớm nghe các tiền bối nói qua, trong số những người đồng trang lứa ở Văn gia, vị thiếu gia nhỏ tuổi nhất này có lực phá hoại kinh người.

Nhưng bọn họ cũng thật sự không nghĩ tới còn tồn tại một người đáng sợ như vậy........

Chương này tặng bạn bebun123456. Cảm ơn bạn đã theo dõi truyện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro